Vằng chồng Phần 3 - Chương 5
-Chào chị – Vừa nói được một cậu Minh đã ôm ngực ho sù sụ
-Minh ốm phải không- Hà Anh dắt xe máy vào sân rồi ngay lập tức quay lại phía Minh hỏi thăm
-Chị vào nhà đã .Em ốm hơn tuần nay rồi .Hôm nay cũng dỡ -Miệng thì nói thế nhưng Minh phải bám tay vào cánh cửa sắt mới đứng vững dược
-Nào để Hà Anh đỡ – Hà Anh vội dìu Minh vào nhà .Đây là lần đầu tiên hai người tiếp xúc thân mật như vậy .
-Để em đi lấy nước chị uống gì –
-Đừng bày vẽ làm gì .Nếu em ốm thì đi nghỉ đi .Chị cũng không làm phiền nữa – Hà Anh thấy mình thật có lỗi khi nghĩ rằng Minh quên không liên lạc gì với cô .Cậu ấy bị ốm mà
-Chị cứ ở lại đi mấy hôm ốm em không có ai để nói chuyện ,buồn càng ốm thêm- Minh ngồi phịch xuống ghé trong cậu ấy bây giờ rất giống một đứa trẻ .Vẻ nam tính đàn ông mạnh mẽ ngày thường mất đi nhiều
-Nếu như điều đó làm cho Minh vui thì Hà Anh ở lại cũng được – Hà Anh khẽ hất mái tóc nói dịu dàng-Mà sao không có ai ở đây vậy –
-Thế chị nghĩ ở đây có thể có ai nhỉ-Minh phác tay làm một cừ chỉ chán nản
-Bạn gái Minh ,đừng nói với Hà Anh à đẹp trai giàu có như Minh không có bạn giá nhé ,Hà Anh không tin đâu –Cô kín đáo thăm dò
-Có chứ nhưng nhiều đấy nhưng là trước kia .Trước khi em biết họ đến với em vì tiền – Minh cười nhưng khuôn mặt méo xệch
Hà Anh hình như đã chạm đến nỗi đau mà Minh muốn giấu kín
-Không phải người phụ nữ nào cũng vậy đâu nói chung là phụ nữ rất coi trọng tình cảm– Hà Anh nói câu đó với ý định xoa dịu vết thương mà cô vừa chạm đến
-Tất nhiên chị là một trong số đó – Minh cố gắng ngồi thẳng dậy khi cậu ta nói câu đó nói xong Minh ngắm hà Anh với anh mắt pha chút say mê
-Ơ ..-Hà Anh quay mặt đi một lời khen ngọt ngào như vậy phát ra từ một chàng trai tuyệt với như Minh thì khó có một phụ nữ nào không xao lòng
Hai người yên lặng một lúc lâu không nói gì thêm nữa
-Mấy ngày hôm nay Minh ăn uống thế nào – Hà Anh chính cô phá vỡ sự khó xử giữa hai người
-Thì em có cháo ăn liền cho vào nồi để lên bếp 15 phút sau là có –
-Chết không được đâu,óm mà ăn uống như vậy thì làm sao mà khỏi được- Hà Anh kêu lên lắc lắc đầu
-Giá được cái gì hơn thì cũng tốt nhưng chị xem đấy em chỉ có một mình – Minh nhún vai tỏ vẻ bất lực
-Minh quên mất là Hà Anh ở đây à –
-Vậy em không khách sáo nhé .Em nhờ chị nấu cho bát cháo .Nhà có đầy đủ các thử nấu đấy nhưng em vẫn thường ăn nhà hàng-
-Minh lên phòng nghỉ đi nấu cháo xong Hà Anh sẽ gọi-
-Phòng bếp ở phía sau bên trái ấy –Minh chỉ tay ra sau lưng
Phòng bếp đầy đủ cả xong nồi tủ lạnh có cả thịt twoi .Gạo đầy một thiếc loaoij gạo thượng hạng Hà Anh cũng chỉ nếm qua vài lần .Tất cả đều có nhưng bị bám bụi chứng tỏ chủ nhân lâu rồi không ghé qua nơi này .Thịt hãy còn tươi chắc là nhờ được thường xuyên có người mang tới.Nhà giàu đúng là phí phạm thật tiếc quá
