Truyện Ở Khu Vườn Nhà Ông Tiện - Chương 40
Vậy là sắp sáng rồi ..căn phòng yên tĩnh lạ thường, tiếng chân chị tiết đã đi ra phía trước ..tôi dụi mắt ngồi dậy, lại úp mắt xuống gối, cái cảm giác chưa tỉnh hẳn cứ mê đi.ừ nhỉ, sáng nay mình đi miền tây ..chả biết nơi ấy khung cảnh thế nào
Nhớ lại buổi tối hôm qua , chị Hạnh tiếng điện thoại đổ chuông liên tục chị vừa trà lời , vừa gọi tới số khác , đôi lúc chị gắt nhặng xị cả lên ..lát sau chi đi vào nhìn tôi thở dài ..oan than, làm lụng cả năm tưởng chuyến hàng xuôn xẻ, tiện có em vào chị em mình ngỉ ngơi đi đây , đi đó thăm thú một chút , tính ghé ngôi chùa miền tây ai dè ra cơ sự thế này..
Tôi hỏi sao vậy chị
Chuyến hàng bị đòi bên B đòi hỏi thêm thủ tục. ở cảng bộ phân kho vân điện về nhà máy yêu cầu xuống bổ sung rồi mới đươc lên xuất hàng, mai chị phải đi cùng mấy người xuống cảng điếu chỉnh lại vận đơn..làm ăn với mấy thằng khửa khửa này rắc rối quá, chắc nó tính gây rắc rối để đòi mình hạ giá đấy mà
Tiếng con bé yến ..mẹ vậy là nhà mình không đi nữa hả,
vẫn đi chứ, ngày mai con với Bá tiết và chú tiến cứ đi chơi , mẹ đi xe của nhà máy ..
Tưởng có mẹ đi , mua quà cho con.. vậy là tiêu tan hy vọng
Ái chà chà..cô nương còn thiếu gì nữa nào ..mà tính mè nheo mẹ nữa vậy
Thội vậy tiến nha ..không sao đâu có chú Năm lái xe rành rẽ mấy nơi thăm thú miền tây lắm
Me cho con đi (…..) nha.ở đó có ngôi nhà xưa mà nhà văn pháp đã lấy bối cảnh viết tiểu thuyết người tình. Vừa rồi người ta đóng thành phim nữa đấy
Tôi ngồi bên này cười tủm tỉm, vậy là con bé đã coi bộ phim có cảnh mãnh liệt đó
rồi..giờ chuẩn bị lên đường
cộc cộc…dậy chưa tiến
em dậy rồi ..tôi mở của ra..chị tiết đang lúi hủi chải đầu
4 giờ màn đêm vẫn bao phủ ,ánh đèn đường sáng rực, hắt vào khỏang sân nhà chị tiết bên kia nhà chị hạnh cũng đã sáng ánh đèn…
.. buổi sớm mai tĩnh lặng , xe lao nhanh trong màn đêm buổi sớm , cái yến ngồi ghế trên dăn dở..chị tiết bảo Yến lấy cái áo gió choàng lên kẻo lạnh
Tôi ngồi im lặng khoảng ghế gữa tôi và chị tiết còn một khoảng hở ..cảm giác thật nhẹ nhàng. Ngĩ lại ..cũng mừng cho chị, cuộc sống ở, đầy đủ cùng người thân ..nhưng những gì của riêng chị thì vẫn chẳng có gì
Hôm qua thấy chị ngồi tư lự, tôi hỏi
Chị bảo
căn nhà này trước đây là nhà dì hạnh ở , hồi chị mới vào trước mấy người vẫn ở chung, nhưng cách nay 2 năm cao su được giá, có tiền, chị hạnh cất căn nhà lớn hơn sang phía bên kia..vì chị là dân làm ăn cũng cần có căn nhà bề thế, căn nhà này chị hạnh bảo giao lại cho chị Tiết, để chị có tâm trạng thoải mái lo cho những gì riêng tư, chị em cũng thương nhau . căn nhà chị hạnh giao lại làm nời đặt bát nhang thờ bà tiết
chị bảo số chị nó thế rồi , nụ cười hiền hòa hình như tâm trang chị cũng chả chờ đợi điều gì…từ ngày dì Hạnh rời qua ở bên kia , bên này chị vẫn phòng không gối chiếc
Tôi bảo thế …từ lúc vào đây chị không ngĩ tới ai à
