Truyện Ở Khu Vườn Nhà Ông Tiện - Chương 39
Ngĩ về câu chuyện của ông , ngĩ về người con gái vẫn âm thầm theo dấu chân mình …kệ , cái gì tới thì nó sẽ tới..chỉ có tinh thần của ông fu đa làm động lực những bước chân mạnh mẽ của ông dám lang thang đi qua gấn ¼ những nước hiện diện trên trái đất này , sự cởi mở của ông..đã cuốn hút tôi mạnh mẽ để rồi sáng hôm sau tôi chỉ kịp mỉm cười với ông , đi cùng cô bạn gái làm cùng công trường ,tạt nhanh ra chợ mua vộ mấy món quà cho phương nam đón tết.. ngoảnh lại sau lưng chào tạm biệt cái công trường lầy lội đất bùn..lao nhanh về nhà trong cái giá rét cắt da….chuyến xe nhằm hướng sân bay thẳng tiến
Rét , rét như cắt vào da thịt, mưa . mưa như dây bột phủ ướt mặt đường..thiên nhiên như như con ngựa bất kham ,..mùa này mà mưa như tháng 3 đầu hè, kéo dài dầm dề, lâu lâu cứ lồng lên cơn gió rít gào , tạt ngang đầu xe những hạt mưa buốt lạnh .co ro tôi bước vào phòng đợi ..hồi hộp như có ai đang ngĩ tới tên mình
Trên cao đất mẹ . lãng đãng mây trôi . nhắm mắt mơ màng, tôi nhớ tới lời giảng của cô giáo năm nào . tình yêu có mấy ngôi..tình yêu tổ quôc.. thân thương như thể mẹ hiền..tình yêu gia đình cao vời như đỉnh thái sơn..tình yêu lứa đôi mát lành như dòng suối ngọc, tình yêu lứa đôi là sự thăng hoa cao nhất của bản năng con người vì nó người ta có thể hy sinh cho nhau, dành cho nhau những điều cao thượng nhất….và rồi cô bảo , ở tuổi các em sắp chớm nở rồi.các em sẽ chuẩn bị đón nhận nó với những gì trân trọng nhất..cô mỉm cười kết thúc bài giảng cuối cùng, hàng chục cánh tay đưa cao lên hỏi..cô nheo nheo mắt bảo các bạn trai hãy ngoảnh sang nhìn ánh mắt các bạn gái để tìm câu trả lời nhé…
Bà mẹ tổ quốc ..tôi đang bay trên lưng bà mẹ trải dài theo cánh máy bay..mẹ tổ quốc nai lưng cõng, ghánh đàn con , mấy ngìn năm không hề mệt mỏi, dải đất này mang hình hài kỳ lạ . như chiếc đòn ghánh trên đôi vai gầy của mẹ, thắt lại gữa vai , trĩu nặng hai đầu. ở hai đầu ấy như hai cực âm – dương, bên này thì lạnh buốt da. Bên kia nắng ấm chan hòa tấm thân của mẹ
Với tôi cũng đang mang hai thái cực nửa này trĩu nặng tình cảm quê nhà ,lo âu vì chuyến đi đột xuất này tôi chưa kịp nói cho gia đình , nửa kia kiếm, tìm lại cảm xúc dung dị hôm xưa ..tìm những người thân từng sống ở khu vườn đang lưu lạc . chuyến đi không hề hẹn trước chỉ có số điện thoại của chị và cái tin nhắn địa chỉ hôm trước chị gửi qua . chị đang ở vùng đất miền đông
Đây rôi ..cửa sổ máy bay đang trôi trên đỉnh núi chập trùng ..đây rồi ngiêng cánh, hạ thấp độ cao ..máy bay nâng nhẹ cánh tà đà đà liệng xuống …mái nhà phương nam chói trang nắng ấm , li ti dòng người di chuyển len lỏi, dọc ngang góc phố nhộn nhịp những dòng xe
Nắng..nắng chan hòa ..nắng hắt lên như tháng 5 mùa hè ..tôi ngỡ ngàng vì 2 tiếng trước đây đầu kia sân bay lạnh tím da , buốt thịt , tôi tháo nhanh mấy bộ áo lạnh , cảm giác ngột ngạt, chỉ muốn chạy nhanh vào phòng tắm giũ bỏ bụi đường
Chiếc xe trờ tới..chú hai đi đâu
Em đi tỉnh(…..…) anh có chạy không
Đi chớ ..chú hai, hành lý nhanh chóng lên xe..luồn lách chiếc xe trôi theo con đường chật hẹp vì dòng người tấp nập
Tiếng bộ đàm lái xe ọ ẹ..6565 chạy …huyên…tỉnh…
Tôi hỏi giá cả thế nào
Chú hai yên tâm , tôi chạy xe cho hãng, định vị vệ tinh chỉ đường ngắn nhất , cứ lộ trình trên táp lô điện tử mà chạy, lời lãi công ty nó lấy ..việc tôi chỉ đảm bảo chuyến xe an toàn ..
