Xuyên Việt Tây Môn Khánh cười nhạo Thủy Hử - Chương 17: Phan Kim Liên
Tây Môn khánh một tay bóp mông Lý Bình Nhi, miệng bú liếm bộ ngực tròn trịa của nàng chùn chụt, khiến Lý Bình Nhi có cảm giác lâng lâng như đang đi trên mây, toàn thân ửng hồng, mu lồn đã bắt đầu rỉ nước.
Tây Môn Khánh ngừng lại, gã kéo đầu Lý Bình Nhi tới ngồi trước con cặc của gã. Lý Bình Nhi hiểu gã muốn làm gì tuy nhiên cuộc đời nàng chưa từng bú cặc một gã nam nhân nên chỉ lóng nga lóng ngóng, chưa biết phản ứng ra sao.
Tây Môn Khánh thấy vậy cười ha hả: “Để ta chỉ nàng.” Tuy miệng nói vậy, trong đầu lại nổi lên một ý định nghịch ngợm. Hai tay gã vít đầu Lý Bình Nhi để con cặc chui tọt vào miệng nàng. Lý Bình Nhi hơi shock khi đột ngột bị con cặc khổng lồ của gã đâm thẳng vào cuống họng khiến nàng phải cố hết sức há miệng thật to để khỏi bị ngộp thở. Tây Môn Khánh lại đẩy con cặc trượt ra trượt vào một cách từ tốn,còn Lý Bình Nhi lại thụ động ngồi im để Tây Môn Khánh di chuyển của đầu của mình, trong miệng không ngừng truyền lên ảm giác nóng và ngộ, nàng lập tức cố gắng há miệng to hơn. Cứ mỗi lần đầu nấm chui ra rồi lại chui vào miệng nhỏ nhỏ xinh xinh của Lý Bình Nhi kêu “Bóc” một cái khiến tay chơi già đời như Tây Môn Khánh cũng phải rên lên vì sướng, lâu lâu gã nổi hứng chọc sâu vào cổ họng nàng kkhiến nàng kêu ọ ọe nhưng sau đó gã lại nhanh chóng rút ra.
Gần tàn một nén hương, Lý Bình Nhi cứ ngồi im cho Tây Môn Khánh địt miệng nàng, nhưng lồn của nàng đã nứng lắm rồi, mu lồn căng mọng, ướt nhẹp, nước lồn cứ rỉ ra. Bất ngò Tây Môn Khánh thọc sâu con cặc vào trong cổ họng nàng, Lý Bình Nhi cứ nghĩ Tây Môn Khánh sẽ rút ra ngay nhưng nàng chưa kịp ọe thì một dòng tinh trùng nóng bắn mạnh vào cổ họng nàng. Cảm giá một tia nóng bắn xoáy vào cổ họng làm Lý Bình Nhi thoáng hoảng sợ, nàng chưa kịp lấy lại bình tĩnh thì một tia tinh trùng bắn tiếp làm nàng ọe lên, tinh trùng gần như sặc từ trong mũi nàng chảy ra. Nàng theo bản năng đẩy mạnh Tây Môn Khánh thì từ con cặc của gã tinh trùng bắn ra xối xả làm mặt mày nàng bê bết tinh trùng của gã.
Lý Bình Nhi ngượng ngùng lúng túng không biết làm sao chỉ đành lấy tấm lụa lau mặt, Tây Môn Khánh nhìn bộ dạng thẹn thùng của nàng thì cười ha hả, rồi chạy lại bế nàng lên giường.
Gã nhanh chóng đè Lý Bình Nhi ra liếm khắp cơ thể không sót một chỗ nào, từ rái tai đến nogns chân, từ nách đến kẽ lồn, từ đầu vú đến lỗ đít. Bú liếm gần nửa cây nhang rất kỹ càng, Lý Bình Nhi gần như ngất đi vì sướng, cái đê mê cực độ làm nàng có lúc há hốc mồm rên hừ hừ, mắt nhắm nghiền thưởng thức cái sướng không sao diễn tả bằng lời này. Vú nàng lúc này ửng hồng nóng bỏng, hai đầu vú nhô cao nhọn hoắt, lồn nàng ướt nhẹp, hai mép lồn căng bóng lên, Tây Môn KHánh vùi mặt vào lồn nàng mà húp sụp soạt làm nangf cong cả người, hết lật bên nọ lại nghiêng bên kia cho lồn nhô cao.