Cũng có, ngày mới vô, ngỉ ngơi thời gian chị cũng cùng chị hạnh đi làm quản lý điều hành nhân công các vườn cao su tiểu điền, cũng tiếp xúc người nọ người kia, dì hạnh cũng đưa bạn bè người này người nọ ở xí ngiệp về, người thì chết vợ..người thì đàn ông cũng quá lứa lỡ , người thì ..ôi.. cứ tùm lum nhưng kết quả thì chị vẫn là hư vậy..chị bảo chả muốn ngĩ ngợi gì nữa..duyên tình nó mà có thì nó tự đến thôi..cái yến đôi lúc cười ghẹo bảo ..bá đợi thần tượng thế nào để con lên giáo sư google soạch một phát là thấy liền
Hay là số phân..hay là chị có căn tu..hay là chị còn nặng lòng ..về những ngày ở với khu vườn
Hôm qua chị bảo đôi lúc chị cũng lên chùa..tĩnh tâm trước của phật
Ló dạng ..xe chạy xuống vùng đất bằng phẳng , cao tốc đây rồi ..ánh bình minh ló dạng, không gian phẳng trải dài đến tận chân trời. đường chạy trên cao, dưới kia là những cánh đồng trải dài ngút ngàn tầm mắt ..lâu lâu một khu nhà xóm, ấp trồi ên như ốc đảo , miền tây,miền tây thân yêu vùng đất trù phú phương nam xanh mướt đây rồi
Trong xe vẫn tối mờ
Bất giác tôi thấy bàn tay chị tiết nắm bàn tay, thật nhe..không hiểu chị đang ngủ mơ hay là tỉnh tôi vẫn thả tay buông hờ trên ghế..cảm giác ấm..gần..len lỏi trong lòng
Xe dừng, trạm ngỉ , lao xao tấp nập tiếng người, bữa sáng trạm ngỉ cây trái bày dọc lối đi .thật trù phú .. vùng đất phương nam hôm nay tôi hiện diện,
chợ nổi ..nơi hội tụ của các dòng sông, cảnh bán mua tấp nập những chiếc ghe ,chở nặng sản vật của đất miệt vườn .. cây bẹo buộc lên từng loại hoa trái người mua, kẻ bán xôn xao nơi bến sông sóng dập dềnh . chiếc ghe nhỏ, cô thôn nữa miền tây, áo bà ba khuôn ngực nhô cao , hai tay tung tẩy mái chèo. ..man mác dòng sông, sông nước miền tây bao la ì oạp vỗ nhẹ mạn thuyền . tôi đưa máy ảnh lên cái yến nhổm người ngiêng đầu kề vai chị tiết..
chú ơi bao nhiêu tiền một ký, ở đây bán theo chục . chục 12 trái chú ơi..tôi cười, đong đếm, ngôn ngữ cùng miền ..chị tiết bảo mua bưởi ăn đi tiến..
Chú Năm bảo .ăn ít trái cây thôi để bụng lát nữa chiều sang bên cồn vườn trái cây tha hồ mà thưởng thức
Chiều, nắng dịu, chú Năm ở lại trông xe, tôi cùng chị tiết, cái yến xuống ghe qua cồn ,trên ghe có vợ chống người pháp già ..cái yến bonjour..bà người pháp chào lại thân thiên, nó giới thiệu về tên con sông chiếc ghe đang chạy qua..tên cồn vùng trái cây trù phú, bà cười rạn rỡ ,..merci.. ngôn ngữ qua lại kết hợp chỉ trỏ ngón tay
Chị tiết bảo nó học phổ thông tiếng anh nhưng vẫn học riêng môn tiếng pháp ở trung tâm đào tạo, nhìn nó thật tư tin, tự nhiên ăn nói, lớp trẻ hôm nay khác hẳn những gì của tôi hơn mười năm trươc..phong cách giống mẹ , tự tin khác hặn chị tiết hiền hòa
Ghe cập bờ…
Chị và anh cứ thoải mái vé vào khu du lịch vườn đã có phần thăm thú và ăn trái cây thoải mái , chỉ khi nao khách mua trái cây mang về mới tính tiền, ở đây có hơn 20 khu vườn , trải dài theo dọc con sông, các anh chị có thể đi bộ, thuê xe lôi, hay xe đạp đều được ..về ăn uống ở đây có đủ món ăn uống, theo ẩm thực nhà vườn , nếu muốn tua tát ao bắt cá anh chị đặt, sáng mai em tổ chức..ngỉ đêm lại có phòng đơn , phòng đôi trên sát bờ sông ban đêm đẹp lắm
Tiếng anh nhân viên vẫn thao thao giới thiêu..
