Xuyên Qua Hiện Tại - Chương 8
Chap 8: Cướp
Phía bên này sau khi Từ Thiên rời đi có một nhóm người tham lam tài sản của hắn nên đã bám theo.tất nhiên là với thần thức Từ Thiên biết có người theo dõi nên hắn cũng chẳng vội mà chủ động bay tới một nơi hẻo lánh bên ngoài thành giải quyết luôn một thể.
Đáp xuống một bãi đất trống gần bìa rừng
“ đã tới rồi không ra mặt sao.định núp đến bao giờ ” Từ Thiên lạnh lùng nói
Đám người bám theo cũng chột dạ.rõ ràng bọn hắn đã che giấu khí tức rất kĩ.một linh vương như Từ Thiên sao có thể phát hiện ra bọn hắn
Dù có chút rén nhưng miếng mồi đã tới miệng không thể không ra tay.3,4 tên cùng lúc đáp xuống trước mặt Từ Thiên.
“Uầy đối phó với một linh vương cũng cần tới một bán thánh và 3 vị tôn giả các người xem trọng ta quá rồi” Từ Thiên chỉ tay từng tên nói khiến bọn hắn giật mình
“ quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên còn nhìn thấu thực lực của bọn ta.trẻ như vậy đã là Linh Vương.nếu nói ngươi có mặt ở trên Chiến Thần Bảng ta cũng tin.nhưng đáng tiếc hôm nay ngươi không còn mạng để trở về nữa rồi” Tên cầm đầu trong đám người vỗ tay nói
“ không phải đến ăn cướp sao? nói nhiều làm gì.ta bận lắm lẹ lẹ ta còn đi ăn cơm” Từ Thiên chép miệng nói
“ được lắm,một linh vương cỏn con mà dám lên mặt thách thức bọn ta. Định tha cho ngươi một con đường sống nhưng chắc không cần nữa rồi anh em cùng lên hết đi”
“Chết”
Cả 6 người cùng tung chưởng về phía Từ Thiên.nhưng hắn không thèm né
Đùngg ….
Một tiếng nổ lớn làm rung chuyển mặt đất.dư chấn tạo thành một cơn động đất khiến dù cách xa cả mấy chục dặm như Thiên An thành cũng cảm thấy được sự rung chuyển
Bên trong Phủ thành chủ Thiên An thành
Một người đàn ông trung niên mặc áo giáp đang ngồi phê duyệt tấu chương.chợt ngẩng đầu lên nhìn về hướng vụ nổ nói
“ Nguyên Vũ ngươi đi xem thử có chuyện gì xảy ra”
“Tuân mệnh” trong bóng tối có tiếng đáp lại
Sau đó người đàn ông lại tiếp tục công việc như chưa có chuyện gì xảy ra
Thương Hội Thiên Nguyên
Chiêu Quân đang một tay nắm lấy râu Giang Lão một tay cầm kéo cắt khiến lão già giãy đành đạch thì bỗng dừng lại
Cả hai cùng nhìn về hướng khu rừng.
Chiêu Quân đứng dậy bay đi xem tình hình để lại một mình lão già đang mếu máo với một bên râu bị cắt tơi tả
Ở bên này
“ hừ sợ đến nỗi không dám né đòn vậy mà cũng mõm” đám người bàn luận.không ngờ vụ cướp lại thuận lợi như vậy gặp đúng tên gà mờ thích ra vẻ.
“Vậy sao” trong vụ nổ phát ra tiếng nói khiến đám người dựng cả tóc gáy.khói bụi dần tản đi để lộ ra một thành niên tuấn tú vẫn đứng yên hoàn hảo vô khuyết.
“ Làm sao có thể” tên cầm đầu hốt hoảng.đó là chưởng lực của cả 6 người bọn hắn à nha.cho dù là thánh cảnh cấp thấp cũng có thể bị trọng thương nếu dính phải.đằng này Từ Thiên hứng trọn vụ nổ mà không làm sao
Gặp ma rồi
Nhưng chợt nhận ra khí tức của Từ Thiên lúc này có gì đó khác khác.
