Xuyên Việt Tây Môn Khánh cười nhạo Thủy Hử - Chương 15: Đêm tân hôn của Lý Bình Nhi
Chạy trời không khỏi nắng, cuối cùng, Tây Môn Khánh vẫn bị đá vào tân phòng kèm câu nói hăng hắc của Hỗ Tam Nương:
– Thiếp đã dậy cho nhị muội tầng thứ hai của Ngọc Nữ Tâm Kinh rồi. Đối với việc khuê phòng cực kỳ có ích. Chỉ cần chàng vận dung cho tốt Độc Cô Cửu Kiếm thì đối với cả hai người đều cực kỳ có lợi.
Tây Môn Khánh lóp ngóp bò dậy vẫn cố quay lại làu bàu:
– Rốt cuộc Ngọc Nữ Tâm Kinh của phái Cổ Mộ là võ công hay công pháp song tu vậy?
Hỗ Tam Nương bối rối nói:
– Thực ra là võ công, chẳng qua Lâm sư phụ nói ta không thể đoạn tuyệt thất tình lục dục nên không thích hợp luyện. Chỉ là ta từ đó thay đổi chút ít, không ngờ lại ra công pháp song tu.
Tây Môn Khánh nhìn nàng đầy sùng bái:
– Thiên tài.. Nàng quả thực là thiên tài trong dâm trường. Tại hạ cam bái hạ phong, tự thẹn không bằng. Lòng ngưỡng mộ ta dành cho nàng như biển rộng sông dài liên miên bất tận lại như nước sông Hoàng Hà cuồn cuộn mãi không thôi.
Hỗ Tam Nương rít một tiếng :”Cút” rồi tung cước sút thẳng Tây Môn Khánh vào trong.
Tây Môn Khánh lại vẽ lên một đường cong tuyệt mỹ rồi bay lên cao, chỉ khác là lần này gã không cắm mặt xuống đất mà bay thẳng vào lòng Lý Bình Nhi.
Mỹ nhân tiếp đỡ anh hùng, quá mất mặc.
Tây Môn Khánh từ dưới nhìn qua tấm khăn tân nương thấy gương mặt Lý Bình Nhi trắng muốt, hai má đỏ hồng, môi căng mọng,đích thực là tuyệt đại mỹ nhân. Thấy vậy thẳng nhỏ lập tức chào cờ.
Tây Môn Khánh biết phản xạ của mình. Gã bật dậy tự vả vào mặt mình hai cái rồi tự nhủ:
– Nguy hiểm… nguy hiểm… cấm nghĩ bậy… nguy hiểm… cực độ nguy hiểm…
Lý Bình Nhi thấy gã như vậy không biết làm sao, chỉ nhỏ giọng như muỗi kêu:
– Tướng… công…
Tây Môn Khánh ba hồn bảy vía đều bị hai tiếng tướng công này dọa cho chết đứng. Vội vàng liến thoắng:
– Bình Nhi… ta là một người cực kỳ hiện đại, tư tưởng tiến bộ. Hôn nhân không do hai bên tình nguyện thì không có hạnh phúc. Bản thân ta chỉ là một tên tú ông thấp hèn, nhà lại có nương tử dữ như cọp cái. Bình Nhi… nếu nàng không đồng ý với ta. Ta lập tức bảo với Lâm nhị ca tìm một đám môn đăng hộ đối….
Tây Môn khánh nói chưa dứt lời, tấm lụa trên mặt Lý Bình Nhi đã tung ra, nàng trợn đôi mắt cực kỳ xinh đẹp nhưng đẫm nước mắt nhìn Tây môn Khánh:
– Tướng công. Từ ngày phu nhân tặng thiếp cho chàng thiếp sống là người họ Tây Môn thì chết cũng là ma họ Tây Môn. Nếu tướng công chê bai thiếp, thiếp thà chết quách cho xong.
