Út - Chương 36
C36. Sang Thailand
Về nhà, nó chuẩn bị mấy đồ lặt vặt như củ sạc, tai fone blt,máy ảnh số…. nó tống hết vào cái túi nhỏ đeo hông. Kiểm lại ví tiền, CMND, tiền mặt, thẻ…ổn cả nó gọi cho Út dặn lại giờ khởi hành xong nó đặt báo thức rồi ngủ….
….
Sáng hôm sau…..
Xuống nhà chào ông nội với cô Lệ, nghe ông dặn dò này nọ, rồi ông còn đưa nó 10tr nhưng nó không lấy. Xách túi xuống gara lấy xe thì thấy xe a Xuân đã đợi ở cổng….
Nó ra mở..
– Anh qua sớm thế? Có việc hả a?
– Lên đi, anh tiễn em với Vân lên Nội Bài
– Thôi!!! Em tính đi xe lên đó. Còn lượn, nên mới đi sớm. Chiều mới bay mà. K có j đâu. Giờ ae đi ăn sáng đi. Qua đón Út nữa!
– Uhm…vậy cũng được. Đi….
……
Mấy ae ăn sáng đến 10h sáng thì nó bảo Xuân chở nó vs Út về nhà nó. Chào tạm biệt a Xuân, rồi lại nghe ông dặn dò Út…đau đầu. Đến 11h nó vs Út mới đi. Nó quyết định đi xe khách lên Hà Nội, rồi bắt taxi lượn lờ Hồ Gươm tí rồi mới đi. Nó muốn tận hưởng cảm giác bên Út càng nhiều càng tốt.
Vân thấy lạ là sao nó lại đi xe khách chứ không bắt taxi lên thẳng Nội Bài, hỏi thì nó cứ ậm ừ lảng đi.
Ra Cầu Rào rồi ngồi xe chạy lên đến Gia Lâm, nó gọi taxi đi Hồ Gươm. Nó dẫn Vân đi dạo ở Hồ Gươm, ăn kem thủy tạ, rồi chụp choẹt, selfie tứa lưa. 2 người nhìn như cặp tình nhân vậy. Vân thấy vui lắm. Nó chụp Vân không biết bao nhiêu kiểu. Nó muốn tạo album để lưu giữ kỉ niệm chuyến đi này. . . . . . Và,Nó không nghĩ chuyến đi này mang đến cho nó nhiều trải nghiệm khủng khiếp như nào! Hồi sau mứi nói
….CHạy ra Nội Bài vừa kịp lúc thằng HDV du lịch đang nghển cổ nhìn 2 đứa zời đánh đến sát giờ còn không thấy đâu. Làm thủ tục, check in đủ kiểu. Nhưng an ninh sân bay mình vẫn nhẹ nhàng và kém so cới các sân bay quốc tế.
Ngồi máy bay, qua khoảng time bay lên tránh ù tai, xong nó mới nó đeo fone cho Vân rồi bật bài “ hãy là của riêng anh “, nó ngồi nhe răng ra cười. Vân bỉu môi, sến chúa, chuối cả nải…nhưng tim nàng thì đang rộn ràng vì xúc động. Cả chuyến bay, nó cầm tay Vân k cho dãy. Cứ xoa, rồi nó nghịch các ngón tay nàng, tay Vân trắng, thon dài. Nhưng có chút gân xanh do lao động nặng. Nó vuốt ve tay nàng, thương nàng chịu khổ bao năm qua. Nó mò toàn bài não nùng xẩm xến cho nàng nghe, đều với nội dung na ná kiểu…hãy cho a cơ hội được yêu em í
21h…máy bay hạ cánh xuống sân bay Suvarnabhumi Bangkok. Làm thủ tục hầm bà lằng đến 22h30 cả đoàn về khách sạn.
Khách sạn nó ở ngay gần chợ đêm Bangkok, 2 người bàn sẽ đi chơi vì háo hức, nhưng cả ngày quá mệt, nên khi Vân tắm xong ra thấy nó đã vắt lưỡi sang bên ngủ rồi. Nhìn nó ngủ, nàng thấy thật đẹp. Nó đàn ông, chững trạc đó chứ. Chỉ tiếc…nó lại là cháu ruột nàng. Trằn trọc nghĩ vẩn vơ, mãi muộn nàng mới ngủ.
Sáng dậy, 7h tập trung đoàn bàn giao khách cho hdv bản địa tên Xi hay Xiu j j ấy. Nó ra hỏi về cách tìm cây ATM và sim điện thoại để gọi bên này. Sang đây thì 100% đc ăn buffe. Ăn xong nó bắt taxi, dân Thái đúng dân của đất nước du lịch. Với vốn tiếng anh của nó thì dễ dàng trong việc giao tiếp. Nó với Vân đi chơi khắp nơi Bangkok, cứ thấy chỗ nào lạ, hay hay là 2 người lại vào xem, ngó nghiêng rồi chụp ảnh. Nghe quảng bá nào là Big C với Robinson của Thái ghe lắm, nó vào xem thấy cũng bình thường. Chỉ đc cái nó qui mô, sạch và hiện đại hơn. Ah mà đc cái đồ giả hay đồ thật rõ ràng hơn VN mình. Nhân viên bán hàng thì đéo biết đâu là nữ đâu là nam chuyển giới thành.
2 người lượn chán, đến 6h tối nó kiếm 1 quán ăn TQ vào để 2 người ăn tối. 1 ngày trải nghiệm đường phố, cuộc sống ng Thái khiến 2 người vừa mệt vừa đói. Ăn no căng bụng, 2 cô cháu mới lê lết gọi taxi đi ra chợ Khao San với Ratchayothin. Nó bảo taxi đưa 2 người đi Ratchayothin trước.
Qua chợ, 2 người đi dạo khắp các ngõ ngách xem các đồ lưu niệm lạ lẫm.
– Út mệt không?
– * Lắc * Hông…vui thật. Lâu lắm rồi út mới thấy thả lỏng thế này! Cảm ơn Minh!
– Xì…cảm ơn không ah?
– Hứ * lắc mông đi thẳng*
Nó vội đuổi theo. Nó mua cái áo tank top hình đầu lâu với cái kính có hình bông hoa nở, nhìn không thể ngửi nổi. Nó mua thêm cái kính thunglife bắt nàng phải đeo, với cái mũ snap. Soi gương 2 cô cháu cười ngoác cả mồm, cứ thế ra đường đến dân du lịch cũng phải ngoái nhìn cặp đôi khác người. Nàng mặc cái quần sooc bò cạp cao, nhưng ống siêu ngắn, mỗi bước đi là cái mông cứ rung rinh làm bao ánh mắt phải ngoái theo. Cùng áo cup ngực, còn nó thì quần đùi áo tanktop, dép tông. Kéo nàng qua mấy cửa hàng trang sức thủ công cứ thấy nàng thích là nó mua
– Thôi…mua lắm thê. Về có đeo đâu
– Kệ! mua đi. Về treo làm kỉ niệm. hì
– Điên!!
– Người điên biết yêu!
– Zề????
– Lý Hải…Út nghĩ j hả? Xì
– Dẻo mỏ.
Cứ vừa nhấm nhẳng vừa chí chóe trêu nhau. Đến lúc đến cửa hàng có ánh đèn tù mù, nó tò mò nhìn vào thì thấy bày toàn cu vs bướm giả đặt trên cái sạp, giống cái nia ở Việt Nam í. Nó ha há cười rồi kéo nàng ngồi xổm xuống xem. Nàng ngại đỏ mặt cứ dằng lại
– Hấp này…đi..kinh bỏ xừ
– Hahahaaa..cái này giống cái để đấm lưng này. Mua về cho ông nội dùng Út nhở
– Luyên tha luyên thuyên…biết còn giả vờ
– Ơh…thế là cái j? Hả Út
Nó nhăn nhở nhìn nàng, Nàng nguýt nó rồi đứng dậy cong cớn bỏ đi. Nó đuổi theo khoác vai nàng thì thầm
– Út mua không? Minh tặng mấy cái…ha ahaahahah!!!
– Đấm chết giờ….đây mà thích có mà đầy. Hàng thật chứ phải chơi hàng giả ah
– Êu…kinh
– Lại chả kinh…xì…ơh…kìa…nhiều cái hay chưa
Nàng thấy sạp bán bật lửa các loại, lạ sà vào xem. Đi chán nhừ cả cẳng, nó bảo Vân
– Út..sang chợ Khao San chơi đi. Bên nó nhiều đồ ngon lắm. xong đi nghe nhạc Jazz cho giống quí sờ tộc
– Uhm…mỏi chân lắm rồi. Tí kiếm mua đôi dép khác. Đi giày bệt tức chân lắm
– Kia kìa, vào mua đôi
Nó kéo Vân vào cửa hàng thời trang bên đường. Nó bắt Vân đi đôi dép đúc hình đôi chân khủng long. Nàng quyết khôg đi, chọn đôi tông cỏ 150 bath.
– Bẩn tính, toàn bắt ngta dùng đồ khác người
– Đẹp mà. Trông dị dị
– Dị làm j, làm ng thường k thích đi thích dị hợm. Dở hơi ăn cám lợn
– Xời…sang đây quen ai mà sợ. Cứ phá cách điên mấy hôm cho sướng..
– ….Cũng đúng…Chơi…sợ gì nhợ!!
Nàng quay lại mua đôi dép kia với cả cái nón có hình fuck life
Nó nhe răng cười, nó muốn thấy Út thật thoải mái bên nó. Không ngại ngùn bất cứ điều gì hết. Điện thoại nó reo, bắt máy
– Vâng…e nghe..Dạ? Anh yên tâm mà. E đang đi chợ khao San. Rồi đi phố đèn đỏ. A đừng lo. Hì…vâng a yên tâm