Vận Đỏ - Chương 79: Vui buồn ngày sinh nhật (4)
Tôi đứng sát mép giường bên chị Vi, cầm dương vật căng bóng của mình mà cọ quẹt vào giữa hai mép âm hộ chị. Đầu dương vật tôi từng chút đi vào người chị, thì một cảm giác thân thương quen thuộc dâng trào. Khoảng trống trong người chị như chỉ dành cho tôi… Khít khao, ấm áp tuyệt vời không tả nổi. Tay tôi đặt lên bờ mông chị, bắt đầu nhấp ra vào đều đều…
– Uwmmm… Ôi… Phong ơi…
– Uwmmm… Ôi…
Tiếng rên rỉ thứ hai thuộc về chị Ngọc Trâm. Bàn tay còn lại của tôi ôm kín âm hộ ẩm ướt của chị, những ngón tay trượt dọc mơn trớn theo những mép thịt trơn nhẫy của chị… Ngón tay tôi lần mò tìm vào hang động nhỏ bé của chị mà xoay xoay móc ngoáy. Nước của chị rất nhiều ah… Tràn ra ướt đẫm cả bàn tay tôi, chảy dài xuống đùi.
– Hây…
Tôi thúc người thật nhanh, thật nhanh cho chị Vi chết ngất… Bất ngờ rút dương vật ra, chuyển người qua chị Ngọc Trâm như một nghệ sĩ chạy show chuyên nghiệp. Bàn tay trái của tôi lại phát huy vai trò lấp chỗ trống cho chị Vi… Dương vật vào người chị Trâm không dễ dàng như vậy. Dù sao đây chỉ mới là lần thứ hai của chị… Tôi phải đẩy vào từ từ, vừa lắng nghe tiếng ư ử nho nhỏ của chị.
– Ôi… Phong ơi…
– Ah…
Vào hết trong người chị. Cảm giác thật sướng điên người. Âm đạo chị rất chặt, nhưng cả vách bên trong như phủ một lớp nước trơn nhẵn nên cảm xúc chèn ép trên đầu dương vật tôi càng rờn rợn sung sướng hơn. Tôi hít hà khoan khoái, bắt đầu nhấp người ra vào… Nhịp độ tăng lên từ từ đến để bờ mông tròn trịa của chị nảy tưng tưng phanh phách. Chị Ngọc Trâm cắn chặt chiếc gối vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ khoái lạc không ngừng.
– Uwmmm… Ôi… Ôi… Chị chết mất… Phong ơi…
Chị Ngọc Trâm há hốc không ngậm được miệng lại, rên rỉ thật lớn. Bàn tay chị hết bấu chặt chiếc gối, lại quờ quạng ra sau mà bấu lấy đùi tôi… Âm hộ chị bắt đầu co thắt mãnh liệt. Bên trong chị tuông tràn không ngớt, trào ra ướt đẫm cả hạ thể tôi. Tôi giữ dương vật sâu trong người chị, nằm úp lên bờ lưng cong ỏng của chị, để hai tay vuốt ve hai bầu vú căng tròn đang bị ép chặt bên dưới… [Truyện viết bởi 69deluxe]
– Uwmmm… Ôi…
Chị Ngọc Trâm rên rỉ ư ử sung sướng. Dưới sức nặng của tôi cả người chị mềm nhũn ngã ra giường, lim dim tê dại. Tôi mỉm cười, chậm rãi lùi người lại… Dương vật căng bóng nước vẫn hùng dũng sẵn sàng ứng chiến trận thứ hai.
Chị Vi mặt đỏ ửng khao khát nhỏm người dậy, cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của chị phơi bày trước mắt tôi. Chị quỳ gối trên giường, lê người đến bên tôi. Ôm cứng lấy cổ tôi mà hôn rít… [Truyện viết bởi 69deluxe]
– Cho chị… ngồi trên em nha…
– Tuân lệnh… Ha ha…
Tôi cười toe toét. Nằm xuống giường bên cạnh thân thể loã lồ co ro của chị Ngọc Trâm. Chị Vi giở một chân qua người tôi. Tay cầm dương vật tôi đưa vào cửa mình, chậm chậm ngồi xuống…
– Uwmmm…
– Ah…
Tôi và chị cùng bật rên lớn sung sướng. Tư thế này gần như là kiểu quan hệ truyền thống giữa hai đứa tôi. Từ buổi sáng ngày nào mà chị Vi đùa giỡn ngồi lên tôi và gợi lên cảm giác nhục dục đầu tiên giữa hai đứa… Chị từ lúc nào yêu thích nó như định sẵn. Tôi cũng rất thích nhìn chị Vi nhúng nhảy trên người mình. Dù chị không đẹp như cô Ngọc Nhi, quyến rũ như Vân Nhu… nhưng ánh mắt mê ly của chị nhìn xuống tôi lại khêu gợi đến chết người.
