Út - Chương 34
C34
Sáng hôm sau đến 10h nó mới mò dậy vì đói quá. Ăn sáng xong nó phi qua trường học tiết cuối, có môn Toán nó thích. Tiện lấy bài vở nhờ mấy đứa ở lớp chép hộ, với mượn vở chúng nó về chép. Bù lại những hôm trốn tiết.
Trưa nó về, thấy ông ngồi xem tivi. Nó phi lại ngồi ôm tay ông nó
– Hôm qua ông đi tìm bà cho cháu ah?? ( nó nhe răng ra )
– Sư mày, đi có việc chứ bu bà gì
– Ông đi đâu thế
– Qua nhà thằng sếp cái Út, nhờ nó để ý, giúp đỡ con bé
– Ơ…đùa. Sao ông bảo cháu 1 câu. Dở rồi
– Sao…mày lại làm gì đây? ( Nhìn nó nghi ngờ, ông Công nhíu mày )
– Cháu chưa kịp thưa với ông. Haizzz…cháu muốn mở kinh doanh riêng, để cô Út quản lý. Đỡ phải đi làm xa, đỡ bị chèn ép. Ông thấy sao?
– Đmm thế mà không nói sớm 1 câu. Làm ông phải đi ra ngoài 1 chuyến
– Hì hì…mấy hnay đi suốt chưa ngồi với ông nên quên mất
– Thế định làm như nào
– Cháu mở phòng Gym. Cháu đầu tư 4 tỉ, ông có góp tí cho con gái rượu không. 2 tỉ cho vui?????
– Móc că…. Cứt ra !!! Ông mày mà có tưng đấy tiền thì khỏi bàn
– Hé hé….cháu đủ tiền để giúp Út, nhưng theo ông cháu nên nói qua với các cô, Bác không?
– Nên…chuyện trong nhà cứ bàn bạc. Tự làm có khi lại bị trách.
– Vầng…cháu lên phòng. Ah….ngày kia cháu đi Thái Lan với Út. Ông ở nhà…ngoan nhớ…
– Sư mày !!!
Nó tót lên phong, ông Công nhìn nó đầy yêu thương và tự hào. Thằng cháu đít nhôm này không hề khiến ông thất vọng chút nào.
Lôi vở ra nó ngoáy nhoay nhoáy bài vở cho đủ thủ tục. Dạo này lắm việc, nó sinh lười học quá. Toàn lượn lờ ngoài đường. Thôi!, qua đợt này. Mọi việc vào quĩ đạo nó cố đi học đầy đủ vậy
Ngồi viết bài thông lèo đến 5 rưỡi a Tường gọi báo nó giờ và địa điểm cho nó, nó mới dậy tắm và báo anh chị Xuân 6h15 qua nhà nó đón nó!
Tắm gội sạch sẽ, nó ăn mặc đứng đắn chút, bóp sáp cho ngon zai tí.Rồi xuống nhà đợi a Xuân.
Đúng giờ thì Xuân gọi, 2 vợ chồng ăn mặc đúng như doanh nhân thành đạt. Xuân nhuộm lại tóc đen, lái xe qua đón nó. 3 người phi lên quán Hải sản trên LHP. Vào nhà hàng, nó gọi a Tường. A nói gần tới rồi. 3 người báo tên để lấy phòng đặt trước. Xong ra sảnh ngồi uống nước. A Tường lái con C200 bản thể thao qua, có chở thêm 1 ông chú nhìn tầm gần 50t. Nó bước xuống bậc thang đón 2 người, nó cúi chào và đưa tay ra với ông chú trước…
– Cháu chào chú, cảm ơn chú bớt chút thời gian quí giá qua với chúng cháu!! Cháu tên Vương Minh ạ! Dạ…mời chú với anh vào..cháu đặt chỗ rồi ạ!
Đi hơi lùi sau ông ấy, nó đưa ổng cùng mọi người vào phòng. Sau khi ngồi xuống, nó giới thiệu sơ qua với ổng.
– Dạ! Cháu xin giới thiệu với chú. Đây là a Xuân, đây là Vợ a ấy, chị Xuân ạ!
– Xuân, Loan: cháu chào chú! Chú khỏe ạ!
– Đây là chú Trung, làm bên…. ( Mình k muốn dính dáng chính trị, đoạn này sẽ lướt, vì cũng không máu lửa gì. =))))
– Chào mọi người! chuyện thì Tường nó nói qua với tôi rồi. Người 1 nhà, không cần quá khách sáo. Thằng này, ít tuổi mà có chí lắm biết không. Về thì nói bác Trung hỏi thăm bố, lâu không có thời gian ngồi với bố mày rồi.
– Ôi! Cháu xin lỗi! bác trẻ quá. Hì…vậy cháu cũng k dám khách sáo đâu ạ
Nhân viên chuyển đồ với rượu lên. Nó rót bình nước hoa quả dầm ra cho mọi người
– Dạ, ly đầu cháu xin cảm ơn bác. Mong bác giúp đỡ cháu. Cháu trẻ người còn ngu dốt, mong bác chỉ bảo
– Oh…sao lại nước này. Rượu đâu, k phải lo sức khở cho tôi. Tôi còn khỏe, yên tâm đi. Có thằng cháu thương bác thế này, k giúp mày thì giúp ai. Đi, đổi rượu. Hnay để bác xem con của bố Quang tửu lượng thế nào
– Hì! Bác cứ trêu cháu. Gừng càng già càng cay,chúng cháu trẻ người…không dám
– ……
May mắn khi mọi chuyện suôn sẻ, bữa tiệc diễn ra vui vẻ. Hóa ra ông Trung trước cũng không lạ gì bố mẹ nó. Nó quên là bố mẹ nó làm về xây dựng. Tránh sao được sẽ qua lại với bên…..
Cuối bữa, lựa lời khéo đẩy. Nó xách cặp và kín đáo nhét phong bì vào cho ông Trung. Mời ổng đi uống chút nước giải rượu nhưng ổng từ chối với lý do sợ sư tử ở nhà . Tiễn ổng với a Tường xong, a Xuân cũng lai nó về nhà nó.