Lúc này con cặc của Tây Môn Khánh đã sớm lấy lại hùng phong, gã bế xốc nàng lên rồi nhét thẳng vào lỗ lồn nàng, Lý Bình Nhi co rúm người một cách tê tái, gã nhanh chóng nắc mạnh khiến Lý BÌnh Nhi phải kẹp hai chân vào lưng mà rên rỉ không siết. Tây Môn Khánh gỡ lấy hai chân nàng giơ lên cao mà địt lia lịa. Lý Bình Nhi sướng kinh khung, có lúc như gào khóc, la hét đến khan cả tiếng.
Đã xuất tinh một lần nên lần này Tây Môn Khánh chơi dai kinh khủng, Lý Bình Nhi rên la như sắp chết, mồ hôi nhễ nhại, mặt mà đỏ gay, nàng há miệng, nghiến răng thật thảm thương trong khi Tây Môn KHánh như ăn nhầm thịt bò điên mà húc tới tấp vào lồn nàng. Tim nàng đập loạn xạ, hơi thở dập dồn, nàng không rên thành tiếng mà chỉ ư ư …
Thấy biểu hiện của nàng như vậy, Tây Môn KHánh ngưng lại, rút con cặc ra khỏi lồn nàng thì Lý Bình Nhi run lên bần bật, nằm xoay người thở hổn hển. Gã lật xấp nàng lại, kéo mông nàng lên cao, lý Bình Nhi cố gắng nhoài người dậy quỳ cho mông chổng lên mà vẫn nằm bẹp đầu xuống giường, Tây Môn Khánh lấy dâm thủy ở lồn nàng đang không ngừng ứa ra rồi bôi lên lỗ đít của nàng lại cho ngón tay vào ngoáy, Lý Bình Nhi rú lên nhưng vẫn nằm yên.
Tây Môn Khánh cực kỳ hài lòng, ngoáy đã đời hồi lâu, cảm thấy lỗ đít đã đủ trơn trượt, gã nở nụ cười đểu giả:
– Bình Nhi, tướng công tới đây.
Gã banh rộng đít của Lý Bình Nhi rồi ấn nhẹ nhẹ cái con cặc khổng lồ nóng hổi như than vào một tí, Lý Bình Nhi hét lên thất thanh : AAAÂ….. Tây Moon Khánh tiếp tục ấn vào, nàng có cảm giác từ lỗ đít của mình đến dọc cơ thể như bị bổ làm đoi, nàng dập tay xuống giường hét lớn nhưng lại không có chút phản kháng. Tây Môn khánh lại càng hài lòng, gã chậm rãi nhét con cặc cho đến khi nằm trọn trong lỗ đít be bé xinh xinh của nàng khiến nàng đau đến trào nước mắt. Rồi Tây Môn Khánh kéo con cặc ra từ từ, Lý Bình Nhi lại rống lên, chưa kịp định thần, con cặc lại ấn vào, nàng chỉ biết bám chặt lấy thành giường, miệng vừa nghiến răng chịu đựng vừa rít lên đầy đau đớn.
Tây Môn Khánh chậm rồi chuyển sang nhanh, một lúc sau, thì lỗ đít Lý Bình Nhi đã nở ra và dần quen với lối chơi này, gã bắt đầu địt như máy, Lý Bình Nhi đã bớt đau đớn mà rên rỉ đầy sướng khoái hưởng ứng.
Tây Môn Khánh gập mình về phía tước, hai tay bóp chặt vào vú nàng như muốn vò nát cặp vú nẩy lửa này. Rồi từng đọt tinh trùng phóng qua lỗ đít nàng khiến nàng rú lên vì sướng. Cái cảm giác con cặc co giật trong đít vào mà tuyệt vời làm sao khiến nàng gần như lịm đi, nằm lăn ra giường mà thở hổn hển.
* *
Nửa năm sau.
Từ ngày cưới Lý bình Nhi, Tây Môn Khánh đã bỏ thói quen chơi kỹ nữ, chỉ quấn quít lấy nàng khiến phu phụ Lâm Xung, Lỗ Trí Thâm thậm chí là HỖ Tam Nương đối với việc này cự kỳ hài lòng.
