Vợ Anh Họ Là Dâm Nữ - Phần 1
3 năm trước, công ty giải tán, mình bơ vơ như kẻ không nhà, xin hoài chưa được chỗ nào. Tình cờ trong nhà có ông anh họ, có bà vợ nghe nói làm ở một công ty truyền thông lớn. Thế là muối mặt qua nhà ông anh họ, bình thường chẳng khi nào ghé chơi, hôm nay lại cố tình ghé, hỏi vài câu qua loa nhạt toẹt, may qua có bà vợ ổng ở nhà, cả buổi chả liếc mình được tẹo nào, toàn lo cho 2 đứa con nhỏ, mặt thì hầm hầm, hình như vừa cãi nhau với ông anh họ.
Nói chút về ông anh họ, lão làm ở một cơ quan nhà nước cũng hơi to to, chức cũng kha khá nên đi tiếp khách, nhậu nhẹt suốt ngày, trách nhiệm nội trợ, trông con giao cả cho vợ, mặc dù vợ cũng làm công việc bận bịu không kém, thế mới thấy phụ nữ thật là khổ. Bà vợ đang làm ở một công ty truyền thông khá lớn, làm trưởng nhóm quan hệ khách hàng, công việc khá hiện đại.
Lúc đó cũng bấn quá, đánh liều hỏi thăm công ty chị có tuyển người không, nếu có thì nói em. Thật may, là vừa có 1 đứa bên phòng sáng tạo nghỉ, thế là trong cái liều có cái may. Mình nộp đơn và nhờ chút quan hệ nọ, đã chính thức thành nhân viên mới của công ty, mặc dù chỉ là một nhân viên quèn ở phòng sáng tạo, suốt ngày bị tụi phòng khách hàng hiếp dâm.
Mình cũng biết thân biết phận, không muốn chị phải khó xử, nên cũng không công khai quá mối quan hệ, ai biết thì biết thôi, trong công ty, phần vì mình chỉ là lính quèn, phần là chị, sau đó lên luôn chức Director của phòng khách hàng, một khoảng cách quá xa với mình. Ngày ngày nhìn chị váy áo công sở sang trọng, mùi nước hoa đắt tiền tỏa ra, lâu lâu đứng cùng thang máy cũng chỉ hỏi thăm vài câu xã giao. Còn trong công ty thì chỉ đứng xa nhìn chị những lúc họp hành, sự kiện công ty, vì chị có trong ban lãnh đạo, mặc nhiên không có tà niệm gì, vì cảm giác quá xa so với tầm với của mình.
Nhưng mọi sự thay đổi cho đến đêm noel và kỳ nghỉ tết âm lịch năm ngoái, với 2 sự kiện liên tiếp nhau, nó khiến cảm giác của mình đối với chị hoàn toàn thay đổi, và có lẽ chị cũng vậy.
Đầu tiên là ngày noel, đúng hôm đó cả công ty được nghỉ, nhưng một khách hàng quan trọng của chị lại cần một mẫu thiết kế phải hoàn thành đúng ngày hôm đó, và có lẽ mình, có chút họ hàng với chị là người chị nghĩ đến đầu tiên khi nhờ mình hôm đó đi làm và giải quyết cùng chị. Thế là cả ngày và đêm đó chị và mình phải ở lại công ty làm cho xong, đúng đêm noel mới là định mệnh chứ, cái đêm mà từng cặp từng cặp dập dìu vào khách sạn, còn mình thì mới chia tay bạn gái mới là nhọ chứ.
Nhưng chính định mệnh đó khiến mình có cơ hội gần chị, mình chưa bao giờ nghĩ có dịp tiếp cận với chị gần đến thế. Vì khách hàng cực kỳ gấp nên làm tới đâu gửi mail tới đó rồi đợi phản hồi và phải xong trước sáng hôm sau để tiến hành sản xuất, công việc không phải khó, nên chỉ cần mình làm là xong nhưng mệt cái là phải gửi mail, chờ đợi trả lời và sửa rồi lại gửi mail lại suốt cả đêm.
Mới đầu cũng chỉ làm, nhưng trong thời gian rảnh chờ trả lời mail, cũng chẳng biết làm gì, đánh liều hỏi thăm về công việc về sở thích và cuộc sống gia đình của chị, vì mình cũng khá tò mò về chị, mặc dù là anh em họ nhưng mình hầu như ít liên lạc hay ăn nhậu với ông anh họ. Mới đầu chị cũng khá khó chịu, nhưng dần dần, chắc cũng thấy chẳng có gì để nói, chị cũng dần hé mở một chút về chị cho mình nghe. Hóa ra mình và chị đều có một vài điểm chung như là thích xem phim, thích đọc sách và đặc biệt đều rất thích bộ phim Game of Thrones (trò chơi vương quyền).
