Truyện giấc mơ có thật - Chương 52
Chiều hôm nay với Lý thật sự là một ngày đẹp trời. Đã gần một tháng trôi qua kể từ sau cái buổi chiều định mệnh đó đã làm thay đổi cuộc đời của Lý. Từ đó đến nay Lý không lúc nào là không phải sống trong nỗi sợ hãi lo âu. Hơn nửa tháng nay, Lý giam mình trong bốn bức tường hoàn toàn không dám bước chân ra ngoài. Cánh cổng luôn luôn ở tình trạng khóa chặt. Những lúc hết rau củ hay thức ăn thì Lý chỉ còn biết canh ở cổng xem có người hàng xóm nào đi chợ thì nhờ họ mua hộ trong sự ngạc nhiên và hiếu kỳ của những người hàng xóm. Mặc dù trước khi đi dài ngày Tùng cũng đã tính toán từ trước và mua sắm đầy đủ gạo cũng như một số loại thực phẩm rau củ bảo quản được lâu, nhưng nó cũng không đủ cho hơn nửa tháng Tùng xa nhà. Đến hôm nay khi có tin Tùng quay trở về thì Lý như là trút bỏ được gánh nặng.
Không biết từ khi nào mà Lý lại có niềm tin tuyệt đối vào một thanh niên trẻ tuổi như Tùng đến vậy. Lý cảm thấy ở bên Tùng rất an toàn, Tùng cho Lý cái cảm giác bình yên được bao bọc che chở. Nên hôm nay khi nghe tin Tùng trở về thì Lý vui mừng lắm. Cũng đúng thôi vì hiện nay thì Lý chỉ còn biết trông cậy duy nhất vào một mình Tùng khi không thể có bất kỳ sự trợ giúp nào của người thân. Lý luôn luôn nhớ lại những gi diễn ra hôm đó, Tùng đã đứng ra bảo vệ che chở cho nàng không màng nguy hiểm bản thân còn dạy dỗ cho kẻ đã hại Lý một bài học thê thảm. Rồi cái ánh mắt cương nghị, kiên quyết, sự hùng hồn quyết đoán trong lời nói khi vỗ ngực đảm bảo sự an toàn cho Lý không bị đánh ghen. Dám nhận trách nhiệm và muốn cùng Lý sinh con nuôi dạy con cái. Rồi cả cái khoảnh khắc thăng hoa trong chuyện ấy cũng làm cho Lý cảm nhận được sự an toàn. Tất cả cứ thế dần tạo nên một sự tin tưởng tuyệt đối ở nơi Lý rằng Tùng là người đàn ông duy nhất có thể bảo vệ che chở cho cô. Nhất là cô cảm thấy dường như trong cơ thể của cô đang có giọt máu của Tùng đang bắt đầu tạo mầm.
Lý đang khoác trên người duy nhất một miếng vải mỏng đó chính là chiếc váy ngủ mà Tùng đã mua cho nàng. Một tay cầm chiếc kéo nhỏ, một tay cầm chiếc gương đường kính bằng lòng bàn tay, Lý cứ nâng lên hạ xuống mãi mà không quyết định được. Chiếc váy ngủ đã được Lý kéo vén lên bụng để phơi bày tô hô ra cái thầm kín nhất của người đàn bà. Lý dang rộng chân ra mà ngắm nhìn bướm mình trong gương, một điều mà đã hơn 20 năm nay Lý mới thực hiện lại. Những vết mẩn đỏ do bị nhổ lông cũng đã lành trả lại vùng da trắng, lông cũng đã mọc lại. Lý cứ cầm kéo và phân vân lưỡng lự không biết có nên cắt tỉa hay không. Không biết là Tùng có thích như thế hay không hay là Tùng thích như thế nào nữa nên chưa quyết định được. Lần trước cũng là Tùng cắt tỉa cho nàng nhưng mà hôm đó là do bất đắc dĩ, nơi đó bị người ta vặt nhổ lông nham nhở chứ còn không biết bình thường thì Tùng thích thế nào. Khi Tùng sang Mỹ gọi video call về thì Lý thấy được cái đó của gái tây, hoàn toàn nhẵn thín nên Lý suy đoán vậy mà thôi. Lý chỉ biết là chiều nay Tùng về còn không biết Tùng có ghé qua đây hay không thì nàng không biết. Nàng chỉ hy vọng và chờ đợi mà thôi, từ trưa đến giờ Lý đã vào nhà tắm để tắm rửa sạch sẽ mấy lần.
