Vằng chồng Phần 3 - Chương 13
-Bây giờ khuya rồi hơn nữa Hà Anh vừa có chuyện buồn để Minh đưa chị về nhé –
-Không Hà Anh không muốn về .Đêm nay Hà Anh muốn ở lại đây trò chuyện cùng Minh –
-Ừm – Minh gật đầu ánh mắt cậu ta lóe lên vẻ phức tạp-Nhưng Minh không nghĩ là mình có thể làm cho Hà Anh vui lên được –
-Không sao bây giờ Hà Anh thấy đỡ hơn nhiều rồi –Cô lau nốt nước mát và nở một nụ cười
Không khí u buồn trong căn phòng giảm đi rất nhiều vì nụ cười sáng rỡ của cô
Minh vẫn ôm Hà Anh rất chặt rồi có thể do hơi rượu hoặc do bóng tối của căn phòng làm cậu ấy bạo dạn hắn lên , cũng khó để cho bất cứ một người đàn ông nào có được sự kiềm chế khi có được phụ nữ đẹp như Hà Anh trong vòng tay hơn nữa lại trong một khung cảnh rất riêng tư như vậy.Khi bàn tay của Minh lùa qua làn áo ngủ mỏng manh chạm vào làn da nóng hổi của Hà Anh cậu cảm thấy có một cái gì đó như sự đồng ý ,hưởng ứng .Minh dịch ngược tay lên phía trên nhanh chóng úp trọn cả bàn tay lên bầu vú căng và to như trái bưởi.Minh lúc này đang run lên vì kíc động .Trán cậu nóng bừng như thể lên cơn sốt mồ hôi túa ra cháy xuống mắt cày xè thứ cậu nắm trong tay mềm giống như một trái bóng chỉ là nó căng và ấm hơn .Minh bóp mạnh cho những ngón tay chim hắn xuống biến mất vào bên trong rồi cậu nghe thấy tiếng thở mạnh rồi tiếng rên rỉ rất khẽ .Minh kéo chiếc áo ngủ của Hà Anh lên phía trên và khéo lẽo gỡ nó ra khỏi cô
-Minh đừng ….- Rốt cuộc thì Hà Anh cũng lên tiếng Minh hơi bát ngờ khi đó là những lời phản dối
-Sao thế chị – Nói ra câu này đột nhiên Minh cảm thấy mình cực kỳ vô duyện đến bây giờ còn gọi chị xưng em
-Chúng ta không nên làm thế -Câu trả lời của Hà Anh lẫn trong tiếng thở hổn hển .Lúc này cơ thể cô đang cháy bỏng sự thèm muốn cảm giác từ lúc nãy đến giờ thật tuyệt
-Minh không thấy diều này có gì là sai trái cả .Nhưng Hà Anh có muốn Minh dừng lại không…nếu….ưm-
Minh chưa kết thúc câu nói của mình thì một nụ hôn ập đến cắt đứt
-Hãy bắt đầu với thứ này –
Nụ hôn giống như mồi lửa cuối cùng được châm ngòi mọi thử bùng nổ ,cả hai nhanh chóng cởi nốt những mảnh vải trên người rồi lao vào nhau .Minh bây giờ mới thấy được trong tình dục Hà Anh mạnh bạo và chủ động như thế nào chính cô ấy mới là người dẫn dắt mọi thứ cậu chỉ là kẻ thụ động nằm bên dưới khi Hà Anh nhún nhảy người ở phía trên .Âm dạo cô thật mềm mai và ấp áp sâu hun hút khi nó bao bọc lấy dương vạt Minh .Dù đã từng trải qua nhiều cuộc tình nhưng lúc này Minh lại trở nên vụng dại như một gã trai tân chỉ mới có 5 phút mọi thứ đã kết thúc ,quá nhanh cho sự chờ đợi và khao khát cả tháng trời
Như một sự an ủi Minh nhỏm dậy bật ngọn đèn trong phòng khách để có thể nhìn ngắm trọn vẹn thân hình của Hà Anh đang nằm bên cạnh cậu
