Vị Thần Dục Vọng - Chương 2.2
Các bác theo dõi chương tiếp theo nhé!
Chương 2. Cuộc hành trình bắt đầu (2)
Cánh cửa mở ra, đúng như Bảo nghĩ, Ngọc đã ngủ rồi. Tuy nhiên, vẫn phải cho Ngọc uống ly thuốc ngủ này, để đảm bảo Ngọc không biết gì đã xảy ra, nếu không thì bố mẹ sẽ đuổi cổ Bảo ra khỏi nhà mất. Bảo nhẹ nhàng tiến đến gần giường Ngọc, sử dụng ống bơm tiêm đã chuẩn bị sẵn để bơm từng chút nước thuốc vào miệng Ngọc. Mê man ngủ, Ngọc nuốt ừng ực từng chút nước.
Đến khi Ngọc đã uống hết tất cả, Bảo đợi một lúc cho thuốc ngấm thì nhẹ lay Ngọc:
– Chị Ngọc! Chị Ngọc!
Thấy Ngọc không có phản ứng gì, Bảo mỉm cười đứng dậy, bước ra gọi Tuấn:
– Chị Ngọc ngủ rồi! Anh Tuấn vào đi.
Tuấn xoa đầu Bảo mà khen giỏi, rồi nhếch mép cười bước vào phòng, không quên đóng cửa lại trước khi Bảo kịp theo vào.
Một lúc sau, một nguồn năng lượng dâm dục ào ạt tuôn ra từ căn phòng của Ngọc. Bảo vội vàng ngồi xuống ngay trước cửa phòng mà hấp thụ nguồn năng lượng tuyệt vời ấy. Trong lúc cậu tu luyện, bên tai không ngừng truyền đến những âm thanh khoái lạc và tiếng thở hổn hển. Nguồn năng lượng như gột rửa cơ thể của Bảo, làm cho các giác quan trở nên minh mẫn và nhạy cảm hơn.
Cậu cứ thế tu luyện cho đến khi nghe tiếng xe của bố mẹ về tới đầu ngõ. Bảo vội vã luyến tiếc đứng dậy, nói vài câu vọng vào phòng rồi trở về phòng mình. Bố mẹ về trễ thế này, chắc chắn sẽ đi thẳng lên phòng ngủ.
Đúng như Bảo nghĩ. Đợi bố mẹ vào phòng ngủ một lúc, Bảo nhẹ nhàng bước đến phòng Ngọc. Mở cửa bước vào, trước mắt Bảo không còn là căn phòng thơm tho thường ngày nữa mà tràn đầy mùi của sự nhục dục. Trên giường, Ngọc đang nằm lõa lồ với hạ bộ bê bết tinh dịch. Tuấn thì đã mặc lại quần áo chỉnh tề, nhếch mép cười với Bảo:
– Bây giờ anh em mình chung một chiến tuyến rồi. Sao này cần gì cứ đến tìm anh nhé!
Bảo gật gật đầu, rồi tiến đến mặc lại quần áo cho Ngọc. Sáng mai ngủ dậy không biết Ngọc có cảm nhận được gì không nhỉ. Xong xuôi, Bảo dẫn Tuấn ra cửa sau ra về và trở lại phòng mình. Không ngờ cách này hiệu quả như vậy. Dù hơi mạo hiểm một tí nhưng kết quả thu lại vô cùng tuyệt vời. Giờ đây cậu có thể nhìn mọi thứ rõ ràng trong đêm tối, thậm chí nếu tập trung, cậu còn nghe thấy cả những tiếng nói chuyện rì rầm ngoài tận đầu ngõ. Cậu đã chính thức đặt chân lên con đường tu luyện – sơ cấp luyện thể.