Vào Đời (Truyện Tự Thuật ) - Chương 10
Ly quay lại,vẻ mặt Ly hốt hoảng,trợn mắt ngạc nhiên :
-Khanh..em
Tui đứng đó nhìn Ly với vẻ mặt thất vọng sen lẫn mệt mỏi :
-Chị đi với em chúng ta cần nói chuyện .
Quán nước này tui đi ngang hoài,lúc nào cũng đông khách nhưng hôm lại chuyển mưa nên hơi vắng,chị Ly ngồi trước mặt tui,gương mặt chị khá buồn,tui gọi nước,nước được đem ra đã một lúc nhưng chẳng ai nói ai lời nào,tui ko chịu nổi cái không khí đó nên mở lời :
-Từ hôm đi Đại Nam về,em ko được gặp chị !
Chị Ly ngước mặt lên nhìn tui :
-Uh,chị bận …
Tui nhìn xuống :
-Ông Tân…
Chị nghe chữ ấy hơi bị hốt hoảng rồi cũng gắng lấy bình tĩnh .
-Ông Tân là gì của chị ?
Chị im lặng,tui cũng không biết làm sao :
-Em lo cho chị,em nhớ chị,em nhắn tin chị mà chị trả lời em cho có,chị đi sớm về khuya ,em muốn gặp chị mà ko được .
Nước mắt tui hơi ứa ra nhưng tui gắng kềm lại.
-Chị xin lỗi .
-Em là gì của chị ?
Chị ngạc nhiên ngước nhìn tui ,rồi cũng yên lặng.
-Em yêu chị.
Không gian như đứng lại khi câu nói đó phát ra từ tui,tui thấy người chị run lên,nước mắt chị tràn ra ,chị khóc thật rồi,nhưng gắng ko nấc thành tiếng ,tui nhìn cảnh ấy mà đau,đau ở đâu trong tim ấy,nhói lên khó chịu vô cùng :
-Đừng em,đừng yêu chị,chị không xứng đáng đâu ?
-Ko ,chị rất tốt chị là hình mẫu mà em mơ ước,dù có chuyện gì xảy ra em cũng sẽ yêu chị và ở bên chị !
Chị lắc đầu liên tục và tiếp tục khóc :
-Không đâu em,chị ko như vẻ ngoài em thấy đâu,chị là người …
-Người …?
Chị không nói thêm cứ thế mà khóc :
Tui yên lặng để chị khóc,được một lúc chị lau nước mắt rồi nói :
-Thôi được rồi,chị sẽ nói ,chị sẽ nói cho em biết ,một lần thôi rồi đừng bao giờ gặp nhau nữa,chị không muốn làm tổn thương em :
Tui cúi mặt không biết trả lời sao .
-Cha chị mất khi chị còn học tiểu học,chỉ còn đứa em trai và mẹ ,cả hai đều bị bệnh,mẹ chị bị ung thư còn đứa em tai nạn rồi chữa trị cũng qua khỏi nhưng 2 năm gần đây phát hiện ra bệnh thận,nhà chị bán hết rồi,2 mẹ con dưới quê phải ở trọ,chi phí tất cả đều đổ lên đầu chị.
Tui nghe đến đây thấy buồn hết sức,không ngờ phía sau vẻ đẹp thiên thần ấy lại là một hoàn cảnh hết sức đáng thương,uống chút nước chị kể tiếp .
-Lương làm pg ko đủ ,chị vay mượn khắp nơi cho những lần xạ trị của mẹ và chạy thận của đứa em,chị bị kiệt sức,chị không có lối thoát rồi một hôm chị tình cờ biết được vợ chồng lão Tân rất giàu,có đất đai tiền bạc của ông bà ngày xưa để lại,chị có gặp bà Kim xin mượn một ít tiền nhưng bà ta là một mụ già keo kiệt ko cho chị mượn ,rồi chuyện lọt vào tay lão Tân,ông ta đã gặp riêng chị nói là sẽ chu cấp tiền chữa bệnh cho gia đình chị ,lúc đó chị mừng như đào được vàng,chị cám ơn lão ta rối rích nhưng lại sững sốt vì điều kiện lão ta đưa ra là …
Tui chau mày :
-Là sao chị ?
Chị hít một hơi,nước mắt lại rưng rưng :
-Là phải đáp ứng như cầu tình dục của ông ta.
