VỢ NGƯỜI - Chương 17
Chap 17
Sáng thứ bảy mình đến cơ quan nhìn trong phòng thấy khá vắng, biết là bác đã về quê nhưng khi thấy vắng nhiều như vậy nên trong đầu nảy ý nghĩ chẳng lẽ “ vắng chủ nhà gà mọc đuôi tôm” hay sao? Mình quay ra hỏi Huệ béo.
Mình: nay mọi người nghỉ hết hả chị?
Huệ béo: có mấy người vừa đi ra ngoài rồi, còn mấy chị em có gia đình thì nghỉ đưa trẻ con đi chơi, à chị có cái này cho cu này.
Nói rồi Huệ béo thò tay xuống ngăn kéo lấy ra hộp quà được gói ghém cẩn thận đưa cho mình.
Mình: cái này cho cu á, mà chị cho cu nào đấy?
Huệ béo: cu nào muốn sử dụng cũng được.
Mình: ơ mà sao tự nhiên cho cu quà thế, tối qua ăn lô hay sao vậy?
Mình nói rồi nháy mắt cười với chị, còn chị chỉ nhìn cười cười rồi nói.
Huệ béo: ngố thật hay giả vờ thế cu? Nay Noel mà ko để ý gì thế. Thảo nào mày cứ bị người yêu đi lấy chồng hết thôi. Kkk
Mình: ừ nhỉ quên mất là hôm nay 24 rồi, thế tình hình tối nay có xuống phố giải ngố không?
Huệ béo: tối mày chở chị đi ra nhà thờ chơi đi.
Mình: em có phải con chiên của chúa đâu mà đi ra nhà thờ ( em viết câu này có bác nào bên công giáo đọc được bỏ qua cho em nhé, vì lúc đó em hội thoại với Huệ béo như vậy nên giờ em kể lại thôi, hihi ) chị là con chiên à?
Huệ béo: chị không phải bên công giáo nhưng đi chơi, tối đi ra nhà thờ vui mà, họ ở nhà thờ đến sáng luôn.
Mình: thôi tầm đấy ra đường thì nửa đêm không về được đến nhà.
Huệ béo: thì mai nghỉ đi đâu mà lo.
Mình: nếu đi mà tắc đường ko về được em chở chị vào nhà nghỉ ngủ nhé. Hê
Mình nói xóng nháy mắt cười với chị rồi quay vào phòng làm việc, nhưng khi quay lại để nói cám ơn chị về hộp quà thì nhìn thấy mặt chị hơi đỏ rồi lườm mình và hỏi lại.
Huệ béo: thế tóm lại có đi không?
Mình: chiều em bận chút việc rồi, nếu chị đợi được thì tầm 9h em mới về, lúc đó em qua đón.
Huệ béo: chắc chắn đấy nhé, để chị đợi.
Mình ko nói gì mà chỉ giơ ba ngón tay lên với chị rồi vào phòng, vứt hộp quà vào hộc bàn rồi mở máy tính lên làm việc, gọi là làm việc cho đúng tác phong chứ thật ra bên mình hồi đó thứ bảy chỉ làm việc tí buổi sáng, đến nhếnh nháng tí rồi 11h trưa là lượn lờ nhậu nhẹt, đến sau này các lãnh đạo thấy làm như vậy ko hiệu quả mà tốn thêm tiền điện nên đã quyết định mỗi ngày làm việc thêm 45p nữa để nghỉ cả ngày thứ bảy.
Ngồi kiểm tra lại công việc chút nên nảy ra ý nghĩ hay, nên mình chạy ra chỗ Huệ béo đứng nhìn một lượt từ trên xuống dưới, thấy mình có dáng điệu quặc vậy thì Huệ béo đỏ mặt rồi nhìn lại cơ thể mình rồi nói.
Huệ béo: ơ thằng này vô duyên nhỉ, mày làm gì mà nhìn chị khiếp vậy?
Mình: có vẻ chị dạo này béo ra ấy nhỉ?
Huệ béo: vẫn thế béo đâu mà béo, có tăng cân đâu.
Mình: thì em nhìn thấy to hơn hay sao mà.
Nói rồi mình giơ bàn tay và hơi co năm đầu ngón tay vào, như hiểu ra câu nói của mình nên Huệ béo vơ ngay cái dập ghim mà phi vào người mình, kịp thời chạy ra cửa rồi quay lại bảo Huệ béo.