Tôi cười, tiền bạc không thành vấn đề ..chủ yếu là em chưa biết đường
Em yên tâm,,giờ chạy xe có định vị vệ tinh..camera lộ trình hết rồi mà..
Em mới vô à, ngoải ấy mấy bữa ni lạnh lắm hả
Vâng…7 độ anh ạ
Ui chao …
Có cần ngỉ ngơi ăn uống gì không
Có, tới chỗ nào ăn ..cho em đi vệ sinh rửa mặt
Cơn gió lùa qua của sổ , rừng cây tít tắp trải dài ..cao su bạt ngàn, rừng điều, vườn tiêu chạy ngược bánh xe quay..tựa đầu ngĩ tới ..chỉ lát nữa thôi, ..chị tiết …bây giờ hình dáng thế nào. Hôm trước con bé nhung bảo có dịch vụ ăn tết phương nam tránh rét. Ai za, nó mà biết mình đi thế này thì ….
Đã gần 10 năm thời gian như cơn gió thổi qua, mang theo bao bụi bặm , gian nan dặm trường bước chân tôi và chị. nhớ lại buổi chia tay chị tiễn đưa tôi lên đường sang nước bạn, dáng chị mặn mà.ước ao cho số phận của chị được vuông tròn không còn những phút cô đơn nơi góc vườn vắng lặng..hạnh phúc gia đình sao với người dễ dàng tìm kiếm, với chị toàn là vấp ngã và những chịu đựng hy sinh
…tiếng bánh xe hình như chậm lại ,chú tài xế hạ kính ngó cổ xuống lề đường
Bác hai cho cháu hỏi..dốc minh tân…
À chú đi qua hết thị trấn sang bên kia là tới ..
Xe lại dừng.tôi hạ kính ngó cổ ra …cô ơi cho hỏi nhà chị hạnh..chị tiết
Kìa ..gần tới chân dốc..nhà cô hai Tiết ,ngôi nhà bên trái có cái cổng xanh xanh ấy
Anh ơi dừng lại chút
ừa…
tiếng cửa xe bật nhẹ..ôi thiên nhiên man dại, nắng đã dịu rồi , mùa khô ở đất miền đông..nhưng căn nhà bên kia vẫn bật lên dáng vẻ thanh bình từ ngoài nhìn vào những dàn dây leo phủ kín xanh rờn. hai khối nhà song song nhìn ra đường lộ ..nhà nào của chị..tôi thoáng bâng khuâng
bấm nhanh số gọi..a lô..
tiến hả…
vâng em đây..chị đang làm gì
có làm gì đâu, chị đang ở nhà trông nhà
chị hạnh và cháu đâu mà chị trông nhà
ôi dào dì ấy đi suốt ngày , con bé yến hôm nay lên trường..
chị đang ở nhà nào..chị bước ra ngoai sân đi..
để làm gì…
thì chị cứ ra đi..
a…em thấy rồi …chị mặc cái áo màu hồng nhạt
ôi trời em nói gì vậy
em nhìn thấy chị từ trên trời mà lị…hiih
chả hiểu sao tôi thấy chị ngã ngồi xuống sân..tôi lao nhanh vào cổng..chị ơi ..em đây này…….
Bất ngờ , rũ rượi chị lao ra..ôm tôi thật chặt
Chị ..cảm giác như vừa mừng, vừa tủi .giọt nước mắt chị lấy tay quyệt vội lan ra..
Em làm chị sợ quá , tự nhiên lại bảo em đang ở trên trời..
Tôi nhìn vào mắt chị vài đường rạn chân chim bao quanh đuôi mắt, thời gian đã lấy đi của chị sự thanh sắc ngọt ngào của tuổi đôi mươi
Bữa cơm gặp mặt, chị Hạnh lôi từ xí ngiệp về 5 tay đánh, uống rượu như xe tăng uống nước ..phong cách nam bộ ..hào sảng, that mật , dễ gần..rượu vào lời ra . mấy ông bạn rượu bảo ..vào nam thừa nắng, thiếu tiền nhưng nhiều cái đó ..chị tiết cười tum tỉm bảo mấy onh6 vừa vừa cái miệng thôi em tôi nó còn trinh đấy…tôi lê lết mặc dù tửu lượng cũng đáng mặt anh hào ..
Nhà chị ..đúng là gia thế ,..bõ công chị Hạnh bao năm lặn lội kiếm sống xứ người hàng trăm ha cao su ,,cổ phần nhà máy làm mủ thô ..căn nhà chị hạnh lớn hơn hai nhà đều nhìn ra mặt đường ..căn nhà chị tiết cách biệt khỏang đất rộng gấn 10m bề ngang, nhà rộng 3 phòng nhưng chỉ một mình chị, không bóng trẻ con…chị tiết nhìn tôi cười cười..
Chắc muốn hỏi gì hả
Không.. em có dám hỏi đâu
Buổi tối trong cơn say vật vờ , bữa rượu tàn ..tôi liêu siêu đi theo chị tiết và con bé Yến sang bên nhà..bên kia bữa rượu của các anh hai cao thủ vẫn còn ..gió chướng từ phương bắc phù phù thổi qua hàng hiên bên nhà chị tiết
Chị tiết cùng con bé yến đong đưa trên chiếc ghế xích đu..cái quần con bé mặc lộ ra đôi giò thuôn mượt , trắng ngần ..trông nó như hot girl..nó đang vào độ tuổi trăng tròn vô tư trong sáng hồn nhiên như hạt gạo..
Chị tiết sao….
Sao gì..
Cái yến cười he hé bảo bá cháu đang chờ thần tượng…
Nhìn chị thật dung dị , điềm đạm bình thản , không biết chị vẫn đang chờ đón gì..ngĩ lại những ngày đông giá rét một mình chị vắng lặng cô đơn, gót chân nứt nẻ ..cũng vì ngĩa, vì tình chị đã nấn ná ở lại nuôi ông Tiện ốm gần 3 năm rồi chị mới xuôi nam định cư cùng cô em gái
9 giờ không gian tĩnh lặng con đường phía trước cũng đã ít tiếng xe qua..nằm trên võng đung đưa .ngiêng cạnh túi quần . tôi rút cái điện thoại ra để trên bàn ..
Cái yến ồ lên ..ôi điện thoại chú xinh và xịn thế , cháu mượn động nó lát nha chú..
Tôi ừ…
Nó coi tính năng..một lát hỏi , hình người yêu chú đâu ..tôi bảo ..trong đó có hình mấy người con gái cháu đoán xem ai nào
Nó ồ lên ..hình này dì nhung con chú hung..hình này cháu không biết..nhưng mà đẹp
Chị Hạnh cũng qua ngồi chơi ..uống nước hỏi han ..
Bất ngờ cái yến bảo ..mẹ ơi nhà bà ngoại này ..
Chị hạnh chị tiết chờm qua coi …đoạn phim đang đến góc sân nhà chị tiết, không hiểu sao góc máy vô tình hôm ấy tôi vô tình không tắt ..chiếu vào khoảng hiên nhà sập xệ ..soi tỏ khoảng gữa căn nhà..chiếc lư hương trỏng chơ nằm ngiêng trên nền đất ..
Chị hạnh bảo ..yến con lấy cái máy tính sách tay của con , cóp pi qua coi cho rõ đi..
Đoạn phim rõ hơn trên nền máy tính ..ghi nhận ánh bình minh trên khu vườn..nó trôi theo bờ ao, lan sang khoảng đất căn nhà chị tiết ..không có chủ đích ..thật vô tình… đoạn đối thoại của ông Sú chí và tôi nge sang sảng …chị tiết lén chùi nước mắt
Nhà tôi bạc phước rồi..tiếng ông sú chí não nề ..
Kết thúc đoạn phim..chị hạnh ngồi thượt ra . thở dài..
Bỗng chị bảo …Tiến , chị cũng chả hơn gì thằng Sang nhà ông sú chí..nó bằng tuổi chị ..hồi nhỏ chị cũng hay chơi với nó
Bỗng chị quay sang hỏi chị tiết ..ngày chị đi chị không mang theo lư hương thờ mẹ phải không..
Chị tiết bảo không mang theo Dì ạ
Đáng ra chị phải mang theo. Nếu không mang phải bỏ xuống giếng trên gốc đa gữa làng ..em nhiều bữa cũng giật mình ..mà quên không hỏi chị
Tôi cũng vô tình gieo vào lòng hai chị ..nỗi nhớ quê hương , mảnh đất căn nhà..
Chị hạnh hỏi han..tình hình gia đình người thân ..lát sau chị hỏi
Tiến em làm kiến trúc phải không
Vâng ạ
Chị bảo ..chắc phải , ngĩ tới cách nào ..bảo tồn mảnh đất của mẹ ,cha ..tạo lập
Chị hỏi thời gian được ngỉ ..
Tôi bảo ..em đi thăm thú , kết hợp dành thời gian chỉnh sửa bản vẽ công trình..
Chị bảo cứ ngỉ ngơi ngày mai..ngày kia chị bố trí đi miền tây chơi một chuyến…
( còn tiếp…..)