Vận Đỏ - Chương 78: Vui buồn ngày sinh nhật (3)
Về đến nhà mà lòng tôi còn vui sướng lâng lâng… Tôi không quên mua đem về hai phần ăn sáng cho cô Ngọc Nhi và chị Ngọc Trâm. Cô Ngọc Nhi vội vội vàng vàng túm luôn đem theo đến trường có buổi họp giáo viên. Chị Ngọc Trâm thì ngủ còn chưa dậy.
Nhìn đồng hồ vừa đến 10h00, phải chờ đến bảy tiếng đồng hồ nữa mới được gặp Vân Nhu… Tôi về phòng mình, nằm dài ra giường mà lim dim mơ màng. Tất cả mọi khúc mắc được tháo gỡ, chưa bao giờ lòng tôi nhẹ nhàng dễ chịu như lúc này. Tôi vươn hai cánh tay, vặn người một cái sảng khoái rồi để mặc mí mắt nặng dần đóng lại.
Không biết qua bao lâu. Sự rung động nhẹ nhẹ quanh người làm tôi thức giấc. Mở choàng hai mắt… ngay sát trên là một đôi mắt to tròn đang nhìn xuống tôi.
– Hi hi… Còn chưa dậy sao ?! Con heo lười này… – Chị Vi chống tay ở tư thế bò trên mình tôi, nhoẻn miệng cười.
Tôi choàng tay qua vòng eo chị, kéo chị nằm lên người mình, cười nói:
– Ha ha… Hôm nay em mười tám tuổi rồi nha… Tuổi lớn hơn cũng cần ngủ nhiều hơn đó.
– Xì… – Chị Thuỳ Vi phì cười.
Nhìn chị gối cằm lên ngực tôi, gương mặt trắng nõn xinh đẹp, bao nhiêu nhớ nhung từ đâu đó lại kéo về ồ ạt… Tôi bợ lấy bờ mông mềm mại của chị, kéo ghì lên, đặt lên môi chị một nụ hôn.
– Phong… – Chị Vi đáp trả tôi lại có chút lúng túng ngại ngùng.
– Chị muốn tặng quà sinh nhật em sớm phải không ?! – Tôi thì thào trên đôi môi nhỏ nhắn mềm mại của chị.
– Chị… Thật ra… Chị…
Chị Vi hơi ấp úng, ửng hồng như ngượng ngùng. Chị Vi lại đang ngượng với tôi ah ?! Thoáng thấy gì đó không đúng, tôi chợt mở tròn mắt nhìn chị:
– Mà… làm sao chị vào được nhà ah ?!
– Hi hi… – Chị Vi che miệng cười.
“Giờ mới hỏi không phải bị người ta ăn mất rồi sao ?!”
Câu trả lời lại bất ngờ không phải của chị Vi, mà vang lên từ cuối giường. Tôi ngỡ ngàng ngẩng đầu nhìn lên thì phát hiện chị Ngọc Trâm từ lúc nào đã ngồi ngay dưới chân mình. Chị nhìn tôi gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, chiếc váy ngủ vừa dài vừa rộng trùm kín cả người. Sẵn còn cơn ngái ngủ, tôi chìa tay với chị Ngọc Trâm, cười nói:
– Ah, đông khách tặng quà sinh nhật quá nha… Nhà cửa chật hẹp, chỉ có mỗi cái giường… Nằm chung đi nha… Nằm chung…
Chị Vi ngã người sang bên cạnh, vùi gương mặt nóng rang vào cổ tôi. Chị Ngọc Trâm gương mặt đỏ ửng, cắn môi chậm chậm bò lên… rồi nhằm ngay cánh tay còn lại của tôi mà nằm xuống. Wah… Cơ thể của chị dưới chiếc váy ngủ mỏng manh áp lên ngực tôi thật mềm mại như không có xương. Tôi ôm ghì hai người vào hai cánh tay, bàn tay bắt đầu vuốt ve hai bờ lưng mềm mại hai bên… Cảm giác ngái ngủ thêm cả sự ôn nhu da thịt này làm cả người tôi lâng lâng sung sướng.