Sau khi máy bay hạ cánh thì cả nhà 4 người gọi một chiếc xe 7 chỗ. Trải qua một hành trình bay tuy không dài như sang Mỹ hay từ Mỹ qua Nhật nhưng mà mẹ cũng khá mệt. Tôi quyết định đưa mẹ trở về căn nhà của mình ở SG để mẹ nghỉ ngơi trước rồi mới trở về căn nhà của chị Liên sau. Cũng là nhân tiện một công đôi việc đón Lý về đó ở trước khi tất cả cùng về quê chuẩn bị 100 ngày cho ba. Tùng muốn tạo bất ngờ cho Lý nên không thông báo giờ về cụ thể và vì vậy Tùng nhẹ nhàng mở khóa cổng mà không tạo ra tiếng động mạnh. Vào nhà thì Tùng đã cảm nhận được sự lạnh lẽo của căn nhà nhưng mà đồ đạc thì ngăn nắp gọn gàng và vô cùng sạch sẽ chứng tỏ là có bàn tay con người dọn dẹp nhưng chỉ là không ở thường xuyên mà thôi. Mẹ hắn cũng xúc động khi trở lại nơi đây. Tuy nơi đây không phải là nơi lưu dấu lại những ký ức đẹp nhất, lưu dấu và chứng kiến mối tình vụng trộm loạn luân đầy hoang dại giữa hai mẹ con hắn, nơi đó là căn nhà trọ của thím Năm. Nhưng mà nơi đây lại là nơi đầu tiên đánh dấu cuộc sống mới, mối quan hệ mới của hai người. Không còn là vụng trộm lén lút nữa mà kể từ khi bước vào căn nhà này mẹ nó đã đóng vai trò là vợ của chủ nhà. Hai tháng sống trong tổ ấm này vì thế cũng để lại nhiều kỷ niệm ký ức khó quên với mẹ hắn. Tùng vội vàng đưa cho mẹ một trái dừa để mẹ uống giải khát, hắn vẫn chưa thấy Lý xuống. Tùng đã nói cho tất cả mọi người yên lặng đừng có làm ồn trước khi tới cửa ngôi nhà rồi. Nó nhẹ nhàng mở valy để lấy túi quà đã mua sẵn về làm quà cho Lý.
Đặt trái dừa xuống bàn sau khi đã hút quá nửa thì Thủy nũng nịu đưa hai tay ra hướng về phía Tùng. Tùng lập tức hiểu ý liền tiến lại bế Thủy và đi nhẹ lên lầu. Thủy đã mang thai chuẩn bị đến tuần thứ 24 nên bụng đã khá to, cơ thể đã bắt đầu có dấu hiệu phát phì nên cũng muốn làm nũng để thấy rằng người đàn ông đã làm cho mình ra thế này không chê mình. Lý thì đang ở trong phòng ngồi ngắm bướm của mình mà miên man suy nghĩ và vẫn chưa quyết định được có nên cắt tỉa lông vùng kín hay không nên đâu có cảm nhận được những tiếng bước chân nhẹ nhàng đã lên tới cửa.
Tùng đứng chết trân ở cửa phòng mất độ 15s trước những gì đập vào mắt hắn. Khi vào phòng thì hắn nghĩ rằng Lý đang ngủ say và trong đầu đã tưởng tượng ra Lý sẽ bất ngờ thế nào khi tỉnh dậy thấy Tùng trở về. Tùng cũng nóng lòng muốn biết dung mạo của Lý sau nhiều ngày gặp lại mặc dù hai người vẫn thường xuyên video call. Nhưng giờ vừa bước vô cửa thì hắn đã nhìn thấy đôi bờ mông trắng muốt, tròn lẳn đang phơi bày ra khoe sắc. Cơ thể thì vẫn cứ nuột nà như thế và quan trọng hơn thì chỉ nhìn thoáng qua dụng cụ cầm trên tay thì Tùng cũng hiểu ra Lý muốn làm gì rồi.
