Xuyên Qua Hiện Tại - Chương 7
Chap 7: Thiếu Niên Thần Bí
Thiên An Thành
Một trong 5 toà thành lớn thuộc Phong Vân đế quốc,Minh Châu thành cũng là một trong số đó.trong thành còn có cường giả cấp Thánh trấn toạ.
Từ Thiên đứng núp trong một con hẻm nhỏ đợi người đi qua để dò hỏi tin tức.hắn chờ cả tiếng đồng hồ nhưng chẳng có lấy một bóng người
Đúng lúc định bỏ cuộc thì có người thanh niên đi tới
“ Vị huynh đệ này cho ta hỏi xíu” hắn khều tạm hỏi thử
“ Có chuyện gì” tên kia bị giật mình thì cọc cằn đáp lại.mặc dù thái độ như loèn nhưng Từ Thiên cũng không vội manh động
“ dà Huynh biết gần đây có tiệm cầm đồ nào không” Từ Thiên khúm núm nói
“ Tiệm cầm đồ là cái mẹ gì? Ta không biết đồ điên” nói xong quay người bỏ đi
Từ Thiên vội túm hắn lại linh lực bộc phát bao trùm lấy hắn khiến tên này sợ vãi cả ra quần
“ta hỏi lại lần nữa có cửa tiệm cầm đồ nào gần đây không” Từ Thiên gằn giọng hỏi
Trong lòng thì thầm nghĩ
“ hừ ta đã nói nhẹ nhàng mà còn không biết điều hoá ra ngươi muốn mạnh bạo”
“ Ta …tiểu nhân thật sự không biết cửa hiệu cầm đồ ở chỗ nào”
“ Hiệu cầm đồ mà cũng không biết ta còn giữ ngươi làm gì” Từ Thiên cười lạnh
“Đại nhân tha mạng,Cửa hiệu cầm đồ mà người nói có phải là nơi chuyên mua bán bảo vật” tên này đoán bừa nói
“ đúng rồi, chính là nó”
“ vậy thì tiểu nhân biết,để ta dẫn ngài tới đó” thoát được một mạng khiến hắn mừng như điên trong đầu thì thầm mắng.
” Bà nó đến tiệm bảo vật thì nói mẹ đi.bày đặt cửa hiệu cầm đồ này cầm đồ nọ”
Nhưng hắn nào dám nói ra
“ dẫn đường đi” Từ Thiên ra lệnh
Đi loanh quanh một hồi,hắn dẫn Từ Thiên đến một toà nhà to lớn tấp nập người ra vào.
Trên cổng còn đề hai chữ Thiên Nguyên trạm trổ rồng bay phượng múa trông rất khí phách
“ đại nhân,đây là Thương Hội Thiên Nguyên nơi buôn bán bảo vật lớn nhất trong thành,người có thể tha cho ta được không”
“ cút đi đừng để ta gặp lại ngươi”
“ dạ dạ tiểu nhân cút ngay” tên kia vâng dạ rối rít rồi bỏ chạy thật nhanh sợ Từ Thiên đổi ý bắt lại thì khổ
Để xem nơi này có gì đáng giá không,Từ Thiên bước vào bên trong toà nhà không ngờ bên ngoài nhìn đã lớn bên trong còn rộng hơn như vậy gấp nhiều lần,hơn nữa linh khí cũng khá nồng đậm
Từ Thiên đánh giá xung quanh một hồi không ngừng cảm thán.Thương Hội Thiên Nguyên đương nhiên hắn biết.hắn là người viết nên nơi này cơ mà .chỉ có điều trong này có khá nhiều thứ mới mẻ so với trí nhớ của hắn.cuốn truyện hắn viết có chút qua loa ví dụ chỉ biết thương hội tập trung buôn bán,tổng đặt tại đâu,nội tình như nào chứ đâu biết các chi nhánh phân bố tại nhiều nơi như vậy.
Không biết vị công tử đây cần gì? Ở chỗ chúng tôi có đan dược,pháp bảo,linh dược,linh kim …đều là loại tốt nhất” một cô gái xinh đẹp bước tới trước mặt hắn chào mời
Từ Thiên cũng khá bất ngờ.hắn chỉ vừa mới bước vào đã có người tiếp đón.mà ở đây có hàng ngàn người không lẽ Thương Hội lại chơi lớn thuê nhiều người đến vậy hơn nữa còn là mỹ nữ.
