Xuyên Không Vào Hệ Thống Dâm Tặc - Phần 27
Nhóm người của Đỉnh Thiên bắt đầu tiến sâu vào trong hang và những con mắt đỏ di chuyển theo đó là những yêu thú sói và thây ma bảo vệ nơi này. Hai bên tương quanh hang toàn là cạm bẫy khiến tất cả vô cùng cẩn trọng. Sâu bên trong bay ra bỗng xuất hiện 1 đàn dơi bay ra khiến tất cả hoảng loạn quơ tay chân loạn xạ dẫn đến các cạm bẫy kích hoạt.
Hàng loạt mũi tên lửa bắn ra rất nhanh chóng nhóm Đỉnh Thiên lấy lại bình tĩnh né đi những mũi tên, nhưng vừa né được thì những con độc xà từ các lỗ 2 bên tường lao ra tấn công. Tinh Nhi vốn là xà tinh tu luyện hóa hình lên đã thu phục được hết đám rắn khiến chúng bỏ đi hết. Đám sói và thây ma đi theo nhóm Đỉnh Thiên lúc này cũng lao lên tấn công, sức mạnh của yêu thú canh gác nơi đây vô cùng mạnh mẽ tuy chỉ tu vi kim đan và nguyên anh nhưng chúng vô cùng khỏe.
Tinh Nhi và Minh Lan ở đây là mạnh nhất nhưng cũng không thể 1 chọi trăm được, bọn họ vừa đánh vừa lùi sâu trong hang. Những chưởng lực liên tục bắn ra nhằm ngăn cản bước tiến của đám thây ma và yêu thú nhưng chỉ ngăn cản được đợt này thì đợt khác lại lên. Bọn họ lùi ngày càng sâu vào hang và đã bỏ xa đám yêu thú và thây ma phía sâu bên trong 3 con đường khiến họ bối rối.
Đỉnh Thiên:
– Có 3 con đường đi bên nào đây.
Tinh Nhi:
– Để thiếp thiếp có khả năng cảm nhận rất tốt.
Tinh Nhi trước đây vốn là rắn nên cái lưỡi của nàng cảm nhận mùi và những rung động âm thanh cái lưỡi của nàng thè ra và rung lên liên tục giúp nàng cảm nhận:
– Mọi người đi con đường bên phải.
Nhóm Đỉnh Thiên bắt đầu di chuyển theo con đường bên phải đi vào sâu bên trong đám thây ma và sói cũng đuổi đến nơi nhưng mất dấu. Chẳng mất nhiều thời gian với cái mũi vô cùng thính và đôi tai vô cùng nhạy đã nhanh chóng tìm thấy dấu vết và hú lên ghê rợn nhanh chóng đuổi theo. Nhóm Đỉnh Thiên nghe tiếng sói tru bắt đầu di chuyển nhanh hơn nhưng đám sói chẳng kém và đã bắt kịp đám Đỉnh Thiên.
Đám thây ma lao lên tấn công định cắn vào vai của Thiên Thanh thì đã bị Đỉnh Thiên dùng dị hỏa tấn công đốt cháy thành tro. Đám thây ma này không phải tầm thường sau khi thành tro liền lập tức tái sinh và số lượng nhiều hơn trước khiến Đỉnh Thiên và tứ nữ vô cùng hoảng sợ, mặc dù tu vi cao nhưng đấu với số đông thây ma và sói thì không thể.
Minh Lan:
– Mọi người đi trước đi ta ở lại chặn đường bọn chúng.
Đỉnh Thiên:
– Không được nàng ở lại vô cùng nguy hiểm.
Minh Lan:
– Không ở đây thiếp tu vi cao nhất có thể chặn được bọn chúng chàng mau dẫn các nàng theo đi thiếp sẽ đuổi theo sau.
Đỉnh Thiên vô cùng bất lực vì không thể làm gì chỉ có thể trách mình vô dụng (đmm tác giả giảm độ bá của ông) Hehe cho mày chừa tội lạm dụng…
Minh Lan(giục):
– Mọi người mau đi đi.
Trong lúc Đỉnh Thiên mải mê suy nghĩ thì Minh Lan đã lao lên tấn công đám sói và thây ma. Tuy nàng mạnh nhưng với số lượng đông như thế này rất khó để đánh thắng chỉ có thể cầm cự khiến chúng không dám lên tấn công. Đỉnh Thiên không thể bỏ mặc nàng lên đã lao lên tấn công dùng võ quyết thượng thừa chưởng lực dị lôi dị hỏa hư không kết hợp tấn công đám thây ma và sói.
Minh Lan:
– Sao chàng còn chưa đi…
Đỉnh Thiên(tát nàng 1 cái khiến tam nữ sốc):
– Hừ ta không cần nàng bảo vệ các nàng là nữ nhân của ta chỉ cần làm nghĩa vụ của 1 người vợ thôi còn việc bảo vệ các nàng là việc của ta.
