Nội dung truyện
Nghe Trọng Tuấn nói thế, Phương Uyên mỉm cười, cô nói tiếp: “Nguyên do nào mà cậu phục hồi vậy?”
Tim Tuấn đập thịch, không thể cho Phương Uyên biết mình nhớ lại là do cú đá thần sầu của Amelia lúc mình lỡ tay bóp cặp ngực của cô ta nên nói: “Trong lúc dọn đồ cho chị quản lý ký túc xá, không cẩn thận nên mình bị vấp ngã từ cầu thang.”
Uyên nghe vậy chỉ “ừm” rồi hỏi tiếp: “Cậu còn gặp lại cô bé ấy không?”
Trọng Tuấn đáp: “Mình chưa hề gặp lại lần nào.”
Hội phó nói tiếp: “Cậu đã biết mình là Vampire nên việc nghi ngờ anh trai mình cũng là lẽ đương nhiên, thảo nào lúc nãy anh trai mình nói mà sắc mặt cậu cũng chẳng tỏ ra biểu hiện gì cứ như là đã biết trước ấy.”
Tuấn cười nói: “Cậu tinh ý thật ấy.”
Phương Uyên cười quay lại nhìn cậu: “Quá khen.” Hội phó tiếp tục: “Cậu có biết mục đích anh trai mình cho cậu làm thành viên của Hội là gì không?”