Em ra ngoài tí, ai hỏi bảo em quay lại ngay nhé.
Lấy xe phi ra ngoài phố một đoạn thì nhìn thấy biển hiệu nên vào, em nhân nhiên cửa hàng ra hỏi.
NV1: anh cần mua gì ạ.
Mình: Ừ để mình xem đã
NV1: anh mua cho vợ hay bạn gái ạ.
Mình: bạn ơi mình mua rồi bạn gói cho mình thành hộp quà có được không?
NV1: dạ được anh ạ, anh chọn đi rồi em gói cho.
Mình: bạn ơi loại này thì size nào là to nhất, size nào là nhỏ nhất?
NV1: thế chị nhà cao thấp béo gầy như thế nào ạ.
Mình: cao tầm mét 58 60, nặng khoảng 56 57kg.
NV1: thế của chị có to không anh?
Cô nhân viên hỏi rồi cười tủm tỉm với mình, mình dơ dơ bàn tay khum lum lại rồi bảo.
Mình: Chắc cũng tầm này, à mà có khi như bát ăn cơm đấy.
Thấy mình nói vậy thì cô gái ( có lẽ phải là chị gái thì đúng hơn nhưng tạm lấy tên Thu ngân nhé, hihi) trong quầy thu ngân nhìn mình cười nói,
-Thu ngân: là vợ hay người yêu mà sao còn phải áng áng như vậy, cái này phải biết rõ chứ.
– Mình: đã được sờ bao giờ đâu mà biết, nhìn thấy to thì đoán thế chứ, thôi cứ lấy bằng cái bát ăn cơm đi.
– NV: anh lấy màu gì ạ?
– Mình: gói cho mình 2 cái mỗi cái một màu.
– Thu ngân: thế anh có lấy quần không?
– Mình: thôi lấy 2 cái áo thôi, quần thì đã nhìn thấy hình thù nó thế nào đâu mà mua.
– NV: thế hay là anh lấy một cái size đó và một cái nhỏ hơn chút, xem cái nào vừa, cái nào không vừa mang ra em đổi cho.
– Mình: ừ thế cũng được, nhưng khi mang ra có nhớ là ai không mà đổi?
– Thu Ngân: anh cứ cầm theo tờ hóa đơn ra bọn em đổi cho, anh trai galang thế, mua hẳn cái này tặng bạn gái ngày Noel.
– Mình: À mình hay đi công tác, tối về tặng rồi dặn khi nào nhớ thì mang ra mặc và tưởng tượng đấy là hai bàn tay đang ôm là khác hết nhớ.
Hai cô nhân viên cứ nhìn nhau cười khi nghe mình nói vậy, sau khi gói ghém và thanh toán cho mình xong thì cô thu ngân nói.
Thu ngân: có bạn trai galang đào hoa thế này thì cũng cẩn thận, không giữ là mất như chơi.
Mình: có phải tặng cho bạn gái đâu, về tặng chị làm cùng cơ quan đấy. Hê
Nghe mình nói thế thì cô nhân viên mặt nghệt ra, còn cô thu ngân thì giơ ngón tay cái lên rồi nói.
Thu ngân: trẻ con thích chơi đồ cổ hả?
Mình: đang là mốt đấy, thôi chào hai chị em nhé, có gì thì thứ hai đi làm qua đổi lại nhé.
Thu ngân: ok! Chúc có buổi tối vui vẻ.
Vậy là cầm gói quà quảng vào cốp xe phi về cơ quan, lên phòng thấy Huệ béo thì mình cười cười rồi hỏi.
Mình: có ai đến nữa không vậy chị?
Huệ béo: nay chắc chỉ có bấy nhiêu người thôi những người khác nghỉ hết rồi.
Mình: khi nào về chị đợi ở dưới nhà xe nhé
Huệ béo: thế nào định mời chị ăn trưa à?
Mình: ăn trưa thì không có nhưng sẽ có cái khác gửi cho chị.
Huệ béo: cái gì thế cu?
Mình: lúc đấy sẽ biết mà, nói rồi mình nhìn một lượt từ trên xuống.
Huệ béo: mày hôm nay dê dê làm sao thế nhỉ? cứ làm chị thêm tò mò.