-Tùng….anh đã về rồi ạ…
Lý cũng mất độ 10s để phát hiện ra bóng người mà lại là bóng người mà nàng chờ đợi nhất xuất hiện nơi cửa nên vội vã chạy ra như người vợ đón chồng xa nhà lâu ngày trở về. Tiếng Anh cũng được phát ra một cách tự nhiên. Đã gần tuần nay ở nhà, Lý đã lẩm bẩm một mình đã gọi tiếng anh đó không biết bao nhiêu lần để cho quen…để cho không bị mất điểm, quê mùa khi cùng Tùng về ra mắt gia đình của Tùng. Nhưng Lý chợt khựng lại khi thấy Tùng đang bế Thủy, phía sau còn là hai người phụ nữ mà Lý đã biết mặt. Liên là chị gái của Tùng, cũng là học trò cũ của Lý thì Lý đã biết từ lâu tuy vậy khi đó thì Liên là cô học sinh còn giờ đã là phụ nữ trưởng thành thì Tùng phải giới thiệu qua mỗi lần video call Lý mới nhận ra được. Như thì Lý mới biết mà thôi.
-Cô Lý, thật không ngờ là em lại được gặp cô ở đây.
Tuy mới được Liên và Tùng nói cho biết về sự tồn tại và mối quan hệ của Tùng với cô Lý nhưng mà Liên khi gặp lại người cô giáo của mình vẫn muốn thăm dò hỏi lại để khẳng định.
-Rất vui khi gặp lại Liên, không ngờ là thành thiếu nữ rồi lại xinh đẹp như vậy. Chị Liên…từ giờ đừng gọi là cô này…..cô nọ nữa….cứ gọi thẳng tên là được rồi. Tùng….nói gì đi Tùng…
-Kìa Liên thôi đừng làm cho cô ấy khó xử nữa. Như để mẹ giới thiệu với con đây là cô Lý trước kia là giáo viên của cả Tùng và Liên nhưng giờ cũng gia nhập vào hội chúng ta. Từ giờ chúng ta là người một nhà cả. Còn để tôi giới thiệu với cô, đây là Như chị dâu của Tùng.
-Dạ, chào chị
-Ấy chết, đừng gọi như thế em còn ít tuổi. Chị Như vẫn còn ngại với cách gọi
-Như ah, con để cho cô ấy gọi như vậy cho quen đi. Cô ấy được giới thiệu là vợ của Tùng thì đương nhiên phải gọi hai đứa là chị bất kể tuổi tác ra sao. Thêm nữa trong lúc thằng Tâm chưa về thì con cũng là vợ Tùng, con lại là người đến trước thì là chị cũng không có gì sai. Cô cũng phải học làm quen với việc gọi tôi là mẹ đi cho quen, nên nhớ là chỉ được phép gọi như thế trong sự kiện lần này, sau khi ở quê ra lại đây thì hãy gọi tôi là chị là được rồi.
-Dạ, con xin vâng lời mẹ. mẹ đi đường xa có mệt lắm không ạ, mẹ vào nghỉ ngơi có cần gì thì sai bảo con ạ.
-Không sao….nghỉ một chút là ổn.
-Cô Lý…lúc vừa rồi cô lấy gương ra ngắm gì vậy. Tùng hỏi.
-Cô….cô…..emmmm…….emmmm….ngắm…..bướm…chỗ đó giờ lông bắt đầu mọc lởm chởm lại…xấu lắm…..sợ Tùng nhìn thấy sẽ chê…..nên…..nên định cắt tỉa….nhưng…..nhưng mà vẫn không biết ý Tùng thế nào…vậy nên….vẫn….
-Anh đó, đã muốn làm chồng của người ta rồi mà vẫn còn cô này cô nọ. Thế thì vài ngày tới về nhà trước đông đủ họ hàng thì biết sao. Còn cô nữa, nếu muốn làm vợ với Tùng có con với Tùng thì từ nay tôi cấm tiệt không được xưng hô là cô nữa. Tùng có trót lỡ lời có sai thì mình phải uốn nắn, phải sửa chứ không được dựa theo thế mà sai. Chuyện của cô với Tùng tôi đã lựa lời nói cho con bé Liên biết rồi, giờ cô có thể dọn đến ở cùng mọi người được rồi và sẽ thỏa nguyện ước có con của cô.
