VL Mario - TrungHue - Chương 24
24.
Vừa đề xe thì có điện thoại, Sơn nghe máy.
– Anh ạ, có kết quả rồi ạ.
– Các chú ở đâu?
– Dạ nhà em ạ.
– Giữ bọn nó lại chút, anh đến xem thế nào.
– Dạ.
Sơn quay đầu xe về phía ngoại thành.
Từ trên cao nhìn xuống sàn, Sơn nhận ra thằng thứ 3 là Duy. Chưa cần nghe tụi đàn em kể,Sơn cũng đoán được ai là nguyên nhân của việc này.
– Bọn chúng khai thế nào?
– Dạ, người thuê chúng là một chị tên Hiền, địa chỉ em ghi đây ạ.
– Anh biết rồi. Chuyện này dặn mấy đứa ko kể với ai nhé.
Sơn xe tờ giấy rồi nói thầm với thằng đại ca, sau đó ra về.
Thằng đại ca xuống sàn, ra hiệu cho 3 thằng đàn em đánh thêm Duy và đồng bọn như đòn, đặc biệt chúng cố tình đánh vào mặt nhưng với kinh nghiệm của dân giang hồ thì đủ đau để chừa chứ ko nguy hiểm. Duy bị 1 đấm quá mạnh làm rách môi,gãy 1 cái răng bên cạnh, máu túa ra.
– Chúng mày đừng để anh gặp lại. Muốn chơi ai nhớ tìm hiểu nhé.
Thằng đại ca dặn câu cuối trước khi thả tụi Duy về.
Vừa bắt taxi về nhà, mới ôm má bước vào cửa, Duy bị ông bố táng thêm 1 bạt tay cực mạnh.
– Thằng mất dạy, mày có để tao yên ổn làm ăn ko hả?
– Sao ba lại đánh con,ko thấy con chưa đủ đau à?
– Tao chưa giết mày là may, mày có biết người lúc nãy đánh mày là ai ko hả? Là Hùng taxi đấy con ạ. Hắn vừa gọi điện bảo tao dạy lại này đấy. Ăn chơi thì cũng tránh giang hồ ra chứ.
– Thôi anh à, con nó đang đau.
Mẹ Duy can rồi dìu Duy lên phòng. Nghe tên Hùng taxi, Duy ko dám cãi lại câu nào nữa. Hùng taxi là đại ca của các đại ca. Vậy anh ta liên quan gì tới anh trai của Lan nhỉ. Ko lẽ anh trai của Lan ghê gớm vậy sao. Con Hiền này đúng là rách việc, thiếu chút nữa là chết mẹ rồi. Duy lầm bầm rồi chửi tục một câu.
Sơn chạy thẳng tới trước nhà Hiền, bấm chuông. Đèn đường còn sáng, thấy xe Sơn, Hiền hớn hở chạy ra mở cổng.
– Chào anh, anh tới chơi ạ? Vào nhà đi anh.
– Ko cần đâu, em nge cái này đi.
Sự vui mừng như trẻ con của Hiền bị dội một gáo nước lạnh khi Sơ trả lời đồng thời bấm nút trên điện thoại, một đoạn ghi âm phát ra. Giọng Duy kể về kế hoạch Hiền nhờ đánh dằn mặt Phong để ngăn cấm Lan gặp Sơn. Hiền tái mặt nhưng vẫn giả vờ ko biết.
– Cái…cái gì vậy anh?
– Anh nghĩ là em hiểu đấy.
– Ko, em ko hiểu. Anh giải thích cho em đi.
– Anh ko có trách nhiệm phải giải thích cho em. Anh chỉ dặn em 1 điều, từ nay đừng can thiệp vào chuyện của anh và Lan, nếu ko em sẽ ân hận đấy.
Sơn nói rồi phóng xe đi thẳng. Hiền chưng hửng, lo lắng, toát mồ hôi. Định thần lại,Hiền khóa cổng chạy vào nhà lấy điện thoại bấm cho Duy, vừa bắt máy Duy đã chửi ngay.
– Địt mẹ mày, mày có biết thằng Phong liên quan tới ai ko mà bảo tao chơi hả?
– Tao ko biết, có chuyện gì à? Ai bắt mày khai à?
– Tao vừa bị Hùng taxi đánh gần chết đây này. Mày vừa bảo tao đánh người của Hùng taxi đấy, con chó.
– Thật à? Tao…tao có biết đâu. Mày có làm sao ko?
– Sao trăng cái lồn gì, đéo nói được đây này. Tao nghỉ học mấy ngày,mày làm gì kệ này, từ nay đừng nhờ tao việc gì nữa.hãm lồn
– Ừ. Mày đau thì nghỉ đi,mai tao sang.
Tắt máy, Hiền hoang mang, run sợ. Tại sao thằng nhà quê kia lại quen Hùng Taxi, ko thể như thế được. Sơn liên quan tới Hùng taxi ư? Mình ko thể thua con bé vắt mũi chưa sạch được. Nhưng làm sao bây giờ. Sơn à, dù em chưa tìm ra cách, nhưng em thề em ko có được anh thì đừng hòng ai có được anh…
Vi ra mở cửa cho ông bố đánh xe vào cổng. Như vỡ òa khi có người để chia sẽ cái khó chịu trong người, ông bố chưa kịp xuống xe, Vi đã mở cửa phụ lao lên,ôm cổ bố hôn khi ông đang ngồi ghế lái.
– Ba ơi, con nhớ ba,huhu
– Gái ngoan nào, để ba tắt máy đã chứ.
Ông kéo Vi vào trong xe, bấm nút chốt cửa, tắt máy, rồi hạ ghế phụ, đè Vi xuống hôn ngấu nghiến. Cả 2 hôn nhau như xa cách ngàn trùng gặp lại, từng âm thanh chùn chụt xoáy quanh không gian bé nhỏ của chiếc xe loạn luân. Ông dừng lại nhìn mặt con gái âu yếm.
– Nhớ ba lắm hả?
– Dạ,huhu ba cho con nằm trên đi, người ba nặng quá.hic