Mình: thôi cứ thế nhé. Nói rồi mình đi vào chỗ làm việc.
Quay vào chỗ làm việc được lúc thì thấy có sms gửi đến cho mình, khi điện thoại mở ra thì thấy là chị Linh nhắn, “ trưa nay em rảnh không, chị mời ăn trưa?”,
Mình: em trưa nay rảnh, chị không đi làm sao mà có thời gian vậy.
Chị Linh: nay chị không đến cty, đi công tác đang trên đường về, lát nữa về đến HN chị xuống luôn nên muốn mời em ăn trưa và trao đổi chút.
Mình: Ok mấy giờ chị về đến HN vậy?
Chị Linh: khoảng 12h chị về đến HN, chị đang ở Ninh Bình rồi.
Nhìn đồng hồ mới thấy hơn 10h nên nhắn lại. – Ok khi nào về chị alo em, rồi chị cũng Ok lại cho mình….. ………………………………………………………………………….
Ngồi nhếnh nháng thêm lúc nữa thì cũng hết giờ làm việc nên thu dọn đồ để về, đướng dậy ra cửa mới nhớ hộp quà của Huệ béo nên quay lại lấy cho vào balo.
Xuống đến nhà xe gặp Huệ béo đang đội mũ bảo hiểm nên mở cốp xe lấy hộp quà đưa cho chị.
Mình: tặng chị, chúc chị giáng sinh an lành.
Huệ béo: mày không phải người công giáo mà chúc như thật ấy nhỉ? Thôi được chị xin cám ơn nhé cứ vẽ chuyện. Kkk
Mình: thì câu cửa miệng của người bên đạo mà, hê. Có gì tối em nhắn lại nhé, có thằng bạn nó rủ đi uống rượu từ giờ, không biết đến khi nào.
Huệ béo: mày mà cho chị leo cây thì cứ liệu đấy.
Mình: nếu có phải leo thì leo cây thấp thôi không cao đâu, hê hê
Thấy mình nói thế thì chị đưa tay lên định đánh mình nhưng mình giữ được tay lại, rồi bảo chị thôi cứ thế có gì 8h tối em gọi lại, trước khi về Huệ béo còn bảo mình nhớ đấy không đừng có trách.
Về đến phòng tắm qua chút thấy vẫn sớm nên mở máy tính chơi vài ván chắn giết thời gian chờ chị Linh gọi lại ( bật mí với các cụ chút, trước cũng vì ham chơi chắn online này mà mình quen và thịt được một em ở HP nhé các cụ, đến khi công trình được triển khai thì mình hay phải xuống đó nên đã liên lạc lại với em và có gặp nhau vài lần, khi nào tới thời gian đó mình kể sau, hihi ).
Ngồi chơi một lúc thì cũng thấy chị Linh gọi lại.
Mình: alo em nghe.
Chị Linh: em nghỉ trưa chưa?
Mình: bên em thứ bảy chỉ làm buổi sáng thôi, em vừa về phòng rồi.
Chị Linh: thế giờ em ra ra khu Linh Đàm nhé, chị đang ngồi taxi về đó.
Mình: ok chị.
Vậy là mình khoác quần áo lên rồi phi xe ra đó, sau khoảng 15p đang trên đường ra thấy điện thoại chị lại gọi hỏi mình đến chưa, mình nói đến cầu Dậu rồi thì chị bảo chị đang đứng ở đối diện Mường Thanh nhé.
Vậy là Mường thanh mà mình thẳng tiến, khi đến nơi thấy chị đứng trước cửa một quán cafe vẫy mình.
Chị Linh: em quay đầu xe đi hai chị em mình đi ăn rồi chị ngồi luôn lên xe mình.
Mình: thế đi đâu bây giờ hả chị.
Chị Linh: chị mời em đi ăn trưa mà, em không đói à, giờ em ăn gì?
Mình: chị mời em ăn gì thì em ăn đấy thôi, thấy chị nói đang ở Mường thanh mà em cứ tưởng….
Chị Linh: tưởng gì? Chị đứng đấy để lấy địa điểm cho em dễ tìm thôi chứ. Giờ chị em mình đi ăn gì?
Mình: hai chị em thì ăn gì chẳng được, chị thích ăn gì thì chị chọn em làm xe ôm chở chị.