-Hì hì….hì…….con……anh….anh quên…..
-Mẹ nói đúng đó, con xin vâng lời mẹ….xin lỗi mẹ lần sau con không dám thế nữa. Tùng…..nhớ chưa….lần sau nếu có thương Lý, yêu Lý thì đừng như thế nữa….Lý sẽ bị mẹ mắng la rầy đó….cứ gọi Lý là em…..hay là Tùng không còn muốn bao bọc cho Lý nữa thì Lý cũng biết thân biết phận không dám oán trách….Lý già….lý xấu mà..
-Không….Tùng có nói rồi…..em không có già và không có xấu…anh đã muốn em từ lâu….em thực sự là bỏ hết được rào cản xã hội để chấp nhận làm vợ anh sao? Em thực sự đã đồng ý.
-Người đâu mà kỳ, vậy mà cũng cần phải hỏi. Em đã nghĩ thông suốt rồi, còn rào cản nào nữa chứ…cái cô Lý là giáo viên đã chết rồi…giờ là một cô Lý khác….điều tiếng….tiếng xấu thì cũng nhận đủ cả rồi…giờ có thêm lấy học trò làm chồng thì cũng đâu có sao…cũng đâu còn là giáo viên gì nữa chứ. Nhưng mẹ ơi, con còn một vấn đề nữa muốn hỏi mẹ.
-Cô cứ nói đi.
-Con chấp nhận hết để làm vợ Tùng nhưng mà mẹ cũng biết qua hoàn cảnh của con rồi đó. Giờ người thân đã xa lánh, nếu thêm chuyện này chắc chắn họ cũng không chấp nhận. Vậy mẹ và Tùng cùng với gia đình bên nội có chịu chấp nhận một nàng dâu như thế không ạ. Ví dụ nếu có đám cưới mà không có bên ngoại thì bên nội có chịu không ạ.
-Chuyện đó thì cô yên tâm, bên nội chắc họ sẽ vui mừng chấp nhận thôi. Còn bên ngoại của cô nếu như đã không chấp nhận thì còn cần đám cưới làm gì. Cứ về ở với nhau là được rồi, cô mà muốn làm đám cưới thì làm đám cưới trong gia đình cũng được rồi.
-Vậy thì con yên tâm rồi, con cũng chẳng cần đòi hỏi đám cưới chi hết…con chỉ cần mọi người không ruồng bỏ con là con đã hạnh phúc rồi. Lúc nãy mẹ nói là con có thể dọn về ở cùng có thật vậy không ạ.
-Không lẽ tôi gạt cô hay là cô không muốn, cô muốn ở đây. Cô không còn muốn có con nữa sao?
-Dạ không phải vậy….con muốn….con muốn.lắm…hình như là con đã có rồi…từ cái lần ấy…..
-Chúc mừng anh….lại sắp có thêm một nhóc tì nữa rồi……….
-Mẹ…..mẹ thật là thiên vị….xem cái mặt hớn hở hí hửng của Tùng khi biết tin cô ta mang thai mà đáng ghét không kìa….ba người các người đều đã mang thai hết…chỉ có mỗi mình con là không được mang thai thôi….mẹ thấy vậy có công bằng với con gái của mẹ không? Con cũng muốn mang thai, muốn làm một người phụ nữ thực thụ.
Chị Liên tủi thân khi thấy Lý cũng khoe đã mang thai với tôi. Chị ôm mặt chạy lại phía giường ngồi khóc.
-Còn đứng đó làm gì, mau đặt em xuống lại an ủi con bé đi.
-Đằng nào cũng lại đó, để con bế mẹ lên giường nằm nghỉ tiện thể.
-Thôi, nãy giờ không mỏi tay sao. Với lại em còn đi tiểu rồi mới nghỉ được, mắc tiểu rồi. Em cũng động viên nó nữa..