Tay chân tui mún rụng ra mà ko cần ai chặt đi,trời ơi,lão già khốn nạn ,mẹ kiếp .
-Chị ko còn cách nào,nhờ tiền của lão mà 2 mẹ con dưới quê được chữa trị đến nơi đến chốn,gần 2 năm nay chị đã biến thành nô lệ cho lão,bất cứ khi não lão muốn ,ko cần biết hôm đó là sáng hay tối,chị bị bệnh hay là khoẻ,lão gọi là chị đến..
Chị Ly lại khóc ,tui đứng lên ngồi kế chị,ôm chị vào lòng,trong quán có mấy người dòm nhưng tui mặc kệ,chị khóc nấc lên,như bao nhiu uất hận từ lâu được giải toả,chị cũng ôm tui,nước mắt chị ướt hết cả áo tui,khóc đi chị ,khóc nữa đi chị rồi nỗi đau sẽ qua thôi có em đây mà.
Tui và chị cùng chạy về chỗ trọ,ai về phòng nấy ,tui ngồi trên giường để gối tựa ra sau,tui mà biết hút thuốc chắc đã hút rồi,buồn thúi ruột mà chẳng biết làm gì cho chị Ly,tui là thằng sinh viên mới chập chững ra đời thôi,có kiếm được đồng bạc nào đâu,ngoài trời lại mưa cơn mưa làm trời tối xầm đi,ngồi đó đang trôi theo dòng suy nghĩ thì tui nghe tiếng rõ cửa:
-Ai đấy ?
Người ngoài cửa im lặng.
-Cửa ko khoá vào đi.
Tui nghĩ chắc bà Kim kêu đóng tiền nhà quá,sắp tới hạn rồi,cửa mở,chị Ly :
-Chị,chị tìm em .
Chị Ly mỉm cười nhẹ,đóng cửa lại rồi chị đi gần lại giường,chị mặc bộ áo ngủ 2 dây bằng phi bóng màu đỏ ,nhìn chị ở nhà nhưng lại cực kỳ sang trọng,tui đang chiêm ngưỡng chị thì bất ngờ chị kéo nhẹ 2 cái dây áo,chiếc áo ngủ rơi như lá vàng xuống đất,chị nude toàn bộ trước mặt tui,chị ko hề mặc gì khác,làm da trắng mút láng mịn,bầu ngực to tròn đầy đặn của chị trĩu xuống như hai trái đào tiên,tui há hốc mồm chưa kịp phản ứng gì thì chị tiến tới hun môi tui,chị cười bảo :
-Đừng nói gì cả !
Rồi chị tiếp tục hôn,tui cũng vậy,hai bên trao nhau nụ hôn nồng cháy,chúng tui ôm nhau ngã ra giường,mùi thơm người chị làm tui ngây ngất ,chị nhô cao người lên đưa ngực vào mặt tui,tui đưa miệng nút nhè nhẹ,ngực chị mềm,tui nút chùn chụt,ôm chị cứng ngắt.
-Hi hi em làm gì mà ôm chị cứng ngắt dậy ?
Tui đỏ mặt nới lỏng tay ra rồi ngưng nút.
Chị ngạc nhiên :
-Ơ kìa nút đi chứ ,sao lại ngừng.
Tui nghe thế mừng rỡ nhào tới nút tiếp,chị bắt đầu rên nhè nhẹ,lấy tay xoa đầu tui,mút một hồi chị đẩy nhẹ tui ra,cười mỉm rồi đưa tay tuột quần tui xuống,tui đâu có mặc quần lót đâu,vừa kéo ra là con cu tui nhỏng lên liền,chỉa thẳng vào mặt chị như muốn cướp cò.
-A hi hi em hổng mặc quần lót,bắt chước chị hả.
Tui cười rồi cố gắng giật giật con cu chọc chị,chị đưa tay túm lấy,rồi bắt đầu mút,chị đưa miệng vào thôi là tui bay lên chín trăm tầng mây lun,chị mút nhẹ nhàng,cảm giác sướng phát ra từ đầu cu lan toả hết cơ thể,ôi cái cảm giác này làm sao quên được.
-Nhột ghê chị ơi !
Chị cười nhẹ rồi đứng lên,chị ngồi lên cu tui,cầm cu để tự đút vào âm đạo,tui sắp có được chị sao,ôi trời ơi,ngày ấy đã đến,cu tui từ từ tiến vào trong,âm đạo chị ấm và ướt lắm.
