Nội dung truyện
Hắn phát cuồng lên, chớp mắt ôm chặt lấy thân thể mềm mại nhu nhuyễn, dụi đầu vào mái tóc dài đen bóng mượt của Huyền, thưởng thức mùi hương thoang thoảng, đây không phải là mùi hương của nước hoa mà phái nữ thường dùng, ở cái thời điểm này thì đào đâu ra nước hoa cơ chứ?
Hương thơm ngào ngạt ấy chính là hương thơm cơ thể vốn có của người con gái trong trắng, chỉ có xuân xanh bạch khiết, trinh tiết hoàn mỹ mới sở hữu mùi hương man dại như vậy. Nó tựa như vị ngọt thanh đạm của “giá đỗ”, khiến cho con người ta phải say sưa, thấm nhuần vào tận tâm can.
Lại thấy Thu Huyền quả thật là nữ nhân tuyệt mỹ nhất trên thế gian này, ở Tử Cẩm thuyền cả hai cơ duyên xảo hợp gặp được nhau, “tuy quen mà lạ, tuy lạ mà quen”. Ngẫm lại khi đó nàng thật là chảnh chọe điêu ngoa, chân chính là một cô quận chúa đanh đá, không nghĩ tới có một ngày hắn lại có thể cùng nàng thân mật như vậy. Long bỗng nhớ tới thời khắc lần đầu tiên hai người mới gặp nhau, mọi cảnh tượng dần hiện lên trong đầu hắn.