-Thế mình cùng lại cùng động viên rồi con bế mẹ đi tiểu.
-Chị ba ah, chị đừng buồn nữa. Có phải chị không có khả năng có con đâu mà chỉ là bị họ làm hại đứa bé thôi. Chúng ta rồi sẽ có đứa khác mà…rồi chị sẽ được thỏa ước muốn. Em tin chắc cả một tuần ở bên mấy người đó không đến nỗi không có kết quả. Mẹ cũng sắp sanh rồi, nếu chị muốn làm mẹ thì cho chị bế bồng em bé cho quen….xem là chị có chịu được lâu không…lúc đó em bé sẽ ị đùn ra người chị….rồi còn quấy khóc mè nheo không cho chị ngủ xem là lúc đó chị còn muốn có em bé ngay nữa không?
-Chị chịu được hết……đừng có lôi mấy cái đó ra hù chị…đàn bà thì ai mà chả phải trải qua chuyện đó…chị muốn được làm mẹ….Tùng cho chị được làm mẹ giống như là đã từng đi….trước kia chị năn nỉ Tùng đừng ra vô bên trong nhưng giờ Liên năn nỉ Tùng hãy đụ Liên rồi ra bên trong của Liên đó…..
-Liên ah, Tùng nói đúng đó con. Mẹ cũng phân tích với con nhiều rồi mà, rồi con sẽ có điều con muốn thôi, đợi đứa bé trong bụng mẹ sanh ra xem thế nào đã. Chứ mẹ và Tùng cũng đã đều chấp nhận gộp luôn con lại chúng ta cùng sống bên nhau thì chuyện đó sớm muộn cũng tới. Con nhìn đấy, mẹ và cô Lý đều ngoài 40 rồi mà vẫn bầu bí được trong khi con mới ngoài 20 vẫn còn 20 năm nữa cơ mà. Mà con cũng biết tỏng rôi còn gì, mỗi lần Tùng xuất thì thế nào đầy ứ hự mà lại đặc sệt nữa. Mẹ và con cũng đều chỉ có một lần sơ sẩy là dính ngay rồi, cô Lý đây cũng vậy thế thì mấy người bên Nhật kia làm gần như cả tuần thì sao mà không có cho được. Con cứ chờ cô Dung báo tin mừng đi. Mà mẹ cùng với con Như lại đang hạn chế, cô Lý nếu đúng là đã có thì một hai tuần tới cũng hạn chế thì chỉ còn mỗi con độc chiếm Tùng, há chẳng tốt hơn sao?
-Mẹ thì có mà hạn chế cái khỉ khô ấy. Gớm lúc nào cũng làm như thiếu thốn lắm ấy, không mồm thì lồn ngậm dính chặt lấy cặc của Tùng mà kêu hạn chế.
-Cái con bé này, với mẹ mình mà cũng so đo tính toán vậy ah. Thì đó là những tháng ngày cuối cùng của giai đoạn hai, mẹ phải tận dụng mà hưởng thụ và chiều Tùng chứ. Như sắp tới đây là bước vào giai đoạn cuối để sanh nở mà mi cũng không thấy người mẹ đã phát phì ra rồi sao, lúc đó sẽ phải hạn chế….chỉ sợ cô lúc đó không đủ sức mà độc chiếm đó thôi.
-Mẹ còn 3 tháng nữa là sanh đúng không? Thôi được rồi, con tạm nghe lời mẹ đến lúc đó. Nhưng đến lúc đó mà cái chị Dung kia không đậu thai để chuyển qua cho con mà mẹ sanh con bình thường thì mẹ không được ngăn cản con có thai với Tùng đâu đấy.
-Được rồi…không phải mình chị mới mong đứa bé sinh ra bình thường đâu. Tui cũng mong phát rồ lên được đây. Nếu như nó bình thường thì tui cũng quyết định rồi, tui năm nay 43 rồi tui sẽ để Tùng quan hệ một cách tự nhiên để xem có thêm đứa nữa không. Sau 45 tuổi thì khả năng có thai tự nhiên sẽ khó đến khi đó nếu mà không có con nữa thì tui cũng sẽ xin trứng của chị hay cái Như để đẻ con cho Tùng.