Chị Linh: hay là ăn vịt nhé, em ăn được vịt chứ.
Mình: em ăn gì cũng được có mỗi ăn chị là không được thôi, mà em tưởng bên tây thì Noel này họ ăn ngỗng với gà tây nhỉ. Hihi
Chị Linh: chị có biết họ ăn gì đâu, thế thống nhất ăn vịt nhé, để quay vào ngay trong khu trợ này có vịt Vân Đình.
Mình: ok chị.
Vậy là hai chị em quay lại vào khu chợ Đại Từ, chị ngồi sau chỉ vào một quán, chị nói đã ăn ở đây mấy lần họ làm ngon hợp khẩu vị lắm.
Đến nơi chị xuống xe vào quán trước, mình dựng xe xong vào nhìn quanh không thấy chị đâu, nên mình ra gọi đồ ăn, thì chủ quán hỏi có phải mình đi cùng với chị áo khoác xanh vữa nãy không, mình bảo phải thì họ nói chị gọi đồ rồi, anh cứ lên tầng 2 đi.
Mình đi lên tầng 2 thì cũng vừa lúc chị từ trong khu vệ sinh đi ra, chị hỏi mình sao giờ mới lên? Mình bảo không thấy chị sợ bị ai bắt nên đi tìm, kkk. Chị chỉ mình ra bàn ngồi, cách xa hẳn mấy bàn đang ngồi nhậu để nói chuyện cho đỡ ồn, hai chị em ngồi bàn chút công việc liên quan tới hôm kéo máy xuống HP một lúc thì nhân viên bê đồ ăn lên.
Nhân viên ( NV ) anh chị dùng trước món luộc với xáo măng, còn món nướng lát xong bọn em bê lên, anh chị có dùng đồ uống gì ko ạ.
Mình: đồ uống có gì em?
NV: dạ nhà em có rượu quê ngâm, nếp cái hoa vàng, chuối hột, ba kích,
Mình: có bia mang cho anh mấy lon, rượu không biết nguồn gốc sợ uống xong đau đầu lắm.
NV: dạ rượu nhà em lấy là rượu làng Vân về ngâm đấy anh ạ, anh cứ yên tâm uống không đau đầu đâu.
Chị Linh: mấy lần bọn chị ăn ở đây cũng uống rượu này, anh em đàn ông con trai nói rượu uống cũng được mà, không thấy ai kêu đau đầu gì cả, chị cũng uống vài chén thấy không sao.
Mình: chị uống bia được không?
Chị Linh: chị uống được nhưng trời lạnh này uống vào run hết người.
Mình: vậy thì em lấy cho anh một chai rượu ra đây.
NV: dạ anh uống rượu gì, ba kích, chuối hột hay nếp cái hoa vàng ạ.
Mình: cho anh chai nếp đi.
Sau khi nhân viên quay đi thì chị hỏi mình?
Chị Linh: mọi lần bọn chị đi ăn, cánh đàn ông hay gọi rượu ba kích, sao em không gọi.
Mình: em không thích mùi đấy lắm, mà uống vị nó nhờ nhợ, hơn nữa bình thường chưa kích mà nó còn lên, uống vào thì….
Mình nói rồi bỏ lửng câu sau đó nhìn chị cười, chị cũng tủm tỉm cười, khi nhân viên mang rượu lên thì mình rót hai chén rượu ra, đưa một chén cho chị còn chén của mình đưa lên mũi ngửi ngửi hai lần sau đó nhấp môi thử trước, rồi mới đưa sang chạm chén chị.
Mình: chạm chén với chị cái, cám ơn chị bữa ăn trưa hôm nay.
Chị Linh: chị phải cám ơn em đã dành thời gian cho chị ấy chứ, muốn gặp em mà khó quá cơ.
Mình: chị nói thế làm em tổn thọ, cái gì mà dành thời gian cho chị, nếu thời gian cho chị thì em nhiều, ngồi từ giờ đến sáng mai cũng được.
Chị Linh: nhớ từ giờ đến sáng nhé.
Mình: ok chị luôn, mình nói rồi lấy chai rót rượu vào chén của hai chị em.