Cũng không hẳn,hắn nhìn quanh thì nhận ra các cô gái tiếp thị đều giống nhau như đúc
Hẳn là phân thân của một người.nhưng người nào lại khủng bố tạo ra nhiều phân thân đến vậy
“Công tử cần gì ạ” cô gái hỏi lại
“ta chỉ muốn bán một ít đồ mà thôi chỗ cô có nơi thu mua không ”Từ Thiên nói nhỏ
Nhìn hắn một lượt quần áo rách nát,nhẫn không gian không có vậy thì có bao nhiêu đồ để bán cô gái âm thầm thở dài nhưng khuôn mặt vẫn niềm nở bảo hắn đi theo nàng tới chỗ giao dịch
Một lão già đeo kính trông rất tri thức đang ngồi dùng kính lúp soi các bảo vật rất chi là chăm chú
Thấy có người tới lão cũng bỏ kính xuống nhìn thật sâu vào Từ Thiên.ánh mắt khoá chặt như muốn nhìn thấu hắn.
“Được rồi Tiểu Hoa cháu đi làm việc đi”- Ông lão quay qua nói với cô gái
“ Dạ” cô gái bên cạnh Từ Thiên chào hắn rồi tiếp tục đi tiếp đón các vị khách khác
“ Chàng trai trẻ cậu muốn bán thứ gì” lão hỏi Từ Thiên
“ cho hỏi nơi này có mua xác yêu thú không vậy?” Từ Thiên hỏi mặc dù hắn biết rõ đáp án
“ tất nhiên là có,tuỳ theo số lượng,loài và cấp độ chúng ta sẽ đưa ra cái giá hợp lí dành cho cậu,không biết cậu muốn bán loại yêu thú nào” ông lão điềm tĩnh trả lời
Từ Thiên cũng không vòng vo hắn chọc tay vào không gian bên cạnh mình lấy ra xác của con khỉ tuyết khổng lồ cấp độ yêu tôn khiến lão già trợn tròn mắt
“Ta có nhìn nhầm không vậy,Linh Vương xé rách được không gian.lại còn sử dụng một cách thành thạo”
Theo lí mà nói để đạt đến trình độ xé rách và đi chuyển trong không gian khác phải đạt tớt thánh cảnh.người từ luyện không gian hệ đã rất hiếm tu luyện lại càng khó hơn.cho dù là tôn giả tình thông không gian cũng chưa chắc đã xé rách được không gian huống hồ đây còn là một Linh Vương.nhất thời ông ta cũng bị Từ Thiên làm cho bị sốc
“ Ông già con khỉ này đáng giá bao nhiêu vậy” Từ Thiên đá đá vào xác con khỉ hoàn toàn không để ý đến ông lão nói
“ Ây để ta xem,yêu thú từ cấp bậc yêu Vương trở lên có một tỉ lệ rất nhỏ hình thành nên yêu đan nếu còn khỉ này có yêu đan thì giá trị sẽ rất cao” ông lão vừa tiến lại gần xác con khỉ vừa nói
Chỉ thấy tay lão ta phủ một lớp linh lực chọc thẳng vào đầu con khỉ đảo một hồi như đang tìm thứ gì đó cuối cùng lôi ra một quả cầu màu trắng to cỡ nắm tay
“ đây là yêu đan” Từ Thiên kình nghĩ hỏi
“Phải” ông lão gật đầu sau đó dùng thủ pháp gì đó khiến cho quả cầu thu nhỏ lại chỉ có hai ngón tay trông như một viên đan dược bình thường.
