Về Quê Ngoại (LL) - Phần 31
Thằng Lâm thấy bà Tư Đào đã tỉnh thì gằn giọng:
– Bà kia, vàng bạc bà cất ở đâu trong nhà này nói mau.
Vừa dứt lời của thằng Lâm thì bà Tư Đào sợ quá, trợn ngược mắt rồi ngất đi. Thằng Lâm bổng hết hồn không ngờ bà Tư Đào là một người đàn bà nhút nhát lại yếu bóng vía đến mức độ này. Lâm vội lấy một cái khăn ướt xoa lên mặt bà đến khi bà tỉnh dậy.
Thằng Lâm lại làm bộ hăm dọa:
– Nói mau, tôi không có thì giờ đâu! Không thôi tôi đập bà một phát là chết bây giờ!
Mặt Bà Tư Đào tái mét, bà run run:
– Cậu nhìn đi… nhà tui có gì đâu tiền làm ra thì gửi lên cho con gái đi ăn học hết.lấy đâu mà có dư để mua vàng.
– Nói thiệt không đó?
Bà Tư Đào lắp bắp:
– Tui nói thiệt… tui thề trên đầu con gái tui.
Lâm cười thầm với cái màn kịch của mình. Thấy bao nhiêu đó cũng đủ rồi, nó tiếp tục:
– Thôi được, cứ cho là Bà nói thiệt đi. Nhưng mà…
Bà Tư Đào hơi yên tâm một chút, rụt rè hỏi:
– Tui nói thiệt mà. Cậu tha cho tui đi, tui không muốn chết…
– Được. Tôi sẽ tha cho Bà nhưng mà đến đây rồi, không lẻ tôi ra đi tay không hay sao?
Bà Tư Đào lo lắng:
– Cậu muốn lấy gì thì cứ lấy đi. Tui có chút tiền trong tủ áo với cái dây chuyền. Thời ông nhà tui để lại thôi.Cậu lấy hết đi rồi tha mạng cho tui.
Lâm ngồi xuống giường nhìn bà mà cười:
– Thôi mấy món đó không có giá trị gì nhiều, tôi muốn cái khác… hay ho hơn!
Bà tư Đào giật mình, uốn éo thân mình:
– Cậu nói gì… tui không hiểu…
– Tôi tha mạng cho bà nếu bà cho tôi được… vui vẻ với bà.
Bà tư Đào thất kinh hồn vía. Bà chưa kịp phản ứng thì tôi đã nhào xuống mà ôm Bà. Tuy hai tay đã bị trói nhưng bà cố vùng vẫy. Bà mím răng:
– Thả tui ra… khốn nạn… dù gì tui cũng đáng tuổi mẹ cậu sao cậu nở làm vậy,thả tui ra nếu không tui la làng bây giờ…
– Bà cứ la làng thoải mái… tôi biết trong nhà không có ma nào hết, mà nhà này nắm cuối làng, không ai nghe bà đâu!
Vừa nói tôi vừa bật tung áo của bà.Bà tư Đào ngủ không đeo xú – chiêng nên hai gò vú của bà bung ra. Lâm ngạc nhiên không ngờ ở tuổi như bà mà có hai vú nó lại vung tròn, đẹp đẽ như vậy.
Sau một lúc vật lộn, Lâm cũng ngậm được một núm vú của Bà… rồi tôi thích thú bú vú bà.Bà tư Đào thất thế nhưng vẫn không chịu thua, cứ vùng vẫy trong tuyệt vọng.
Thằng Lâm bực mình quá, lấy răng cắn mạnh vào núm vú bà làm bà kêu thét lên một tiếng đau đớn, nước mắt bà tuôn ra ràn rụa…
Lâm cười khỉnh:
– Cảnh cáo bà đó. Nếu bà còn vọng động thì tôi sẽ cắn nữa cho xem…
Bà Tư Đào hoảng sợ, nằm im không dám nhúc nhích nhưng trong đầu lại suy nghĩ thằng này sao lại thích người lớn tuổi như mình hay là mình cũng còn xuân sắc.Bà tưởng đâu từ khi chồng chết đến nay bà đã nghị lạnh luôn ,lâu lâu hành kinh thì ngứa quá cũng cho tay vào sờ rồi thôi.
Nhờ vậy thằng Lâm mới được yên tâm mà tiếp tục bú vú Bà… Lâm ta mỉm cười khi thấy núm vú Bà Tư Đào bắt đầu cương lên từ từ trong miệng nó. Có lẽ bà cũng cảm nhận được điều đó nên bà mắc cỡ đỏ mặt.Bà Tư Đào lại rục rịch muốn phản kháng nhưng khi nó cắn nhẹ vào vú thì bà hiểu ngay thông điệp nên bà sợ hãi nằm im trở lại.
Bà Tư Đào vừa sợ hãi, vừa lo lắng vì tình huống đầy nguy cơ. Nhưng kế bên đó chắc bà cũng tự giận mình vì đã để cơ thể biểu lộ một chút háo hức khi được « kẻ thù » bú vú! Mà kẻ thù lại là một thằng ăn trộm miệng còn hôi sữa, đáng tuổi con của bà .