Chị Linh: chén này chị mời em, cám ơn em đã tạo điều kiện cho chị, nếu sau này cty em mua xe lu thì chị giới thiệu bạn chị cho.
Mình: mua xe lu chắc phải vài tháng nữa, có mặt bằng thì mới cần máy lu, với lại em cũng liên hệ được rồi.
Hai chị em vừa ăn uống vừa tiếp tục trao đổi công việc kéo máy với thanh toán theo hợp đồng bla…blaaa…. thì mình cũng nói luôn với chị, giờ thanh toán, hóa đơn trong năm nay hay sang năm sau là việc của kế toán, chị cứ nói trực tiếp với kế toán chứ việc đó mình không liên quan được.
Chị Linh: ok chị hiểu vấn đề đó, em giờ cho chị stk chị chuyển cho em trước một ít khi nào thanh lý hợp đồng xong bên chị chuyển trả chị thì chị chuyển tiếp cho em.
Mình: một ít là bao nhiêu và sau khi thanh lý thì tổng chị chuyển cho em là bao nhiêu?
Chị Linh: bình thường thì bọn chị gửi quà lại khách mỗi con là 5tr. Bên em mua 4 con thì chị chuyển em 20tr, giờ chị chuyển trước cho em 5tr.
Mình: em đã nói với chị từ hôm chốt báo giá rồi, em không cần cái tiền này, nên chị xem giảm giá được thì giảm, em mà xác định mấy đồng tiền này thì em làm việc với đơn vị khác rồi, mà đảm bảo họ cắt cho em cao hơn chị, nên em nói lần cuối. Chị đừng nhắc đến chuyện đó với em.
Thấy thái độ của mình khá gắt nên chị có bất ngờ, nên chị nói xin lỗi và phá vỡ không gian căng thẳng bằng việc nâng chén rượu mời minh.
Chị Linh: ok chị mời em chén coi như lời xin lỗi.
Mình: chị không cần phải xin lỗi, mà em cũng hơi căng thẳng uống chén này bỏ qua vấn đề đó đi.
Hai chị em uống hết chén rượu sau đó mình nói tiếp.
Mình: chị nên biết, lãnh đạo với bố của em là bạn thân nối khố, cùng nhau xung phong đi bộ đội, ở cùng đơn vị sinh ra tử với nhau, nên em không muốn có điều gì không hay của em đến được tai hai người, đặc biệt là việc như chị vừa nhắc, mà lãnh đạo lại rất tin tưởng em, nên em không muốn đánh mất lòng tin đó.
Chị Linh: ok chị hiểu rồi, chị cám ơn em, sẽ ko đề cập vấn đề đó nữa.
Hai chị em ăn uống và nói chuyện thêm một lúc thì đi xuống dưới thanh toán, khi ra cửa mình hỏi chị.
Mình: giờ chị về nhà hay còn đi đâu nữa không, để em làm xe ôm cho, đằng nào chiều em cũng nghỉ nên rảnh, hihi
Chị Linh: ơ em vừa nói ngồi với chị đến sáng cũng được cơ mà, giờ lại hỏi chị đi đâu.
Mình: thì em bảo ngồi ở đây chứ, giờ thanh toán để về rồi lại quay vào ngồi tiếp à, mà rượu vào em cũng biêng biêng rồi ko ngồi được nữa, giờ chỉ muốn nằm, hihi
Chị Linh: không ngồi đây thì đi ngồi chỗ khác, giờ còn sớm đi ngồi cafe lúc cho tỉnh bớt rượu đã.
Mình: chị có say đâu mà cần tỉnh, em rượu vào giờ chỉ buồn ngủ thôi. Hii
Chị Linh: đi lên Hồ Đắc Di cafe lúc đã em, ngủ gì tầm này, nay Noel người ta đi chơi ầm ầm mình thanh niên lại đi ngủ.
Mình: Noel thì tối mới đi chứ, giờ em vẫn thấy đường phố bình thường mà.
Chị Linh: thì giờ đi luôn một mạch đến tối, em vừa nói đi đến sáng được đấy còn gì.
Ở phía sau xe thấy chị ngồi xích gần hơn, tay chị đặt lên eo mình rồi chị ghé tai nói nhỏ.
Chị Linh: hai chị em mình đi chơi đến tối về nhé.
Mình: đến tối là mấy giờ vậy chị, mà nay chị không phải đón con à.