-mẹ nói thật không mẹ. Tôi vui sướng reo lên khi nghe được những lời nói tuy nhỏ nhưng với tôi có sức nặng khủng khiếp.
-Thiệt….Tùng có muốn không?
-Muốn…..muốn lắm…..mẹ đẻ thêm cho Tùng một đứa nữa…..Lý cũng đẻ thêm cho Tùng một đứa nữa thì còn gì bằng nữa….có chịu không?
-Chịu…..Lý đã nói rồi….chỉ cần Tùng đủ sức lo được thì muốn đẻ mấy đứa mà Lý còn sức đẻ thì đều sẽ đẻ cho Tùng. Không có biện pháp gì hết trơn….
-Được rồi…..vui quá…..ngoan lắm….anh mua nhiêu quà cho em lắm đó….để lát anh đưa mẹ đi tiểu xong sẽ đưa cho em…..
-Em được mua quà thật sao? Cảm ơn anh….
Lý reo lên vui sướng khi được tôi nói sẽ tặng quà. Người đàn bà nào chẳng thích thú khi được tặng quà, kể cả đó có là món quà nhỏ. Tuy món quà nhỏ nhưng mà ý nghĩa tinh thần thì lớn, điều đó chứng tỏ là họ được quan tâm.
Tôi lại bế mẹ mà cứ thế đi thẳng vào nhà vệ sinh. Lúc này thì mẹ đã tăng cân khá nhiều so với hai tuần trước có lẽ cũng phải tầm 5 ký, một tay tôi đỡ dưới vai mẹ tay còn lại đặt dưới hai khủy chân nên thật khó để mà có thể cởi quần lót của mẹ ra được. Mẹ phải đưa tay của mình xuống để tự cởi nhưng cũng chỉ xuống dưới được một chút thôi. Tôi phải nói Lý cởi thêm xuống cho mẹ và chuẩn bị sẵn khăn ướt để lau cho mẹ. Xoay người mẹ lại đúng hướng và cố gắng hạ thấp xuống thì mẹ cũng đi được. Sau khi Lý lau sạch thì tôi cứ thế bế mẹ đặt lên trên giường.
-Kìa thôi mà…..đừng…..tham thế…lát em chiều….giờ để em nghỉ xíu….Còn chưa tặng quà cho cô ấy nữa kìa….có người đang mong được tặng quà đó….lại có người đang mong được Tùng làm chuyện đó đó. Mẹ đẩy tôi ra sau khi tôi lại xà vào và đặt lên môi mẹ một nụ hôn
-mẹ mệt thì con phải bên mẹ chứ….có lý nào khi mẹ mệt con lại bỏ đi được…..để con xem nào….xem con nó có đạp mạnh không nào…
-Anh ở bên còn mệt hơn ấy, người gì mà như trâu không hà….nó biết mẹ mệt nên nó ngoan, nó không có quẫy đạp đâu có như anh đâu biết người ta mệt lại cứ rầy rà….ghét.
-hihi….con làm gì đâu mà mẹ kêu mệt….mẹ còn muốn mệt hơn con ah…
-Lý, Tùng mua nhiều quà cho em lắm đó, rất là coi trọng và yêu thương em đó. Thay chị chiều Tùng đi cùng với con bé Liên nữa. Chị với con bé Như nghỉ một lát.
-Dạ, mẹ. Mẹ lại gọi con là em rồi…Mẹ nghỉ đi cho khỏe ạ…còn chuyện đó thì con đâu dám…ảnh hưởng giấc ngủ của mẹ….
-Không sao đâu, tui quen rồi. Cô bắt buộc phải làm, đó là mệnh lệnh. Làm ngay tại phòng này đi, tui muốn coi. Không có gì phải ngại hết á, tất cả chúng ta đều vậy mà, cô nên nhanh chóng hòa nhập.
-Đây là quà anh mua tặng em, em xem có thích không….có vừa không?
-Sao mua nhiều dữ vậy, toàn thứ mắc tiền không hà. Đẹp lắm……em cám ơn
-Mấy cái này là gì vậy anh. Lý hỏi tiếp sau khi đã mở đống quà của mình ra trong đó có son môi, mỹ phẩm làm đẹp và nước hoa thì Lý đoán biết được rồi.