Tôi lim dim cảm nhận đường đi của hai bàn tay đang trèo đèo lội suối… Tay trái tôi chạm vào khoá nịt ngực sau lưng chị Vi, bấm mở. Chị chỉ thở hắc một hơi nhỏ, rồi để mặc tôi. Tay phải tôi chậm chậm chui vào lớp vải mỏng lùng nhùng dưới cánh tay của chị Trâm… Chị nín lặng, khẽ nâng tay lên cho tôi tiến vào… Wah, những ngón tay tôi chỉ chạm được một phần nhỏ, nhưng cũng đủ cảm nhận sự mềm mại căng tròn của bầu vú chị…
Tôi không nhịn nổi, ngồi dậy, nói:
– Hắc hắc… Cho em khui quà nha…
Chị Vi tựa lưng vào vách tường, gương mặt còn ửng đỏ, chỉ tay qua bàn học tôi nói:
– Ừ… hộp lớn của chị… Hộp nhỏ của chị Vi.
– Haizz… Ai nói quà đó đâu… – Tôi áp sát chị Ngọc Trâm, ngực đè lên hai đầu gối co ro của chị.
– Phong…
Chị Ngọc Trâm cúi thấp, giấu gương mặt đỏ bừng đi thì đã muộn, tôi cúi đầu chui thẳng vào lòng chị mà đón lấy bờ môi mềm mại. Hai mắt chị nhắm chặt, hơi thở ấm áp hồi hộp bỏng rát cả mặt tôi… Tôi đón lấy chiếc lưỡi nhỏ của chị mà cuốn lấy nó say mê làm cả người chị mềm nhũng ghì sát vào người tôi. Nụ hôn của chị hôm nay rất khác hôm mê loạn đó… Không rạo rực, lại có chút khao khát, không nóng bỏng, lại có chút ấm áp mê say. Tôi nắm lấy mép váy chị Ngọc Trâm, từ từ luồn qua bờ mông mát rượi của chị mà kéo qua đầu.
– Trời ơi, Phong…
Chị Ngọc Trâm muốn che đi hai bầu vú căng tròn mơn mởn lộ ra trước mắt tôi. Tôi đón lấy bờ môi ươn ướt khao khát của chị hôn vào thật sâu. Tay tôi đón lấy hai bầu vú mềm mại của chị mà vuốt ve xoa nắn.
– Ư… Phong…
– Không khui quà của chị à… Đáng ghét… – Chị Thuỳ Vi lúc này không chịu được, chồm đến phụng phịu.
– Lại đây với em…
Kéo chị Vi đứng bên cạnh giường. Tôi nhẹ nhàng kéo chiếc áo thun qua đầu chị, tháo bỏ chiếc nịt ngực… Tôi úp mặt vào giữa hai bầu vú căng tròn mềm mại của chị mà hôn hít. Từng khoảng da thịt của chị lộ ra tôi đều phủ lên đó bằng một nụ hôn… Ôi! Mùi hương này thật quen thuộc. Chị Vi không thích trang điểm, cũng không dùng nước hoa… Mùi thơm duy nhất trên người chị là mùi sữa tắm và nước xả quần áo ah. Dù vậy, tôi lại thấy thân thương gần gũi không tả nổi. Chị thở dốc nhìn theo đôi môi tôi đang từ từ đi xuống. Kéo chiếc quần jean ra khỏi chân chị… Tôi vùi mặt vào chiếc quần lót nhỏ của chị mà hít hà say mê. Nhẹ nhàng kéo chiếc quần lót xuống… Tôi úp mặt lên bờ mu mềm mại phơn phớt lông tơ của chị mà hít hà say mê.
Quay lại, tôi bắt gặp chị Ngọc Trâm hai mắt đỏ ửng cắn môi mà nhìn mình.