Hà Anh gỡ đôi tay Minh ôm siết lấy cô ra ,khi ngủ nét mặt chàng trai này trông dễ thương hơn hẳn và trông rất trẻ con .Hơi thở Minh rất đều và sâu ,cậu ấy đang ngủ rất say Hà Anh cố gắng đứng dậy thật nhẹ nhành để không làm Minh thức giác rồi cô choàng nhanh quần áo vào người trước khi rời khỏi căn phòng cô cúi người xuống thơm vào má Minh một cái đánh chụt
Con phố đêm vắng vẻ yên ắng khiến cho Hà Anh thấy bình tĩnh trở lại sau cảm xúc sôi trào lúc nãy .Những xúc cảm vừa rồi thật mãnh liệt mạnh mẽ nhưng Minh có cái gì đó vụng về lúng túng như thể đó là lần đầu tiên của cậu ta vậy .Không phải như thế chứ Minh đã nói với mình là cậu ấy đã có người yêu họ đã chung sống với nhau một thời gian.Chả lẽ cậu ấy ngại mình chăng ,thật ngượng chét đi được.Hà Anh cũng không biết ngày mai sẽ đối diện với Minh với tư cách gì ,trông thâm tâm cô có chút hói hận vì đã đi quá xa trong mối quan hệ với chàng trai trẻ này .Giá như thời gian có thể quan ngược lại cô sẽ không lặp lại sai lầm vừa rồi ,Minh sẽ đánh giá cô ra sao nhỉ còn chồng cô nữa ,dù anh ấy là người có lỗi trước nhưng Hà Anh cũng không thể ăn miếng trả miếng như thế được
Mải mê suy nghĩ cô về đến nhà lúc nào không này ,căn nhà với những cô cửa sổ không một ánh đền làm cô thấy lạnh lẽo và cô đợn .Vào nhà Hà Anh bất sáng mọi ngọn đèn tắm rửa qua loa một chút rồi đi ngủ nhưng cô cứ trằn tróc mãi cho đến sáng không sao chợp mắt được
Vẻ mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt của Hà Anh nên ở cơ quan không ai muốn làm phiền cô Loan cũng không tìm Hà Anh tám chuyện nữa .Hà Anh cố tập trung vào công việc nhưng những con số ,dòng chữ cứ nhảy nhót linh tinh trong đầu cô cả .Từ lúc 6 h sáng nay chiếc điện thoại mà Minh tặng cô liên tục réo chuông nhưng Hà Anh không hề trả lời nhưng cô vẫn mang theo chiếc điện thoại dó khi đi làm chỉ là để nó ở chế độ im lặng không chuông cũng chả rung.Hà Anh rất thích thú với ý nghĩ rằng đây là sự trả thù ngọt ngào cho những lần mà Minh vắng mặt đột xuất không thèm báo trước cho cô.Đến giờ nghỉ trưa Hà Anh kín đạo lấy điện thoại ra xem thấy một dãy dài những cuộc gọi nhỡ của Minh ,tin nhắn cũng đầy trong hộp thư .Hà Anh lướt nhanh đến tin cuối cùng lưu trong hộp
“Tối này anh sẽ đến nhà em”.Bây giờ đã xưng em rồi đây bạo dạn ghê cơ,cô cảm thấy mặt mình nóng lên với những xúc cảm kỳ lạ trong người khi đọc dòng tin nhắn đó ,Hà Anh thấy vui vì Minh không quên cô .Nhưng Hà Anh sợ vì không biết phải làm gì tiếp theo theo duổi một cuộc phiêu lưu tình ái ư co cảm thấy mình chưa thật sự sẵn sang cho việc đó ít ra là vào ngày hôm này .Nếu Minh đến vào tối nay thì sao nhỉ chắc là mình sẽ không thẻ đóng cửa nhốt cậu ta bên ngoài được và khi cánh cửa đã được mở thì nghĩ bằng đầu gối cũng có thể hình dung ra việc gì sẽ xảy ra trong căn nhà giữa một người đàn ông đang khao khát và một người phụ nữ cũng đầy khát khao.Không chưa được mình muốn có chút thười gian để suy nghĩ trước khi đi xa hơn trong mối quan hệ này Hà Anh đi đến một quyết định mà cô nghĩ là hợp lý nhất