Trong chuyện phòng the, Lý Bình Nhi đã sớm không còn là tiểu cô nương ngượng ngùng e lẹ nữa, nàng gần như đã trở thành cái vị Lý Bình nhi cực kỳ dâm đãng trong tiểu thuyết. Nàng chủ động khẩu dâu chứ không để Tây Môn Khánh nhét cặc vào miệng một cách thụ động nữa. Bây giờ nàng bú, liếm, ngoạm rất kỹ càng khi bú cặc Tây Môn Khánh. Đến khi gã xịt tinh trùng vào miệng thì nàng nuốt ực một cách sạch sẽ rồi cứ ngậm chặt lấy khiến gã sướng cong cả người nhưng Lý bình Nhi cũng chẳng tha, cứ ngậm chặt mà nút như điên khiến dâm thần như Tây Môn khánh cũng phải mở miệng đầu hàng.
Đúng thực là dâm nữ trong truyền thuyết, ngày đoan trang, đêm dâm đãng. Tây Môn Khánh kiếp trước không biết gõ vỡ bao nhiêu cái mõ mới cưới được vưu vật của tạo hóa như vậy?
Suốt nửa năm trôi qua, chuyện tốt rất nhiều, việc làm ăn của Lệ Đông Viện ngày càng phát đạt, Lâm Xung và Lỗ Trí Thâm cũng hài lòng với cuộc sống mới ở Dương Cốc, chẳng muốn rời đi.
Điều kỳ lạ là hai người Tống Giang, Dương Hùng đối với việc Tây Môn Khánh bày kế khiến hai tên này phải hiến vợ cho Cao Nha NỘi đối với gã lại chẳng có chút phản ứng gì, thế nên với chuyện này gã đã sớm bỏ lên chín tầng mây.
Thế nhưng nửa năm qua, lại nảy sinh ra hai vấn đề khiến Tây Môn Khán đau đầu.
Thứ nhất, cái vị Võ Đại Lang càng lúc càng xa rời nguyên bản Thủy hử. Hắn đã sớm rũ bỏ cái vẻ ti tiện, an phận của mình mà càng ngày càng tỏ ra ngông nghênh, vênh váo. Thậm chí Võ Đại Lang còn lấy cớ ở với Võ Tòng, chuyển luôn về Lệ ĐÔng Viện sống phè phỡn, cả ngày không chịu làm lụng chỉ rượu chè, gái gú. Hơn nữa dường như hắn biết Tây Môn khánh đối với hai huynh đệ mình mười phần yêu chiều nên càng lúc càng tỏ ra phách lối, ngạo mạn, cứ như coi mình là ông chủ nơi này, thậm chí có lúc cả lâm Xung cũng không coi vào đâu, có lần còn mượn rượu trêu ghẹo cả hai phu nhân của Tây Môn Khánh. Lý Bình Nhi vốn là ngườ I hiền lành nên nàng cũng chẳng để bụng, còn Hỗ Tam Nương thì biết Tây Môn Khánh cực kỳ kiêng kỵ anh em nhà họ Võ nên chỉ trừng phạt nhẹ chứ không đoạt đi cái mạng chó của hắn.
Đối với sự thay đổi này của Võ Đại Lang, đừng nói Tây Môn Khánh không biết làm sao, ngay cả Võ Tòng cũng phải kêu gào, giờ hai huynh đệ cứ gặp mặt là gây chuyện, cãi nhau om sòm.
Tuy nhiên, Võ Đại lang trong mắt Tây Môn Khánh cũng chẳng phải vấn đề gì quá to tát. Võ Tòng mới là điều khiến gã đau đầu.
Nên biết khi cố gắng lôi kéo Võ Tòng, Tây Môn khánh vốn muốn đưa gã ăn chơi sa đọa để quên đi việc quyền cước. Nào ngờ người tính không bằng trời tính, gã lại rước về hai người Lâm Xung và Lỗ trí Thâm.
Hai người này đối với thiếu niên anh dũng như Võ Tòng có thể nói vừa gặp đã mến tài lại còn là đệ tử của nghĩa đệ mình nên chỉ hận không rèn sắt khi còn nóng, đem bản lĩnh của mình truyền thụ cho y không chút giấu giếm.