– Lại đây với em đi…
Tôi mỉm cười ngồi xuống giường, một cánh tay ôm eo chị Thuỳ Vi, cánh tay còn lại chìa ra với chị. Chị Ngọc Trâm bẽn lẽn, tay che hờ hai bầu vú căng tròn mơn mởn, thoáng chần chừ. Chị mặt đỏ gay gắt dợm chân bước đến… Một bước nhỏ dè dặt ngượng ngùng cuối cùng của chị, nhưng đủ hoàn thành một nửa giấc mơ cụp lạc tay ba huyền thoại mà tôi luôn mơ tưởng. Wah… Thật mát, thật mềm mại… Hai bàn tay tôi vuốt ve hai bờ eo nhỏ nhắn của chị Vi và chị Trâm. Mẹ ơi. Trước mặt tôi là hai cặp vú căng tròn núng nính. Bốn bông hoa đỏ hồng đung đưa mời gọi làm nước miếng tôi cứ ứa ra liên tục. Siết chặt bờ eo hai người, tôi vùi mặt vào bốn khối thịt êm nhu tuyệt vời này… Một cái miệng, một chiếc lưỡi đối với tôi giờ phút này là không đủ để dùng. Tôi hớp bên trái, ngậm bên phải… Ôi, những cái núm non tơ của hai chị như muốn tan chảy trong miệng tôi.
– Uwmmm…
– Phong… Ôi…
Chị Vi và Ngọc Trâm lúc này đã hoàn toàn chìm đắm trong cơn háo hức khao khát của cơ thể. Hai người không cần tôi kéo sát, bấu víu hai vai tôi mà tự ưỡn cong người dâng trọn vẹn hai bầu vú căng tròn vào cái miệng tham lam của tôi. Tôi ngậm mút say sưa, hai bàn tay bên trái bên phải xoa bóp những khối thịt mê ly trước mặt cho chúng vung cao lên mà ngấu nghiến.
– Ư… – Chị Vi bật rên khẽ.
– Ưmm… – Chị Ngọc Trâm cả người muốn nhũn ra tựa sát vào người tôi.
– Wah… Quà sinh nhật này thật thích quá đi ah…
– Hi hi… – Chị che miệng cười.
– Ưmmm… Ôi… Đừng cắn chị… – Chị Trâm xuýt xoa nỉ non.
Sau mười phút, tôi thoã mãn nhìn hai cặp vú non tơ đã đỏ ửng còn in rõ những dấu răng ngang dọc của tôi. Chị Vi ánh mắt đã mê ly nhìn chằm chằm vào tôi. Chị Ngọc Trâm lại cứ xiêu xiêu cả người chỉ muốn đổ ụp lên tôi bất cứ lúc nào.
– Tới chị nha… – Chị Vi đôi mắt long lanh nhìn tôi ngụ ý.
Tôi sảng khoái nhe răng cười gật đầu. Chị Vi quỳ xuống sàn, ngay trước hai chân tôi bắt đầu mở khoá quần của tôi. Chiếc quần tôi đã được chị Vi tuột ra khỏi chân. Tôi vươn người cởi luôn chiếc áo thun, vứt sang bên cạnh. Thân thể đầy cơ bắp đen bóng của tôi lúc này tạo thành sự tương phản rõ rệt với hai cơ thể loã lồ trắng muốt của hai chị. Ngồi chễm chệ bên mép giường, hai chân tôi mở rộng để dương vật đen bóng gân guốc ngạo nghễ vương cao trước ánh mắt nóng bỏng ngượng ngùng của chị Vi và chị Trâm. Chị Ngọc Trâm lúng túng, gương mặt đỏ bừng lên không biết phải làm gì, thì chị Vi đã níu tay chị quỳ gối xuống.
– Vi ơi… mình… không… – Chị Ngọc Trâm bối rối mặt đỏ bừng lên.
– Không phải nói muốn thử sao ?! – Chị Vi vuốt ve dương vật tôi cười tủm tỉm hỏi.
– Không có… Trời ơi… mà kì cục lắm… – Chị Trâm che mặt, nói lí nhí.
