Xuyên Việt Tây Môn Khánh cười nhạo Thủy Hử - Chương 19: Giết chết Võ Đại Lang
Tây Môn Khánh hôm ấy ngủ rất say giống như trút bỏ toàn bộ gánh nặng trong lòng mình mà ngủ.
Sáng dậy, gã giật mình nhận ra mình đang nằm trên đùi Hỗ Tam nương, còn nàng đang dựa vào thành giường mà ngủ.
Nàng cứ ngồi mà ngủ như vậy cho ta ngủ trên đùi nàng cả đêm ư?
Trong lòng Tây Môn Khánh bất giác rộ lên một cảm xúc ngọt ngào.
Thế nhưng gã đột ngột giật mình, mình to gan như vậy, con cọp cái này mà phát tác.
nghĩ đến thôi đã thấy mồ hôi tuôn như mưa, gã nhẹ nhàng rón rén gần như là bò ra ngoài cửa.
Bóng Tây Môn Khánh vừa khuất, đôi mắt phượng của Hỗ Tam Nương mở trừng trừng, mắt lộ vẻ cười cười: “Thật là một tên nhát gan, có điều như vậy cũng tốt, tránh để lão nương khỏi khó xử.”
Nàng ngáp một cái, cả đêm không ngủ thật mệt chết đi được.
* * *
Tây Môn Khánh bước chân ra ngoài, nhìn về sương phòng của Phan Kim Liên, không khỏi thở dài một hơi.
Tuy không nỡ nhìn tên con trai khác đè lên nàng mà địt, thế nhưng bảo gã phải cùng nàng ân ái là điều không thể.
Gã tuy không nỡ tàn nhẫn với nàng thế nhưng vẫn cực kỳ hận, chính xác là hận con ả vợ dâm đãng của mình ở kiếp trước.
Thậm chí cho đến khi gặp Phan Kim Liên, nhất là chứng kiến cảnh nàng quỳ đợi mình đến héo hon trước cửa Lệ Đông Viện, Tây Môn Khánh cũng chẳng biết gã đối với nàng yêu bao nhiêu, hận bao nhiêu.
Hay là vừa yêu vừa hận?
Tây Môn Khánh thở dài một hơi lạnh, trong lòng có chút không thoải mái. Lập tức rời khỏi Lệ Đông Viện.
Gã không biết rằng, đây là quyết định sai lầm nhất trong cuộc đời của mình, cũng là điều đẩy gã đi vào con đường vận mệnh của Tây Môn Khánh.
Phan Kim Liên lúc này tâm trạng rối bời, không biết làm sao.
Nàng vốn là một thân cô khổ, ngay cả cha nàng cũng chết, nếu không phải gặp Tây Môn Khánh, cuộc đời nàng không biết sẽ thế nào.
Nàng nhận ra con người này tuy chửi bới nàng thậm tệ, nhưng gã lại hết sức quan tâm nàng.
Gã có ơn với nàng. Nàng cho dù cả cuộc đời này làm trâu làm ngựa cũng phải báo ân.
Vì vậy khi biết Tây Môn Khánh là tú ông ở kỹ viện, nàng cũng chẳng ngại ngần mà quỳ trước lỆ Đông Viện chờ gã. Cho dù sau này bị gã bán làm kỹ nữ cũng không nửa lời oán than.
Thế nhưng Tây Môn khánh lại cưới nàng.
Thế nhưng đêm tân hôn gã lại bỏ nàng đi.
Gã không phải kẻ vô tình với nàng thế nhưng tại sao gã lại xử xử như vậy?
Hai giọt nước mắt bi thương lăn dài trên bờ má của nàng.
Chính lúc này một giọng cười khả ố vang lên:
– Hắc hắc, Tây Môn Khánh có con vợ cực phẩm thế này mà không biết hưởng.
Tiếp theo đó, một hơi thở hôi thối, nồng nặc mùi rượu phả vào mặt nàng.
Một thân hình vừa béo lùn, vừa gù lưng đè lên người nàng.
Một gương mặt xấu xí áp vào mặt nàng, Phan Kim Liên sợ hãi kêu lên kinh hoàng.
Thế nhưng một cái tát như trời giáng đã đánh thẳng vào mặt nàng.
Phan Kim Liên chỉ biết kêu lên ú ớ. nàng vừa khinh sợ, vừa kháng cự mãnh liệt, nhưng tên gù này khỏe như trâu, gã xé toạc cái áo của Phan Kim LIên, rồi đưa bàn tay thô ạo bấu xé mạnh bạo như muốn bóp nát đôi gò bồng đảo của nàng.
Võ Đại vừa nhìn thấy Phan Kim Liên đã si mê nàng, hôm nay, sự ham muốn cùng men rượu đã biến gã thành con dã thú, cặp vú của Phan Kim Liên bị hắn bấu bóp, vung lên vung xuống càng khiến hắn thích thú vô cùng. Hắn rên ư ử như chó khát tình rồi kéo tuột cái quần tân nương của nàng ra, sờ đến chỗ nào cũng thấy mềm như bông, Võ Đại ôm ngang bụng Phan Kim Liên, đè gập người nàng len đùi hắn rồi bóp lên tục hai bờ moong của nàng, sức quờ quạng phản kháng dần dần yếu di, dù sao, nàng cũng chỉ là một người con gái yếu ớt.