– Uwmmm… Ôi… Sờ ngực chị đi Phong…
Chị Vi thở dốc, cơ thể nhúng lên xuống đều đều… Tôi hít hà kềm nén cơn sướng khoái, hai tay mân mê xoa nắn hai bầu vú căng tròn mơn mởn của chị. Những ngón tay tôi se se đùa nghịch với hai chiếc núm đỏ hồng ray rứt của chị… Chị Vi thở hổn hển mỗi lúc một nhanh. Chị túm chặt hai bàn tay tôi, chà sát chúng lên ngực chị. Hạ thể chị dính chặt vào người tôi, xàng xê liên tục thật nhanh… Tôi gần như nín thở, gồng cứng cả người.
– Uwmmm… Ôi….
– Ah… Sướng chết mất…
Chị Vi rên dài ngã vật xuống người tôi. Dương vật tôi nằm sâu trong người chị co giật rồi vỡ oà tung toé lấp kín bên trong chị. Tôi ngậm lấy đôi môi mềm mại ươn ướt của chị mà hôn, hai tay tôi mân mê bờ mông mềm mại mát rượi đến mê mẩn.
Nằm thở dốc một lúc lâu, chị Thuỳ Vi ngã người nằm xuống cánh tay tôi. Chị Ngọc Trâm cũng tự động tìm cánh tay còn lại của tôi mà gối lên… Tôi lim dim nhắm mắt tận hưởng dư âm của món quà sinh nhật 18 của mình. Tay tôi vuốt ve hai bờ lưng trần trụi, ngực tôi cảm nhận hai khối thịt êm nhu đè ép… thật là sướng mê người ah.
– Phong… – Chị Vi chợt lên tiếng.
– Em đây…
Chị Vi nhỏm người gối cằm lên ngực tôi, chợt giở giọng nghiêm túc nói:
– Em đó nha… Ngọc Trâm kể cho chị nghe hết rồi…
– Ờ… mà kể gì ?!
Lời nói của chị Thuỳ Vi làm tôi hơi tỉnh táo lại. Tôi ôm đầu thở than… “Tuấn Phong à Tuấn Phong ! Mày hễ thấy hai người con gái tự nguyện leo lên giường là đầu óc chỉ có ‘threesome… threesome’ ah. Tại sao không nghĩ đến làm sao chị Vi biết được mối quan hệ giữa mình và chị Trâm ah ?!
Chị Ngọc Trâm đã nói gì với chị Vi chứ ?! Chị đã kể chuyện gì về mối quan hệ phát sinh của tôi và chị ?”
– Vi… bồ hứa không nói mà… – Chị Ngọc Trâm mặt đỏ gay gắt lên tiếng.
– Không nói sao được ?! Mình cũng được xem như chị… của Phong… – Chị Thuỳ Vi nói đến đây chợt thấy hơi ngượng, hơi ấp úng.
Chị ngồi hẳn dậy, hít một hơi thật sâu lấy lại uy nghiêm bắt đầu lại từ đầu… Nhìn xuống thấy tôi mặt cứ nghệch ra nhìn hai bầu vú căng tròn của chị mà nuốt nước miếng, chị Vi gắt lên:
– Nghiêm chỉnh cho chị…
– Ực… Rồi… Nghiêm chỉnh… – Tôi nuốt nước miếng, gật gật đầu.
Chị Thuỳ Vi chống nạnh, hai bầu vú nảy lên một cái làm hai mắt tôi hoa lên, chị nói:
– Hừ… Em đi đâu cũng gieo rắc tình ái lung tung vậy hả ?! Cả chị Ngọc Trâm em cũng đụng tới… May là chị Hai không biết ah. Không thì không những lột da em, chị cũng không còn cái lỗ nào mà trốn…
Tôi hơi ngạc nhiên tròn mắt nhìn chị Vi… Chuyện này không những cô Ngọc Nhi biết mà còn làm bà mối nha. Nhưng thật ra bên trong nó còn nhiều chuyện không nói ra được… Tôi ấp úng:
– Em… Ừ… nhưng mà…
Thấy tôi ấp úng, chị Vi thở dài vuốt vuốt ngực tôi, nói:
– Haizz… Chuyện lỡ vậy rồi… Chị Ngọc Trâm cũng không trách em… Nhưng lần sau đừng có uống rượu say rồi làm lung tung như vậy. Nhỡ mà gặp nhầm chị Hai, em bị đánh chết tươi… chị cũng không bắt đền ai được ah.
