Vằng chồng Phần 3 - Chương 10
Một tuần không có bất cứ tin tức gì của Minh ,Hà Anh cảm thấy bây giờ mình có chút mong ngóng về chàng trai trẻ đó .Cô đến ngôi biệt thự hàng ngày để xem Minh đã về chưa nhưng chiếc xe mô tô màu mận chín vẫn không có gara ,còn chủ nhân của nó thì đi vắng
-Hôm nay mày rảnh chứ qua nhà tao chơi đi –
Loan ngạc nhiên trước lời mời bất ngờ của Hà Anh
-Tao tưởng mày quên mất có tao trên đời này rồi chứ-Loan nói có chút vị chua cay nơi đầu lưỡi
-Quên sao được mấy hôm trước thực sự là tao bận mà-
-Đừng giấu tao tao gặp giám đốc hỏi rồi hốm trước chả có buổi tiếp tân nào cả – Loan hạ giọng thì thào thật nhỏ chỉ đủ cho hai người nghe
Hà Anh giật mình khi cô bị Loan bóc mẽ ,hôm đó Hà Anh nói bừa một lý do để cho qua chuyện ai ngờ Loan lại chịu khó tìm hiểu cặn kẽ đến vậy
_Ừm thật ra…- Hà Anh đang tìm một lý do khác để chối
-Thôi bỏ qua đi mày muốn giấu thì tao cũng chả ép làm gì .Vậy tối nay lúc nào tao qua được-
Hà Anh mừng là mình thoát được một vấn đề nan giải cô vui vẻ hẳn lên
-Hết giờ làm qua chỗ tao luôn .Ăn tối với tao rồi ngủ luôn ở đó .Giống như thời sinh viên tụi mình vậy –
-Lâu lâu được một làn như vậy cũng vui – Loan gật gật đầu hưởng ứng
Hà Anh cùng Loan khoác tay nhau đi dọc con đường bao quanh khu thương xá nhôn nhịp cả hai vừa có một buổi mua sắm đầy thú vị .Trong lúc Loan tíu tít với những bộ váy áo mới vừa mua được thì Hà Anh có dõi ánh mắt nhìn xem Minh có ở quanh đây không .Một hy vọng hão huyền nhưng Hà Anh không thể ngăn bản thâm mình làm điều đó
-Đèn đóm nhà mày cứ kỳ kỳ sao thế nhỉ – Loan nhìn cái bóng đèn trong phòng khách của chớp tắt liên hồi nói giọng ngao ngán
-Biết làm sao được trước khi đi công tác chồng tao cũng có xem lại hết rồi ấy chứ .Nhưng anh ấy đi rồi thì nó lại trục trặc giở chứng thế này, tao cũng chịu chả biết sửa thế nào –
-Đúng là dù thế nào bọn mình vẫn cần đến đàn ông không bỏ họ đi được –
-Mày nói cứ như là sắp cứoi vậy- Hà Anh thừa biết là Loan không bao giờ muốn gắn bó suốt đời với một người đàn ông nào
-Yên tâm đi khi đó mày sẽ là người biết đầu tiên –Loan cười cười nói với điệu bộ không thể phân biệt được thật giả
Loan và Hà Anh loay hoay cả giờ đồng hồ mới sửa xong điện ,may cho Hà Anh là Loan đã sống độc thân lâu , cô ấy có biết đôi chút về máy móc dây dợ chứ nếu không cả hai dù có đứng đó cả ngày cũng không thể làm dược gì cả
-Bẩn hết áo tao rồi đây này –Loan rũ rũ chiếc áo dính vôi tường –Mày có bộ nào không cho mượn mặc tạm –
-Lúc nãy tao thấy mày mua nhiều thứ lắm cơ mà .Lấy tạm mấy thứ trong giỏ xách ấy mượn của tao làm gì –
-Mấy bộ đó tao chỉ mặc khi có dịp đặc biệt thôi .Mà này hôm nay tao không thấy mua gì cả Lạ đó nha.Hay bao trai hết tiền rồi –
-Chỉ nói linh tinh thôi.Tao chỉ không thấy thứ nào đẹp thôi – Hà Anh nói rất thật .Từ lúc được Minh tặng cho bộ váy đó cô không tìm thấy thứ trang phục nào đẹp hơn nữa .
