Vợ Dâm Nghiện Đụ - Phần 2
5h chiều chủ nhật Yến đã có mặt ở khách sạn, vừa xem xét băng rôn, backdrop của Prudential, vừa loay hoay hoa tươi của tiệc chú 5, chú của chủ khách sạn Windson, đối tác là các ông chủ người Hoa và các công ty lớn nên nàng không dám để ra sơ sẩy dù cho một lỗi nhỏ, tăng lương hay đuổi việc nhiều khi chỉ vì một cảm giác của khách hàng Vip, nên nàng rất lo lắng và sốt sắng đốc thúc công việc.
7h tối, khách hàng của Pru và chú 5 đã tới gần như đầy đủ, buổi tiệc diễn ra suôn sẻ như mong đợi, Yến loay hoay chạy đi chạy lại giữa 2 buổi tiệc, cặp chân mỏi nhừ như muốn phản đối.
Chú 5 như là người thân trong gia đình, thương Yến như con cháu, dẫn nàng đi giới thiệu khắp các bàn tiệc, nào là thương nhân Hong Kong, Đài Loan tới các bạn bè ngoại quốc, tới đâu chú cũng khen Yến là Sale tốt nhất công ty, dễ thương và chiều chuộng khách hàng, luôn mang đến những điều sảng khoái nhất là khi ở tại khách sạn.
Yến rất vui sướng khi được chú 5 khen, chú của chủ mà để ý nhân viên là phúc đức ba đời, tăng lương là chuyện sớm muộn nên Yến rất nhiệt tình với khách, mỗi bàn đều uống 1 ly rượu nhỏ. Bữa tiệc của chú 5 toàn là rượu ngoại, loại rất mắc tiền, 20 – 30 triệu một chai là bình thường, 30 bàn là 30 ly rượu, tuy nhỏ nhưng với tửu lượng loại xoàng của Yến là một cực hình, sau khi tiếp xong một vòng, Yến thấm mệt, cáo từ và rút lui với lý do chăm sóc tiệc bên Pru.
Yến gắng gượng ra ngoài, vào toilet, mặt đỏ bừng vì rượu xông lên, người cảm thấy khó chịu muốn ói, loay hoay trong toilet 10 phút đồng hồ mà vẫn chưa ói được, nàng lê thân mệt mỏi về văn phòng Sale ở gần đó, mở đèn mở cửa nhào lên ghế sofa, cởi áo khoác đắp lên mình, cảm giác như 1000 vì sao quay xung quanh đầu, người lâng lâng như thể trên mây. Yến biết mình say rồi, thầm nghĩ nằm xuống một lát tỉnh rồi về, cái rượu gì mà ghê quá.
Sơn là trưởng phòng Sale của công ty, tiệc của chú 5 cũng là cơ hội tạo mối quan hệ, Sơn uống rất nhiều nhưng do tửu lượng mạnh, vẫn giao lưu khắp các bàn mà vẫn tỉnh. Một lúc đi vệ sinh, ngang qua văn phòng, thấy mở đèn nên Sơn thấy lạ bèn mở cửa vào, định tắt đèn tắt máy lạnh, vô tình gặp Yến nằm sấp gục trên sofa, lưng lấm tấm mồ hôi chắc do phòng nóng quá.
Sơn coi Yến như đứa em gái trong công ty, hết lòng chỉ bảo, nên thấy Yến say nằm gục trong văn phòng Sơn lại hỏi thăm, Yến than mệt chóng mặt nên xuống căn tin lấy cái khăn, nhúng nước nóng đắp lên trán cho nàng. Lấy áo khoác choàng lên người Yến, mở máy lạnh hiu hiu rồi căn dặn:
– Em nằm nghỉ xíu hết say rồi về, hôm nay chú 5 tiếp toàn khách Vip, em uống hok được thì nghỉ xíu đi, để anh lo.
Xong rồi Sơn đóng cửa phòng, ra nhậu tiếp.
Bàn Sơn ngồi là đám tài phiệt Trung Quốc, ngoài làm ăn giỏi ra còn khoái cái vụ gái gú karaoke, nhậu một hồi yêu cầu Sơn giới thiệu quán có gái cho chúng nó, Sơn gọi cho quản lý 166, đặt một phòng Vip kèm gái, Sơn là khách quen thường đón tiếp khách nước ngoài nên mấy vụ này rất rành, định khi nhậu xong ở khách sạn sẽ cùng đi với đám Trung Quốc hát karaoke, dù sao thì tiền tiếp khách cũng của công ty trả, Sơn lại ở một mình nên nhu cầu sinh lý cũng là chuyện bình thường.
