Vượt Qua Ranh Giới - Truyện 18+ Nhẹ Nhàng - Phần 21
Lên Hà Nội tôi không về phòng trọ mà vào chỗ thằng em lúc gần sáng, nó ngáp ngắn ngáp dài mở cửa cho tôi.
– Xong việc nhà chưa anh.
– Rồi em.
– Có việc gì không anh em thấy anh buồn.
– Ừ.
Thấy tôi trả lời vậy em nó không hỏi thêm, tôi cởi quần áo ngoài rồi vật ra giường ngủ luôn…
– Anh ơi dậy đi làm nào.
– Ơ ơ anh thấy mệt em đi làm xin cho anh nghỉ nốt buổi nay nha.
– Vâng! À mà chị Hà điện hỏi về anh đấy.
– Vậy hả mà Hà có hỏi gì anh không mà sao không gọi cho anh nhỉ.
– Dạ em không biết em chỉ bảo là anh A về giải quyết giề gia đình thôi.
– Uh rồi thôi em đi làm đi tí anh về chỗ trọ anh gọi cho Hà sau.
– Vâng em đi làm đây.
Thằng em đi làm tôi cố nằm ngủ thêm mà không ngủ nổi tôi thương em và cũng băn khoăn sao Hà không điện cho. Hơn giờ sau tôi gom đồ về phòng trọ của mình, dọc đường về ăn sáng qua loa mua thêm ít đồ ăn buổi trưa rồi về phòng ngủ tiếp…
Về phòng tôi ngủ thêm được chút nữa dậy ăn tạm bữa trưa lại lăn ra ngủ.
Cốc… Cốc có tiếng gõ cửa.
– Ai vậy.
– Em đây (tiếng của Hà)
Tôi mở cửa Hà ào vào ôm lấy tôi hôn tôi.
– Từ từ đã nào gì mà vội vậy.
– Em xin lỗi anh… em xin lỗi.
– Em có lỗi gì mà xin.
Em không cho tôi nói mà hôn tôi.
– Từ để anh khóa của đã nào.
Khóa cửa xong quay vào Hà lôi tôi vào giường Hà đẩy tôi xuống giường và Hà đang tự cởi quần áo của mình.
– Em làm gì vậy hay em định…
Em chả nói gì khi còn mỗi đồ lót em chồm lên người, lại hôn lại sờ soạng khắp người.
– Em làm thật hả.
– Vâng em nghĩ kỹ rồi hôm nay em là của anh.
– Vậy đêm tân hôn thì sao.
– Em không quan tâm đêm tân hôn nữa em muốn luôn bây giờ.
– Thật…
– Vâng…
Nghe thế tôi cũng cùng em chơi trò chơi tình yêu, đến lúc chuẩn bị đưa chim vào bướm thì hai tay em cũng chặn nó lại.
– Hihi em còn trinh đấy nhé.
– Hay thôi để đêm tân hôn đi.
– Em muốn bây giờ thì sao.
– Vậy để anh đi bao nhé.
– Anh dở hơi lần đầu tiên của em mà đi bao.
– Vâng để anh làm mà nhỡ dính thì sao định đẻ luôn hả.
– Hí hí vâng em mua thuốc rồi cứ yêu em đi.
– Uh em chuẩn bị nhé.
Chậm rãi lấy chim cọ vào cửa mình Hà, hì nó to hơn của em gái tôi lách nhẹ qua nó khá dễ chắc Hà đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi, đầu khấc vừa chạm màng trinh.
– Anh vào nhé sẽ có đau đấy.
– Hihi vào đi anh.
Tôi đẩy mạnh một phát nó vào khá sâu đồng thời nghe tiếng Hà kêu ư khá to nhìn em nước mắt đang chảy trên má, tôi đẩy vào hết thân chim em nhăn mặt tôi ôm lấy em hôn môi má tai cổ hai cái đầu ti cũng đang nhọn vươn cao được tôi hôn hết tiếng rên của em cũng to dần em đã bớt đau.
– Anh đun đẩy nha.
Em không nói mà gật đầu, tôi thật nhẹ nhàng kéo ra rồi lại đẩy vào chầm chậm và khi không thấy em nhăn mặt nữa tôi tăng nhanh hơn. Tôi đã bất ngờ khi tăng tốc Hà rên to dần tay Hà nhào nặn hai cái vú mà đến thương còn tôi vẫn tiếp việc của mình.
– Ư… ư… mạnh lên đi anh ư… ư… sướng quá ư… ư thích quá nhanh nữa đi anh.
Nhiều lúc Hà nói rên to quá làm tôi cũng ngại lấy tay che miệng em lại nhưng vẫn cứ như thế.