– Rượu ah ?! Em uống… rượu… rồi… ?! Ẹc…
Đầu tôi to ra như cái đấu. Tôi quay qua nhìn bắt gặp đôi mắt to tròn của chị Ngọc Trâm đang nhìn mình. Mặt chị đỏ bừng, vội rụt cổ, vùi cả gương mặt đỏ ửng vào nách tôi.
– Này… Này… Ra đây nói chuyện chút đi… Đừng rút vô đó… Em bị hôi nách đó… Trời ơi… nhột quá…
Tôi càng nói, chị Ngọc Trâm càng như con đà điểu nhút nhát chui rút vào dưới cánh tay tôi, còn thở phì phì nhột không chịu nổi. Tôi cười ré lên, vùng người dậy:
– Ha ha… Trời ơi… Bỏ cái trò trốn trong nách người ta được không hả ?
Hết nơi trú ẩn, chị Ngọc Trâm hai tay che kín gương mặt đỏ bừng cả người cuộn tròn lại như một con mèo. Hé mở ngón tay bắt gặp ánh mắt tôi, chị lúng búng phụng phịu nói:
– Chị xin lỗi… Lẽ ra…
Chị Thuỳ Vi lại không hiểu chuyện, kéo chị Ngọc Trâm dậy, bênh vực nói:
– Sao phải xin lỗi… Do em dặn Trâm không được nói ra phải không ?! Haizz… Biết ngay mà… Đàn ông là vậy đó… Xong xuôi rồi là phủi đít bỏ đi…
Chị Ngọc Trâm rối rít, xua xua tay, càng rối càng nói không ra lời.
– Thật ra… Không…
– Thôi được rồi. Có mình ở đây Phong không dám làm gì đâu mà sợ… Mình hiểu mà… Lần đầu mất đi vô duyên vô cớ như vậy thật là hụt hẫng lắm ah.
– Vi ơi… Thật ra…
– Hiểu luôn… Phong mà say rượu chắc thô bạo lắm phải không ?! Hừ… Phụ nữ mình chỉ yếu lần đầu thôi… Sau này không sợ nữa, biết không ?! Thử xem ai thô bạo hơn ai…
– Trời ơi… Mình nói là…
Tôi nhăn nhó, mặt đen thui như đít nồi. Nhưng nhìn vẻ rối rắm như tơ vò của chị Ngọc Trâm, tôi chỉ biết thở dài cảm thán. Chuyện chị em phụ nữ thủ thỉ với nhau làm sao tôi can thiệp được đây ? Trong khi đó, chị Ngọc Trâm và chị Vi lại thân nhau như vậy, có thể không nói được sao ? Dù lý do chị nói ra có chút oan uổng cho tôi… Nhưng công tâm mà nghĩ tôi có thể trách chị sao ?!
– Không phải… Thật ra… do Trâm…
Tôi thở dài, kéo chị Ngọc Trâm ngã vào lòng mình. Trám kín đôi môi đỏ hồng mềm mại của chị bằng một nụ hôn, nói khẽ:
– Là em… Do em say rượu…
Chị Ngọc Trâm đôi mắt đỏ hoe hơi ấp úng rồi bất ngờ choàng tay qua cổ tôi. Đôi môi chị run rẩy hé mở đón lấy chiếc lưỡi tôi. Tôi chợt nhận ra vị ngọt ngào trên chiếc lưỡi nhỏ nhắn của chị lại quen thuộc đến lạ lùng… Cảm giác như đang hôn cô Ngọc Nhi làm trái tim tôi rung động mê luyến. Bàn tay tôi lại hư hỏng vuốt ve hai bầu ngực của chị, rồi chậm chậm tiến vào giữa hai chân chị mà mân mê sờ soạng. Chị Ngọc Trâm thở dốc, lí nhí nói:
– Không được đâu… Chị Hai gần về rồi…
– Gần về là bao lâu ah ?! – Tôi nhấm nháp đôi môi mềm mại của chị hỏi.
– Ư… Chắc khoảng… nửa tiếng nữa…
– Vậy là đủ rồi… Binh nhất Ngọc Trâm, binh nhì Thuỳ Vi nghe lệnh xếp hàng ngang báo cáo…
– Phì… Vô duyên…
– Có xếp hàng không ?! Tui giận là tui… giải ngũ à nha…
– Xếp thì xếp… Mà ngửa ra được không ?!
– Được… Thành hàng là được rồi…
– Trời ơi… Kì cục quá…
– Được chưa ?
– Ok… Xung phong….
– Ưm… Ôi…
– Ư…
————+++++——–