10h30 tan tiệc, Sơn lững thững xuống tầng hầm lấy xe, người quay quay thấm mệt hok muốn đi chơi nữa, đám Trung Quốc thì đã đi karaoke trước, số phòng và gái Sơn đã alo trước hết rồi, mở cửa xe thì chợt nhớ tới Yến, hok biết nó tỉnh chưa?
Trầm ngâm một lúc thì Sơn đóng cửa xe, lên thang máy, tính lên xem bé Yến sao rồi.
Mở cửa phòng Sale, máy lạnh ù ù, Yến vẫn còn nằm đó say bí tỉ, cái áo khoác nhân viên đã rơi xuống đất tự hồi nào, một chân nàng thõng xuống đất, một chân gác lên thành sofa làm lòi ra cái quần sịp màu kem ren, Sơn hết hồn đóng cửa lại, sợ có nhân viên phục vụ nhìn thấy, nhẹ nhàng bước vào phòng, Yến vẫn nằm thở đều, hơi thở co bóp nhè nhẹ làm khe áo trắng nhô lên thụt xuống, lộ rõ áo ngực màu đen qua khe áo. Sơn lắc đầu chặt lưỡi, cúi xuống lụm áo khoác lên định đắp lại cho nàng.
Đắp áo lên, lay lay bờ vai Yến, Sơn gọi:
– Dậy dậy… tan tiệc rồi, về thôi em.
Yến cong mình lật ngang, miệng ậm ừ:
– Cho em ngủ xíu nữa, mệt quá không dậy nổi.
Lật ngang người vô tình làm chân váy công sở của nàng banh rộng ra, làm lộ rõ khe lồn sau quần sịp nhỏ, chân váy căng lên, đôi vớ cao tới bẹn tự nhiên kích thích ánh mắt Sơn, chàng ngồi thụp xuống, nhìn thật kỹ vào vùng háng của Yến, trắng trẻo mịn màng, vài sợi lông lún phún chìa ra qua quần sịp, Sơn tự nhiên cảm thấy nứng, cu cương lên.
Sơn giả bộ sờ đùi, lay lay Yến nhưng nàng vẫn bất động. Máu dâm nổi lên, Sơn liếm liếm bắp chuối Yến, ngón trỏ day day mồng đóc, vẫn im lặng, chàng bạo gan lướt lưỡi vào bắp đùi trong, hít lấy hít để mùi thơm da thịt Yến, dường như thói quen, Yến banh chân rộng ra hơn, Sơn bắt lấy cơ hội úp mặt vào mu lồn, cạp cạp qua lớp vải. Yến quơ tay, dường như muốn được yên nhưng do say quá, nàng đưa 2 tay qua đầu nằm bất động.
Sơn nhẹ nhàng kéo quần sịp xuống, úp mặt vào bú lồn, ngọt ngào không thể tả, dần dà, nước bắt đầu rỉ ra, tay Yến chụp vào đầu Sơn đẩy đẩy, như muốn để yên cho nàng ngủ, nhưng Sơn vẫn mãi bú lồn.
3 phút sau, Sơn đứng dậy khóa cửa, kéo dây kéo tuột quần xuống, con cu cương cứng ngắc như chưa bao giờ được cương, Sơn biết Yến chỉ có quan hệ với chồng. Lồn còn bót lắm nên nhẹ nhàng ngồi xuống sofa, 1 tay nâng đùi Yến lên, đầu cu cho vào nhè nhẹ, chầm chậm, quan sát phản ứng của nàng.
Nhấp nhẹ 1, 2 cái Sơn rướn người đâm con cu từ từ vào sâu tận đáy lồn, không vội vã, không vồ vập, rồi rút ra chọt vô rút ra chọt vô chầm chậm, Yến dường như cảm thấy bất thường, nảy người giơ chân như mời gọi, chắc nàng tưởng chồng đang chịch mình, Sơn nhẹ nhàng ra vào, tay thì chậm chậm cởi nút áo sơ mi trắng của Yến, từ từ nhẹ nhàng cởi xong, Sơn bật nút áo ngực, bầu ngực được giải phóng, đầu ti trắng hồng, xung quanh vú có một hai nốt ruồi đen nhỏ xíu, Sơn cúi xuống nút nhẹ, nút nhẹ vú trái rồi vú phải, cu vẫn chọt ra chọt vô lồn Yến, Sơn thấy sướng vô cùng, lại một em nữa chết vì tay mình…
Sơn để một chân xuống đất một chân tựa vào thành ghế, lấy thế tăng tốc nắc nhanh, Tiếng điện thoại chợt reo, Yến giật mình tỉnh dậy mở mắt, thấy người trước mặt là sếp mình, Yến hoảng hồn vùng vẫy, tay đẩy ngực Sơn, miệng tính la lớn lên, Sơn lấy tay bịt miệng, vừa nắc nhanh hơn vừa nói:
– Đừng la kẻo người ta nghe bây giờ, em đâu muốn ai thấy việc này đúng không? Chồng em mà biết thì…
Yến càng vùng vẫy càng làm Sơn thấy thích thú, men say làm tăng thêm cảm hứng làm tình với cô nhân viên, chàng nắc ngày càng mạnh, chụp cổ đè 2 tay Yến không cho vùng vẫy, ngực chàng ép sát vào ngực nàng, dùng hết sức nắc thật nhanh thật mạnh, thêm vài ba cái là Sơn vội ngồi dậy, rút cặc ra, dòng khí nóng hổi phụt lên trên mình Yến, nhầy nhụa.
