Vợ Anh Họ Là Dâm Nữ - Phần 18
Một tuần nữa trôi qua thật nhanh.
Cuối cùng mình cũng được tháo lớp băng bột, thật là thoải mái, từ giờ có thể thoải mái chủ động làm tình với chị rồi, không bị chị hiếp nữa, he he he.
Phải nói thời điểm đó, thật là một thời điểm vàng son của mình, công việc tốt, vừa tai qua nạn khỏi, lại luôn có 2 người con gái bên cạnh thay nhau chăm sóc. Thật không có gì để nói nữa. Nhưng có một điều mình luôn canh cánh bên lòng, đó là muốn ít nhất một lần, tận hưởng thời gian bên chị một cách trọn vẹn như hai người yêu nhau, chứ không phải cứ lén lén lút lút trong khách sạn một vài tiếng rồi ra ngoài lại như hai người xa lạ, lần mà ở nhà chị thì cũng chưa thực sự có tình cảm nhiều với nhau nên không tính. Có tâm sự với chị chuyện này mỗi khi gặp nhau, chị cũng rất muốn nhưng không biết sao cho được, vì làm sao mà cả 2 người cùng nghỉ, mọi người sẽ nghi, rồi làm sao mà chị nói với nhà đi mấy ngày cho được.
Nhưng cứ có ý định là phải có ý tưởng, rồi cuối cùng cơ hội cũng đến. Cuối tháng đó, chị có plan đi công tác 2 ngày ở Đà Nẵng với một đối tác là một resort rất lớn ở ngoài đó, và chắc chắn chị sẽ ra đó 2 ngày với team của chị. Thế là mình nghĩ ra một kế.
Trong tuần đó, mình viết một cái đơn xin nghỉ hẳn 1 tuần, với lý do về quê nội ở Nha Trang tịnh dưỡng cho lành hẳn vết thương, sếp trực tiếp nghe lý do là duyệt không cần hỏi, vì công việc công ty dạo này cũng không nhiều.
Nói thêm về gia đình mình, nhà nội thì ở Nha Trang, bố và mẹ mình thì lập nghiệp chung ở 1 tỉnh Cao Nguyên nọ và lấy nhau, mẹ mình thì lại quê ở một tỉnh Cao Nguyên khác, còn mình thì làm việc ở TPHCM, nên mình thường xuyên có tới 4 nơi để đi về. Ông bà nội mình có một cái nhà ngay khu bãi sau của TP biển Nha Trang.
Quay trở lại kế hoạch với chị, đó là mình sẽ về Nha Trang trước, sau đó chị và team sẽ đi công tác Đà Nẵng 2 ngày, nhưng chị sẽ nói với nhà là đi công tác 5 ngày, và nói với team là chị sẽ ở lại Đà Nẵng chơi nhà bà con thêm 3 ngày rồi mới về. Ngay sáng hôm sau khi xong việc chị sẽ bay thẳng từ Đà Nẵng vào Nha Trang, còn mình thì thuê sẵn một cái khách sạn cho mình và chị, và sau mấy ngày ở với Ông Bà mình sẽ chuyển ra khách sạn ở với chị và dắt chị đi chơi 3 ngày.
Kế hoạch cực kỳ chi tiết, và chị có vẻ rất thú vị với kế hoạch này. Nhưng kế hoạch cũng suýt không thành công do không có ai trông 2 đứa nhóc của chị, mà ông anh lại có lịch đi công tác tiếp, may quá là lịch công tác của ông anh bị dời sang tháng sau, nên kế hoạch của mình không bị phá sản.
Mấy ngày sắp đi, không thể nào gặp chị được, vì bị bé D bám riết lấy lý do là sắp phải xa mình 1 tuần, nên ngày nào cũng đòi gặp mình để xếp hình, hic hic. Cũng chưa có thời gian kể về bé D cho chị nữa, chẳng biết chị sẽ phản ứng ra sao với chuyện này, nhưng mà thôi kệ, cứ sống cho hiện tại đã.
Nhưng sự bám riết của D cũng không thể nào làm cho mình với cảm giác thèm muốn, háo hức sắp được gần chị một thời gian dài.
Rồi ngày đó cũng tới, tối thứ 7 cuối tuần, mình lên tàu lửa đi Nha Trang, đi một mình mà trong lòng cứ nghĩ tới chị, cả đêm trằn trọc không ngủ được, hic, liệu không biết 4 ngày nữa không gặp chị có chịu nổi hay không đây. Vì sáng thứ 2 team chị mới bay ra Đà Nẵng, sau đó phải đến chiều thứ 3 mới xong việc và sáng thứ 4 mình mới gặp được chị, hic hic, phải chờ đợi chứ biết sao giờ.