-Lúc nãy em nói là muốn cắt tỉa lông lồn nhưng mà chưa biết ý anh thế nào nên vẫn chưa làm đúng không? Thế giờ ý anh muốn là cắt tỉa nó hay là muốn làm thay đổi hoàn toàn cấu trúc lông mọc….làm cho cái lồn như là một cái lồn khác hoàn toàn đại loại thế thì em có chịu không?
-Nó là của em là một bộ phận cơ thể của em nhưng mà em chỉ dùng nó để tiểu tiện thôi ah. Cũng có bao giờ ngắm nó làm gì đâu. Nhưng anh là người sử dụng nó, nhìn ngắm nó….anh muốn sao thì sao đi…miễn là anh thấy thích….thấy nó vừa mắt là được….
-Cái này là một loại thuốc để triệt lông và làm mềm lông đó. Em cũng coi khi anh gọi về đó, lồn mấy cô bên Mỹ đa phần trắng trơn không hà….anh mua nó về để làm đẹp cho em và mọi người. Ai cũng có lồn đẹp lồn xinh để anh ngắm.
-Còn cái lọ này là thuốc kích thích nhanh mọc tóc…..nó sẽ làm cho tóc em nhanh dài hơn….anh sẽ sớm được thấy mái tóc đen dài ngày nào..
-Nào……giờ để cho anh ngắm lồn cái nào….xem lông nó mọc lởm chởm như thế nào nào…..
-Đừng……..xấu lắm…..để tối….chị Liên…..chị ấy đang nhìn kìa….
-Kệ chị Liên….anh ngắm lồn thôi mà. Rồi hai người cũng cùng làm chuyện đó thôi, có gì mà phải nhìn và lườm nguýt chớ.
-Ui chu choa….lồn em hôm nay thơm thế….có phải là đã tắm rửa thật sạch sẽ để chờ anh về có đúng không?
-Kìa….đừng mà Tùng….để cho má ngủ đi…..má đang mệt đó. Tuy đang rất sướng va quả thật là cả chiều nay cũng chỉ có đi vào ngóng trông xem Tùng có về đây không? Nhưng đàn bà là vậy, khi đạt được rồi thì lại giả vờ thanh tao, e thẹn và ngại.
-Em không nghe mẹ nói gì sao, mẹ muốn chứng kiến em làm chuyện đó với anh đó.
-Nhưng phòng chỉ có một cái giường…..mình sao được….sẽ ảnh hưởng đến mẹ đó…
-Ai nói với cô là không được….ở trên lầu vẫn còn cái nệm…để lên mang nó xuống đây thay giường là được.
Thế rồi để tôi bú lồn cho Lý, chị Liên đi lên lầu 3 là phòng ngủ của vợ chồng anh Tâm lúc trước để mang tấm nệm xuống. Trải tấm nệm ra trên nền nhà thì chị cũng tự lột sạch quần áo của mình rồi lại giường kéo tôi xuống dưới nệm.
-Bú lồn em đi Tùng, lồn em còn đẹp và thơm hơn lồn cô ấy sao Tùng không bú….nó là của Tùng đó….hãy bú nó như cái ngày đầu làm cho người ta sướng mê mệt ở căn nhà trọ đi. Liên nói nhưng đã ngồi chồm hỗm trên mặt tôi và di chuyển hông rồi.
-Phải đó….Tùng bú lồn cho chị Liên đi….lồn chị ấy đẹp và thơm hơn của em…bú cho chị ấy đi anh. Lý cũng cảm nhận được địch ý của Liên từ khi gặp nhau tới giờ, cô là người mới tới chân ướt chân ráo nên cũng khá sợ và dè dặt khi mà Liên lại không có mấy thiện ý với mình nên cũng nhân cơ hội để làm giảm bớt lại.