– Không sao… Cầm thử đi nha…
Tôi nén cười, ngồi tênh hênh quan sát hai cô gái trần truồng ngượng ngùng trao đổi trước mặt. Thật thú vị ah ! Chị Vi ngày nào còn bỡ ngỡ lạ lùng, bây giờ đã thành tiền bối truyền nghề nha.
Tay chị Ngọc Trâm run run bị chị Vi bắt đặt lên dương vật, rồi chậm chậm nắm lại. Vuốt vuốt nó theo hướng dẫn mà nặt chị đã đỏ lên như gấc chín… Chị Vi cúi người sát vào hạ thể tôi, chiếc lưỡi nhỏ đưa ra liếm một đường dọc thân dương vật tôi. Chị Trâm ngượng chín cả người mặt đỏ sắp vắt ra được nước vẫn chậm chậm đưa chiếc lưỡi nhỏ liếm theo. Hai cái miệng nhỏ nhắn từng chút, từng chút từ rụt rè đến thích thú luân phiên liếm ướt đẫm khắp dương vật tôi.
– Ah… Mẹ ơi…
Tôi vừa nhột, vừa sướng rơn người. Đến đầu dương vật cũng sưng tím ngắt bóng lưỡng, rỉ ra chút nước trong vắt. Chiếc lưỡi nhỏ của chị Ngọc Trâm vừa lướt qua, như nếm được mùi đàn ông nồng đậm làm cả mặt chỉ đỏ ửng lên xinh đẹp không tả xiết. Chị cắn nhẹ lên bờ môi nhỏ, nhìn tôi, rồi há miệng ngậm kín lấy đầu dương vật tôi mà nuốt sâu vào…
– Ah…
Tôi há hốc xuýt xoa than thở. Bên trong cái miệng nhỏ nhắn của chị chiếc lưỡi nhỏ không ngừng đánh lên đầu dương vật của tôi… Cảm giác tưng tức lại sướng không thể tả. Mẹ ơi ! Đây là năng khiếu ah… Phải chăng cô Ngọc Nhi và nay đến chị Ngọc Trâm đều có năng khiếu bẩm sinh ah ?! Nhìn gương mặt đờ đẫn tê dại của tôi, chị Thuỳ Vi có chút sốt ruột… Chị chen vào, cúi thấp xuống ngậm lấy bìu dái săng cứng của tôi mà mút…
– Ôi… Thánh thần ông bà ông vãi…
Tôi thề là mình muốn xuất tinh ngay tại chỗ. Bắn tung toé xịt khắp hai gương mặt xinh đẹp đáng yêu này. Mà không được, vậy thì mất vệ sinh lắm… Phòng tôi lại không có toilet riêng. Tôi hít sâu một hơi kềm nén. Tay khẽ nâng mặt chị Ngọc Trâm lên… Đôi môi đỏ mọng của chị nuối tiếc rời khỏi dương vật tôi còn kêu “chụt” một cái rõ to. Nhìn gương mặt xinh đẹp đỏ bừng có chụt hụt hẫng của chị, trong đầu tôi tự sinh ra vô số suy nghĩ đen tối sẽ làm sau này ah.
– Bây giờ để em lấy thân báo đáp hai chị nha…
Tôi cười hắc hắc gian tà với ý nghĩ đen tối trong đầu. Kéo chị Trâm và chị Vi cùng tạo tư thế bò trên giường, chổng mông thật cao về phía tôi… Chị Vi nằm im thin thít háo hức chờ đợi. Chị Ngọc Trâm lại xấu hổ trùm cả chiếc gối lên đầu. Nhìn hai bờ mông tròn trịa trắng muốt song song phơi bày hai cái âm hộ khít khao đỏ hồng ẩm ướt, nước miếng tôi cứ ứa ra liên tục. Trước mắt tôi như là một bữa buffet hoành tráng… Dù chỉ có hai món, nhưng món nào cũng là cao lương mỹ vị trên đời !
– Ah…
– Ư…