Truyện đời tôi ...... ( Thật ) - Chương 5
Những tia nắng buổi sáng xuyên qua cửa sổ chiếu thẳng xuống chỗ nó nằm khiến Nó cảm thấy nóng , giật mình thức dậy có lẽ những chuyện lúc tối khiến Nó mệt mỏi ngủ quên tới giờ, mồ hôi ra ước hết áo bức rức khó chịu , nhìn lên đồng hồ thì hơn 8 giờ rồi! Nó ngồi dậy bước lại kéo màn cửa sổ lại để tránh những ánh nắng lọt vào phòng , bước vào tolet vệ sinh , miệng rát kinh khủng khiến khó khăn khi đánh răng , tay Nó vẫn còn đau nên rữa mặt cũng wa loa , nhìn lên gương má Nó có một vết bầm cũng không nhiều tuy nhiên ấn vô thì rất đau , phía sau vai thì thấy có vết bầm khá to ngang vai thảo nào làm Nó đau vậy
Lên đây mấy hôm mà thấy thay đổi nhiều quá nhất là buổi sáng hay đói , trước ở quê đâu có vậy, lâu lâu cũng ăn sáng nhưng mà thèm mới ăn mà có gì đâu , hôm nào thèm thì xuống bờ sông đón bánh bò mua rồi ăn , còn trên đây thức giấc là cảm thấy đói rồi . Vội thay đồ định xuống hỏi mẹ kiếm gì ăn nhưng vừa bước ra cửa thì thấy mẹ lên thấy Nó mẹ hỏi
"Thức rồi hả con , sao hôm nay dậy muộn vậy"
"Tại hôm qua con về muộn mệt nên dậy muộn mẹ à , có gì ăn không mẹ"..
"Thức dậy là đòi ăn, lên bếp đi mẹ hâm cháo lại ăn , lúc sáng con bé Y cầm qua nói mẹ dẫn lên phòng con , lên thấy con còn ngủ nên nó gửi lại nói khi nào con thức hâm lại nóng cho con ăn rồi về đi làm rồi"
"Sáng chị qua sao mẹ không kiu con dậy"
"Mẹ tính kiu mà nó cản để con ngủ , con bé thiệt dễ thương , dễ gần"
"Ủa trước giờ mẹ không biết chị ấy hả"
"Cũng có gặp vài lần , gặp thì nó chào mẹ thôi ít nói chuyện"
"Mà trên đây ngộ quá mẹ he không ai nói chuyện với ai"
"Ừ mạnh ai nấy sống thôi con mà con cũng đừng để ý mắc công người ta nghĩ xấu lại không hay"
"Tự nhiên , con có làm gì đâu mà xấu nói thêm con con chửi cho"
"Thôi đi ông tướng lớn rồi mà như con nít ăn cháo đi"
Nó không nói nữa cầm tô cháo mẹ đưa mút từng muỗng đưa lên miệng, đúng là chị biết lo mua cháo cho Nó chứ mua cái khác chắc biết ngồi nhìn vì miệng ăn cháo còn rát nữa toàn nuốt trọng.
"À mẹ ơi chút nữa chị M đến mẹ nói là mai con mới qua nha hôm nay con mệt quá"
"Ừ , mà té dữ lắm sao mà mẹ thấy con bầm má hết vậy , đi đứng cẩn thận lỡ có chuyện gì thì sao , mà hồi hôm con Y có té không mà sáng mẹ thấy mắt nó hơi sưng vậy"
"Hả vậy hả mẹ , hồi hôm chị dâu có té đâu"
"Tại mẹ hỏi vậy chứ nhìn cũng không giống như té giống thiếu ngủ hơn"
Nó không nói gì , mà sao kỳ vậy ta lúc tối đâu có gì với chị dâu để tối về hỏi chị thử.