Nhưng mặc cho Bà Tư Đào giằng co với nội tâm, vú của bà càng lúc càng cương cứng lên. Bà tức quá, chỉ biết khóc thút thít để tỏ rõ sự không đồng ý của mình.
Nhưng đời không có dễ dàng vậy,thằng Lâm không để cho bà khóc lâu vì nó rời vú của bà mà mon men tiến xuống bụng. Bà Tư Đào lại được một phen bấn loạn! Bà cắn răng cố đưa chân lên đạp nó một cách vụng về.Dù đã lớn tuổi nhưng da bà nổi gai nổi ốc cùng mình…
Thằng Lâm nhẹ nhàng đưa tay kéo quần ngủ của bà xuống làm bà xanh mặt lắp bắp:
– Cậu ơi… tha cho tui. Tui là bà già rồi có gì đâu mà cậu lại muốn.
Thằng Lâm giở giọng dâm cười khẽ:
– Già nhưng nhìn em vẫn ngon lành,bá chấy bò chét .
Bà Tư Đào ấp úng:
– Cậu đừng bắt tui làm chuyện thất đức với chồng tui.
– Bà nói dóc! Không lẽ từ lúc chồng bà chết mà không có qua lại với ai.
Bà Tư Đào ngẩn người:
– Tui thề,nếu cậu không tin tui cũng không biết làm sao nhưng xin cậu hãy tha cho tui đi.
– Tha… từ đó không có trong đầu của mấy thằng như tui bả hiểu không!
Tay thằng Lâm đã kéo được cái quần bà ba của bà xuống ngang đùi để lộ ra cái quần xì – líp màu hồng có ren xinh xắn… Tôi cười nhạo:
– Té ra Bà cũng biết ăn diện ra phết, quần lót của bà cũng theo thời trang mode miết dữ hé!
Bị chọc, Bà Tư Đào quên sợ mà đỗ quạu:
– Người ta cho tui mà Kệ tui! Ăn thua gì đến cậu mà cậu xía vô?
– Nhích đít lên cho tôi tuột quần bà. Mau lên!không thì đừng trách.
Bà Tư Đào riu ríu nghe lời nó… Quần sì – líp vừa tuột xuống là Lâm phải kêu lên một tiếng:
– Ui chu choa!
Bà Tư Đào ngỡ ngàng, nhìn nó không hiểu. Lâm đưa tay nựng gò má của bà mà cười nhỏ:
– Bà đó nhe! Lén lút làm chuyện bí mật hé!
– Cái gì mà bí mật. Tui không hiểu…
– Bà tỉa lông lồn thật là mỹ thuật! Đẹp tuyệt vời.Đẹp nhất với những cái lồn tui từng gặp.
Bà Tư Đào mắc cỡ quá, chỉ muốn độn thổ cho khuất mắt.
Thì ra Bà Tư Đào cũng rất quan tâm đến chỗ kín của mình. Cứ vài tuần là Bà vào phòng rồi ngồi xếp bằng trên giường, lấy kéo và cái gương soi để tỉ mỉ tỉa từng cọng lông lồn của mình. Bà hãnh diện vì mình có nhiều lông, mà lông lại dài ngoằng. Chăm sóc rừng lông của mình là một thú vui của Bà. Nhiều lúc bà cũng thở dài mà nghỉ:
– Mình chăm lo cho đẹp mà có ai ngó ngàng đến đâu.phải chi còn chồng mình.
Vậy mà bây giờ trong tình huống khẩn trương này lại có một thằng choai choai nức nở khen cái kỳ quan của bà làm bà không khỏi có chút hài lòng. Bà Tư Đào quên đi là mình đang trong một tư thế cực kỳ lộ liễu: Hai tay thì bị cột trên đầu giường, quần lót thì bị kéo xệ xuống đầu gối, để phơi ra cả vùng kín cho một người lạ chiêm ngưỡng.
Thằng Lâm biết Bà Tư Đào đã tùng phục rồi, đặt khúc cây lên bụng bà rồi từ từ nằm vào giữa hai đùi của bà. Bà Tư Đào lo lắng không biết nó giở trò gì, Bà ấp úng:
– Cậu… làm gì vậy?
Lâm cười thầm: Rõ ràng là người đàn bà này thật ngốc nghếch, chắc là bà ta chưa bao giờ biết đến cái trò chơi mà nó đang dự định bày ra!
Lâm cười nhỏ:
– Tôi sẽ bú lồn của Bà đây.
Bà Tư Đào ngẩn người ra rồi run run nói:
– Sao… bú… cái chỗ đó? Nhưng mà… ai lại làm… chuyện đó? Kỳ cục lắm!
Bà Tư Đào rướn người, cố kẹp hai đùi lại một cách tuyệt vọng… nhưng trễ rồi! Thằng Lâm đã nằm được vào giữa hai đùi của bà rồi.
Khi Bà Tư Đào cảm nhận hơi thở của nó lên mu của bà thì bà tái mặt, cố vùng vẫy nữa nhưng ní đã chiếm được cái lồn của bà rồi. Bà Tư Đào mếu máo: