Út - Chương 49
C49
– Nói đi…sao hnay cậu lạ thế?
– Dạ…chuyện này thật sự hoang đường và khá sock…
– Trên đời này còn chuyện khiến tôi phải mất bình tĩnh đến thế ah? Nói nghe xem!
Trong 1 căn phòng của 1 ngôi nhà kín cổng cao tường, có 2 ng đàn ông trung niên đang ngồi đối diện với 1 ông già. Người vừa nói là 1 ng đàn ông vạm vỡ, tóc cắt cua. Trên mắt phải là vết chém kéo dài từ trán xuống cằm, nhìn vô cùng đáng sợ. người còn lại nhìn như 1 doanh nhân thành đạt….
– Dạ….Theo như em theo dõi thì…hình như cậu chủ nhỏ và cô Vân có mối quan hệ đặc biệt!
– Là sao? Nói rõ đi…
– Dạ, quan hệ yêu đương..
– Cái gì? Có…có….ưmmmm!!!
Ông lão bụm ngực, 1 cơn đau thắt khiến mặt lão tím lại và mắt mờ đi…
– Đại ka…đại ka…anh sao vậy?
– Đưa…túi…c.h…o….an..h!
Lão trọc vội mở túi lấy lọ thuốc, nhét vào mồm cho ông cụ 1 viên. Ông cụ nuốt viên thuốc và đc lão “ doanh nhân” đỡ đầu để ông uống nước….sau gần 10p, mặt ông cụ dần hồng hào nhưng ánh mắt và nếp nhăn thì như già đi vài tuổi. Ông nhắm mắt tựa lưng vào ghế suy sụp….Không gian yên tĩnh đến đáng sợ. 2 lão đàn em ngồi im không dám hó hé câu nào…Gần nửa giờ trồi qua, giọng ông lão vang lên bình tĩnh đến lạ:
– Cậu nói rõ ràng, kể anh nghe xem như thế nào?
– Anh…
– Không sao! Nói đi…
– Dạ…Ngày xx rồi,em thấy cậu chủ có xích mích với mấy thằng nhok trên bar nên em đi theo về để xem có chuyện xảy ra không? Cậu chủ đưa cô Vân về nhà và không thấy đi ra. Hôm đó e thấy khá lạ. Ngày hôm sau e có qua khu nhà cô Vân tìm hiểu thì tìm đc 1 nhà chếch đó muốn cho thuê để gia đình đó sang ở cùng cậu con trai trong Nam nửa năm. Ngày hôm kia e biết cậu chủ qua nhà cô Vân nên em ở trên sân thượng nhà đó soi ống nhòm….e thấy bóng của cậu chủ…. và cô Vân đang…hôn nhau…sau đó là đi về phía sau e k rõ..
– Còn gì không? * Ông cụ day trán, ánh mắt đầy khổ sở*
– Dạ không, đêm đó cậu chủ ở lại nhà cô Vân. Sáng nay nghĩ kĩ nên em gọi báo đại ka…giờ thì làm…
– Không….để anh. Chuyện gia đình, chúng nó lớn rồi……Chuyện này anh mong các em sống để bụng…anh xin các em
– Đừng…đại ka…sao anh nói vậy. Chúng em hiểu! anh tin chúng em
2 lão cùng nói, 2 lão hiểu ng anh cả của mình đang sock và suy sụp như nào. Nhưng đây là chuyện gia đình…khó nói.
– Anh về thôi. Anh cần yên tĩnh để suy nghĩ. Thằng Lâm đưa a về giúp, Khánh…em vẫn để ý cháu nó giúp a xem nó qua lại trong thời gian tiếp như nào
– Khánh( lão trọc): Vâng, anh về nghỉ ngơi. Mọi chuyện em lo
– Lâm( lão như thương gia): để em đỡ anh…
Ông Công run rẩy đứng dậy và đc lão Lâm dìu ra xe. Ông quá sock và đau buồn…Cháu đích tôn và con gái út…sao lại trái ngang tới vậy
…..
Nó phi về nhà đã gần 12h đêm, sau cuộc nhậu với đám bạn thân, Cường Ly, thằng Hiếu có người yêu rồi, tên Quỳnh hotgirl…con gái đại gia than Quảng Ninh, quen và mê mệt sự lạnh lùng mà lãng tử của Hiếu qua 1 buổi off game trên Hà Nội.
Vào nhà đoán ông đi ngủ, nó đi lên phòng. Vừa vào phòng bật đèn…giật mình vì có người ngồi ghế của nó và nhìn ra cửa phòng… Hóa ra ông Công đang ngồi đó, ông nhìn nó đầy thất vọng và đau khổ. Ánh mắt ông sâu và đầy nếp nhăn, còn nó thì nổi hết da gà. Lâu lắm rồi, nó mới thấy ông có biểu hiện này..
– Ông..
– Con đi tắm cho tỉnh táo…rồi lên sân thượng…ông muốn hỏi con mấy việc. Pha thêm ấm trà! Ông lên đợi con.
Rồi ông Công chắp tay sau lưng chầm chậm đi lướt qua nó. Nó đứng ngây như phỗng, hàng tỉ nơron thần kinh của nó đang vận hành để suy đoán, nó không biết nó làm chuyện gì mà….chả lẽ….
Thất thểu nó vào nhà tắm dội nhanh nước ấm để bớt mùi rượu. Mặc bộ áo ấm, nó xuống phòng pha nước mang lên sân thượng.
