Truyện Ở Khu Vườn Nhà Ông Tiện - Chương 21
Khu vườn , mặt sân như hàng ngàn tơ trời dệt lại , giọt mưa đan lại như những sợi dây nối liền gữa đất và trời.
Tôi đứng nhìn ra , cảm nhận cái giống tố đang bùng phát gào thét gữa khu vườn , ngoài kia tràn hết mặt sân , mặt đất khu vườn đã dềnh lên cơ man biết bao là nước , suốt mấy tháng mùa khô khu vườn nứt nẻ , những cơn mưa xuân chưa đủ để cho mặt đất khép lại cơn khát gữa đất và trời , bao nhiêu kẽ nứt đợi chờ , giờ ì oạp rút xuống , sủi bọt , ứ ngẹn , trào lên . từ trong góc hang chàng ễnh ương lẫm chẫm bò ra , phùng mang gọi tiếng bạn tình o…a….oa….o….a não nề vội vã
tiếng gọi tình yêu khuất chìm trong màn mưa ầm ầm đập lên những tằu lá chuối
căn nhà chị tiết khuất chìm trong biển âm thanh của đất và trời , khu vườn cô tịch buồn tẻ lâu nay. nhấp nháy ánh sang đèn dầu , chập chờn cơn gió thổi vào , le lói gữa màn đêm , bao nhiêu giác quan của tôi đều đổ dồn vào tiếng thì thùng của đêm going bão
phía său lưng tôi , chị tiết ngồi yên bó gối , khuôn mặt cúi gằm , hai tay trên trán , chỉ còn ánh mắt đăm đắm nhìn ra , tiếng chị thở dài , ảm đạm , não nề
ngập ngừng …tôi bước chân trở lại đến bên gường . …lí nhí , lầu bầu như có hạt thị trong mồm
chị ngước mắt lên
tôi nhìn . trên gò má chị lan nhanh hai hang nước mắt
không còn cảm nhận , nhanh chân
sát bên mặt chị . mạnh mẽ bàn tay tôi đặt mạnh lên hai phía bờ vai
chị ngửa mặt lên , khuôn mặt ứ ngẹn nỗi niềm
tôi hỏi . chị …sao chị lại khóc
như cơn bức giông ngoài trời chuyển mưa thả nhanh giọt nước… ào ào rơi xuông chị cũng bật ra cơn going , bão tố trong lòng
không nói lời nào
bất ngờ chị với tay ra , kéo mạnh hông tôi , để khuôn mặt chị dựa vào bên hông như người đi biển , chìm tăù , vô tình thấy cây cọc lớn nhô lên gữa lòng biển cả
hai tay chị gì vào hông tôi thật mạnh . ép vào day dụi khuôn mặt , hực hực hơi thở từ trong ***g ngực chị thoát ra . chị khóc , như bấy lâu nay chờ đợi giây phút này .
to dần sì soạt , mũi rãi sổ ra , ngẹn lại …
tiếng chị cất lên
tiến ơi ……..khuất chìm gữa màn đêm giông tố
ngỡ ngàng , tôi xoay lưng trở lại , sát đến mép gường , hai tay của chị bỗng vịn lên kéo tôi ngồi xuống gần vào lòng chị
nhẹ nhàng gò má chị lại đặt xuông phía său lưng
từ trong bờ mi nước mắt chị lan ra , rịn lại . thấm xuống nửa vai . phút lặng im , tôi ngồi bất động
ngoài kia cơn mưa nửa chừng dừng lại , từ trong hốc hang , gốc chuối bờ ao , tiếng anh chão chuộc đan xen tiếng chàng ếch đực ồn ào …..goi nhău….mău mău hỡi nàng ếch cái góc ao bên kia …vọng về , bơi đến …ừ ..chàng hãy đợi em …ôi ……..mùa giao tình nồng nàn bên góc bờ ao . lại đến
trên lưng má chị tì nãy giờ trĩu nặng …yên lặng , tôi từ từ xoay nhẹ nửa vai
thì ra cơn sốc tan đi . bờ vai êm ái ấm nóng , hơi thở chị tiết dịu dàng ,chị đang chìm vào khoảnh khắc mơ màng , chập chờn , chị yên lặng ngủ
tiếng tôi nhè nhẹ . chị …chị ngủ rồi à
mở choàng
khuôn mặt ngật ngừ , ngước lên , chị nhìn tôi bẽn lẽn
tôi bảo chị nằm xuống ngủ đi . đã tạnh mưa rồi
cúi mình tôi đỡ chị từ từ nằm xuống
nhớm mông tôi co chân bước xuống , chị ngước cổ lên
em đi đâu đấy
em xuống võng ngủ hay tạnh mưa rồi em về chị ạ
thôi nằm võng cho muỗi nó thiêu sống à
tần ngần
chị bước vào buồng lấy ta cái chăn , tay trái cầm theo cái gối . xoay người chị nằm ngiêng trở lại xuống mặt gường . nhìn lên chị bảo
sao tiến không nằm xuống ngủ đi
co ro , ngả người tôi nằm , mặt ngiêng về phía chị
hồi lâu ngập ngừng tôi hỏi
hồi nãy chị buồn lắm hả
ừ . tại chị …..
