Nội dung truyện
Bốp, bốp. Hai cái tát nổ đom đóm giáng thẳng vào mặt Tây Môn Khánh.
– Ngươi muốn chơi lão nương ư? Lão nương cứ không cho ngươi chơi đấy. Hắc hắc.
Cùng với tiếng cười xảo trá của mình, Hỗ Tam Nương nhoài người tới, đưa bầu vú gần miệng Tây Môn Khánh cười lớn:
– Bú đi, bú vú chị đi cưng.
Nhìn đôi gò bồng đảo căng mọng hơ hơ trước mặt mình thế nhưng thủy chung vẫn cách một chút, cả người Tây Môn Khánh lại bị điểm huyệt cứng đờ, cả nhích một ngón tay cũng không thể, chỉ biết cố đưa lưỡi ra phía trước.
Hỗ Tam Nương không ngừng xoa nắn đôi gò bồng đảo của mình, miệng rên rỉ:
– bú vú thiếp đi tướng công… thiếp muốn quá… ah ah… bú đi tướng công…
Khiêu khích, trắng trợn khiêu khích. Thế nhưng Tây Môn Khánh lại chẳng thể làm gì khác ngoài việc nằm đơ ra chịu trận.
Đáng hận là lúc này, con cặc của gã dưới tác dụng của Quan Âm Thoát Y Sam lại không ngừng bành trướng. Cảm giác bối bức cực kỳ khó chịu.
Hỗ Tam Nương càng rên rỉ, gã lại càng thống khổ.
Miệng rên rỉ, đưa đôi bồng đảo lại gần miệng của Tây Môn Khánh nhưng lại không cho gã chạm vào, đôi bàn tay Hỗ Tam Nương lại không ngừng mơn trớn khắp cơ thể gã.
xuất tinh, lúc này Tây Môn khánh chỉ có một ước muốn duy nhất như vậy, thế nhưng gã lại căm hận cái bản năng trâu bò của mình, thế nào lại không chịu xuất sớm chứ?
Dường như hơi ngạc nhiên vì Tây Môn khánh vẫn chưa xuất tinh, Hỗ Tam Nương cười lớn:
– Không ngờ nha, tướng công của ta lại trâu bò vậy, thiếp thích.
giọng nàng thỏ thẻ oanh vàng nhưng Tây Môn Khánh nghe chẳng khác gì ác quỷ đòi mạng. Trên đời này lại có loại nữ nhân ác như con cọp cái này sao? Địa Huệ Tinh ơi sao lại giáng trần một cách tà ác thế này? Nếu không phải gã tu luyện Độc Cô Cửu Kiếm biết được Hỗ Tam Nương còn trinh trắng thì có lẽ đã lầm ả là đại dâm nữ rồi.