-Tủ quàn áo vẫn ở chỗ cũ chứ- Loan không ngoái nhìn lại hỏi một cô cho có rồi đi thẳng lên lầu
-Ừ vẫn ở chỗ cũ thôi- Hà Anh bận rộn cất cái thang nênn không đi cùng cô bạn
Cất dọn xong dọn dẹp xong mớ dụng cụ vừa dùng để sửa điện rửa tay chân sạch sẽ xong Hà Anh vẫn chưa thấy Loạn xuống .Cô định gọi nhưng chợt nhớ ra một chuyện vội vã chạy ngay lên
Trong phòng ngủ Hà Anh ,Loan đang ướm thử chiếc váy dạ hội mà Minh tặng Hà Anh thấy
-Khiếp nhỉ anh chàng nào tặng mày bộ váy đẹp thế .Đây là hàng xách tay đấy không có bán ở ngoài cửa hàng đâu-
-Ê đừng tự lục đồ của tao thế chứ -Hà Anh kêu toáng lên
-Tao có lục lọi gì đâu .Mày treo nó ở vị trí nổi bật nhất trong tủ mà .Nói thật đi có phải anh chàng họa sỹ người vẽ bức tranh này tặng không –Loan chỉ tay vào bức tranh Minh vẽ Hà Anh treo trên tường .Bức tranh được Hà Anh để phòng ngủ nơi cô nghĩ là nơi kín đáo nhất trong ngôi nhà ít nhất là cho đén khi chồng cô về nhưng ,,,điều này có vẻ không đúng
Sau bữa tối lúc hai người nằm trên giường trong phòng ngủ cùng xem ti vi ,Hà Anh tâm sự cho Loan về Minh không chút giấu giếm mà thực ra cũng không thể giấu được trước sự truy hỏi sát sạt của cô bạn
-Hai người chưa có gì à – Loan hỏi Hà Anh nửa tin nửa ngờ
-Chưa thật mà tao và Minh chưa đi quá giới hạn ít ra là tao cảm thấy như vậy-
– Nhưng đã đặt chân lên làn ranh rồi –Loan thì thầm rất nhỏ
-Ừm – Hà Anh biết thế cô đã khỏa thân trước mặt Minh điều đó có thể là có phần nào đã có lỗi với Phong chồng cô
-Mày định tính sao bây giờ – Loan hỏi dè dặt
-Tao không biết nữa-
-Tao có một lời khuyên nhé-
-Sao hôm này mày khách sáo thế có gì cứ nói thẳng ra đi –
-Nếu mày muốn tiến tới thì có nhiều cơ hội nhưng để dừng lại chỉ có lúc này thôi đó –
-Minh mấy hôm nay không thấy liên lạc với tao-Hà Anh cố nén tiếng thở dài lên tiến
-Mày có nghĩ là cậu ấy quên tao rồi không-
-Có khi mày yêu thật rồi đấy Hà Anh .Mới xa nhau có mấy ngày mà đã lo người ta quên mất mình –Loan trêu chọc cô bạn
-Nếu tao yêu thì sao không .Việc này có đúng đắn không –Hà Anh xoay người nằm vắt tay lên trán suy tư
-Nghĩ thoáng đi một chút Hà Anh ạ .mày vẫn còn yêu chồng chứ-
-Có chứ vọ chồng với nhau bao nhiêu năm mà nhưng tao khó quen được được cái kiểu xa nhà lâu ngày của anh ấy –
-Nói thật nhé tao mà là mày tao chịu hết nổi cái kiểu bỏ bê vợ con như vậy.Mày có góp ý cho lão đó không vậy hay cứ ngậm miệng không dám nói gì- Loan cằn nhằn tỏ vẻ rất bất bình
-Tao thực ra cũng chưa nói gì .Xét cho cùng thì anh ấy cũng vì lo cho gia đình thôi mà.-
-Lo cái gì chứ lão ấy có mà mê tiền hơn vợ .Mà tao nói thật tiền kiếm bao giờ cho đủ được – Loan bao giờ cũng nói rất thẳng thắn và bộc trực như vừa rồi
-Lão ấy đi xa thế có hay gọi về hỏi thăm không –
-Ơ – Loan nói vậy Hà Anh mới chợt nhớ ra .Chồng cô cả tuần nay không gọi điện về cô cũng không liên lạc với anh ấy .Cả ai không hẹn mà đều quên mất nhau
-Minh không giống một gã tay chơi đơn thuần chỉ biết lợi dụng – Loan nói mắt nhìn vào bức tranh khỏa thân treo phía đối diện
-Đúng đó cậu ấy tôn trọng tao lắm không có cái kiểu háu háu nhìn chằm chằm thô lỗ như những gã đàn ông tâm thường khác –
-Này đàn ông mà tự chủ tốt như Minh khi lên giường sung lắm đó- Loan cười hi hi cù vào nách Hà Anh
-Chỉ bịa thôi- Hà Anh cấu Loan một cái rõ đau- Mày đã làm đâu mà biết-
-Tao nói có sách mách có chứng mà .Có một lần tao cặp với một ông góa vợ ở vậy nuôi hai đứa con nhỏ không tục huyền.Mày có hứng nghe tao kể không –
-Có chứ -Hà Anh xoay người về phía Loan chăm chú nghe
-Lão ấy cũng lịch sự lắm không chủ động tán tỉnh tao như mấy gã cùng cơ quan .Chính điểm đó làm tao chú ý rồi thấy có cảm tình .Cũng rủ nhau đi ăn ,đi uống nước rồi về nhà nhau chơi nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ lão ấy tỏ ra suồng xã.Tao phải chủ động thế mà mãi cả hai mới lên giường được.Nhưng khi đa chui và chăn rồi mới biết ,hùng hục như trâu ấy quần nhau suốt từ đêm tới sáng .5 phát liền dày dạn như tao cũng mệt phờ hơi tai ra nhưng mà thích.-
-Sau đó thì sao –