Nói rồi trước sự kinh hãi của Tây Môn Khánh, Lý Bình Nhi lao đầu vào cột nhà. Tây Môn Khánh thấy vậy hoảng hốt vội vàng nhào tới túm lấy gấu áo của nàng.
Roạt một tiếng rồi binh một tiếng.
Cũng may, Tây Môn Khánh kịp kéo lại một phần lực, cột nhà lại được bao lụa tân hôn nên Lý Bình Nhi không mất mạng nhưng đầu cũng sưng lên một cục rồi ngất đi.
Tây Môn Khánh hoảng hốt vội vàng lay lay vỗ vỗ vào má nàng. Tiên sư bố nó, mình rốt cuộc đã phạm tội tày đình gì mà ông trời đầy đọa như vậy? Kiếp trước trước ngày lên xe hoa thì bị vợ cắm sừng rồi bị gian phu đánh cho xuyên Việt. Kiếp này cưới vợ lớn thì bị gặp ngay con cọp cái, bị hành hạ sống không bằng chết, cưới vợ thứ hai thì nàng lại nhào ngay vào cột đâm đầu tự vẫn. Có chú rể / tân lang nào đen đủi như mình không hả giời?
Lý Bình nhi tỉnh dậy, đôi mắt đã ầng ậc nước:
– Tướng công… chàng không cần thiếp thì để thiếp chết quách đi cho xong.
Tây Môn Khánh nhìn gương mặt kiều diễm đẫm lệ của nàng thì tim bằng sắt cũng phải mủi lòng. Trong lòng gã nhớ lại, trước khi gã xuyên việt, trước khi nhận ra bộ mặt thật của con ả hôn phu dâm đãng ấy, gã cũng từng là một thanh niên đầy nhiệt huyết, cũng biết chăm lo, che chở cho đàn bà.
– Khánh ơi là Khánh, để một cô nương mong manh yếu đuối như thế này phải đau lòng vì ngươi. Ngươi có còn là con người nữa không? Kim Bình Mai là cái đếch gì? Bố xuyên Việt đến đây để sợ trước sợ sau chắc? Nếu cưới Lý Bình Nhi mà phải chết thì bố mày cưới đây, xem chết như thế nào.
Nghĩ đã thông, Tây Moon Khánh cười tủm tỉm nâng cằm nàng nói:
– Khờ quá, ai nói ta không cần nàng chứ. Ta chẳng qua chỉ cảm thấy nàng phải gả cho một tú ông như ta đúng là thiệt thòi.
Lý Bình nhi ôm lấy gã khóc nức nở:
– Chàng tuy ở kỹ viện nhưng tấm lòng hiệp nghĩa bao la so với Lỗ đại ca chỉ có hơn không có kém. Từ ngày biết chàng là người đã cứu vợ chồng phu nhân, chàng đã là anh hùng trong lòng thiếp rồi. Cả đời này ngoại trừ Tây Môn Khánh, Lý Bình nhi nguyện không lấy bất cứ ai.
Tây Môn Khánh nghe vậy xúc động thiếu chút rơi lệ, gã nâng cằm nàng lên, mút nhẹ vào đôi môi ướt át của nàng.
Lý Bình Nhi đôi má ửng hồng càng thêm phần quyến rũ. Nàng nhắm mắt, mở miệng thở hổn hển, đón chờ cái lưỡi của Tây môn khánh đi vào bên trong miệng nàng.
Từng lớp y phục được cởi xuống, thân thể thơm tho trắng ngần không chút tì vết hiện ra trước mặt Tây Môn Khánh.
Cảm xúc này, đã từ rất lâu rồi kể từ ngày mình lên giường cùng người vợ lăng loàn kiếp trước đến giờ mới trở lại.
Cảm giác trân trọng, yêu thương một người phụ nữ.