Ngày đó Võ tòng đối chiêu với Hỗ Tam Nương miễn cưỡng chịu được hơn hai mươi chiêu, giờ đây trong vòng ba mươi chiêu đã có thể xử đẹp nàng.
Ngay cả lâm Xung cũng phải khen gã là kỳ tài. Điều này đối với Tây Môn Khánh đúng là khóc không ra nước mắt.
Kỳ cái cục shít. Võ công của Võ Tòng càng đáng sợ, Tây Môn Khánh càng e dè.
Không được, nhất định phải tìm cách tránh xa tên tai tinh này, càng xa càng tốt.
* *
Trong lúc Tây Môn Khánh đang vò đầu bứt tai, Cao Nha Nội lại tới chơi.
Đúng như Tây Môn Khánh dự đoán, sau khi được hai ả dâm nữ Diêm Bà Tích và Phan Xảo Vân, Cao Nha Nội đã sớm quên béng Lâm Xung là ai, thậm chí khi gặp lại y còn khoanh tay chào hỏi quý tính đại danh. Tên này đúng là chuẩn chuẩn công tử ăn chơi, chỉ biết địt gái, tinh trùng lên não quên luôn thế sự. Tây Môn Khánh thây vậy đã thở phào yên tâm, vội vàng đem phương thuốc Như Lai Đại Phật Côn hoàn chỉnh đưa cho Cao Nha Nội..
Cao Nha Nội lần này đến nhờ Tây Môn Khánh huấn luyện bốn ả trinh nữ tuyệt sắc giai nhân kỹ thuật phòng the, nghe nói đây là Cao cầu muốn dùng bốn nàng để sử dụng làm quà mừng thọ cho gian thần Sái Kinh.
Quà mừng thọ cho Thái Kinh.
Sau việc này, Bảy người Tiều Cái chính thức lên Lương sơn, Dương Chí cũng vì việc này phải lên núi làm giặc.
Tây Môn Khánh nghe vậy lập tức vỗ đùi kêu tuyệt.
Gã lập tức gọi Võ Tòng đến, nói là muốn mưu cầu cho y một bước công danh nên phái y đến Hoàng Nê Cương, nếu gặp cảnh bọn Tiều Cái mưu cướp cống phẩm, lập tức phối hợp với Dương Chí ngăn chặn lại.
Tuy biết Sái Kinh chẳng phải hạng tốt đẹp gì, nhưng Tây Môn Khánh thao thao bất tuyệt về anh hùng Dương Chí nếu lần này cống phẩm bị cướp, nhất định sẽ thân mang tù tội, gã lại giấu ỉm đi người cướp cống phẩm là bọn Tiều Cái, Ngô Dụng nên Võ tòng mười phần tin tưởng, hăm hở xách côn đi tìm công danh.
Lúc tiễn chân Võ Tòng từ cổng thành về, Tây Môn Khánh như thở phào một hơi. Cuối cùng cũng tiễn được tên ôn thần này đi.
Mưu kế của bọn Tiều Cái, Tay MÔn Khánh đã rõ nằm lòng, nếu tính toán của mình thành công, Võ Tòng qua chuyện này nhất định sẽ có được một chức quan, tốt nhất là bị điều đi thật xa, càng xa càng tốt. Đến lúc đó lại mượn cớ, sút luôn tên khốn kiếp Võ Đại Lang tới chỗ nhị đệ của hắn.
Nghĩ đến đây, gã như trút bỏ được gánh nặng, tâm trạng cực kỳ thoải mái thậm chí còn ư ử hát một khúc dâm đãng.
Đúng lúc này tiếng khóc nỉ non vang lên;
– Tiểu nữ Phan Kim Liên, không may lưu lạc đến đây, cha lại bị ác đồ ức hiếp đến bỏ mạng. Nay xin bán thân chôn cha. Xin…
Nói đến đây, tiếng khóc lại vang lên đầy ủy khuất.
Chỉ là Tây Môn khánh nghe đến ba chữ PHAN KIM LIÊN, chẳng khác nào nghe thấy sấm nổ giữa trời quang.
Phan Kim Liên xuất hiện rồi.
Vừa tiễn được một tai tinh Võ Tòng, một tai tinh khác lại xuất hiện trong cuộc đời Tây Môn KHánh.