Truyện Ở Khu Vườn Nhà Ông Tiện - Chương 41
Chị tiết..
Im lặng………
Trong tôi chỉ có nhịp thở đang cồn lên.cảm nhận tình cảm. tình chị em như một sợi dây vô hình đã tồn tại ở khu vườn, giờ đang căng ra đứt gãy vì vì hoàn cảnh, vì thời gian và không gian xa cách hàng ngìn cây số.. níu kéo, làm động lực cho chuyến đi..bởi những cảm giác ân tình ngày xưa để lại, nó vừa làm tôi trân trong xen lẫn tình cảm mến thương, vỡ ra hân hoan trong lòng.. vượt lên trên tất cả , khi thấy cuộc sống sung túc đủ đầy mà gia đình nhỏ chị đang có, nó làm cho chuyến đi này thật ý ngĩa vì những đứa con của làng quê, của khu vường nhà ông Tiện đã làm được những điều mà tiền Nhân chờ đợi, ly hương nhưng không chịu cảnh bọt bèo vẫn đau đáu nhớ về khu vườn, mảnh đất của tổ tiên
Im lặng……..
Chỉ có tiếng trống ngực chị đang đâp mạnh ở phía sau lưng..nó ấm. nó mềm mềm, làm gợn lên cơn sóng lan truyền trong huyết quản , nó mách bảo đấy là một phần thân thể chị, cái phần đẹp nhất của chị nhô ra, cái phần nuôi sống loài người và cũng làm cho những người khác giới, lay lay, rung lên…khả năng dục tính
Cơn gió từ cuối sông thổi vào nhè nhẹ, cơn gió của lòng tôi chàng trai ba mươi, tuổi đang xoan …chạy ngược theo dọc thân người, bởi phía sau cảm giác như chị Tiết đang ép nhẹ trở vào..gần lắm, cái phần nhục thể
Không gian như lại vỡ .., khi tiếng sóng nước nhẹ nhẹ dội vào hàng cọc dưới chân…óc ách..rì rào xô lên thoải đất rìa cồn, nước nhẹ rút ra …dòng nước gữa con sông bị chèn lên, dãn ra xô dạt vào bờ.ì oạp..âm thanh sóng nước
.ngoài kia chiếc ghe chở nặng đang lầm lùi xuôi nước ..trên không gió sông lúc khoan, lúc nhặt .., mang theo mùi dầu, mùi đất mảnh đất miền tây..hất lên ngọn tóc mai chị tiết lay lay, lất phất quàng qua….bay bay,
ngứa ngứa .tôi đưa tay lên, nắm nhẹ đuôi tóc, kéo ngang, vài sợi căng ra, băng ngang bay bay theo gió cọ vào cánh mũi, thoảng .. mùi thơm hương tóc, hương dầu ..hương người khác giới thật gần .. bất động, mắt tôi vẫn hướng vào dòng sông vô định nhưng thay vào đó từng giác quan đang đo đếm, phần nào phía sau chị tiết đang áp nhẹ , sát vào..
Bày tay chị chuyển động, lần lần ngược lên sau gáy…nhồn nhột..buồn buồn, lan ra khoảng lưng con trai chưa vợ..
..quá khứ khu vườn đêm vắng theo cơn gió chướng từ phương bắc đổ về.., mùa gió mang theo hơi lạnh se se ,rơi rụng hơi nước dọc đường giờ tới khu Cồn, mặt sông đêm cồn tĩnh lặng..
chị.người chị năm xưa vẫn còn cô đơn .nó như số phận , cay cay trong cảnh lỡ thì , phận đời con gái, vẫn ao ước, vẫn nỗi niềm mong chờ những phút ái ân, mong chờ một lần làm mẹ, tháng năm mòn mỏi , cơ hội như sắp cạn rồi
giờ ..
Một vòng tay, một tấm thân, gữa đêm thanh vắng xa nhà ..chỉ có đứa em làm điểm tựa khi nắng chiều sắp tắt
Chị…
Im lặng……
Em luôn mong chị may mắn và hạnh phúc
Người tiến ấm quá,
tiếng chị làm vỡ đi dòng suy ngĩ của tôi, cao thật..chị đứng chỉ gần bằng vai..