Võ Đại lại không hài lòng khi Phan Kim Liên nhanh chóng đầu hàng như vậy, hắn xốc nàng lên quăng xuống giường, hắn cúi đầu cắn vú nàng ròi nút mạnh, Phan Kim Liên ré lên, Võ Đại lại cắn hết vú ben nọ đến bên kia. Tay thì vạch háng nàng ra, bóp thật mạnh vào mu lồn khiến nàng la lên đau đớn, la hét như bị cắt tiết.
Phan Kim Liên kinh hãi trước thú tính của hắncả người run như cầy sấy quên cả vùng vẫy. Võ Đại lại chồm lên ngực Phan Kim Liên, dùng hai bàn tay thô bạo nhào nặn vú nàng hôn bừa lên mặt nàng, hơi thở hôi thối của hắn làm nàng muốn nôn ra nhưng hắn lại như phát rồ, cắn vào môi nàng khiến nàng kêu thảm không ngớt.
Cuối cùngVõ Đại đè ngửa Phan Kim Liên banh rộng chân nàng ra, hắn để con cặc đã cứng ngắc để nga lỗ lồn của nàng rồi đẩy mạnh. Tuy con cặc của gã chỉ thuộc hạng trung bình kém nhưng Phan Kim Liên là gái trinh nguyên, làm sao chịu được,nàng cảm thấy đau đớn như bị xé lồn, nàng hét lên dữ dội, hai tay cào cấu tứ tung, một dòng máu đỏ từ lỗ lồn chảy ra càng khiến Võ Đại Lang như cuồng dại, thúc càng mạnh hơn.
Đáng hận lúc này xung quanh gia nhân chẳng con ai, mà có thì cũng cho rằng ông chủ của mình bộc phát cơn thú tính với tân nương này, trong khi Hỗ Tam Nương lại đang say giấc nồng.
Mỗi lần Võ Đại thúc cặc vào lồn Phan Kim Liên, nàng cảm thấy đau như muốn ngất đi, khoongg chỉ thể xác mà còn là nỗi đau từ tâm khảm của nàng.
Nàng vốn muốn dùng tấm thân này để đền đáp Tây Môn khánh.
Nhưng hết rồi.
Không kịp cho nàng suy nghĩ, Võ Đại lật người Phan Kim Liên dậy rồi kéo xốc mông nàng lên, hắn nhét con cặc vào lồn nàng từ phía sau, nàng vẫn kêu ư ư không ngừng. Một hồi lâu, hắn buông tóc rồi kéo hai tay nàng giật ngược ra phía sau khiến nàng đau buốt ở hai vai và cổ tay.
Hắn lật con Thảo lại, đè cúi gập người nó rồi kéo xốc mông nó lên. Bây giờ lồn con Thảo ước nhẹp nên lần này hắn nhét con cu vô lồn con Thảo từ đàng sau một cách dễ dàng. Con Thảo vẫn kêu la ư ư không ngừng. Hắn vừa chơi kiểu chó vừa nắm lấy tóc con Thảo giật ngược về phía sau. Hắn gia tăng cường độ dập dùi cu hắn vào ra trong lồn con Thảo. Hắn buông tóc con Thảo rồi kéo trái hai tay con Thảo ngược ra sau. Hắn kéo ghì nó quá chặt khiến nó đau buốt hai vai và nơi cổ tay, thở một cách nặng nhọc..
Võ Đại Lang luc này mới rú lên một tiếng, con cặc cảu hắn thụt mạnh rồi xuất tinh trong lồn nàng. hắn bật ngửa người ra phía sau thở hồng hộc.
Sau khi xuất tinh, hơi rượu đã bay quá nửa, lúc này hắn biết mới, mình đã gây họa rồi.
CHính lúc Vỗ Đại Lang định đánh bài chuồn, cửa phòng bị đạp tung ra, Hỗ Tam Nương đằng đằng sát khí xuất hiện.
Võ Đại Lang thầm nhủ không hay, vội kêu lớn:
– Ta… do ta say rượu… không làm chủ được…
Hỗ Tam Nương không nói không rằng, một cước đá bay Võ Đại Lang vào góc phòng, trên tay nagnf không biết từ lúc nào đã xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm.
Võ Đại Lang hoảng hốt la lên:
– Ngươi… ngươi không được giết ta… ta là đại ca của Võ Tòng… ta…
Một tiếng quát lớn vang lên :
– VÕ Đại Lang, bố giết mày.
Tiếng thét vang lên khiến Hỗ Tam Nương ngẩn ngơ, nàng kinh ngạc đến quên đi bản lĩnh của mình nhuyễn kiếm trong tay nàng bị đoạt mất, một bóng người sau khi vừa cướp kiếm của nàng đã xông thẳng về phía võ đại lang, dùng kiếm đâm liên tiếp vào cơ thể của hắn.
Tây Môn Khánh thực sự giết Võ Đại Lang rồi.
thông báo: Truyện còn chừng 3-4 chương nữa thôi.
Hỗ Tam Nương vẫn chưa bị thịt.
Nhưng Phan Kim Liên thì bị rồi.