Vậy buổi tối có gì giải trí không em
Có anh ạ có đàn ca tài tử , hát với nhau..phòng karaoke đều có cả..anh chị nên ở lại đêm để thưởng thức không gian sông nước
Tôi điện thoại sang chú Năm ..không sao chú với cô cháu cứ ở lại bên đó cũng được, tôi ở bên này trông xe…
Cái yến điện thoại về ..mẹ nó bảo cứ thoái mái ..tiếng mẹ nó cười nhưng lại than van vì tiếc chuyến đi ngỉ ngơi ..vùng sông nước hữu tình
Cái yến phiên dịch lại cho vợ chồng ông người pháp ..họ gật đầu đống ý cùng ở lai với chúng tôi
Phòng ngỉ là các bun ga lô ..nhà sàn bê tông đóng cọc trên mặt sông, cột gỗ , phía ngoài thưng lá dừa nước, từng nhà 2 phòng sát nhau, phía trong tường thạch cao phẳng phiu mát lạnh..cây cầu nhỏ chạy từ bờ , trên mặt lát những thân cây dừa ..tiếng sóng vỗ về ì oạp ..tôi như muốn a lên …sông rộng , bao la tàu ghe lên xuống, chạy theo con nước… ngoài kia nước đổ ..xuôi dòng
Cuối vườn ,,chiều muộn nắng vàng sắp tắt , xa xa hàng ngàn cánh cò tụ lại khu vườn …chao liệng..sân chim ..ôi.. thiên nhiên khung cảnh hữu tình..trên cái chòi cao ông bà người pháp miệng suýt xoa..đỏ rực cuối trời loe lên tia nắng..như lạc vào cõi thiên đường.., đất trời, nước non mình nơi đâu cũng đẹp
Buổi tối ..cả khu cồn như chìm vào tĩnh lặng , bầy giơi..bầy giơi ngọn thị khu vườn ông tiện như lảng vảng đâu đây ..trái cây dẫn dụ ..vị ngọt phương nam, thơm lừng hương vị trái xoài..tôi chợt ước có chị liên mang ra rổ thị….tiếng đơn cò réo lên, đệm lại,lắng sâu đây tiếng đờn kìm, hòa trộn vào như hai giọt nước thả ra không gian mộc mạc hữu tình..điệu hò phương nam như lay động tâm hồn, man mác vọng xuống mặt sông..lẫn vào cơn gió thổi về, trộn vào con nước tản ra, xuôi dòng ..âm thanh như như tiếng lòng…vô định
Đêm trên cồn như tạo lên ngịch cảnh..bản nhạc ( dạ cổ hoài lang ) của thi nhân nam bộ Bác Sáu Lầu như lay động mặc khách tao nhân, tiếng đờn kìm réo rắt thay cho cho tiếng lòng ngịch, đau khổ trong nợ duyên ngang trái,.. câu hát ân tình…câu truyện gần trăm năm trước nay tái hiện về ..bên kia bàn cái Yến ngồi nge dịch lại cho ông bà người pháp gõ tay theo nhịp phách.. bên bàn này chị tiết ..như cũng thả hồn…cùng từng nốt nhạc, đau khổ, chia ly..đoàn tụ, xót thương..tiếng đàn ai oán ..nức dậy trong lòng…để rồi hôm nay dạ cổ hoài lang lòng tôi như còn đang vô vọng
Tôi nhẹ đứng lên..bước chân lang thang trên con đường ..đong đưa chùm xoài trĩu năng
Không gian như trở về hơn mười năm trước .
.mở cửa căn phòng..lan can tĩnh lặng .
.bến sông năm xưa ,đêm ấy ..tôi, chị Liên mang mấy sọt hồng
..trên ngọn khúc sông , xa xa cây cầu lớn bắc ngang , ..ì ì tiếng xe.. ánh đèn lao xao tỏa xuống mặt sông như túi vàng ai đổ xuống
.., óc ách ..nước đạp vỗ bờ , ngoài kia con tàu chở nặng ngược dòng ..con tau vượt qua mặt sông chìm vào không gian tĩnh lặng…
Bình bình ..tiếng ghe chở nặng vọng vào như tiếng con đò chợ chĩnh … vào vùng nước xuáy, đò ngiêng thân ai nhẹ chạm vào
Ước gì…chị liên được chúng kiến cảnh này…
Không gian ước lệ cắt ra khi…chân ai đang bước, gõ lên cây cầu bắc ngang căn phòng chìa khoảng nước mặt sông
Tiếng bước chân nhẹ nhẹ vào phòng, ..bước ra lan can
Thật chậm..hồi hộp..tim tôi như chờ đợi,.. tôi không ngoảnh lại
..tiếng chị tiết
Sao em đứng ở đây
Cảnh đẹp quá chị ạ, giống như bến sông xuống chợ Chĩnh năm nào
Năm đi bán hồng
Đúng chị ạ
Chị biết
Biết gì hả chị, cái Yến đâu rồi
Nó vẫn cùng hai ông bà nge hát, đang đến tiết mục hát với nhau, mấy đoàn khách kia,có ông xin xỉn lên hát chả hay..chị đoán em ra về…
Em tính về coi lại mấy bản vẽ trên máy tính, thấy cảnh đẹp quá..làm em chợt nhớ về quê mình
…chị sống trong này nhiều lúc cũng nhớ về quê lắm
Chị còn nhớ nhiều không
Có…
Em.. bao năm, lúc nào cũng mong chị hạnh phúc
Cũng chả được, hình như số chị nó thế
Lúc ấy chị gặp khó khăn chồng chất..nhưng bây giờ qua hết rồi..
Tôi nãy giờ nói cùng chị, nhưng cũng chả biết chị đứng ở góc bên nào..tâm trạng hai người như tự kể lòng mình
Rùng mình..cái rùng mình thật nhẹ khi tay chị vòng lên đặt vào hai vai, cằm chị tì xuống phía sau..em cao, chị thấp..nằng nặng..phía sau lưng tôi, ngực chị chạm vào …lan ra…
Lâng lâng cảm xúc ..chợt nhớ.trời đêm.cái đêm mưa gió năm nào…….
Còn tiếp……….