Lý Bình Nhi thấy y phục của mình đã bị lột sạch, gương mặt lại càng hồng nhuận càng thêm mười phần quyến rũ, yêu kiều. Tây Môn Khánh chẳng chút ngại ngần thì thào vào tai nàng:
– Bình Nhi, nàng đồng ý làm vợ Tây Môn khánh ta chứ? ( Lột truồng con nhà người ta rồi, hỏi cái shit – lời tg)
Lý Bình Nhi xấu hổ nhắm nghiền mắt, giọng vo ve như muỗi kêu:
– Thiếp đồng ý.
Tây Môn Khánh như mở cờ trong bụng, gã nhào tới, ôm lấy tấm thân ngà ngọc của Lý Bình Nhi hôn ngấu nghiến.
Khi đầu lưỡi của Tây Môn Khánh rờ đến hai hạt đậu thần tiên trên ngực nàng, Lý Bình Nhi rên siết, hơi thở càng trở nên gấp gáp.
– Ah … ah… ah…
Lúc này Tây Môn Khánh đã quăng cả Độc Cô Cửu Kiếm lẫn những kỹ năng chơi gái của mình ra khỏi đầu, đối với một cô gái trinh trắng như Lý Bình Nhi, gã muốn cho nàng một đêm tân hôn thật trinh nguyên.
Tây Moon Khánh liếm vũ Lý Bình Nhi thật kỹ lưỡng, gã nút mạnh rồi dùng răng kéo đầu vú cho căng ra, có khi lại dùng lưỡi búng tong tóc trên đầu vú Lý Bình Nhi, hễ Tây Môn Khánh liếm vú bên trái thì tay của gã lại nhào nặn vú bên phải, Lý Bình Nhi cứ nằm thiêm thiếp và rên lên một âm thanh quen thuộc : “Ah.. ah… ah..” nàng như cố tận hưởng những khoái cảm mà Tây Môn Khánh ban cho, nàng như dại đi, càng lúc càng thở nhanh.
Bàn tay của Tây Mon Khánh lần xuống phía dưới, chạm nhẹ vào khu vực đào nguyên của Lý Bình Nhi khiến nàng giật bắn người, Tây Môn Khánh bóp nhè nhẹ cái mép lồn nóng hổi, chà chà cái mu lồn rồi lấy một ngón tay miết nhẹ bên ngoài mép lồn. Lý Bình Nhi rít trong cuống họng : ” ư ư…” Nhưng do bản tính đoan trang hiền thục nên nàng cắn răng không dám bật lên thành tiếng.
Tây Môn Khánh thấy vậy cười ha hả:
– Cứ tự nhiên buông thả cảm xúc của mình.
Rồi gã trườn xuống dưới, dùng lưỡi rà lên mu lồn của Lý Bình Nhi, tiếp đó, gã banh mép lồn cho rộng rồi cho lưỡi vào trong mà ngoáy. Lý Bình Nhi đối với chuyện phòng the cực kỳ ngây thơ, nàng chỉ cảm thấy từ dưới lồn tê như điệt giật, một cảm giác sướng khoái ngập tràn cơ thể, nàng chỉ biết quằn quại và rên lên ” ư ử…” Thế nhưng cái lưỡi quái ác của Tây Môn Khánh cứ tiếp tục liếm láp cái lồn sưng mọng của nàng. Có lúc gã lại há miệng thật to, ngoạm cả lồn Lý Bình Nhi mà cạp như cạp dưa hấu khiến nàng ngất ngư, hai chân không tự chủ co quíu lại quấn chặt lấy cổ Tây Môn Khánh, miệng cứ rên rỉ không ngừng. Cái lưỡi nham nhám của Tây Môn Khánh lại liên tục thè ra thụt vào lồn Lý Bình Nhi quét thật kỹ, lúc thì thật nhanh làm nàng sướng ngất lên ngất xuống nhiều lần, toàn thân co giật, hai mép lồn ướt nhẹp. Tây Mốn khánh lại lấy lưỡi vân vê hột thần tiên làm Lý Bình Nhi cứ rít trong cổ họng rồi rung len bần bật có lúc còn nhoài xuống giường, Tây Môn Khánh lại phải ngưng bú lồn, bợ đít Lý Bình Nhi lên, Nàng lại tuột xuống, gã lại bợ lên.