sao ….
tại hồi chiều chị sang nhà đứa con dâu mợ khải . nó bằng tuổi chị mà đã có ba mặt con rồi , dù đôi lúc vợ chồng nó cũng có lời lẽ vào ra .nhưng ngồi ôm hai đứa con gái nó chị cứ ước…vậy mà chị vẫn vò võ một mình . tiến có biết không từ hôm bà mất nhiều đêm chị không ngủ được , cô đơn vò võ một mình ..có đêm nge tiếng cú kêu , chị phải dậy xuống bếp đốt đống lửa lên , nhìn bóng mình hiện ra trên bờ vách tựa như bóng ma , chập chờn . chị sợ lắm tiến ạ
thế chị có nhớ anh trung không
nhớ để làm gì , người ta có vợ rồi ý
thế chị với anh trung ngày xưa thế nào
thế nào là thế nào …
ý là
à …ý em hỏi là có gì không hà
có mà …
mà sao chị …
thì chỉ có một lần , đưa anh ấy ra cổng ..
rồi sao …
thì anh ấy quay lại ôm gì lấy chị , sợ quá chị quay lưng chạy vội vào nhà
thế ngĩa là …….
ừ thì thế chứ sao
vậy mà em cứ tưởng
tưởng gì
hì …hì
chị với tay lên , ngón tay trỏ gí vào trán tôi …liệu hồn đấy , tôi không được như các anh chị bây giờ đâu …
tôi ngửa cổ ra , chị hơi chờm tới . cổ tay tròn lẳn của chị vô tình tì nhẹ lên ngực của tôi , tay trái tôi đưa ra nắm vào bắp tay trên của chị , nửa như giằng đỡ không cho chị vươn tay tới , cả hai giữ lại , yên lặng nhìn nhău …
tôi hỏi hôm trước chị bảo khi buồn và nhớ đến ai hôn nhău thì hết buồn phải không chị
chị có nói vậy hồi nào đâu
có mà lâu lắm rồi
ừ ..à ….mà chị cũng không biết nữa
chị nãy giờ chị đã hết buồn chưa
cũng hơi hơi
vậy chị có muốn hết luôn không
là sao ….
ngòn tay tôi đặt trên cánh tay mịn màng của chị , từ từ xiết lại
chị tiết lặng yên chờ đợi , nhích người tay tôi đặt nhẹ lên nửa bờ vai . đôi mắt chị mở to nhìn tôi . rồi khép lại mơ màng
không gian tĩnh lặng , ngọn đèn tỏa sáng ở phía ngoài bàn , ngoài vườn tiếng chàng chão chuộc hộc lên ,ngân dài chuộc chuộc…uộc uộc ….uôc uộc , khuôn mặt khép hờ đôi mắt của chị thật là thánh thiện , sợi tóc lòa xòa , ngón tay tôi nhẹ vén ngược lên trên trán
gần lắm …..chỉ cái nhướn môi . tôi cũng có thể chạm nhẹ vào bên khóe mép đang hé nở ra , chờ đợi bên dưới đôi mắt mơ màng
im lặng phập phồng , tiếng chị thở đều , khuôn ngực nhấp nhô , dưới kia nơi ấy hơi ngửa trở ra , duỗi dài bắp chân trắng hồng ….ở gữa , gò lên …………đầy đặn
Khó thở , tôi nuốt sâu cái ngèn ngẹn ứ đầy khuôn ngực
Từ trong mơ màng cái đêm rực cháy cùng với chị liên lãng bãng hiện về , chập trờn . không biết trong lòng chị tiết cũng đang ngĩ ngợi điều gì , chìm dần , đêm mưa đầu mùa , hơi lạnh ru tôi lặn vào trong giấc ngủ
Tôi tỉnh giấc khi tiếng chổi tre chị đang quyét ngoài sân loẹt xoẹt , ngoài kia cánh cửa hiện ra trăng trắng lờ mờ ánh sáng của lúc rạng đông . tôi trở bước ra , khu vườn , mặt ao ngập tràn nước mưa đêm dội xuống
……………………………………………..=+++++……………………………………………..