-Cô Lý….cô cũng cởi quần Tùng ra rồi bú cặc….ah mà không mút cu cho Tùng đi
Cứ thế mà người trên kẻ dưới, người tung kẻ hứng tôi phải chiều lại với hai người phụ nữ nhưng mà cũng không hề cảm thấy quá sức do mẹ đã cố công rèn luyện cho tôi. Rồi thì cả hai người phụ nữ mới trước đây có vẻ không ưng nhau lắm nhưng cuối cùng đã cùng quỳ dưới háng tôi mà bú mút của tôi. Tôi làm tình với chị Liên trước vì nếu làm với Lý trước là có vấn đề đó nha. Hơn nữa làm với chị Liên trước thì sẽ không xuất tinh vào trong chị, ngược lại làm với Lý sau thì tôi xuất toàn bộ vào trong người Lý. Lý vẫn chỉ nghi là mình có thai thôi chứ không có dám ra ngoài nên chưa mua que thử vì vậy chưa chắc chắn có con, nên tôi vẫn xuất hết vô bên trong. Qua quá trình làm tình chung thì hai người cũng đã thoải mái hơn đôi chút….xóa đi cái bầu không khí căng thẳng như lúc đầu.
Xong việc thì tôi để cho hai người nằm ở dưới nghỉ ngơi còn tôi lên giường ôm mẹ. mẹ vẫn chưa ngủ và vẫn nằm đó. Chỉ đến khi tôi lên giường mẹ mới ngủ một giấc ngon lành.
Mẹ ngủ dậy thì trời cũng gần tối rồi. Tôi hối chị gọi taxi để tất cả cùng về căn nhà kia nhưng mẹ ngăn lại. Mẹ muốn tìm lại cảm giác ở nơi đây và muốn làm chuyện đó cùng với tôi. Lần này thì tôi lại phải chiều mẹ và tất cả mọi người rồi mới được giải phóng.
Bước vào ngôi nhà khang trang bề thế tọa lạc trên một mảnh đất rộng với cây cối xum xuê thì Lý không khỏi thảng thốt choáng ngợp. Lý biết rằng đó là tài sản của chị Liên do chị lấy chồng bên Mỹ nên lại càng kiêng dè và giữ ý tứ hơn. Lý cảm thấy rằng mình như nàng lọ lem bước vào lâu đài của hoàng tử vậy. Toàn phụ nữ nên tôi lại là người mệt nhất và gánh vác trọng trách nhiều nhất. Sau khi bế mẹ lên cầu thang thì tôi xuống khuôn từng valy lớn nhỏ nặng chịch đồ. Khi du lịch Nhật Bản thì mẹ và chị Liên mua rất nhiều đồ vì hàng của Nhật nổi tiếng bền và có chất lượng tốt. Từ những món đồ gia dụng điện tử còn một đống mỹ phẩm, thuốc, thực phẩm chức năng. Ngoài ra còn có Tảo xoắn, colagen và không thể thiếu sữa bột. Vì nhà toàn các bà bầu nên là có một lượng lớn sữa bột.
Chị Như thì nghén kiêng ngửi mùi thức ăn còn chị Liên thì biếng nên hai người rủ nhau vào phòng ngủ. Là dâu mới nên Lý hăng hái thể hiện ra mắt mẹ chồng. Mẹ thì luôn vậy, luôn luôn muốn tự tay mình chuẩn bị những bữa cơm cho tôi cho gia đình nên không để Lý làm một mình. Tôi thì chộn rộn lăng xăng qua lại nhặt và rửa rau nhưng mục đích là muốn ôm hôn mẹ và Lý. Nhìn cảnh tượng hai người phụ nữ vui vẻ nấu ăn trong bếp làm tôi lại hồi tưởng lại những hôm mẹ bất ngờ lên thăm tôi khi trước.Khi đó tôi về nhà mà thấy mẹ đang lúi húi cặm cụi nấu ăn như một người vợ nấu cơm chờ chồng mà tôi ssung sướng biết bao. Những lúc đó tôi sẽ lao vào ôm lấy mẹ sau nhiều ngày xa cách gặp lại, cảm xúc dâng trào và tất nhiên là không thể không có chuyện ấy xảy ra ở luôn tại nhà bếp. Lần này cũng vậy nhưng mẹ đùn đẩy cho Lý chổng khu để chiều tôi khi thằng nhỏ của tôi lại quậy phá.