-Ơ..ơ…
Chị rên lên rồi đưa tay đặt lên ngực tui,ngực hẩy nhẹ nhẹ tới,cảm giác cu dịch tới lui trong âm đạo thật sướng tê người,chị hẩy một lúc rồi thay đổi bằng cách nhúng lên nhúng xuống :
-Hư hư,ơ ơ ơ,thích quá ,thích quá…
Chị rên lớn hơn,nhúng mạnh hơn:
-Sướng quá Khanh ơi,sướng quá …
Tui nhột hết đầu cu ,chết mẹ,lần đầu tiên làm chuyện này với chị tui xuất sớm rồi,tui nhột rần rần hết cả cu,chị cứ nhún đôi mắt đê mê,tui thì gồng hết sức có thể để ko xuất sớm.
-Aaaa aaaa,sướng quá đi.
Chết mẹ rồi ko còn kiềm nổi nữa.
-Chị …chị ơi…em
Phụt phụt,tui bắn như chưa từng được bắn,phun ào ạt ra âm đạp chị,chị biết nhưng vẫn nhún tiếp,tui tê đầu cu chịu ko nổi lun,rồi chị nhúng nhẹ nhẹ lại,nhìn tui cười tươi,chị nhổng mông lên rút cu tui ra rồi nằm kế tui,tui đưa tay vuốt tóc chị,chị cũng thế,tui hun chị :
-Em yêu chị,em yêu chị.
Tui nhắc đi nhắc lại câu nói đó ,nó phát ra từ sâu thẩm trong tim,chị mỉm cười :
-Đồ ngốc,đi yêu người như chị,đồ ngốc.
Tui cười :
-Uh thì em ngốc đấy,chị yên tâm từ đây về sau thằng ngốc này sẽ bảo vệ chị suốt đời.
-Chị nghĩ lại ,giờ đây trên cái đất Sài Gìn này có mình em là người thân nhất của chị,chị cũng thương em lắm.
Cả hai cùng mỉm cười rồi, ôm nhau trần trụi ,cả hai ngủ thiếp đi khi nào không hay .
Sáng sớm hôm sau tui thức dậy thì thấy chị Ly mất tiêu,chắc chị lên phòng hồi sáng sớm,tui cũng ko nhắn hay gọi chị sợ chị đang ngủ,tui thay đồ xuống ăn sáng rồi lội bộ về vì chỗ ăn cũng gần nhà,đến trước cửa thì tui thấy một người con gái,tóc ngắn có vài sợi nhuộm vàng,mặc áo khoác da,váy ngắn cũng bằng da,đeo kính đen,mang giày ống cao ,dáng nhìn cực kỳ sang chảnh sành điệu,có cảm giác có người đi tới nên quay qua rồi cô gái ấy thấy tui,à chắc phải gọi chị rồi,chị ấy lột mắt kính ra,khuôn mặt chị này khá là sắc xảo,mắt to nhưng hơi sếch lên,mũi cao miệng nhỏ,thêm kiểu trang điểm đậm nhìn chị thật là đẹp :
-Em trai cho chị hỏi thăm.
-Dạ chị hỏi gì ạ ?
-Chỗ trọ này có ai trông giống thế này ko ?
Chị ấy bấm điện thoại rồi đưa cho tui xem một tấm hình,tui giựt mình đó là chị Ly,tấm hình này chắc chụp mấy năm trước nhưng vẻ đẹp của chị tui ko thể lẫn vào đâu được.
-Ủa chị Ly nè !
Chị ấy ngẩng mặt lên,cười nhẹ:
-Đúng là người này tên Ly,em quen người này hả ?
-Dạ em quen,chị kiếm chị Ly hả,chị ở phòng trên cùng ấy .
Chị ấy mặt nghiêm lại rồi gật đầu nhẹ:
-Cám ơn em,để chị vào xin phép chủ nhà rồi chị lên đó.
-Chị là bạn của chị Ly hả ?
Chị nhếch miệng cười :
-Ko,chị không phải bạn.
Tui ngẩng người ko hỏi nữa,chị ấy bước đi vài bước rồi quay lại nhìn tui :
-Chị là người yêu của Ly .
….Hết chap 10….