Hành động của Từ Thiên và ông lão cũng gây nên vô số sự chú ý.người đến hóng ngày càng đông
“ Vậy mà còn có yêu đan,không biết con khỉ này cấp bậc gì” mội người ngoài lên tiếng nghĩ vấn
“ xét theo kích thước thì còn khỉ này tầm cấp bậc yêu tôn” một người có kiến thức lên tiếng
“ Ô Ô đây chẳng phải là Man Vương Sơn Tuyết sao” có người kinh ngạc hét lên
“ cái gì,Man Vương Sơn Tuyết chẳng phải nó là yêu tôn sao,nghe bảo nó đã đạt đến cấp độ Thiên Yêu Tôn từ lâu chỉ chờ Băng Thảo Liên Hoa trưởng thành hấp thụ sẽ trở thành yêu thánh. tháng trước có nhóm gồm 3 tôn giả đến muốn cướp đi Băng Thảo Liên Hoa cuối cùng hai người bị con khỉ này giết,người còn lại cũng bị trọng thương mấy mà trốn thoát được” có người lại nói
“Vậy sao nó nằm ở đây,chẳng phải Băng Thảo Liên Hoa cũng bị cướp đi rồi sao”
Nhất thời nhiều ánh mắt thèm thuồng đều đổ dồn về phía Từ Thiên .Băng Thảo Liên Hoa là linh dược cấp thánh à nha còn là nguyên Liệu để chế tạo thần đan
Nhưng Từ Thiên cóc quan tâm hắn chỉ quan tâm đến giá cả mà thôi
“ Chàng trai trẻ ta có thể mua con khỉ này với giá 5 tỷ đồng không biết cậu có nguyện ý bán không” Ông lão sau khi suy nghĩ một hồi lúc này cũng lên tiếng
“ Cái gì 5 Tỷ Thiên Nguyên Hội điên rồi sao ,cho dù là Thiên Yêu Tôn có yêu đan thì cái giá cũng không thể cao vậy chứ.nếu đổi ra linh thạch cũng là 500 triệu linh thạch rồi.” Có người cảm thán
Từ Thiên nhìn phản ứng của những người xung quanh cho thấy có vẻ như lão già này thu mua giá hời cho hắn.nhưng hắn biết chẳng có miếng bánh nào tự trên trời rơi xuống cả. Hắn đang nghĩ ngờ sau khi rời khỏi đây có thể sẽ bị sát thủ truy sát
Thì đã sao ta đây mà sợ các người,chưa kể theo như nguyên bản hắn viết thì thương hội có uy tín cực cao không lẽ lại có sâu.
“Ta đồng ý với giá 5 tỷ” Từ Thiên cũng chẳng tỏ ra mừng rỡ vì giá hời mặt vẫn lạnh nguyên như cũ nói
Ông lão khẽ mỉm cười nói“ cậu có muốn đổi sang lĩnh thạch luôn không”
“Đổi đi”
Thế giới này sử dụng song song hai loại tiền tệ. Một là tiền giấy đơn vị là đồng,hai là linh thạch
Một lĩnh thạch bằng mười đồng
Sở dĩ có sự phân chia và sử dụng đồng thời như vậy là do nhu cầu hằng ngày.
Đây là thế giới có linh lực nhưng không phải ai cũng có thể tu luyện,người có thể tu luyện thì đâm đầu vào nâng cao tu vi nhưng cũng không thể thoát khỏi “cơm áo gạo tiền” con người không thể sống nếu không ăn trừ khi đạt đến thần cấp sở hữu thần lực.không thể ra đường nếu không mặc à có nếu không còn liêm sỉ.
Linh thạch giúp con người tăng tốc độ dung nạp linh khí.nhưng lại vô dụng với những người không biết hoặc không muốn tu luyện.vậy nên đồng tiền được sinh ra để cân bằng thị trường.
Bởi vì đa số thực phẩm,quần áo nhu yếu phẩm đều do những người nông dân làm ra để cùng cấp cho thế giới.
“ Cậu có cần thêm gì không”
Từ Thiên lắc đầu
“ À ông có thể cho ta xin bộ đồ khác được không” hắn chỉ vào bộ quần áo rách nát của mình nói
câu nói của hắn khiến người xung quanh bật ngửa. Vừa có tiền lại phải đi xin quần áo thật đúng là nhà càng giàu càng kéo.
“ hà hà được được” ông lão quay sang nói với cô gái gì đó rồi lại nói với Từ Thiên
“ Chàng trai trẻ trong lúc chờ người chuẩn bị linh thạch và quần áo,cậu có hứng thú đi dạo một vòng với lão phu không”
“ Cũng được” Từ Thiên ngẫm nghĩ một lát rồi nói
Hai người rời đi trước hàng ngàn con mắt đang ngước nhìn theo.xác còn khỉ cũng được người trong Thương Hội mang đi ngay sau đó.
“ Giải tán đê còn gì đâu mà nhìn”có tiếng hò hét,la ó,rên rỉ rồi đám đông cũng dần tản đi.chỉ có vài người cố chấp ở lại và thanh niên hét giải tán đang nằm trên sàn cũng bị người trong hội lôi đi
Trong khu vườn
Từ Thiên và Ông lão đang ngồi nhâm nhi tách trà nóng
“ Có thể cho ta biết tên của cậu được chứ”
“ Từ Thiên” Hắn cộc lốc đáp
“ Lão phu họ Giang tên Côn,nếu được cậu có thể gọi ta là Giang lão.” Ông lão vẫn hoà nhã giới thiệu
“ được rồi nói mục đích ông đưa ta tới đây đi.không lẽ chỉ ngồi uống trà thế này thôi sao” Từ Thiên tỏ ra mất kiên nhẫn
“ Chẳng là lão phu tò mò con khỉ này có phải là do cậu giết hay không mà thôi”
“ là ta giết” Từ Thiên lạnh lùng nói
Ông lão tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng thầm suy đoán nếu quả thật là do cậu ta giết thì đúng là chuyện này không đơn giản .nhìn qua có vẻ thanh niên này cũng không nói dối
“Ông còn chuyên gì muốn hỏi không” Từ Thiên hỏi thêm
“ đúng rồi thứ con khỉ bảo vệ là một cây linh thảo gọi là Băng Thảo Liên Hoa cậu có thể cho lão phu xem thử được chứ ” ông lão ra vẻ tò mò hỏi
Từ Thiên cũng không nghĩ ngợi gì nhiều lấy từ trong ngực áo ra một gốc cây nhỏ màu trắng trong bên trên còn có hai nụ hoa như sắp nở
Băng Thảo Liên Hoa là linh dược giống cỏ có tính âm hàn.thứ đáng giá nhất không phải lá hay thân cây mà là nụ hoa ở trên nó.tập hợp tất cả tinh hoa của cây.
“ Đúng là Băng Thảo Liên Hoa lại còn có hai nụ đúng là hiếm thấy” ông lão gật gù nói sau đó trả lại cho Từ Thiên.
“ Nếu cậu đồng ý nhượng lại cây linh thảo này,lão phu có thể đưa cậu 10 tỷ…” chưa kịp nói hết câu Từ Thiên đã giơ tay lên cản lại nói
“ Không bán”
Ông lão chỉ đành cười khổ
“ Không biết cậu muốn dùng nó làm gì.thật sự là lão phu rất cần nó ” lão tỏ ra đáng thương nài nỉ
“ tặng gái” Từ Thiên đáp
Đến đây lão già cũng bất ngờ,linh dược quý hiếm như vậy lại nói cho đi một cách nhẹ nhàng như chưa có gì.nhưng lão cũng chưa chịu bỏ cuộc vội nói
“ nhắc mới nhớ ta cũng có một cô cháu gái khá xinh đẹp nếu cậu không chê thì….”
“Chê” Từ Thiên lắc đầu nói.nếu không phải chưa lấy được tiền thì hắn cũng không rảnh ngồi đây nghe lão ta nói nhảm.
“Ông nội” giọng nói trong trẻo từ xa truyền tới
Một cô gái xinh xắn,tóc dài thướt tha đi lại chỗ hai người Từ Thiên khiến hắn nhìn đến ngây ngốc
“Đây là quần áo và 500 triệu linh thạch mà ông bảo cháu chuẩn bị”
“ Ông nội người này là ai” cô gái ngỏ tiếng hỏi khiến Từ Thiên giật mình vội thu hồi ánh mắt.lại tỏ ra lạnh lùng như trước.nhưng làm sao qua được ánh mắt cáo già của ông lão.khiến lão ta như mở cờ trong bụng
“ cậu ta là người giao dịch với chúng ta lần này, cháu qua chào hỏi đi”
Cô gái gật đầu,bước tới trước mặt Từ Thiên nhún người nói
“ Thiếp thân tên Chiêu Quân rất mong được quên biết công tử” đối mặt với mĩ nhân Từ Thiên có chút lúng túng nhưng vẫn cố tỏ ra là mình ổn.
“ Ta tên Từ Thiên” hắn lạnh nhạt đáp
Thấy thái độ của hắn như vậy trong lòng nàng không khỏi có chút bực bội.nhìn sang Giang Lão thấy lão đang cười thầm liền hiểu ra vấn đề.
“ đây là quần áo và tiền bán yêu thú,công tử có thể kiểm tra qua” Chiêu Quân nhẹ nhàng nói
“ Không cần” hắn cầm lấy đồ và đáp.
nhỏ một giọt máu lên chiếc nhẫn cất bộ đồ vào trong Từ Thiên đứng dậy nói
“ nếu không còn việc gì khác tại hạ xin cáo lui.không làm phiền các vị buôn bán ”
“Sao không theo như kịch bản vậy nhỉ” Giang lão xoa cằm nghĩ vội giữ Từ Thiên lại
“ còn chuyện gì nữa sao”
“ không có gì chẳng là cuối tuần này chúng ta có tổ chức một buổi đấu giá,trao đổi bảo vật rất mong có sự góp mặt của cậu đây là vé mời” nói rồi lão rút ra một tấm thẻ đen đưa cho Từ Thiên
Nhìn tấm thể đen trên tay hắn cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều cất tấm thẻ rồi nói
“ được nếu rảnh ta sẽ đến xem sao”
Sau đó rời đi
Vừa ra khỏi cửa hắn đã cảm nhận thấy có vài con mắt cứ nhìn chằm chằm vào hắn.chắc chỉ là ảo giác thôi
Bên trong đình viện Thiên Nguyên hội
“ Hừ cái gì mà nếu rảnh ta sẽ đến xem” hắn thì tính là gì chứ nếu không phải hắn chạy nhanh.ta đây một cước đạp chết hắn rồi
Giang lão ngồi một bên nhìn cô gái nổi đoá cũng cười thầm.Ông hiểu rõ tính cách của cô gái nên cũng không nói gì thêm
“ Ông cười cái gì ta nói không đúng sao chỉ một tên Linh Vương cỏn con mà ông lại bảo ta đi đưa quần áo cho hắn.còn tặng hắn tấm thẻ Hắc Kim còn nữa ta là cháu nội ông hồi nào hả?”-cô gái vừa nhéo tai lão già vừa nói.
“ A đừng kéo nữa ngũ tiểu thư ta sai rồi,người kéo nữa sẽ đứt tai lão già này mất” Giang lão la oai oái nói
“Hừ thật là tức chết ta” cô gái tức giận dậm chân phồng má nói
Dáng vẻ khi giận dỗi của nàng trông cũng thật đáng yêu.
Tiểu thư cũng đừng giận lão làm vậy cũng là có nguyên do cả.
“Ông nói nghe thử xem.điều gì có thể khiến ông lấy ra thẻ Hắc Kim đưa cho hắn”
“Bởi vì thứ này” Giang lão lấy ra viên yêu đan của con khỉ trắng.
“Yêu đan của Man Vương Sơn Tuyết” cô gái nghĩ vấn nói
Giang lão gật đầu.
“ lấy tu vi Linh Vương đánh bại Thiên Yêu Tôn nửa bước Yêu Thánh đây là điều trước nay chưa từng xảy ra”
“ Có thể hắn đã mượn thần lực thì sao” Chiêu Quân thắc mắc
“Không thể.ta đã dò xét rất kĩ vết thương trên người con khỉ không hề có chứa dao động của thần lực và chỉ sử dụng linh lực vô hệ”
“ ý ông là tự tay hắn đã giết con khỉ đó”
“ chỉ e là như vậy”
Cô gái cũng rơi vào trầm tư.nếu đổi lại là nàng không sử dụng thần lực quả thật không có cách nào có thể giúp nàng từ linh vương đánh bại bán thánh cả”
“ nhìn hắn cũng chỉ tầm tuổi tiểu thư nhưng đã là Linh Vương trung cấp. Nếu nói không có bối cảnh lớn người có tin không”
Cô gái lắc đầu
“ Từ Thiên đây là lần đầu tiên ta nghe cái tên này”
Giang lão gật gù nói tiếp
“ rất có thể hắn chỉ là một tán tu.19 tuổi đã là Linh vương,sử dụng thành thạo không gian hệ,lấy tu vi Linh Vương giết bán Thánh.chuyện này nếu đồn ra ngoài sẽ gây sóng gió đến mức nào”
“ Còn ta. Ta muốn đặt cược một lần.Sự phát triển phồn vinh của thương hội vào tay lớp trẻ các người” Giang lão quay lưng lại vừa đi vừa nói nói trông rất ngầu
“Và ông dám bán đứng cả ta” giọng nói lạnh lẽo truyền tới
“ ây da tự dưng cái lưng ta đau quá.chắc do thời tiết thay đổi khụ khụ.ta phải đi uống thuốc thôi” Giang lão ho lên vài tiếng rồi rời đi
“ Đứng lại lão già mất nết”