Nấu một nồi cháo thịt bò dành cho người ốm không phải là một việc khó đối với Hà Anh cô là một phụ nữ quen với công việc nội trợ hơn nữa chồng và bé Minh khá là khó tính trong ăn uống nên cô rất chịu khó học hỏi tìm hiểu các cách thức chế biến các loại món ăn khác nhau
Bỏ thêm chút gừng vào Hà Anh hài lòng nhìn nồi chóa nghi ngút khói tỏa ra một mùi thơm hấp dẫn điều này làm cho Hà Anh nhớ tới việc mình chưa từng ăn tối
Cánh cửa phòng Minh không hề khóa ,Hà Anh chỉ chạm nhẹ vào đã mởi rộng ra .Trong phòng Minh nằm trên giường đắp chiếc chăn mỏng
-Minh dậy ăn t cháo nào – Hà Anh gọi nhỏ
Minh ngồi dựa lưng vào thành giường đưa tay đõ bát cháo nhưng thấy tay anh ta hơi run Hà Anh lên tiếng
-Thôi cứ để chị bón cho –
-Làm em như em bé ấy –Nói thì nói thế nhưng Minh vẫn ngoan ngoãn há mồm ra cho Hà Anh đút từng thìa cháo .Anh chàng này ăn cũng khẻo hết sạch mọt bát ô tô cháo đầy
Ăn xong Hà Anh còn lấy khăn cho Minh lau mặt .
-Chị về à – Minh nói với thoe khi thấy Hà Anh cầm lấy chiếc túi xách bước về phía cửa
-Ừ chị phải về mà còn nhà cửa ,còn …- Hà Anh định nói là bé Minh nhưng rồi cho chợt nhớ ra bé về quê với bà ngoại rồi
-Chị ở đây đêm nay nhé – .Một mình trong căn nhà này ban đêm em thấy mình thật cô đơn –
-Nhưng như vậy sao tiện –
Minh dù ốm nhưng cũng bật cười vì câu trả lời của Hà Anh
-Chị cũng đã từng hỏi em cậu đó trong cái đêm lần trước mà –
-Đúng rồi nhưng hôm nay dù sao Hà Anh cũng phải về – Hà Anh gắng gượng từ chối
Minh nằm lại xuống giường im lặng không nói gì nữa
-Mai Hà Anh sẽ trở lại thăm Minh yên tâm đi –
-Vậy hứa như thế nhé chìa khóa Minh để ở ngăn kéo chị cứ cầm về .Mai đến chị cứ mở cửa vào nhà –Giọng nói Minh có chút vui vẻ hơn lúc nãy
Về đến nhà tắm rửa thay quần áo ăn nẹ chút gì đó cho đỡ đói Hà Anh gọi điện thoại cho chồng.Tiếng chuông reo từng hồi dai không có người nhận chỉ khuya một chút mà chồng cô đã đi ngủ không nhận điện thoại Hà Anh.Cô thèm được nghe giọng nói của anh vậy mà.Trong máy cũng không ghi lại cuộc gọi nhỡ nào vậy là anh cũng không gọi tới lúc cô vắng nhà.
Hà Anh ôm chiếc gối lên giường ngủ ,chiếc gối này có mùi mồ hôi của chồng cô ,Hà Anh vẫn ôm nó khi đi ngủ .Cô cảm nhận hơi ấm của anh từ đó .Nhưng hôm nay mùi mồ hôi đã phai đi nhiều rồi Hà Anh không cảm nhận được hơi ấm từ đó
Hà Anh cố tình quên đi nhưng từ máy hôm nay cô cảm giác mình có cảm tình đặc biệt với Minh .Không đơn thuần là hai người bạn cao hơn thế nhiều .TÌnh cảm đó càng chế áp cang bùng lên mãnh liệt .Minh chác cũng có cảm giác tương tự như Hà Anh một phụ nữ từng trải như cô có thể đọc được ý nghĩ trong mắt phụ nữ
Mai mình có quay lại nơi đó khong .Quay lại chứ dù gì mình và cậu ấy cũng chưa xảy ra chuyện gì .Minh là người lịch sự còn mình thì sẽ cố gắng để giữ mình