Thế là cả đêm 2 chị em cứ nói về bộ phim ấy, chị cũng thoải mái hơn chia sẻ về gia đình chị. Cũng kể lể việc ông anh họ nhà làm nhà nước, đi công tác hoài, ít ở nhà, ở nhà chị chỉ có chị, 2 đứa con gái và bà giúp việc thôi, cuộc sống cũng khá là buồn tẻ nếu không có công việc ở công ty vì chị hầu như bỏ toàn bộ thời gian còn lại cho 2 đứa con.
Cả đêm trôi qua cũng nhanh nhờ những câu chuyện, và chị cũng dần vui vẻ và bớt e dè với mình. Kết thúc buổi làm việc đó cũng khá ổn, khách hàng tương đối hài lòng do chị đã bỏ cả ngày nghỉ để làm cho họ, và chị có vẻ cũng để ý tới mình hơn trước, lâu lâu có hỏi thăm này nọ, không còn tỏ ra xa lạ như trước kia.
Lâu lâu chị cũng hỏi mình download dùm mấy bộ Game of Thrones mới cho chị xem lúc rảnh, vì chị ít có thời gian theo dõi trên mạng.
Nếu chỉ thế thì mọi chuyện vẫn bình thường, mình hoàn toàn vẫn coi chị như một người chị, một người sếp trong công ty thôi, và chị cũng chỉ coi mình chẳng hơn một thằng em có họ hàng. Nhưng thật trùng hợp năm đó không như mọi năm, cả nhà mình lại không ăn tết ở quê nội như mọi năm mà lại về quê ngoại tức là quê của mẹ mình và chồng chị ở một tỉnh Tây Nguyên.
Nhà mình và nhà chị chỉ cách nhau đúng một rẫy cà phê rậm rạp. Mình thì ở bên nhà ngoại, là một căn nhà 2 tầng khang trang, còn nhà chị thì là một căn nhà trệt nhưng có phần hiện đại và đẹp hơn nhà ngoại, đó là do 2 vợ chồng chị tự xây trên mảnh đất mà ông ngoại cho chồng chị, để dành mỗi khi tết nhất để về chơi. Và nhà đó cũng chính thức trở thành nhà mà ông bà hay ở luôn vì rộng và nhiều tiện nghi hơn, nên mọi sinh hoạt ăn uống đều ở trong nhà đó. Còn nhà cũ của ông bà ngoại thì để dành cho con cháu khi nào về chơi thì ở.
Lần này về được tiếp xúc với chị nhiều hơn, và thân tình hơn, như người nhà. Mình được thấy một phiên bản hoàn toàn khác của chị, và nó cũng khiến mình có cảm tình hơn, chị về quê là trông như một người hoàn toàn khác, đảm đang hơn, thùy mị hơn, không trang điểm sang trọng, chỉ thấy búi tóc lên mặc những bộ đồ bộ xắn tay vào làm bếp, bắt gà, nấu cơm phụ cho mẹ mình và các chị em gái. Phải nói quan sát chị mà mình nể chị bội phần, từ một người sếp hét ra lửa, đầy uy trong công ty, giờ trông chị không khác gì một người dâu hiền, hết lòng với nhà chồng.
Ngược lại ông anh họ, chồng chị thì vẫn y chang như hàng ngày, mà có phần hơn nữa, suốt ngày ngồi nhậu với hàng xóm láng giềng, rồi bạn học cùng lớp cũ, rồi người nhà…
Ở suốt mấy ngày tết chẳng biết làm gì, bình thường về quê nội ở thành phố biển còn có nhiều thứ để chơi, giờ về quê, xung quanh chỉ toàn là vườn cà phê, tối đen, chẳng có đèn đường, chán chết. May mà còn có internet, lên facebook chat chit, xem phim này nọ, không thì không biết sống sao. Nhiều hôm 8h đã lên giường ngủ, thật khác với mình khi ở thành phố, lúc nào cũng ngủ sau 12h đêm.
Nhưng nhờ vào đêm 30 tết, mình đã khám phá ra một kho báu, mà nó khiến cho mấy ngày tết của mình trở nên hoàn toàn thú vị, và mỗi đêm mình cũng toàn thức đến 12h mới ngủ. Chả là hôm 30 tết thức khuya cố chỉ đơn giản là để gọi điện chúc mừng một em mình đang tán tỉnh cho em nó bất ngờ nhằm lấy điểm, chứ ở quê đâu có pháo hoa pháo bông gì mà xem.
Đợi hoài không thấy tới 12h đêm, mà nhà thì đã lục đục đi ngủ gần hết, chẳng biết làm gì, ra ban công đứng chơi, nhìn xung quanh tối đen như mực, chỉ có mấy ngôi nhà là sáng đèn, chợt nhìn qua nhà ông anh họ thấy một bóng người tóc búi cao, nhìn là biết ngay là chị, vẫn bộ đồ ngủ quen thuộc đi về hướng nhà tắm. Thì ra đây mới là lúc kết thúc ngày làm việc của chị, sau cả ngày lo nấu nướng chuẩn bị cho tết cộng với phục vụ cho quý ông chồng ăn nhậu với mấy anh em trong nhà, trên tay chị cầm cái khăn thì phải.