Chị Linh: con có mẹ chị đón rồi, em muốn mấy giờ cũng được.
Mình: tối mấy đứa bạn em nó hẹn nhau nhậu nhẹt rồi.
Chị Linh: thế đi đến khi nào bạn em gọi thì về.
Ngạc nhiên vì lời nói của chị, cộng thêm chị ngồi sát ngực chị đang ép vào lưng mình, nên dừng xe mình quay lại hỏi chị.
Mình: thế giờ mới hơn 1h chiều chị em mình đi cafe rồi em cứ ngồi đấy chờ bao giờ đến tối bạn em nó gọi hả chị?
Chị Linh: thì đi cafe xong lượn phố cho có không khí Noel.
Mình: thôi giờ thế này, em với chị vào cho nào nghỉ, có khi vào đó thì em mới ở được với chị đên sáng, chứ lượn phố vừa lạnh lại vừa phải hít khói bụi vào người, chị thấy hợp lý không?
Mình nói rồi nháy mắt với chị, chị nhéo vào eo mình rồi nói.
Chị Linh: chỉ thế là nhanh, đi đi nói rồi chị ngoảnh mặt ra hướng khác.
Mình: đi thật đấy nhé.
Chị không nói gì mà chỉ đưa hay tay xoay đầu mình hướng về phía trước rồi bảo mình tập trung lái xe đi.
Mình theo lời chị nên phi xe lên Ngã Tư Sở theo đường Kim Giang, rồi phi sang đường Láng, rẽ Lê Văn Lương, sau khi xe dừng tại một nhà nghỉ nằm trên đường Hoàng Ngân thì chị ngồi sau lại nhéo vào eo mình nói.
Chị Linh: ơ thế em đưa chị vào đây thật à?
Mình: thật chứ em đùa đâu, để em ra lấy phòng, chị lên cầu thang trước đi.
Mình ra lấy phòng rồi chạy theo chị lên, sau khi chốt cửa phòng thì chị hỏi mình.
Chị Linh: em hay vào đây à mà chạy một mạch từ dưới đấy một phát thẳng vào đây luôn?
Mình: trước em với NYC hay đi chơi qua và cũng có lần vào đây nên nhớ đường. Hihi
Chị Linh: tự nhiên hai chị em một phát vào đây luôn, cứ thế nào ấy.
Mình: thì uống rượu say đi đường không an toàn nên vào nghỉ tí tỉnh rượu rồi đi tiếp, chị đi từ sáng cũng mệt rồi, chị vào rửa mặt đi, em nằm ngủ tí tỉnh rượu chị em mình lượn phố.
Chị Linh: gớm ông chở con nhà người ta vào đây mà kêu ngủ tí á? Nghe hơi sai
Mình: không ngủ thì làm gì, chị không ngủ thì ngồi chở em tí nhé, em chợp mắt tí rồi dậy em chở chị lượn phố.
Nói rồi mình cởi áo khoác vứt lên cây móc rồi lên giường kéo chăn đắp sau đó quay mặt vào tường, chị cũng không nói gì mà chỉ nghe chị kéo khóa áo khoác, sau đó là túi xách rồi vào nhà tắm sập cửa.
Nằm ngoài nghe tiếng nước chảy xuống bồn cầu, sau đó là tiếng nước xả của vòi xen, không biết chị tắm hay chỉ rửa qua, hihi.
Một lúc sau chị ra ngồi mép giường, còn mình thì giả vở như ngủ vì say thật, nghe thấy chị ngồi hẳn lên giường, chị nói với mình.
Chị Linh: em có vào rửa mặt cho tỉnh bớp rượu ko?
Mình thì vẫn giả vờ ngủ, nên không động tĩnh gì cả, thấy vậy chị đặt tay lên vai mình vừa gọi vừa lay nhé, lúc này như người giật mình nên mình choàng dậy khiến chị giật mình theo.
Chị Linh: khiếp mới thế đã ngủ rồi, đưa con người ta vào đây rồi bỏ mặc mà ngủ thế à?
Mình: em tưởng chị không buồn ngủ, em có tí rượu vào người là buồn ngủ lắm.