– Ôi sướng quá ư… ư… thích quá mạnh lên nữa đi anh.
– Phù… phù… phù anh… sắp… ra rồi… anh ra đây.
Cố đẩy nhanh mấy cái nữa vào thật sâu và bắn mãnh liệt vào trong tôi đổ vật lên Hà, mồ hôi nhễ nhại.
– Hihi khiếp khỏe như trâu ấy lần đầu của em mà ghê vậy.
– Tại em cứ kêu chứ sao gớm mỏi hết cả lưng rồi nè.
– Mỗi hiệp mà đã kêu.
– Hì anh rút ra nhá.
– Vâng hihi.
– Mà em chưa lên đỉnh hả.
– Em chưa mà hôm nay em dành cho anh lần sau em đòi nợ đấy.
– Híc vâng ạ.
Chúng tôi đưa nhau vào nhà tắm rửa cho nhau cùng tắm và lại ra giường ôm nhau.
– Sao mấy hôm không điện cho anh vậy.
– Em sợ anh giận em muốn gặp luôn anh để nói lời xin lỗi chuyện hôm trước, ngày nào em cũng qua phòng trọ của anh xem anh về chưa hì.
– Uh anh có tí việc đi mấy ngày, mà sao hôm nay kinh vậy không đợi đêm tân hôn à. Phải nói em thật tuyệt làm anh mấy lần mà không ra được hahaha.
– Hihi được rồi đấy hứa với em suốt đời yêu em đấy.
Tôi trầm ngâm không nói tôi gần như không muốn trả lời câu của Hà nhưng em đã cho tôi tất cả em yêu tôi thật lòng chả nhẽ lại không nói, thôi một lời nói dối trong hoàn cảnh này để em biết tình cảm của tôi hic.
– Uh anh sẽ yêu em… mà sao hôm nay máu chiến vậy.
– Hihi lúc anh giận em đi về em đã nghĩ rất nhiều, còn mấy ngày nữa là đám cưới thì em sao phải giữ khư khư cái suy nghĩ lạc hậu đó, em muốn phá bỏ nó nên em hí hí… mà em tuyệt vậy á.
– Uh ghê là đằng khác ấy khiếp kêu long cả nhà ra.
– Anh dũng mãnh kém gì, sao em yêu anh thế.
– Uh ngủ tí đi anh hơi buồn ngủ.
– Vâng.
Cuộc sống đến lạ khi ta muốn làm một việc gì đó thì nhiều cản trở nhiều chướng ngại vật chúng cản ta nhưng khi ta buông xuôi rồi thì nó lại tự đến một cách dễ dàng và vượt qua nó không mấy khó khăn…
Hà vẫn thở đều đều, người con gái này vừa dâng cho tôi cái quý giá nhất của con gái. Chợt nhớ tới em gái tôi, em cũng thế em cũng tự nguyện cho tôi, thử so sánh nhỉ. Cả hai người con gái đó đều đẹp như nhau chỉ khác một số, em gái thì ngây thơ trong sáng dịu dàng khi tôi yêu, còn Hà kiểu sách vở quan niệm cũ nhưng lại bùng nổ dữ dội khi được tôi yêu. Sao mà tôi yêu hai người con gái đó vậy, thử hỏi trên thế gian mấy người được hạnh phúc như tôi không chỉ trong một tuần mà có hai trái tim trong trắng yêu tôi thật lòng và tôi cũng yêu họ không kém tôi yêu cả hai. Tôi mỉm cười…
– Anh cười gì đấy (Hà đã tỉnh)
– Hehe một cô gái cứ giữ cái ấy rất chặt nhưng khi nghĩ khác đi cởi mở hết lại thật hoang dã mạnh mẽ đến vậy.
– Hi em cũng muốn mà chẳng qua do nề nếp gia đình nó vậy mà anh. Thật lúc đó em không kiểm soát nổi bản thân nó cứ tự nhiên ấy hihi.