Sân thượng nhà nó rộng hơn 60m2, nó lên thấy ông nội đang ngồi đứng nhìn lên trời ánh mắt buồn rười rượi. Nghe tiếng nó lên
– Ngồi đi con
– * Nó ngồi xuống ghế đối diện ông, ánh mắt tò mò* Có chuyện
– Con vs cái Vân từ bao giờ?
– Dạ..?
Như sét đánh ngang tai, nó ù đi, mắt hoa lên. Nó mất tỉnh táo trong mấy giây….ông nó k dò hỏi, mà đặt câu hỏi tu từ, hỏi nhưng lại khẳng định…vậy là…
– Ông…con….
– Hít sâu…ông dạy con những gì…bình tĩnh lại và nói rõ…k dấu giếm. Cơ hội duy nhất và cuối cùng…* ánh mắt ông Công giờ trong trẻo, nhưng trong đó là sự quyết đoán, nó k nghi ngờ ông nó sẵn sàng thanh trừ nội tộc nếu…*
…Có lẽ chỉ 1 phút, nhưng với nó dài như cả đêm. Dưới ánh trăng phản chiếu qua tấm kính lớn phía trên, 2 ông cháu đang nhìn nhau…mọi lời nói của nó nghẹn ứ trong cổ…Nhắm mắt lại, hít sâu liền mấy hơi…nó ngẩng lên nhìn ông…đứng dậy đi lại sát ông nó, nó quỳ gối..mắt đỏ lên..
– Con sai rồi!!! Nhưng con không cưỡng ép nổi…con yêu Út..huhu..ông…con yêu Út…huuu
Chưa bao giờ nó thấy nó yếu đuối như giờ phút này. Trước ông nội, người nuôi dạy nó, người dành cho nó tình thương hơn cả người cha. Nó hổ thẹn và tủi nhục khi làm ông đau đớn đến thế này…
Ông Công run run vuốt tóc nó, mắt ông cũng rơi lệ….
– Đứng lên…dưới đầu gối nam nhi lót vàng…ông…chưa chết. Đàn ông…chết không quỳ gối. ĐỨng dậy…
– Con xin lỗi…huuuhuuu…xin ông…là con sai…là con…Út không có tội…do con ép…huhuuu
– Đứng lên con, nói rõ ông nghe
Nó lê lết ra ngồi chỗ cũ, đôi mắt ướt nhòe, giọng nó khàn khàn….nó kể lại cho ông nó chuyện đi Hà Nội, chuyện ở Thái Lan, những chuyện làm kinh tế, tất cả…
Ông Công lẳng lặng nghe…khi nó dừng lại…2 ông cháu ngồi dưới không gian yên tĩnh,chỉ có tiếng côn trùng và tiếng xe đêm díu dắt….không gian đáng sợ…mỗi ng đang theo 1 dòng suy nghĩ…
– Chuyện đã rồi…con hoạch định tương lai như nào? * ông nó nhìn nó, ánh mắt đã nhạt đi sự đau khổ, có lẽ…ông cũng không biết phải làm sao*
– Con muốn kiếm tiền, chỉ có tiền, con mới giúp những ng con yêu thương được hạnh phúc. Còn về Út….thì…
– …Haizzz…con không định lấy vợ sao?
– …Con nghĩ tới rồi, con sẽ lấy L.A, nhưng cả đời này….con không buông Út…ông ơi!!!…con
– Thôi nào….haizzz….cấm cản nào được đâu…ông cũng không thể đồng tình được…
Ông nó nhát ngừng…vì chính ông cũng đang đấu tranh, ông biết ông không thể cấm cản, chuyện đi quá xa rồi. cũng không thể từ mặt 2 đứa, chuyện vỡ lở…ông chả sống bao nhiêu…chỉ khổ ng ở lại…
– Phù…Con hạn chế qua lại nhà cái Vân. Có người nhìn thấy rồi. Ông không cấm được…muốn cũng không được. Con lớn…con phải có trách nhiệm với mọi hành động của con. Đừng khiến bản thân bị đau…sẽ khiến ng khác tổn thương. Mai gọi cái Vân qua ông nói chuyện. Ngủ đi con…gần sáng rồi
Ông Công lững thững đi xuống nhà, nó chạy theo ông chặt ông nội nó..
– Ông ơi!! Con cảm ơn ông…huuu…ông tha lỗi cho con…chúng con là lũ bất hiếu
Ông nó quay lại kéo đầu nó lại ôm…
– Hiện tại…con hạnh phúc với những gì con có chứ??
– …Con rất thỏa mãn
– Vậy được rồi…ông già rồi. Con cháu mà hạnh phúc…ông không mong gì hơn. Đi, xuống ngủ đi con
– Con cảm ơn ông!!! Con xin lỗi
Ông Công bỗng thấy nhẹ nhõm, ông cảm thấy quyết định của mình thật điên rồ và trái đạo lý…nhưng con ông, cháu ông…chỉ cần chúng nó hạnh phúc…ông dám giết người…thì sao ông k dám….
Nhìn ông nó lững thững đi xuống, nó quay lại bàn châm điếu thuốc. Móc điện thoại nó nhắn cho Vân:
– Anh yêu Em!!!-4h54’—đã gửi.
Nó xuống nhà, nhưng những suy nghĩ và sự căng thẳng chưa vơi bớt khiến nó khó ngủ…khi nó tỉnh giấc đã 17h…nhìn trời đã xẩm tối. Thấy điện thoại có mấy cuộc gọi nhỡ từ Vân và anh em. Nó gọi bảo Vân qua ông nói chuyện. Nó không nói trước với nàng…
…..