Lúc này mình mới xoay người rồi ngồi từa lưng lên thành giường, chị cũng đang ngồi như vậy, mình để ý thấy chị vẫn mặc quần lúc nãy nhưng phía trên chỉ còn mặc cái áo thun mỏng, áo khóa và áo len lúc nãy mặc đã không còn, mà hình như còn không cả mặc áo lót bên trong, thấy mình nhìn chị vậy nên chị bảo.
Chị Linh: em vào rửa mặt cái cho tỉnh rồi ngồi đây hai chị em nói chuyện lúc.
Nghe chị nói vậy thì tự nhiên thẳng em nó lại phải ứng theo cách buồn đái nên mình cũng chạy vào xả một hồi, sau đó cởi quần dài treo móc thì thấy có áo lót của chị với áo len treo trên đó thật, giờ mìn chỉ còn mặc quần đùi ( không sịp ) đi ra, chèo lên giường bước một chân qua hai chân chị rồi mình ngồi xuống chỗ hai gióng chân chị.
Mình: giờ nằm nghỉ lúc rồi tỉnh thì lượn lay làm gì hả chị? 😉
Chị: làm gì là làm gì? Ngồi nói chuyện tí đi, tự nhiên vào đây ngủ.
Kéo chăn rồi mình đứng dậy ngồi lên hai đùi chị đồng thời chùm cả căn lên đâu chị lẫn đầu mình.
Mình: giờ chị em mình múa chèo trong chăn nhé.
Nói rồi tai tay mình vòng qua đầu ôm sau gáy chị miệng thì sát mặt rồi phả hơi nóng có mùi rượu lên mặt chị, chị đẩy mình ra rồi vươn đầu ra khỏi chăn chị nói.
Chị Linh: đừng chùm chăn kín đầu thế, chị không quen khó thở lắm.
Sau khi chị nói thế thì mình không chùm chăn kín đầu nữa mà chỉ kéo lên đến vai chị, lần này mình ngồi sát với chị hơn, đưa miệng lên gần môi chị định hôn thì chị chặn tay trước miệng mình rồi chị lắc đầu.
Không được chị cho hôn môi nên mình hôn xuống cổ, rồi hôn quanh mang tai chị, hôn chán bên này rồi hôn sang má và tai bên kia, lúc này theo phản ứng chị nằm ngả dần ra giường, mình cũng theo đà mà nằm lên bụng chị, tay chị lúc này cũng đặt lên lưng mình còn đầu chị thì ngữa lên cứ lắc qua bên này lại bên kia môi khi mình đổi bên để hôn sang bên má khác của chị.
Lúc này tay mình cũng bắt đầu di chuyển, xoa từ dưới đùi chị ngược lên theo mạn sườn rồi luồn hẳn tay vào trong áo thun mà xoa lên làn da bụng phẳng lì, khi bàn tay được đẩy tới bộ ngực đang thả rông của chị thì….Ưmmm….chị rên nhẹ trong họng khi đầu ngón tay mình se se lên đầu ti chị, mắt chị vẫn nhắm khi mình hôn cổ và liếm quanh tai.
Mình: em lột áo chị ra nhé?
Chị không nói gì mà chỉ cười cười nên mình đẩy áo chị lên, đồng thời chuyển miệng xuống bụng chị mà hôn mà liếm quanh rốn chị, hai tay mình đấy áo chị lên rồi lột qua đầu, chị theo phản xạ kéo chăn lên tới cổ trong khi mình vẫn còn bên trong, nằm đè hẳn lên cơ thể chị hai tay xoa bóp hai bên vú chị trong khi lượi mình không ngừng đánh lên bụng và rốn chị, mình liếm từ từ lên ngực chị, bất ngờ….Hứ…ư..ư.. chị kéo dài âm thanh khi mình ngoạm miệng lên một bên vú chi, hay tay chị vừa xoa trên lưng vừa kéo áo của mình lên đầu, mình ngồi thẳng dậy lột áo vứt ra ghế sau đó cúi xuống tiếp tục bú ti chị, lúc này chị thở mạnh hơn, tay chị đan vào tóc mình mà xoa cũng nhanh hơn, còn tay mình di chuyển dần xuống bụng, khi tay mình lần vào cạp quần chị thì thấy da ở chỗ đó như có vết gợn lên, định thò tay vào bên trong thì chị nắm tay mình giữ lại, mình lại hôn dần lên cổ lên tai chị khi định hôn lên môi chị thì chị lại ngoảnh mặt đi, trong khi đó tay mình liên tục xoa lên mu chị phía bên ngoài quần, khi bàn tay trượt xuống háng thì chị kép hai chân lại để giữ tay mình.
