Truyện Ở Khu Vườn Nhà Ông Tiện - Chương 36
Mưa giăng như rây bột , thẫm ướt áo ngoài , thỉnh thoảng vài cơn gió quyét qua . mấy bác công nhân co ro nép vào góc khuất của ngôi nhà , thủng thẳng ném vào đống lửa vài miếng dăm bào , đôi mảnh cốp pha vụn huơ tay trên mặt lửa , ngiêng mặt suýt xoa …miệng phập phù
Ôi …lạnh …sao hôm nay lạnh thế
Mấy chú trẻ tuổi cất tiếng hỏi ..bác tư ..không biết tết này có được phát lương đẩy đủ ngày công không nhỉ
Mày cứ lo xa , tao theo chú hùng cai thầu này năm năm rồi , co khi nào chú quỵt lương đâu , thầu uy tín thê không bao giờ thợ bỏ , gắng mà theo đi tuần này đổ bê tông đó , chắc chắn là có thưởng tăng ca đó mày , rang mà kiếm cho người yêu mày cái điện thoai làm quà tết nó mới yêu mày tới chết
Hihihi….chú thợ trẻ cười bẽn lẽn ..khuôn mặt trẻ măng
Tôi nhìn , ước đoán chắc cũng khoảng mười bảy , mười tám tưổi là cùng , cái tuổi của tôi hơn mười năm trước . cũng còn bỡ ngỡ ngây thơ . nhưng hình như đã có đổi thay , tình yêu đi cùng vật chất , nhớ lại ngày xưa kỷ vật chỉ có tấm hình , cái quần thấm ướt trên đò ….giờ sao với mình mỗi khi giở ra , bâng khuâng trong dạ
Chiếc xe nhỏ từ từ chạy vào khu công trường , con đường mấy ngày mưa , lớp bùn lầy lội .bước xuống , xếp tổng bên thiết kế đến thăm . ông nguắc tôi , lòng vòng lội khắp công trường , chui vào căn lán . ông giở bản vẽ nhìn ra không gian phía trước , khuon mặt giãn ra , mỉm cười ông bảo
Tao hỏi thật mày nge tiến ..ông nói bằng tiếng bản ngữ quê ông
Tại sao mày lại ngĩ ra được cái phối cảnh phía đông và phía tây bằng thảm cỏ leo tường , đã tạo ra không gian thân thiện môi trường , chi tiết đắt giá của mày đã giúp thiết kế của mình giành được điểm tối ưu
Hè hè …ông vỗ vai tôi cười thân thiện ..
Giò đến tận công trường tao mới thấy địa thế khu đất này hai hướng đông tay đều chịu nắng bưởi sáng , buổi chiều thảm cỏ leo tường sẽ giúp giảm nhiệt rất lớn
Nhưng kiểm tra rồi loại cỏ bên thi công lấy mẫu về e không chịu nổi vách tường phía tây vào mùa nắng nóng
Tôi hỏi , ông có mang mẫu tới đây không
Ông bảo tao để ngoài xe
Tôi bước vội ra , trố mắt nhìn loại dây leo lạ huac . bước vào tôi bảo
Ông xem lại đi nó mà cung cấp loại dây leo này để làm thảm cỏ leo tường thì khác gì giết người .. loại dây này leo lên chỉ mùa mưa là xanh tốt , mùa đông lá rụng có mà nhìn hai bên tường khác gì đám dây mướp héo …chết thật …
Vậy mày cho loại cỏ nào leo lên
Tôi bảo ..đó là bí mật loại cỏ này chỉ ở quê tôi mới có
Ông bảo thế giờ mày tính sao ..công trường thi công rồi không có giống cỏ này có mà vỡ hợp đồng mất . thế giờ giống cỏ đó ở đâu
Tôi cười ..về khu vườn quê tôi ông sẽ thấy
Đăm chiêu suy ngĩ lát sau ông bảo
Mày làm tao thích thú , hồi hộp rồi , đi ngay về cho tao xem loại cỏ đó
Nhưng mà lịch làm việc hôm nay của ông thế nào
Bỏ hết , tao bỏ hết …đi về quê mày ngay đi
Tôi nhìn ông lưỡng lự ..nhưng mà có ai chuản bị gì gì đâu
Quan trọng gì . dọc đường đi thiếu gì mua nấy , vả lại tao cũng muốn biết quê mày . từ ngày sang đây tao đã có dịp nào về quê mày chơi đâu
Hi hi …thế ông có nhớ quê không
Mày hỏi lạ vậy .. quê hương , ai mà không nhớ
Ông điện thoại đi vài nơi , báo chúng tôi về quê tìm giống cỏ , giọng ông tươi vui , hồ hởi , tươi trẻ như trẻ con sắp được đi chơi , chiếc xe quay đầu , êm êm nhẹ lướt qua từng dãy phố
Xa dần phố thị , con đường trải rộng , lao vút chạy lại phía sau , hang cây , cột điện , đồng lúa trải dài . xanh xanh vài chân ruông lúa non cấy trước đã bén lá lên xanh , trên đồng lụp xụp vài bóng người vẫn mải mê bên từng luống rau xanh tốt
Tôi ngồi yên lặng , mơ màng ngĩ về câu hỏi của cái nhung , chuyến đi vào nam đón tết cùng phương nam ấm áp
Nhưng mà lỗi hẹn với chau nhung rồi , đã hơn tuần nay nó không liên lạc với tôi ..sự im lạng của nó cũng giúp tôi phàn nào thanh thản
Chiếc xe mải miết , ngỉ trưa chúng tôi ăn ở dọc đường , thêm mấy chiếc quần áo phụ để thay , gữa chiều xe tới đầu làng , đây rồi làng tôi . quê tôi xanh xanh lũy tre đang vào mùa chuản bị đón tết …………………….
(Còn tiếp )