Hahaha yêu em quá…
Tôi được nghỉ một tuần để làm đám cưới, do chuẩn bị trước của hai bên gia đình tôi và Hà chỉ còn lo mời bạn bè đến dự còn cỗ bàn xe pháo đi lại tất cả do phụ huynh lo hết. Tôi về nhà em cũng xin nghỉ làm mấy hôm, mọi giao tiếp vẫn như xưa khi có mặt bố mẹ em vẫn cười nói vui vẻ nhưng khi không có ai giờ em đã thành cái bóng em không nói chuyện với tôi, khi tôi hỏi gì thì em cũng trả lời cho qua chuyện, tôi thấy em rất buồn. Nhìn em như thế tôi thương em vô cùng nhưng biết sao, xong mọi việc em lại về phòng đóng cửa lặng lẽ em không muốn gặp mặt tôi…
Còn một ngày nữa là đám cưới ăn cơm tối xong tôi về phòng rà soát lại tất cả mọi việc cho ngày mai xong tạm ổn nhưng khi nhìn em cứ lặng lẽ làm con tim tôi đập không bình thường nữa nó gần như trách móc tôi… phải làm sao… phải làm sao đây…
Thôi không nghĩ nữa đi vệ sinh còn ngủ ngày mai quan trọng lắm đấy. Bước vào nhà tắm wc xong gạt xả nước bước đến của chuẩn bị mở thì ai đó lao vào tôi ôm lấy cổ tôi hai chân quắp chặt, ngửi mùi thơm tôi biết là em hai tay ôm đỡ lấy hai đít em và tôi thấy em không mặc quần lót. Em không ôm cổ nữa mà ôm lấy gáy em bắt đầu hôn tôi, em hôn tới tấp vào trán vào mắt vào mũi rồi vào môi tôi, lưỡi em lách răng tôi ra và xoắn lấy lưỡi tôi. Tôi bất ngờ về sự vồ vập của em, em đặt chân xuống đất tôi cũng đưa tay luồn ra sau gáy em và cũng hôn lại em.
Cũng khá lâu rồi tôi mới thấy em cuồng nhiệt đến vậy em không còn e dè mắc cỡ như trước em đã chủ động. Khi thấy sự nhiệt thành của tôi em liền xỏ tay vào trong quần tôi tìm cái mà em muốn, chắc nó biết việc sắp tới của nó lên rất nhanh. Em không hôn tôi nữa mà ngồi xuống bắt đầu BJ tôi buông thõng tay đầu dựa vào tường vô thức suy nghĩ mông lung muốn dành thời gian ít ỏi còn lại cho em gái mình. Em cầm tay tôi kéo đi đến gần bồn tắm, em dựa người hẳn vào tường chân em đặt lên thành bồn tắm.
– Yêu em đi anh… hãy yêu em đi.
– Để anh lấy bao đã.
– Không cần đâu anh em mua thuốc rồi.
– Uh…
Tôi đến thật sát bên em tay nâng chiếc váy ngủ tay đưa chim sát cửa mình em rê lên rê xuống, dường như em đã sắp đặt sẵn tất cả bướm em ướt tôi dừng lại nhìn em, em gật đầu tôi đẩy nhẹ hơi chật chội tôi thấy em nhăn mặt hai tay em bấu chặt vào vai tôi đẩy nốt vào rồi kéo ra, em cũng dần quen. Đêm cũng khá khuya không gian tĩnh lặng nhưng gian phòng tắm bé ấy có nhưng tiếng kêu bé nhẹ vang lên, tiếng thở tiếng nhóp nhép và tiếng khóc thút thít. Em bắt đầu khóc khi ôm hôn tôi tôi thấy nó mặn chát qua miệng em tôi vẫn đều đều đẩy kéo, một lúc thấy mỏi.
– Em quay người và cúi xuống đi.
Em quay người cúi xuống hai tay bám vào thành bồn tắm tôi đến sát em nhẹ nhàng đẩy vào. Tiếng thở lúc này gấp gáp hơn nhiều lúc hăng đẩy vào sâu em rên khá to tôi dừng lại với chiếc khăn.
– Em ngậm vào miệng đi.
Em cầm lấy ngậm vào miệng cắn chặt giờ thì tôi thỏa mái hơn tôi đẩy mạnh hơn nhanh hơn hai tay tôi bấu hai bên mông đỏ ửng tôi muốn em lên đỉnh cùng tôi. Lúc bắt đầu cảm thấy nó sắp đến đích tôi cúi người hẳn lên lưng em hai tay tìm hai ngực mà bóp mà xoa mà gãi.
– Anh sắp ra rồi còn em.
– Em… cũng… thế… (tháo khăn em thở dốc)
– Em quay lại ôm lấy anh đi.
