Truyện Ở Khu Vườn Nhà Ông Tiện - Chương 35
Tôi lê …bò , ngoài công trường , mệt nhoài đầu óc luôn căng ra để bắt kịp những nội dung mà công viêc phát sinh ..tâm trạng mơ màng về khu vườn không còn hiện ra nữa . những ngày rảnh rỗi tôi thường mở tập bút ký về khu vườn nhà ông tiện để bổ xung những chi tiết mà những nét ký họa chưa hoàn thiện lúc ban đầu ..những giờ phút ấy bên ngọn đèn ..chỉ còn khoảng sáng vẫn bừng lên , xanh ngắt , trong trẻo đến vô ngần về mảnh đất quê tôi , ẩn hiện trong đó là những con người , bao thế hệ , sinh ra lớn lên và trở về lòng đất . giữ cho tên làng còn đó ….làng………
Cái nhung đã bắt đầu vào những bài học đầu tiên về lý thuyết , hình như con bé đã quá ấn tượng về bức vẽ mà tôi xuất thần thể hiện . cộng với cái sự kiện xảy ra trong đêm uống bia , tự nhiên hai chú cháu đã xóa đi cai ngăn cách về giới tính , tuổi tác . những lần truyện trò qua lại , con bé đã có đôi lần nói truyện trống không ..tôi cảm giác như con bé như đang nói với người bạn
Im lặng ngĩ về những điều nhỏ ấy tôi bỗng bật cười ..về chuyện của ngày xưa ..cũng may nó chỉ lộ ra gữa những người trong cuộc
Chiều vắng ..ngôi nhà tạm bên công trường yên tĩnh ..tiếng chuông điện thoại
A lô ..chú
– gì thế nhung
chú lạnh không
– ai chả lạnh thời tiết thế này
tội chú nhỉ trời lạnh thế này mà ở ngoài trời , cháu ở trong nhà mà còn thấy lạnh . chú này
gì
– hay tết này trốn rét vô nam đi
đi đâu mà vô nam
– chú không thấy có dịch vụ máy bay đón tết phương nam à . bố cháu vừa rồi vào trong ấy lấy hàng . có ghé chỗ cô tiết chơi , giờ cô tiết khá giả lắm
cháu còn học mà . sao đi dược
chúng cháu được ngỉ tết những hai mươi ngày cơ mà . mà chú có được ngỉ không
– sao mà ngỉ được , nhưng mà để chú xem đã ..
tôi cứ suy ngĩ mãi về con bé …nó làm tôi hình dung ra được nụ cười khuôn mặt của chị liên .có lẽ nếu đem con bé đặt vào khung cành của khu vườn cái yên tĩnh ây sẽ làm cho tôi nhầm về tri giác
buổi sáng sương mù chưa tan ..tiết trời lạnh giá . tôi như bần thần linh cảm điều gì . quá trưa mẹ gọi
tiến con về ngay ..đặt vé cho mẹ và bố bay vào trong ấy ..chị con bị ngã xe . cơ khỗ có thai bốn tháng ..dang rất khó khăn
tôi vội xin phép rời khỏi công trường . cũng may mấy hạng mục đang làm cũng không quan trọng
mẹ tôi cuống quýt than thở , dặn dò , cái nọ cái kia …tôi cứ gật đầu tía lia . thật ra tôi chả chú ý cái gì ..vì trong ngôi nhà này ..mỗi khi tôi về khoảng không gian duy nhất của tôi chỉ quẩn quanh hai phòng trên lầu một ..
chuyến bay cất cánh . xẩm tối tôi trở về ngôi nhà , nhớ lại từng phần việc mẹ dặn hồi chiều ..chợt nhớ ra buổi tối phải đóng cửa ngoài đường vào khu phòng trọ
tôi bước ra men theo khoảng hông khu nhà . nhảy qua hang rào sắt , khoảng sân khu trọ hơi chật hẹp . ồn ào tứng toán học sinh . hình như giờ này chỉ có đám học sinh lác đác trở về ..dãy phòng nhiều khoảng vẫn tối om ..mấy phòng có đèn nhưng cửa đóng kín . ngĩ chắc giờ này mẹ đã xuống sân bay tôi gọi
a lô ..mẹ về tới nhà chưa
– chưa dang đi trên tắc xi đến thẳng bệnh viện
mà hồi chiều mẹ dặn con về phòng trọ thế nào nhỉ
– trời ơi thế con không nge gì à ..mẹ bảo buổi tối 11h con phải đóng cửa ra vào ..mà thôi con cứ đưa chìa khóa cho vợ chồng chú bân ở phòng đầu ý ..dặn chú ấy trông coi đóng cửa cho ..à con coi phòng đầu dãy bên này ..nếu có đứa nào ở làng lên thì cho nó ở chung với phòng số 3 vì phòng ấy còn một gường ..vì hôm qua ông thực ở dưới làng có điện thoại lên và bào cho một cháu lên trọ học
tôi cười trừ cúp máy ..trở về lấy chìa khóa giao cho chú bân dặn dò vài câu . xong việc , thở dài . đúng là công việc không dành cho đám đàn ông
mấy ngày lang thang . lên xuống cơ quan chẳng có việc gì . quanh quẩn trông coi nhà . mẹ tôi điện thoại ra bảo chắc khoảng ba bốn ngày nữa thì chị tôi ra viện . tôi bảo mẹ cứ yên tâm ở chơi vài bữa ..mẹ tôi bảo chĩ lo con không quyen với việc kiểu như nội trợ trong nhà
chiều nay gió tràn về tê buốt ..điểm thêm vài giọt mưa rơi ..gần bảy giờ tối tiếng xe máy chạy ào vào bên hông nhà . tôi chẳng để ý vì khu bên ấy lúc nào chả có người vào ra . lát sau chú bân sang gõ cửa
trước mắt tôi hiện ra hai cô bé vẫn đeo khẩu trang kín mít áo lạnh kín người ..chú bân bảo có hai đứa nge đâu ở quê lên xin ở trọ ..
vào nhà dưới ánh đèn thật sáng ..con bé áo gió màu trắng lột khẩu trang ra
cái tiên
nó cười hihi bảo em nhìn thấy anh rồi ..nhưng anh không nhận ra
– thấy đúng người quyen . chú bân ra về ..cái tiên trố mắt nhìn ..và bảo không ngờ lại gặp anh ..nó giới thiệu ..đây là em họ nhà em ..nhờ em dẫn lên xin ở trọ
tôi dẫn hai đứa ra ngoài phố ..bữa ăn buổi tối thật ngon ..vì một phần gặp lại cái tiên bất ngờ phần vì lát nữa tận tay chỉ cho cô bé cùng làng nơi ngỉ ngơi học tập
gió đêm quyét trên mặt đường ẩm ướt . cô bé mới lên lạ lẫm muốn về ngỉ sớm ..cái tiên ngó nhìn ..cười mỉm đồng ý về nhà ..khi sách đồ sang . tôi giao phòng quay lưng ..cái tiên chạy ra bảo
– vậy tối nay em ngủ chung à trên cái gường một này à …………………