Câu nói này của hắn làm các nàng vô cùng cảm động Minh Lan lập tức ôm lấy hắn mà khóc rưng rức vì hạnh phúc. Đỉnh Thiên cũng ôm lấy nàng, nhân lúc này đám thây ma và sói thấy sơ hở liền lao lên tấn công. Tinh Nhi thấy vậy liền hét lớn: CẨN THẬN! Sau đó tạo ra 1 vòng tấm khiên phòng ngự hệ mộc ngăn cản sức tấn công của đám sói và thây ma. Minh Lan và Đỉnh Thiên nhanh chóng buông nhau ra sau đó dùng chưởng lực đẩy lùi đám thây ma và sói. Thiên Thanh và Ngọc Liên cũng đã lao lên sử dụng võ quyết ngọc nữ tố tâm kiếm pháp cùng song kiếm hợp bích kết hợp với phong hệ hệ và thủy hệ tạo ra băng hệ đánh gây sát thương cực lớn tiêu diệt được 1 lượng lớn và đóng băng đám thây ma và sói khiến Đỉnh Thiên và 2 nữ trầm trồ:
– 2 Nàng thật là giỏi nha lát ta sẽ thưởng cho 2 nàng.
Hai nàng kia thì ngượng ngùng vì biết hắn sẽ thưởng gì, nhưng không chủ quan 2 nàng liền giục:
– Mau chạy thôi nhân lúc chúng chưa sống lại.
Đỉnh Thiên gật đầu sau đó Minh Lan bế theo hắn còn Tinh Nhi bế theo 2 nàng kia di chuyển tới cuối con đường nhưng lại là đường cụt.
Đỉnh Thiên:
– Là đường cụt Tinh Nhi nàng nói ở đây có lối thoát mà.
Tinh Nhi:
– Thiếp cảm nhận ở đây rõ ràng có mùi của xác chết và tiếng nước nhỏ giọt mà.
Đỉnh Thiên:
– Vậy tại sao lại là đường cụt lẽ nào nàng lừa ta.
Tinh Nhi(rưng rưng sau đó bật khóc):
– Thiếp không lừa chàng mà.
Đỉnh Thiên(lạnh lùng):
– Nàng đừng dùng nước mắt hù ta.
Lời nói đau lòng này làm Tinh Nhi vô cùng đau đớn còn 2 nàng kia thì ôm lấy nàng mà an ủi.
Minh Lan:
– Chàng nói gì vậy sao chàng lại nói Tinh Nhi như vậy thiếp tin nàng ấy không lừa chúng ta.
Đỉnh Thiên(tức giận):
– Vậy tại sao lại là đường cùng.
Minh Lan(vung tay tát Đỉnh Thiên):
– Chàng quên nàng ta là rắn sao cảm nhận của nàng ta sao có thể sai được, Tinh Nhi nguội cảm nhận xem ở đây xem có j lối ra không.
Tinh Nhi vội dùng cái lưỡi rắn của mình để cảm nhận đúng là nàng đã cảm nhận được mùi rất gần còn cảm nhận được cả tiếng nước nhỏ giọt nữa.
Tinh Nhi:
– Muội cảm nhận được mùi xác chết lâu năm ở rất gần đây và cả tiếng nước nhỏ giọt nữa.
Minh Lan(gật đầu):
– Vậy là ở đây có 1 cánh cửa hay mật thất nào đó mọi người mau tìm đi.
Đỉnh Thiên lúc này mới nhận ra mình hồ đồ liên đến ôm Tinh Nhi vào lòng:
– Ta xin lỗi, ta đã hiểu lầm nàng.
Tinh Nhi ôm chầm lấy hắn liên tục đấm vào ngực hắn khóc nức nở:
– Huhuhu chàng bắt nạt thiếp.
Đỉnh Thiên(vuốt tóc nàng):
– Ta xin lỗi ta sẽ bù đắp cho nàng.
Tinh Nhi đỏ mặt đấm thùi thụi vào hắn vì nàng biết kiểu bù đắp của hắn sau đó hắn đỡ nàng dậy tìm đường. Quả đúng như vậy đúng là có mật thật họ nhanh chóng xoay hòn đá bên cạnh để mở mật thất. Cánh cửa mở ra và có cầu thang bằng đá dẫn xuống 1 mùi hôi thối nồng nặc bốc lên khiến họ vô cùng khó chịu nhưng vẫn phải bước xuống và cánh cửa nhanh chóng đóng lại. Đám sói và thây ma đuổi tới nơi nhưng đã mất dấu và chúng cũng bỏ đi bởi chủ nhân nơi này đã tìm được người truyền thừa và trả lại cuộc sống tự do cho chúng còn đám thây ma thì bị đốt cháy thành tro bụi.