Vằng chồng Phần 3 - Chương 2
Cô cẩn thận khoác thêm chiếc áo khoác ra ngoài bộ đồ ngủ rồi bước xuống dưới nhà bật ngọn đèn trước cửa hướng ra phía sân gần ngay cổng
-Ai đó – Cô lên tiếng
-Em đây cho em vào nhà trú cái trời mưa quá ,có mấy đứa rượt chứm em – Giọng nói hổn hển đứt quãnh nhưng quen thuộc ,Dù gặp một lần nhưng Hà Anh nhớ rất rõ giọng nói này
-Đợi tý Minh – Hà Anh vội vã nhấc cái chốt cửa bằng sắt to tướng mở rộng cánh cửa .
Minh đúng là Minh thật .Vẫn chiếc xe máy màu tím thân và chiếc mũ bảo hiểm màu mận chín .Chỉ khác là hôm nay Minh mặc một bọ quần áo da màu đen nhánh.Anh ta trông có vẻ mệt mỏi
Hà Anh giúp Minh dựng chiếc xe máy rồi dỡ cậu ấy vào phòng khác .Vào đến nơi Minh ngồi vật xuống chiếc ghế bành thở hổn hến đến lúc này Hà Anh mới nhận ra phia sau lưng cậu ta có một vết dao chứm dài hai gang tay vết chém may là không sâu lắm nhưng máu vẫn đang rỉ ra ở đó
-Anh bị thương kìa – Hà Anh bịt mồm kêu lên thoảng thốt
-Ừm đúng rồi – Mình vươn tay ra sau chạm vào vết thương –Mày mà em tránh kịp tụi nó bám theo em để trả thù –
-Có phải tụi giật đồ làn trước không – Vốn thông minh Hà Anh biết ngay vấn đề
-Đúng đó chị em vẫn còn nhận ra thắng lái xe – Hùng hơi nhăn mặt vì đau
-Để Hà Anh đi lấy bằng .Minh đợi cho chút nhé –
-Ở đây có phòng tắm không chị em nhờ một lát –
-À có …có phòng tắm ở lấu hai tay trái phòng cuối cùng không có khóa đâu .Trong đó có xà bông và khăn đủ cả đó Minh-Hà Anh chỉ dẫn người thanh niên tận tình
Cu Minh con Hà Anh cũng là đứa nhỏ hay nghịch ngợm chuyện trầy xước tay chân là việc cơm bữa nên trong nhà có rất nhiều bông băng thuốc tháng sinh chống nhiễm trùng .Hà Anh đang loay hoay chuẩn bị thì Minh lên tiếng trong phòng tắm
-Chị Hà Anh ơi –
-Gì vậy em – Hà Anh vộ chạy tới nhưng chợt nhớ ra là cậu ta còn trong phòng tắm nên cô chỉ đứng ngoài hỏi vọng vào
-Chị cho em mượn một bộ quần áo-
-À ừ…. –Hà Anh bối rồi .Trong nhà cô có nhiều quần áo nhất .Nhưng quần áo đàn ông thì không có tất nhiên không kể của bé Minh con cô nhưng thứ đó thì câu Minh này đâu có mặc vừa được .Chồng Hà Anh vốn là người xuề xào giản dị trong cách ăn mặc nên cũng không sắm sửa nhiều.Chuyến đi công tác dài ngày này anh ấy đã mang đi hết không sót bộ nào .Hà Anh lục tung tủ quần áo của chồng mà mình lên cũng không ra bộ quần áo đàn ông nào .Cô đành phải đưa cho Minh một chiếc áo chòng tắm lớn laoij áo mà đàn ông hay phụ nữ đều mặc được kiểu của Tây mặc khi mới tắm xong .Đây thực ra là áo của cô chứ chồng Hà Anh không thích thứ này
Hà Anh đưa chiếc áo đó qua chá cửa phòng tắm mở hé.Cô cố gắng nhìn xuống chân mình chứ không ngước mắt lên
-Để chị bôi thuốc cho nào – Hà Anh len tiếng nói với Minh .Câu ta bây giờ dau khi tắm xong tỏ ra rất tự nhiên ngồi thoải mái trên chiếc ghế xô pha .
-Không cần đâu chị để em tự làm –Minh tỏ ra rất đàn ông trong cách ứng xử
-Làm thế nào được – Hà Anh che miệng cười rất duyên –Vết thương ở sau lưng .Em mọc tay ở phía đó à .Nhanh cho chị bôi thuốc kẻo nhiễm trùng bây giờ thì phiền phức lắm-
-Ừm nhưng em …- Minh loay hoay không mãi mới để trần được phần lưng cho Hà Anh bôi thuốc .Câu ta có vẻ không quen với loại áo chòang kiểu như thế này
-Chị làm khóe tay thật – Minh lên tiếng khen ngợi- Không thấy đau chút nào –
Hà Anh thấy mặt mình nóng ra lên vì câu nói của một người đàn ông xa lạ,tay cô hơi run lên một chút
-Tối nay Minh ở lại đây nhé giờ này ra đường nghuy hiểm nhất tụi kia vẫn có thể đang đi lùng Minh đây – Hà Anh nói cô thực sự là chỉ lo cho người thanh niên này chứ không có ý gì khác
-Nhưng thế có phiền gì cho chị không ạ-Minh ngó quanh căn phòng-Anh và các cháu….-
-Chồng mình đi công tác xa rồi còn cu Minhh .Xin lỗi đó là tên cu con nhà Hà Anh ,bé đi chơi ở nhà bà ngoại ở tận quê cơ.Hôm nay Hà Anh ở đây một mình.Minh cứ ở lại đừng ngại gì cả-
-Nếu như vậy càng phiền cho chị-
-Đừng gọi mình là chị cứ gọi tên cho thân mật-Hà Anh càng lúc càng thấy đây là một thanh niên có học thức đoàng hoàng thêm nữa lại đẹp trai khỏe mạnh
-Vâng nếu thế thì Minh phiền Hà Anh tối nay vậy – Bị thuyết phục bởi lời nói của cô Minh đòng ý ở lại
.Ngôi nhà của Hà Anh có một phòng riêng dành cho khách .Ở đó có đày đủ chăn nệm nên cô không cần phải chuẩn bị thêm gì nữa
Trong nhà có một người đàn ông lạ điều đó làm cho tâm trạng Hà Anh có chút xoa động đêm đó cô trằn trọc đến mất ngủ trên chiếc giường êm ái của mình .Hà Anh cảm thấy cô nằm đó để chờ đợi ,chờ đợi một cái gì mà cô cũng không thực sự hiểu rõ lắm .Có thể là tiếng bước chân khe khẽ ngoài hành hàng rồi nắm đấm cửa bị xoay ra .Đêm đó trái với mong muốn của Hà Anh không có gì xảy ra cả.Không tiếng bước chân ,không gì cả Hà Anh chờ mãi cho đến gần sáng rồi cô ngủ mất lúc nào không biết
Hôm sau khi Hà Anh thức giấc cô nhớ ngay tới vị khách hôm qua ở nhà mình .Khi xuống phòng kháh Hà Anh biết là Minh đã đi rồi .Không còn chiếc xe mô tô màu mận chín đỗ ở sân .Có một tờ giấy nhỏ được gài ở dưới chiếc cốc trên bàn trên đó ghi đúng một dòng chữ “cảm ơn chị hẹn gặp lại “