Về quê đúng là sướng, ông bà nội cứ ngày nào cũng ra chợ hải sản mua toàn đồ ngon về cho mình ăn, nào là mực, tôm, hàu… ngày nào cũng như ngày nào. Cứ sáng ra biển bơi, trưa về ăn, chiều ngủ xong lại ra biển bơi, rồi lại về ăn, xong tối thì đi dạo biển hoặc cà phê cà pháo với mấy đứa bạn ở Nha Trang. Chỉ được cái là lần này ăn hải sản hơi nhiều, hơn những lần trước về chơi. Ông bà cũng lạ, hỏi sao mày lần này không chê đồ ăn của ông bà vậy. Ông bà đâu có biết mình ráng ăn đề có sức mà đi với chị chứ, hiiii.
Nhưng mà cứ tới chiều là nhớ chị, ra biển dạo mà cứ nhớ tới chị, phải chi mà có chị ở bên giờ này. Tối chủ nhật, rồi tối thứ 2, rồi tối thứ 3, mỗi tối lòng cứ như lửa đốt, không thể nào chờ đợi nổi, lên skype thì không thấy chị đâu, chắc chị cũng bận lắm.
Cuối cùng sáng thứ 4 cũng đến, dự kiến 9h sáng là chị tới, mình dậy từ sớm, tranh thủ tắm rửa, lên đồ, he, chạy ra Nguyễn Thiện Thuật, khu phố tây, book trước một khách sạn khá đẹp trước, khách sạn này không quá mắc nhưng lại có một hồ bơi rất đẹp ở trên sân thượng, lên vừa bơi vừa ngắm toàn cảnh thành phố Nha Trang rất đẹp, đặt phòng đâu đó xong xuôi là cũng gần 9h sáng, giờ này chắc chị đang trên taxi từ sân bay Cam Ranh về rồi, mà sao chưa thấy gọi điện nhỉ. Hôm trước có nói sẽ ra sân bay đón chị mà chị không cho, nói là em cứ đặt phòng trước đi, chị sẽ đi taxi về cho em đỡ mệt.
Nằm đợi chị một hồi thiếp đi lúc nào không biết, bất chợt tiếng chuông điện thoại vang lên, dãy số thân thuộc hiện lên trên điện thoại, chị đã tới rồi.
Mình vội chạy xuống tiếp tân để làm thủ tục cho chị, vừa chạy xuống thì đã thấy bóng dáng quen thuộc của chị đang lui cui với đống hành lý, chưa kịp gọi chị thì chị ngước lên, phải nói mình đứng hình trong giây lát, trước mắt mình không phải là chị của ngày nào, nghiêm nghị, đoan trang, già dặn so với tuổi, mà là một cô gái tuổi hai mươi mấy, hừng hực sức sống, với quần jean ngắn tới gần đầu gối, giày cao gót, áo thun tươi trẻ, má hơi hồng hồng, cộng thêm cặp kính to tròn vo kiểu mấy em teen, tóc thì kẹp lên chứ không búi cao hay để xuống như mọi ngày, trông chị phải trẻ đi 4, 5 tuổi. Chưa kịp nói gì thì chị đã nói:
– Em tới rồi nè, anh đợi lâu chưa?
Mình lại đứng hình lần tiếp theo “Anh sao”.
Mình hơi bất ngờ nhưng cũng gượng gượng cười nói:
– Anh mới tới thôi, em đưa giấy tờ cho anh với.
Cô tiếp tân cười cười hỏi:
– Anh chị đi du lịch ở đây mấy ngày, trông anh chị xứng đôi quá.
Mình cười mỉm chẳng nói gì.
Nhưng khi cầm CMND của mình và chị trông mặt cô tiếp tân có vẻ khá ngạc nhiên và lại nhìn mình mỉm cười mà không nói gì, hiii, chắc cũng hơi bất ngờ đây.
Thôi kệ, lên phòng rồi tính.
Chị nhanh nhảu khoác tay mình lên thang máy, hành lý đã có nhân viên xách theo.
Căn phòng này rất đẹp, ngay bên dưới tầng thượng, nếu cần 2 chị em có thể chạy ngay lên hồ bơi trên sân thượng để bơi. Trong phòng có một cái giường rất to và cả một bộ ghế sa lông bự. Căn phòng có ban công rộng nhìn xuống đường, đêm đêm hoạt động dưới đường rất nhộn nhịp.
Vừa vào tới phòng, mình vội ôm chầm lấy chị, siết chị trong vòng tay làm chị la oai oái:
– Mấy hôm nay em chịu hết nổi, nhớ chị quá, mà chị sáng nay làm em bất ngờ quá, sao lại anh anh em em, làm em bị đơ mất một lúc.
Chị trả lời:
– Em thấy chị có trẻ không?
Mình nói:
– Đúng, chị trẻ đi phải 5 tuổi đó.
Chị nói:
– Em không nhớ là em nói em muốn có thời gian ở bên chị như hai người yêu nhau à, mà hai người yêu nhau thì sao nhỉ, chị phải xưng em chứ.
Nói rồi chị cười khanh khách và nói tiếp:
– Với lại chị phải thay đổi bản thân chút, cho khác ngày thường, lỡ có ai quen nhìn còn không nhận ra, cẩn thận vẫn hơn em à.