Sơn vẩy vẩy con cặc vào bụng Yến, vuốt từ dưới lên như muốn trút hết khí vào bụng nàng, một giót khí cuối cùng rỉ ra như minh chứng cho sự mây mưa đầy bất ngờ, với tay qua bàn lấy hộp khăn giấy, Sơn rút 2 tờ tính chùi cho Yến, nàng đẩy tay Sơn ra, giật lấy hộp giấy, lau vội vàng tinh trùng trên bụng nàng trong nước mắt, kéo quần lên cài áo lại, ngậm miệng không nói một lời.
Sơn đã bận đồ xong, quay sang nói:
– Em về đi tối rồi, trưa mai mình ăn cơm rồi giải quyết chuyện này, hôm nay anh say quá không kiềm chế được bản thân, sorry em nhé.
Yến đứng dậy tát thẳng vào mặt Sơn cái bốp, lấy vội cái túi xách rồi mở cửa đi thẳng ra ngoài, nàng lấm lét nhìn xung quanh rồi đi nhanh về hướng nhà tắm nhân viên.
Vào phòng tắm, Yến gọi lại cho chồng, hơn 11h đêm nàng còn chưa về, Việt cằn nhằn:
– Sao trễ vậy em, gần 12h đêm rồi, tiệc tùng ai mà đãi dữ vậy?
Yến trấn tĩnh trả lời:
– Vừa mới xong đó anh, bên khách nãy giờ lùm xùm vụ tiền bạc chưa thanh toán, nên em phải giải quyết cho xong, lại bị phục vụ làm đổ rượu lên người, tắm xong em về.
Về tới nhà trong người đầy mệt mỏi, vừa nhức đầu vừa cảm giác tội lỗi, nàng mở cửa phòng nhìn con một lát, rồi quay về phòng mình. Việt đã ngủ từ lúc nào…
Sáng hôm sau, nàng xin nghỉ phép 3 ngày, vừa không biết phải đối mặt với Sơn thế nào vừa cảm giác mình thật cẩu thả, nếu chuyện này mà chồng biết, chắc nàng phải tự tử.
Trưa thứ 3, trong lúc check mail, công ty yêu cầu thứ 4 phải họp với đối tác Đài Loan, bắt Yến phải chuẩn bị đầy đủ báo cáo để lên kế hoạch cho 6 tháng tiếp theo, Yến lại phải vội vã thay đồ vào công ty.
Vào phòng Sale, mọi người vẫn bình thường, thấy Yến vào thì vồn vã hỏi thăm, tưởng Yến bệnh.
Yến làm ra vẻ mệt mỏi, trả lời qua loa rồi vào bàn làm việc, bắt đầu chuẩn bị giấy tờ, báo cáo cho bữa họp quan trọng ngày mai. Bớt chợt Sơn mở cửa phòng, gọi Yến qua làm việc. Nàng giật mình, tim đập thình thịch, đầu tự nhiên nghĩ lại chuyện hôm trước, bối rối bước vào phòng rồi đóng cửa lại.
Sơn kéo ghế cho Yến ngồi, nàng gằm mặt xuống bàn, mắt không nhìn Sơn một chút.
– Em bình tĩnh lại chưa? Anh xin lỗi, hôm đó anh say quá.
Yến vẫn cúi gầm mặt, giọng run run:
– Tôi nói cho anh biết, tôi và anh không có quan hệ nào khác ngoài chuyện công việc, nếu không có chuyện gì khác thì tôi ra ngoài, sau này đừng làm phiền tôi nữa.
Sơn thở ra nhẹ nhõm, thầm nghĩ: Nói vậy tức là không truy cứu chuyện kia rồi he he.
– Thôi em ra chuẩn bị báo cáo để ngày mai họp, đối tác chiến lược của công ty nên cố gắng đừng sai sót gì nhé.