Chợt một ý nghĩ đen tối lóe lên. Chả là phòng tắm nhà ông anh cũng nằm trong nhà, nhưng cái cửa sổ thông gió của nó thì tất nhiên hướng ra ngoài, mà bình thường nhà chỉ có 2 ông bà già sống, nên cánh cửa sổ nhỏ xíu chỉ được lát bởi mấy song sắt và được che một cách tạm bợ bởi mấy tấm báo cũ. Người ở quê cũng chỉ vậy là được, ai hơi đâu mà quan tâm có ai nhìn, với lại nó cũng khá cao so với tầm nhìn của người.
Vội len lén xuống nhà, vờ như đi toilet, chạy ào ra sân, vơ vội cái ghế nhựa nhỏ, băng qua khu vườn cà phê tối ôm, chẳng để ý đến có ma hay không (bình thường mình cũng hơi nhát gan), tim đập thình thịch khi nghe tiếng nước róc rách, chạy đến ngay cánh cửa thông gió thần thánh đó, may mà chó nhà ông anh bị tụi trộm chó nó bắt hết rồi, chứ không thì chẳng yên thân mà đứng đó đâu.
Mình kê cái ghế nhựa, đứng he hé nhìn vào qua phần rách của tờ báo cũ trên cửa sổ. Các bác cũng hình dung ra rồi đấy, trong sáng, ngoài tối om, thì có thánh cũng không biết ở ngoài có gì.
Hiện ra trước mắt mình là cái đầu với mái tóc búi cao quen thuộc, ôi, các bác biết cảm giác như ăn trái cấm, chắc ai ở đây cũng có lúc rình một người khác phái tắm hoặc ít ra là tưởng tượng, nhất là thời điểm dậy thì. Mặc dù mình qua mấy đời bồ rồi, học được đủ chiêu thức, quan hệ với cũng vài ba cô rồi, nhưng cảm giác này nó hoàn toàn khác, vì chị là người nhà, là sếp, là một cái gì đó rất xa so với mình, giờ nằm hoàn toàn trong con mắt trần tục của mình.
Làn da trắng muốt, nhìn từ phía sau mấy sợi lông tơ tơ trên gáy, cặp mông không to lắm nhưng vừa đủ, điểm yếu duy nhất của chị là cặp mông không được to và đẹp, nhưng cũng đủ để mình xao xuyến, chị đang đứng dưới vòi sen nhắm mắt quay qua quay lại, chắc là để tận hưởng dòng nước nóng sau một ngày làm việc mệt mỏi, từng dòng nước chảy len lỏi lên khuôn ngực chị, 2 tay chị thu vào ngực càng khiến bộ ngực chị vun lên.
Chị dâu có 2 đứa con rồi nhưng bộ ngực còn rất đẹp, không hề có dấu hiệu bị nứt, nhưng không được căng cứng và vun như gái 18 – 20 thôi, nhưng vẫn to tròn, đầu núm vú sau 2 lần sinh nhở hơi to một chút, nhưng không quá to. Cặp mắt chị vẫn nhắm nghiền nên mình tha hồ mà quan sát chẳng sợ chị nhìn thấy, chỉ cần yên lặng là được. Mình không hề nghĩ chị có một thân hình còn đẹp được đến thế này sau khi sinh 2 đứa con, chắc chị phải gìn giữ và chăm sóc kỹ lắm.
Cảnh tượng quá kích thích khiến mình không kiềm chế nổi, đưa tay xuống quần, kéo thằng ku ra mà xoa lấy xoa để, một điều mà mình rất lâu rồi không làm từ sau khi có bồ (vì toàn chơi bồ không mà), 2 tay cứ xoa liên tục theo từng nhịp tay chịu xoa xà bông, xoa nước lên làn da trắng mịn của chị, và không thể chịu nổi khi chị xoa lớp xà phòng đầy bọt liên tục lên phần lông đen bên dưới của chị, mình phải rướn hết người lên mới quan sát thấy phần lông của chị, ôi, nó rậm cực kỳ, và đen mướt, có vẻ chị thích việc này nên xoa lên nó rất lâu, sau đó xịt nước và lại xoa cho đến khi xà bông tan hết, mắt chị lim dim có vẻ tận hưởng lắm.
Tới lúc đó mình chịu hết nổi và bắt hết ra nền đất khô bên dưới, và kiềm chế tiếng rên chợt bật ra. May mà chị không nghe thấy. Chị có vẻ cũng sắp xong, mình cũng không dám đứng lâu, sợ ai nhìn thấy hoặc nhà mình gọi vội vơ lấy cái ghế nhựa, khe khẽ đi về. Trong lòng tự cười vì đã có thứ để quan tâm vào những ngày tết sắp đến.