Nắng bừng , chói trang , nắng hè rực rỡ , bao nhiêu u buồn dập vùi khu nhà ông tiện , giờ đã đổi thay ..
Tiếng trẻ vui đùa , ồn ào , khu vườn lại tràn đấy nhựa sống thanh bình . anh hùng cũng đã có nhiều thay đổi , cứ mỗi buổi cuối tuần , anh lại lóc cóc chạy xe từ phố chở theo thằng dũng với lại cái nhung , con bé lên mười mái tóc mượt mà đôi mắt nhìn giống đôi mắt chị liên đến là kì lạ
Ông tiện đôi mắt nheo nheo , miệng cười vui , bước theo hai đứa , bên cạnh cầu ao , câu cá , lao sao mặt nước ở phía bên kia , chị tiết sắn quần vớt mấy rổ bèo , buổi tối tiếng trẻ nô đùa , lên gường , hai đứa tranh nhău cái góc được nằm sát gần bên ông tiện
Sáng nay tôi lại leo lên cây thị , cây sào hái thị , nâng lên hạ xuống nhẹ nhàng , chỉ khác người ở dưới đất đón thị năm nay , thằng dũng , cái nhung , lon ton nhặt từng quả thị bỏ vào miệng thúng rộm vàng chất chồng thị chín , tỏa hương ngằn ngặt khắp cả góc vườn
Con bé tay cầm quả thị , đưa lên mũi ngửi , hít hà hương thị chín cây , thơm nựng . đôi mắt mơ màng , chị tiết chỉ trỏ , tiến …tiến hái trái nọ trái kia .rộn rã , bâng khuâng , mùa thị năm nay không còn ….chị liên cúi mình nhặt thị
Chị bảo năm nay hái hết những trái ương ương , tối chị mua cục đất đèn , ủ vào ngày mai chín đều là mang ra chợ hết
Buổi chiều căn nhà trở về yên ắng , vì anh hùng đã kêu hai chiếc xe ôm về chở ông tiện , cái nhung thằng dũng về phố hết rồi , sáng nay cái nhung nó bảo , ngày mai chú tiến , cô tiết ra nhà chăú chơi, ngày mai là ngày sinh nhật lên mười của chăú . ông tiện lại lần ra ngoài phố , vì cái nhung bảo . ông phài ra cùng chăú thổi tắt đèn cầy
Ngôi nhà chợt như rơi vào trong tĩnh lặng
Buổi tối , tôi lại một mình trông nhà ông tiện . thanh vắng , tĩnh lặng đến vô ngần , hàng cột im lìm , ra vào , său góc cửa buồng , phía trong mặt gường chị liên năm xua , chăn gối lộn phèo , cái nhung chưa gấp , xếp bằng , tôilặng lẽ ngắm nhìn . nơi này , đêm mùa trái cây xuôi đò năm trước , bừng bừng hương thơm chị liên …mùa tình yêu , rực rỡ
Ngoài kia hương thị , nồng lên như thúc dục , mùa hương thị chín , hương thị làng tôi , hương thị khu vườn ôn tiện say đắm đến vô cùng , ngoài kia góc sân le lói ánh đèn , bước chân chị tiết đang lao xao trên mặt sân gữa đêm làng quê đang chìm vào tĩnh lặng …………………………………..