-Này Hương – Hà Anh vẫy cô gái đi ngang qua .Một cô gái trẻ chưa lập gia đình nhưng đã có người yêu mới về công ty làm việc được hơn hai tháng .Một lính mới thực sự ngoan ngoãn dễ bảo chịu khó chăm chỉ cô ấy chơi không thân với Hà Anh chỉ gọi là có biết nhau thôi
-Chị gọi em – Hương hơi ngơ ngác vì sự hồ hởi trong giọng nói của Hà Anh
-Lại đây ngồi xuống chị hỏi nè .Có phải em sắp đi công tác hai tuần ở Đà Nẵng phải không –Vâng .Chieuf nay em đi .Sáng nay em cũng định nghỉ ở nhà để chuẩn bị nhưng phải hoàn thành nốt mấy hồ sơ mà sếp giao nên vẫn đến cơ quan-
-Đi luôn thế không sợ người yêu ở nhà bị đánh cắp mất à – Hà Anh trêu chọc cô gái nhỏ bằng cái giọng rất tự nhiên
-Dạ thực ra thì mai là em định cùng anh ấy về quê ra mắt nhưng tình hình này thì không được rồi –Hương thở dài than thở
-Việc đó quan trọng đấy tuyệt đối không nên trì hoãn kẻo họ lại nghĩ mình không thật lòng –
-Nhưng phải làm sao bây giờ hả chị –
-Thế này đi để chị đi thay em.Chị có nhiều kinh nghiêm trong lĩnh vực này .Cứ đưa hồ sơ đây chị xem chút là được –
-Vậy được sao – Hương tròn mắt không tin là vận may lại rơi xuống nhanh đến như vậy
-Sao lại không được .Ai hỏi cứ nói chị bảo em làm như thế .Quyết định vậy đi nhé –
Hương đưa bộ hồ sơ cho Hà Anh rồi chạy vù đi như thể cô đổi ý.Nhìn theo bóng dáng cô bé đó Hà Anh cười rũ ra một lúc rồi mới bắt đầu nghiên cứu bộ hò sơ Hương đưa cho .Công việc cũng chả phức tạp lắm chỉ là cùng giám đốc họp bàn thương thảo một hợp đồng mới với giám đốc nếu có gì khó chịu ở đây thì chỉ là gặp gõ mấy gã bụng phệ mắt hau háu mồm miệng đầy sặc mùi bia rượu thôi.Hương nó không thích cũng đúng ai mà thích thú cho được khi phải gặp gõ nói chuyện với hạng người đó cơ chứ ,chỉ cần nhìn thấy thôi cũng đã buồn nôn rồi
Hà Anh tranh thủ giờ nghỉ trưa dể chuẩn bị vài thứ đồ dùng quần áo cho chuyến đi công tác .May là Minh giữ đúng lời hứa là đến chỗ cô vào buổi tối nên Hà Anh không chạm mặt cậu ấy khi về nhà .Dù vậy cô cũng rất khẩn trương thu dọn thật nhanh mọi thứ cần thiết .Nếu Minh xuất hiên lúc này thì quả thật là chuyện sẽ rất rắc rối đây Hà Anh cam đoan là chàng trai đó sẽ đeo chặt lấy cô khó mà thoát đi được .May mắn là điều đó không xảy ra
Hà Anh là người lên xe sau cùng .Lần này cơ quan cô chơi sang thuê hẳn một chiếc xe du lịch sang trọng để đưa đón nhân viên điều này cũng nói lên tầm quan trọng của chuyến công tác này .Lúc xe chạy cô cứ ngoái đầu lại tìm kiếm ai đó ,nhìn những người khác đặc biệt là các nhân viên nữ được chồng con đưa tiễn Hà Anh cứ thấy ghen tỵ thế nào ấy.Suốt trên quãnh đường vào Đà Nẵng Hà Anh im lặng không bắt chuyện với một ai, cô cố ngủ bù cho đêm thức trắng vừa rồi