“ ngươi…ngươi không phải là Linh Vương” tên cầm đầu run run nói
“ ta có nói ta là Linh Vương sao” Từ Thiên mặt tỉnh bơ đáp trên tay cầm một bộ cung tên
“ Khí tức này là…là Thánh cảnh.hắn cũng chỉ tầm 20 tuổi mà thôi sao có thể” khí tức của Từ Thiên khiến hắn run rẩy.cả đám vội quỳ sụp xuống
“ đại nhân xin tha mạng là chúng ta có mắt như mù không nhìn thấy thái sơn mới ra tay cướp đồ của ngài”
“xin đại nhân tha mạng”
cướp của không thành vội dập đầu xin tha
“ nếu ta là một Linh Vương thật thì liệu các ngươi có tha cho ta không” nói rồi hắn cầm cây cung tiễn lên hướng đám người dương cũng bắn tới
“ Chạy” tên cầm đầu hét to một tiếng cả đám cướp muốn bỏ chạy nhưng lại phát hiện cơ thể không đi chuyển được
Nhìn mũi tên đang lao về phía mình khiến bọn hắn sợ vãi cả ra quần.
“ ngươi không thể giết chúng ta.bọn ta là người của Thông..Th.iên..Gi..áo”
Tưởng như nói ra thân phận Từ Thiên sẽ dừng tay.nhưng hắn đâu biết thằng nào quan hệ với thằng nào
Mũi tên vẫn tiếp tục lao đi như có định vị xuyên qua cơ thể từng tên một.hàn khí khủng khiếp từ mũi tên toả ra khiến cơ thể đám cướp đóng băng ngay tại chỗ rơi xuống đất vỡ vụn.
Lần đầu thấy uy lực của Băng Tiễn Diệt Hồn Cung khiến hắt cũng giật mình .hắn vậy mà đã thật sự giết người.
Trong lúc nóng giận đã không kìm được mà bắn tên.nhưng hắn không ngờ sức mạnh mũi tên lại lớn đến vậy trong nháy mắt đã lấy mạng mấy tên cướp.nhìn tay phải đang cầm cây cung run rẩy. Trong đầu hắn là một mảng hỗn độn. Là ân hận,sợ hãi Hắn thật sự không muốn giết người
Hắn xuyên không tới đây,lúc đầu chỉ với suy nghĩ đơn giản là phải mạnh mẽ lấy được nhiều gái xinh như main chính trong các bộ truyện hắn đọc.
Khi đã có được sức mạnh hắn cần rồi.hắn lại muốn chăm sóc bảo vệ các nàng cho các nàng những thứ tốt nhất.
Ở thế giới mạnh được yếu thua này xem sinh mạng như cỏ rác.nhưng hắn thì không như vậy.trong đầu hắn lúc nào cũng suy nghĩ mạng sống quý báu không ai có quyền tước đi mạng sống của kẻ khác.
Cho dù đó là kẻ ác giết người không ghê tay.hắn cũng luôn nghĩ về một thế giới văn minh và pháp luật quyết định mọi thứ một cách bình đẳng.
Nhưng hôm nay chẳng phải hắn đã thật sự giết người
“Ta thật sự đã sai rồi sao” Từ Thiên nhìn đôi bàn tay mình tự hỏi.sau đó quay người rời đi bỏ lại phía sau lưng là một đống hoang tàn
Có lẽ con đường của kẻ mạnh luôn dính đầy máu tanh và sự đau khổ.
Một lát sau
Có một bóng người bay tới
Là Chiêu Quân nàng tới để xem xét tình hình cuộc chiến nhìn thì thể là liệt khắp nơi thân thể đều không còn nguyên vẹn do bị đóng băng vỡ nát
Nhìn lỗ hổng trên ngực một tên vẫn đang còn toả ra hàn khí nàng nhanh chóng đoán ra được nguyên nhân
“ Là Băng Tiễn Diệt Hồn Cung” đây không phải là bí kỹ của Man Vương Sơn Tuyết sao.Nghĩ tới đây nàng lại nhớ tới một người,một kẻ vô cùng đáng ghét
“ không lẽ lại là hắn” nàng thầm nghĩ
“ Chiêu Quân tiểu thư cũng ở đây sao” giọng nói truyền đến cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng
“ Chiêu Quân ra mắt Nguyên Vũ thống lĩnh” nàng xuay người hành lễ nói
“Tiểu thư không cần đa lễ, Không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì”
“ tiểu bối cũng vừa tới nơi cũng không rõ.chỉ thấy thi thể ở khắp nơi” Chiêu Quân lắc đầu nói
“ Vậy xem ra chúng ta tới muộn rồi” Nguyên Vũ nhìn mấy cái xác bị đóng băng đang dần tản chảy trong lòng cũng âm thầm rùng mình.