Anh em chúng tôi đứng sát nhau rồi lại hòa vào nhau. Tôi xót xa tôi thương em và thương tôi, chúng tôi yêu nhau thật sự đến với nhau tự nguyện chúng tôi còn hòa hợp cả con người và tâm hồn nhưng chúng tôi sao không đến được với nhau vì sao… vì sao vậy… Vì sự ràng buộc của gia đình và hai chữ anh em và nhiều cái khác nữa… tôi thất vọng tôi yêu em mà không mang hạnh phúc cho em cho tôi. Chỉ còn mấy giờ nữa tôi cũng có sự ràng buộc mới đó là gia đình nhỏ của tôi với Hà vì thế còn ít thời gian này tôi muốn em được sung sướng và thỏa mãn nhất về mặt thể xác còn về tâm hồn chắc tôi không làm được rồi, tôi thấy nhói đau trong tim, một lần xin lỗi em mười lần xin lỗi em trăm lần xin lỗi em… và nhiều lần hơn thế nữa…
– Anh… anh… sắp… ra… rồi… ôm chặt lấy người em đầy thật nhanh đến khi hai chân tôi nhíu lại với nhau chim tôi giật giật từng đợt nóng hổi vào sâu trong em, em hai tay bấu bám chặt hai đít tôi gần như bảo tôi giúp em đi em cũng sắp rồi. Khi nó vẫn còn cương cứng tôi lại dập tiếp, tôi dập như chưa bao nhanh thế và rồi con chim tôi như bị ai bóp chặt từng hồi, miệng em ú ớ không thành tiếng hạ chân em không đứng vững nữa. Chỉ sợ em bị ngã tôi ôm chặt nhấc bổng em lên, tôi biết em đang trong cơn đê mê hoang dại người em nóng bừng da hồng hết cả người vẫn còn co bóp chặt bên dưới, tôi vẫn ôm lấy em dần dần những giây phút đó lắng xuống em đặt chân xuống nền.
– Thật tuyệt phải không em.
– Vâng… em… em… hư hư.
– Thôi nín đi mà biết sao được em, em đứng vững chưa anh rút ra nha.
– Vâng hic hic.
Với tay lấy chiếc khăn gấp nhiều lần rồi kê xuống dưới tôi chậm rút ra, vừa ra hết em hơi dùng mình.
– Khiếp nhiều thế ướt hết cả cái khăn nè.
– Hihi (giọng bẽn lẽn lắm)
Nhìn em khuôn mặt hồng hào đôi môi đỏ tôi nhìn thẳng vào mắt em, em e ngại cúi xuống.
– Để em giúp a nhé.
– Uh nhanh có muộn và cần thận với bố mẹ nữa.
Em rửa cho tôi khá nhanh giọng em nói rất nhỏ tôi nghe mãi mới nghe được.
– Từ nay mày không còn của riêng tao nữa rồi tao đã thành kẻ thứ hai mày biết không huhuhu.
Tôi đã hiểu em nói gì tôi cũng buồn chứ tôi đâu có muốn rời xa em đâu nhưng cuộc sống mà.
– Xong chưa em rửa nhanh đi.
– Vâng.
Em chạm môi vào nó rồi em tự rửa cho mình, nhìn em thật nhỏ bé và thấy em đơn độc vậy nhỉ híc tôi thương em.
– Xong chưa anh đưa em về phòng…
Tôi bế em trên đôi tay của mình em ôm lấy cổ tôi, đi thật nhẹ nhàng và cẩn thận mà sao tôi thấy em nhẹ vậy sao tôi mong căn phòng của em thật xa để được thật gần em nhiều nữa nhưng không cửa phòng đã trước mặt, đưa chân đẩy nhẹ bước vào căn phòng có mùi thơm dịu cùng với ánh đèn ngủ màu hồng đủ sáng để bế em đến giường đặt em xuống.
– Em để thuốc ở đâu để anh lấy.
– Ngăn kéo tủ cạnh bàn học, em để dưới mấy quyển sách ấy huhuhu.
Lấy được thuốc rót ít nước bước đến bên em.
– Em uống đi này mà đừng khóc nữa anh cũng đau mà.
Nghe tôi nói thế em ngừng hẳn đưa tay đón thuốc tôi đưa em uống xong em lại thút thít tôi lại gần ôm đầu em vào ngực mình.
– Em đừng khóc nữa anh cũng buồn nhìn em khóc vầy anh càng buồn hơn thôi nín đi ngủ một chút cho đỡ mệt ngày mai còn nhiều việc lắm em khóc nhiều mắt đỏ mọi người sẽ hiểu nhầm đấy nghe anh nói nhé.
– Vâng ạ huhuhu.
– Thôi em ơi.
Ôm chặt đầu em rồi cúi xuống hôn lên trán em vỗ nhẹ lưng em.
– Ngủ đi nhé anh về phòng đây, ngày mai sẽ vất vả nhiều.
Tôi quay ra bước chân sao nặng vậy, tôi thương em quá mà không biết phải làm sao.
Tắt điện lên giường nghĩ linh tinh hơi khó ngủ, khi đang sắp vào giấc xa xa có tiếng xả nước. May quá vừa xong chắc bố hay mẹ đi wc… mãi rất lâu cuối cùng giấc ngủ cũng đến với tôi…