Mình: em cởi nó ra nhé? Mình hỏi sau khi rút tay ra khỏi hai chân chị mà đặt lên khuy quần của chị, đang lim rim thì chị mở mắt ra mà cười với mình rồi nói.
Chị: cởi ra tí phải mặc lại cho tôi đấy nhé, đừng có cởi ra xong rồi lại để tôi tự mặc.
Nghe chị nói mà mình như bị ngáo khi tinh trùng dồn lên não, thấy mình ngây người ra thì chị cười cười rồi bóp mũi mình, sau khi được chị bật đèn xanh thì mình nằm đè hẳn lên cơ thể chị, thằng em thì đang cứng ngắc bị ép dọc theo khóa quần chị, miệng và tay mình tiếp tục vần vò với bộ ngực của chị rồi mình liếm dần xuống bụng, khi đầu lưỡi ngoáy vào rốn chị thì cũng là lúc khuy quần chị bung ra, hay tay nắm hai bên hông quần thì hai bên xương chậu của chị dần dần được lộ ra, và từ đó cũng thấy được vết sẹo nhỏ mờ mờ tại đúng chỗ cạp quần nằm ngang bụng chị, đặt môi mình lên vết sẹo đó rồi kéo một đường lưỡi đến chỗ xương chậu thì thấy bụng chị hơi thóp lại trên miệng chị thì ….uiii….aiii….nghe rõ hơn, tay mình cầm hai bên quần nhích xuống một ít nữa thì một thảm cỏ dần dần hiện ra, chị cũng kết hợp với mình bằng cách trống hai chân xuống giường cho mình kéo quần chị qua khỏi điểm tì của mông xuống giường, rồi chị lại hạ mông xuống.
Toàn bộ thảm cỏ được cắt tỉa gọn gàng, cùng với đó là khe suối nhỏ đã có dấu hiệu dẫn nước về, mà bằng chứng là khi quần của chị được kéo xuống khỏi mông thì ở đáy quần lót đã dính một vệt nước dài, đặt môi lên thảm cỏ rồi vuốt ve ngắm nhìn tạo hóa của tự nhiên, một khe suối nhỏ với hai bờ phẳng lì, không một gò đất nhô ra khiến cho bất cứ ai khi nhìn thấy cũng say đắm, đặt một nụ hôn nữa lên thảm cỏ nhưng lần này kèm theo là đầu lưỡi mình đã được đẩy xuống khe suối nhỏ để nếm thử dòng nước đó …Aaa..iiiii…. cùng lúc với âm thanh đó là tay chị ôm lấy đầu mình, lúc này như không thể kìm nén được nữa nên mình ngồi thẳng người lên, hai tay cầm hai bên hông quần kéo phăng một phát quần chị ra khỏi chân, sau đó cũng tự tay lột quần mình ra, lúc này thì cả chị và mình đều hoàn toàn không còn vướng bận gì trên người, hơi banh hai chân chị ra rồi đẩy cái gối kê dưới mông chị, mình say đắm nhìn xuống khe suối đã rỉ nước dọc xuống khe đít chị, …Ôiiii….nó đẹp quá ( mình phải thốt lên khi được nhìn rõ cái khe suối nhỏ của chị các cụ ạ, đúng là gái một con mà lại đẻ mổ nên đẹp không lồi lõm, không một chút dư thừa ) nên trong đầu nảy luôn câu nói nổi tiếng trong một bộ phim nổi tiếng của ông đạo diễn cũng nổi tiếng không kém “không nên trì hoãn cái sự sung sướng này lại”, và đến khi đầu lưỡi mình được kê vào nơi đang rỉ nước ra của chị rồi kéo mạnh một đường lưỡi ngược lên phía trên tới điểm dừng của đầu lưỡi là một gò thịt nhỏ thì …Áaaaa….âm thanh được phát ra từ miệng chị thì cũng là lúc đánh dấu cuộc vui của hai chị em đã chính thức được bắt đầu …………… ……………………………………………………………………… ………………………………………………………………………….