Truyện Ở Khu Vườn Nhà Ông Tiện - Chương 18
ừ … cuộc đời …
sinh . lão . bệnh . tử
nhưng chị liên của tôi , mới bước vào cái tuổi đẹp nhất của tuổi xuân thì . chữ sinh chưa trọn . thì đã phải mang chữ tử …ra đi
cái tang chị liên nối gót là cái tang bà tiết đến với khu vườn cùng lúc .
những buổi chiều đông tê buốt ….giá lạnh khô người
đã xô đổ những tâm hồn , những con người sống vòng quanh cái bờ ao ấy , để cho khu vườn , ao bèo không nắng , cánh bèo vàng vọt , teo tóp , ảm đạm như lòng người mỗi chiều ngó xuống mặt ao
nhưng thiên nhiên cũng không chờ đợi , nó luôn hào phóng .nó đang ban phát cái tươi đẹp cho cả khu vườn
ô kia …..nắng
nắng đã lên rồi
cả khu vườn tràn ngập nắng . nắng đầu mùa , nắng đã chuyển mùa .xua đi cái đông tê buốt . xua đi cái buồn , cái ảm đạm lâu nay bám lấy khu vườn
nắng lên . mặt ao lung linh , đàn cá đuôi cờ bấy lâu nay đông giá lặn xuống đáy sâu , đám bèo sơ xác bung cánh xoè ra xanh tốt . báo hiệu , chỉ ít ngày thôi sẽ đan kín mặt ao , những ngày giá đông , trơ trọi khô tàn sẽ không còn
nắng …nắng lên …
buôi trưa bên sân nhà ông tiện . chị tiết`đã mang hết số chăn màn mùa đông ra giặt rũ . cái sân nhìn như cánh gà sân khấu , hồng , xanh , tím , đỏ . đủ mằu
ôngt tiện vừa mới tắm xong . đang ngồi bên bậu cửa
qua rồi trận ốm thập tử , nhất sinh . nhìn ông , những rẻ xương sườn vẫn còn nhô ra . nhưng so với những ngày đầu lăn ra ốm nặng quả là trời đã cho ông hồi sinh lần nữa
tất cả hình như nhờ không khí mát dịu của khu vườn . hàng ngày nhìn ông run run thắp nén nhang lên di ảnh của hai người . bà tiện , chị liên . hình như chỉ những phút giấy linh thiêng ấy , đất trời mới cho ông cảm giác trở về…trở về với sự gắn bó , sự gần gũi của những người còn sống và những người đã khuất
ông đã vượt qua …
anh hùng hình như đã nhận ra điều ấy . không còn hối thúc ông trở ra phố nữa . hôm trước anh về đã sang gặp riêng chị tiết , gặp mẹ cha tôi
nhờ cậy , vào sự chăm nom , cơm nước của những người hàng xóm thân yêu
anh bảo
mấy sào rưộng của chị tiết , cho thuê , gạo nước , tiền ăn của cả hai người anh hùng lo hết . mỗi tháng anh lo cho chị một khoản tiền , chị tiết lắc đầu
anh cười , ừ . em sẽ lập riêng cho chị một cuốn sổ tiết kiệm , khi nào chị cần lo việc gì thì em rút ra cho chị
chị liên thì bảo
thật tình tôi rất thương ông cụ , vả lại những ngày tôi phải đi xa về việc của em tôi . cái liên và tiến đã thay tôi chăm sóc mẹ . giờ đây nó đã mất rồi làm sao tôi bỏ ông cụ được
chị tiết phân công tối tối tôi sang nhà ông tiện ngủ , cơm ngày hai bữa chị tiết nấu chung
khu vườn . ông tiện đã vô hình đưa tôi và chị vào những ngày thườn xuyên gặp gỡ , buổi tối học song , hay lang thang bất kể nơi nào , tôi cũng trở về bước qua cánh cửa có hôm chị tiết vẫn còn ngồi ở bậc thềm chờ đợi
trưa nay nắng lên chị đun nồi nước cho ông tiện tắm
nắng chiếu lung linh . cả khu vườn tràn trong nắng sớm . lác đác trên cây đã vang lên những tiếng ve sầu
đám trẻ quanh xóm bu lại . dọc thân cây mít trèo lên , nhảy xuống nhộn nhịp đám trẻ giành nhău . con ve của tao …con ve đầu hè làm cho khu vườn thêm phần sôi động
những năm hè trước . ông tiện không cho người lạ vào vườn . giờ ông mỉm cười nhìn ra đám trẻ , hình như dám trẻ hồn nhiên mang trong ông niềm vui mới lạ
bên góc hè sân cạnh bên bể nước . năm xưa đêm tối cọ lưng …
gốc đào . sàn nước . tiếng nước chị liên dội xập xoà
giờ …
chị tiết đang cúi mình đập những quả bồ kết cho vào thău nước gội đầu , tay vò . tay múc ..
cúi mình dòng nước chảy xuôi tràn trên tóc chị
tiến . vào bếp lò lấy cho chị ấm nước ..
nắng thế này chị còn gội đầu bằng nước nóng à
ừ . hồi nãy đun nước cho ông tắm . còn lửa , chị đun thêm ấm nước . gội đầu cho ấm
mùa đông . cú kêu . buồn thúc cả đêm chị không dám ngủ .khu vườn vắng lặng nhìn chị có vẻ hao mòn . hình như cái buồn làm cho người ta ốm yếu hẳn đi ,
nhưng lại mang cho chị cái phần thanh mảnh
khuôn mặt ửng hồng cúi đầu bên thău nước
tôi với con dao đập thêm cho chị vài quả bồ kết . thả vào thău nước gội đầu
cúi mình …chị dội nứơc rơi
ngẩng lên . làn tóc buông ngang . bàn tay vò nhẹ ….
mơ màng tôi nhìn ra xa . vườn chuối . bờ ao . đám trẻ bắt ve , tranh nhău . kéo đi , khu vườn buổi trưa lại rơi vào trong tĩnh lặng
mải mê vò gội
khoảng lưng trắng trắng , kéo ngang cong nhẹ trăng trắng . sáng lên …
như vành trăng khuyết đậu ở lưng quần
thấp mình khoảng bụng thon thon . tia nhìn . kéo ngang xuyên suốt nhô lên hai bầu …khi tà áo chị vô tình trễ xuống
làm cho
quân tử dùng dằng , trước cảnh iếm đào trễ nải dưới nương long …..
phần người . ngượng ngùng kêu tôi đứng dậy
nhưng mà là lạ
tia nhìn của chị , ánh lên
bốn ắt nhìn nhău ….