Vâng ..em cao mét bảy hai mà chị
Thế có cô nào chưa, ba mươi rồi đấy
Cũng có..nhưng ở mãi bên kia, từ ngày về đến nay em cũng thấy chán chán chị ạ
ấy chết ..sao lại thế
em cũng chả biết nữa..chị chả hay bảo số chị nó thế còn gì, chắc em cũng vậy
chị khác..chị già rồi..chị là thế hệ ngày xưa…nó khác ..hôm rồi chị điện thoại nói chuyện với con dâu mợ Khải, nó nói giờ ở làng thanh niên khác nhiều rồi .yêu đương tiến bộ lắm
tôi bật cười….
em cười gì vậy
… Đọc truyện sex tại Truyen VKL .com
tại em thấy chị nói câu tiến bộ
em cũng nge giờ yêu sớm lắm, không nhút nhát như ngày xưa
vì dục tình là bản năng tự có , nó cũng như hơi thở..
vậy cũng hay em nhỉ, chả bù…
bù gì chị..
thì ngày xưa, thiệt thòi
sao biết đươc..chuyện đó ngàn xưa có ai khai ra đâu
chị đấm nhẹ vào vai..
tính chọc chị à, chuyện vậy ai nói ra được..thôi thì cũng là kỷ niệm
tôi bảo.. nó cứ làm em nhớ mãi..ngày ấy
thôi quên đi em ạ, ngày ấy cũng là do hoàn cảnh..làm người ta yếu lòng
nhưng với em .đó là những phút giấy chân thực nhất..ngọt nhất cuộc đời
em nói nge thích nhỉ .
thật mà chị..lúc đó tò mò háo hức …như người đắm tàu..đói khát khám phá đảo hoang, vội vàng lên khám phá nơi ấy, trên đảo có gì……..
ừ …chị cũng thấy vậy…
im lặng…..
tôi nhẹ day mình quay lại……
chị rời nhẹ tay ra.. bàn tay chị vẫn vịn hờ…
chị hỏi..bao giờ em quay ra ngoài ấy
em cũng định ghé thăm chị..được đi thăm thú thế này là vui rồi..sắp tết rồi, em phải về trước tết chị ạ
vậy là chả biết bao giờ .chị em mình lại được gặp nhau..
xa quá….chị chỉ mong có dịp về lại khu vườn..mong thấy được khung cảnh ngày xưa có chị có em..cuộc sống không giàu nhưng bình an tiến ạ
em ngĩ thời gian hay đổi..cuộc sống mỗi người phải khác.chị lập gia đình đi, chị nhé
im lặng…
Mai lại lên xe rồi….
Ngập ngừng ..tôi đưa tay ra ..
Chạm vào tóc chị…vân về vài lọn tóc trên đầu
Hương thơm tóc chị ..vài lọn tóc đùa đừa trong gió bạy ngược vuốt ve lên mặt
Cái thế đứng ..tôi dựa lưng vào lan can chìa ra mặt nước, khoảng cồn trước mặt chỉ còn màn đêm tối thẫm , le lói , tán cây vài ánh đèn đường…
Bất ngờ chị tiết ngẩng nhẹ mặt lên…
Bao nhiêu đau khổ , bao nhiêu nhớ nhung..tản ra..trôi đi theo con nước ngoài sông..
Thật gần, chỉ có khuôn ngực chị tiết thật đầy..cùng chiếc răng khểnh , nụ cười của chị in vào tâm thức năm nào ..giờ hé ra cùng không gian tĩnh lặng.
Chị …chị tiết
Một bên má chị ..từ từ chạm xuống ịn vào khuôn ngực…
Chị..chị lập gia đình đi..sau này còn có con để mà nương tựa..
Chị ngước mặt lên..không nói… tay chị vòng nhanh lên gáy kéo môi tôi xuống
Ngút ngàn…không gian bao la ..không gian vùng đất mà điệu hò đêm vắng như ngân mãi khắp cồn..bung lên , dậy lên ..chị ép nhanh cả thân người vào..hển hảo vội vàng , miết sâu nụ hôn chị tiết…không điệu ngệ, chỉ có khát..có mong, vội vàng, muộn màng mười năm trút xuống..
Tôi gỡ mặt sang một bên thật nhẹ….tôi ngỡ ngàng..tôi cũng không mong đón nhận điều này..nhưng con người, đã là con người ai cũng trải qua những phút yếu lòng..chỉ còn hai chữ bản năng..để cho bàn tay tôi vô tình vòng qua lưng chị
Cứ thế ..nụ hôn không ai chuẩn bị, không ai tô vẽ , gợi mở tầm thường. giờ nó vượt lên .. chỉ thấy tấm thân căng lên, nửa phần hạ thể như cứ muốn áp vào..dụi..day…tìm nơi chuyển động..
Chị rướn mình lên miết hơi sâu lần nữa…ngẹn..căng..đáp trả tôi dụi lưỡi vào… đầu lưỡi ..đâu đó..nới ấy như muốn vỡ òa….
Rắc ..rắc…lan can rung rinh
.thật căng..tôi như hoa mắt…bừng lên, giật nhanh ….
Thinh không chùng xuống đêm trên cồn bùng nhanh ngọn lửa..để rồi chìm vào tĩnh lặng………
Nhường cho âm thanh..
Tiếng bước chân ông bà người pháp đi cùng bé Yến..gõ nhẹ mặt đường…
Tôi, chị buông ra..
đâu đó trong hai lớp quần đang dịu ….dần thòng xuống…….
Còn nữa……………………..