Mình cười cười.
– Vậy à, thế thì nãy giờ vẫn còn xưng chị kìa, giờ mà xưng chị là phạt đó.
Chị nhí nhảnh:
– Dạ, em biết rồi anh, thôi em vào tắm đây.
Ôi, nghe sao mà kích thích thế.
Chị bắt đầu cởi đồ, ngay tại phòng ngủ, trước mặt mình, gỡ từng mảnh vải xuống, sau khi trần như nhộng mới ngúng nguẩy đi vào phòng tắm, nhưng không khép 2 cánh cửa gỗ lại (phòng tắm ở đây có 2 cánh cửa gỗ rất to).
Vừa nghe tiếng nước chảy bên trong thì mình cũng chợt tỉnh, vội cởi quần áo, nhào vào trong liền. Chị thấy mình vào thì nói:
– Làm em đợi nãy giờ, tưởng anh không vào chứ.
Ôi làm sao mà mình chịu đựng nổi khi nghe tiếng chị gọi “Anh” cơ chứ, cảm giác nó kích thích khắp các dây thần kinh, mình ôm chị vào lòng, tìm môi chị hôn như điên dại, chị cũng nhanh chóng đáp lại, đặt vòi sen lên giá, làn nước nóng ấm vẫn tuôn như mưa, bên dưới 2 thân hình trần như nhộng môi hòa môi, không muốn rời xa, 4 cánh tay thì liên tục thám hiểm, kỳ cọ khắp thân thể nhau, chẳng cần tới xà phòng gì cả. Miệng vẫn hôn chị, mình gác chân chị lên cái bệ cao cao đựng xà phòng, đẩy ngay thằng bé vào cái hang đen ngòm vẫn chờ mình nãy giờ, thật là dễ dàng vì nó đã ẩm ướt quá từ nãy giờ, chắc chị cũng chờ đợi lâu quá rồi.
Mặc cho làn nước liên tục xả xuống, môi cả 2 người vẫn không thể rời nhau, bên dưới mình nhấp liên tục vào trong chị. Được một lúc, chị mỏi quá chịu hết nổi, mình bế luôn chị lên, dương vật vẫn ngâm trong người chị, bế chị đặt lên thành bồn tắm, tay chị chống ra phía sau, mình được thế, tiếp tục đẩy liên tục, tay lúc này rảnh rỗi, đã có thể xoa hột le đã lồi ra rất nhiều. Một lúc này không thể hôn được nữa, vì chị ngả hẳn ra phía sau mắt mình nhìn chị không rời, chị cũng nhìn mình trừng trừng, phía trên thì vòi sen vẫn liên tục phun không ngừng, mình nhấp liên tục nhanh dần được hơn chục cái nữa, vừa nhấp vừa hỏi:
– Em sướng không? Nhanh nữa nhé em?
Chị thì cứ liên tục trả lời:
– Em sướng… Làm nhanh nữa đi anh, càng nhanh càng tốt!
Nghe mấy tiếng đó được mấy lần, mình kích thích không thể chịu nổi, rút ra, chị vẫn ngả người ra phía sau, chưa kịp ngậm thằng bé của mình, mình vuốt thằng bé thêm mấy nhịp nữa, bắn đầy lên ngực, lên mặt lên môi chị, một vài giọt còn lên cả mắt chị, nhưng mỗi đợt tinh trùng bắn đều được ngay lập tức rửa sạch bằng vòi sen vẫn đang liên tục đổ xuống.
Khi đợt tinh trùng cuối cùng cũng xuất ra hết, chị đứng ngay dậy, tắt vòi sen, lấy khăn lông lau cho mình và nói:
– Mình lau người nhanh đi anh, anh mới ra mà gặp nước là trúng gió đó, em không muốn mấy ngày này anh bị bệnh đâu.
Mình và chị lau người, dìu nhau ra giường nằm vật lên giường, trần truồng ôm nhau nói chuyện với nhau một chút rồi chìm vào giấc ngủ đến tận 2h chiều. Phải nói đó là lần ngủ ngon nhất trong đời mình từ trước tới giờ.
Thế là những ngày thần tiên của mình và chị bắt đầu.
Chiều ngủ dậy, dục chị thay đồ, cả 2 ra Louisiana tắm nắng, bơi biển và nghỉ ngơi, chiều về lại lên hồ bơi trên sân thượng tắm, sau đó xuống thay đồ dắt chị đi ăn quán ưa thích của mình ở Nha Trang là bò nướng Lạc Cảnh, tối đến chở chị dạo phố phường Nha Trang như 2 người yêu nhau thứ thiệt, chị ngồi sau xe mình mà ôm mình cứng ngắc, miệng hát líu lo.
Rồi lại về để xe ở khách sạn, đi bộ ra biển chơi, ra chợ đêm chơi, rồi lại vào Sailing Club uống beer.
Có lẽ chưa bao giờ mình hạnh phúc đến như vậy, và có lẽ cũng chưa bao giờ mình thấy chị cười nhiều đến như vậy.