Tây Môn Khánh liếm lồn Lý Bình Nhi khiến nàng ngắc ngứ gần như ngất đi, nước lồn trắng đục như sữa từ trong lồn nàng chảy ra. Tây Môn Khánh nói nhỏ:
– Nương tử, ta tới nhé.
Lý Bình Nhi gương mặt sớm đã đỏ hồng, chỉ biết khe khẽ gật đầu. Tây Môn Khánh cầm con cặc to tổ bố của gã dí sát hai bên mép lồn, gã để con cặc ngay ngắn rồi bất thình lình đẩy mạnh con cặc cứng như sắt vào lồn lỗ của nàng.
Lý Bình Nhi cảm thấy đau như bị xé ra làm đôi. Nàng hét lớn một tiếng rồi lịm đi, bủn rủn cả tay chân. Cũng may lồn nàng lúc này đã sớm ướt nhẹp nên chỉ cần Tây Môn Khánh ngâm cặc một chút cơ đau sớm đã tiêu tan. Tây Môn Khánh thong thả từ từ nhấp con cặc vào lồn Lý Bình Nhi, mỗi cái nhập nhẹ đã khiến cảm giác đau đớn thay bằng cảm giác sung sướng.
Chẳng mấy chốc, Lý Bình Nhi đã tràn ngập trong cảm giác sướng ngất ngây, mỗi cú nhấp của Tây Môn khánh khiến nàng sướng đến tê tái, Lý Bình Nhi vặn vẹo thân thể và rên siết không ngừng.
Lúc này, Tây Môn Khánh đã sớm không còn giữ kẽ, gã nắc ào ào như vũ bão. Lý Bình Nhi gào thét như bị tra tấn: “Ahhhhh…ahhhhh.ahhhhh…..ah…..” Tây Môn Khánh nắc lia lịa, nắc mỗi lúc một nhanh hơn. Lý Bình Nhi càng lúc càng sướng khoái, nàng cào cấu tứ tung trong sung sướng tột độ và rên siết điên cuồng trong khoái lạc.
Từ lúc bắt đầu đến giờ đã gần một canh giờ, Lý Bình Nhi sớm đã quên béng cái gì là đoan trang hiền thục, nàng gào la càng lúc càng dữ dội, nàng đã sướng tới cực sướng lại như muôn sướng thêm. Tây Môn Khánh địt nàng tưởng chừng như vô cùng vô tận, Lý Bình Nhi cảm giác là con cặc của gã càng lúc càng to như nổ tung lên trong lồn nàng rồi gã rít lên một tiếng, ngưng nhấp rồi ấn con cặc đến lún cán trong lồn Lý Bình Nhi, giữ yên trong đó mà xuất tinh đến mấy lượt. Lý Bình Nhi cực sướng quằn quại cong người rít ké trong khi con cặc của Tây Môn Khánh giật tưng tưng trong lồn nàng. Tinh trùng của gã nhiều quá, cảm giác như cả lồn nàng như bị ngập lụt, lúc Tây Môn Khánh kéo con cặc ra khỏi lồn nàng thì tinh trùng trào ra theo, chảy xuống giường ướt cả một vũng. Lý Bình Nhi như lịm đi trong khoái lạc nằm thở hổn hển.
Tây Môn Khánh gục đầu lên cặp mông nóng hôi hổi của Lý Bình Nhi. Gã nằm thở hổn hển, một cảm giác sung sướng từ con cặc truyền đến khắp cơ thể của gã. Không chỉ cơ thể, ngay cả tâm hồn cũng cảm thấy thật thư thái như trút bỏ được gánh nặng từ hai kiếp làm người.
Bất luận đàn bà trên cuộc đời này có đáng ghét thế nào, gã đã nhận Lý Bình Nhi là nữ nhân của gã, gã nhất định sẽ dùng cả cuộc đời này mà bảo bọc cho nàng.