“ một bán thánh và 5 tôn giả lại bị giết nhanh chóng như vậy không rõ là thần thánh phương nào”
Chợt hắn nhìn thấy một cây cung đang tỏ ra khói trắng rơi trên mặt đất cách đó không xa
Nguyên vũ nhặt lên xem thử
Bí kĩ Diệt Hồn Cung
Sau khi xem xét thêm một hồi không có thu hoạch gì,dọn xong đóng xác và thu lượm vài thứ
Nguyên Vũ tiến lại chỗ Chiêu Quân ngỏ ý muốn chia chiến lợi phẩm nhưng bị nàng từ chối.
“ Nếu không có chuyện gì khác.mạt tướng xin phép cáo lui để điều tra thêm.tiểu thư nhớ bảo trọng”
Chiêu Quân cũng khẽ gật đầu. Trong lòng nàng lúc này xuất hiện bóng dáng của một thanh niên thô lỗ,ăn mặc rách rưới
“ rốt cuộc ngươi là người như thế nào” nàng âm thầm tự hỏi.sau đó cũng rời đi
“ CÓ KẺ ĐỘT NHẬP ”
Chát
Hự
“ồn ào quá,lấy có tí đồ cũng không yên” thanh niên thân mang hắc y đeo mặt nạ miệng không ngừng lẩm bẩm.Ngoài Từ Thiên ra thì còn ai nữa chứ.sau khi dễ dàng vào bảo khố của tông môn thì đó hắn chả biết món nào quý giá cả.nên vét sạch đến khi trở ra không may dẫm vào khung cửa dỏm mục nát khiến nó bị gãy thành ra bị phát hiện
“Hắn ở kia nhanh đuổi theo” một đám người phát hiện ra hắn hò hét vác kiếm xông qua
“Phiền phức thật” Từ Thiên cảm thán.sau đó co giò bỏ chạy
Cướp cướp..
…
Có trộm nhanh bắt lấy hắn
….
Chỉ trong một đêm Từ Thiên đã vơ vét tài sản của gần một nửa các tông môn giáo phái trong thành
“ Phù mệt chết ta” Từ Thiên thở hồng hộc sau khi vừa chạy thoát khỏi đám người
Nhưng nhìn hai bàn tay đã đeo đầy nhẫn thì hắn lại chảy nước miếng.đây là toàn bộ tài sản mà hắn cướp được
“ Làm một vố nữa nhỉ?” hắn thầm nghĩ nhưng miệng lại ngáp một cái nên quyết định đi tìm chỗ ngủ
Sáng hôm sau
Thông tin các tông phái bị cướp đã lần ra khắp thành tạo nên cơn chấn động tin tức chưa từng có
Trong một quán phở bò tái nạm
“Ê ngươi biết tin gì chưa hôm qua Bất Nhân Tông (bất trong bất khả chiến bại) vừa bị cướp.nghe nói tiền lương của đệ tử…..đột ngột bị cắt giảm hơn nửa”
“ Ta lại nghe nói Bất Nghĩa Tông đuổi hơn một ngàn đệ tử không rõ nguyên nhân.thấy bảo vì vì phạm pháp luật nên bị khai trừ”
“Ngươi nói sai rồi ta lại nghe…..
Đó là những lời bàn tán được mọi người truyền tai nhau.
Bên trong góc của quán một thanh niên đang ngồi rung đùi trên bàn là một bát phở không hành đầy ắp thịt bò
Hắn cúi người gắp lia lịa thoáng chốc bát phở chỉ còn lại mình nước.
“Bà chủ cho xin thêm tí phở ăn nốt chỗ nước này với” Hắn vội kêu lên
“ Bà chủ quán cũng tốt bụng cho hắn thêm một chút phở”
….
Sau khi ăn hết tô phở .hắn thở phào một hơi xoa xoa cái bụng căng tròn
“ Ợ Ngon mà no quá”
Sau khi tính tiền xong xuôi đi ra khỏi quán thì một thành niên phóng ngựa chạy qua ngày trước mắt
“ Báo…Báo…Báo mới đây”
“Bội Tín Tông chính thức đóng cửa”