"Xong rồi con xuống phòng đây mẹ nhớ nói chị M nha"
"Ừ, mẹ biết rồi"
Nó đi xuống bước vào phòng lên giường nằm , sao hôm nay nóng vậy ta , bước xuống bật quạt mức nhanh nhất , lên giường nằm một lúc rồi mà vẫn không thể ngủ được không thoải mái được , chắc do ngủ từ tối giờ nên vậy , vắc tay lên chán nghĩ vẫn vơ lại nghĩ về em , không biết giờ này em sao có nhớ Nó không rồi cũng tự nghĩ giờ này em đang học mà nhớ nhung gì, nhớ lại chuyện lúc tối rồi cười thầm , cũng một lần ở quê nó cũng bị đánh đến ê ẩm mấy ngày sau , lần đó vì tà lanh một phần một phần vì muốn chứng tỏ với mấy thằng xã khác mà nó cùng hai thằng bạn bị 6 thằng đuổi đánh chạy chối chết, mà chạy đâu không chạy do ban đêm không quen đường chạy lên chỗ đất … Xáng mới múc từ dưới sông lên , vừa bước lên đất lúng tới háng không rút chân lên đuợc đành mắc kẹt chôn chân ở đấy mà chịu trận , cứ bẹ dừa mà cứ quất vào lưng vào tay , hên là trước cửa nhà người ta, người ta ra can không thôi chắc giờ mằm một chỗ rồi, mấy ông nhà gần đó kéo ba thằng lên nhìn thằng nào thằng đấy như là con trâu nghịch bùn , ba thằng lũi thủi đi về mà nhà đâu có gần thằng gần nhất cũng 5 cây số đã đau hết người rồi mà còn lội bộ về muốn lòi bản họng , về nhà dưỡng thương hết ba ngày tối đó hên gặp lại bọn đó đang uống nuớc gần nhà hôm nay bọn đó có ba người thôi , rồi xong tụi mày , về xứ tao mà không biết , ngồi uống nước chọc gái ngon lành , 5 thằng bạn cùng xóm cùng nhau xông ra đánh phủ đầu 3 thằng đó chạy táng lạng la chí chóe , cứ ghế mà Nó cứ đập cứ phang thì ai mà chịu đuợc , đánh đến nổi 3 thằng đó phải lội sông về, làm hôm sau Nó và mấy thằng bỏ tiền ra thường mấy cái ghế…..sao lúc đó vui thế nghĩ lại mà chạnh lòng, vui vẻ thảnh thơi vậy mà không chịu hàm hố gì xứ lạ quê người này không biết , thôi mình chọn đường này mà phải cố thôi không lẽ giờ về kỳ lắm, miên man một lúc thì buồn ngủ thật sự…
"Dậy ăn cơm con" tiếng mẹ kiu, Nó dậy nhìn đồng hồ cũng hơn 1 giờ rồi , rữa mặt xong lũi thủi bước lên bếp , hôm nay nhiều món quá người cũng đông đủ , khác hơn mọi ngày
"Hôm nay có gì mà nhiều món ăn vậy mẹ"
"Không có dì cô M mua đãi đó"
"Vậy hả ủa chị ấy đâu mẹ"
"Ngồi đi chị ấy với chú H lên tới giờ"
"Có cả chú H nữa hả , hi vui he"
Chú H là bạn của ông dượng Nó là Việt kiều là người cặp với chị M , lên cũng mấy hôm rồi mà Nó chưa gặp, ông ấy đi miết tối muộn mới về , ngồi đc một lúc thì ông ấy và chị lên , nhìn ông già rồi chắc gần 60, nhìn cũng sang trọng nhưng mà đi với chị giống cha con quá, nghĩ vậy nên Nó mỉm cười…
"Em cười gì đó T"
"Dạ không có gì chị"
"Ủa, sao mọi người không ăn trước đi chờ em chi"
"Mẹ cười , chờ em và chú H lên ăn luôn chứ trước sau gì"
Chị cười, kéo ghế cho chú H ngồi rồi chị cũng ngồi xuống kế bên , cũng kế bên nó
"Mọi người ăn đi không thôi đói , nè em ăn đi khó ăn lắm sao mà ốm vậy"…
Chị gấp cho Nó cái đùi vịt quay , Nó quay qua nhìn chị cười gượng rồi cũng cầm lên ăn , nói ăn cho có chứ có nhai được đâu toàn ngậm rồi nuốt hên sao người quay vịt cũng biết điều thịt rất mềm và tơi nên nuốt cũng không khó khăn lắm, vậy mà một lúc mới xong , định nhờ mẹ mút dùm chén canh chưa kịp kêu thì ….
"Em ăn vậy ốm là đúng rồi , con trai phải ăn mạnh lên chứ"
Chị cầm chén Nó lên đứng lên gấp mỗi món một miếng vào chén Nó rồi đưa lại trước mặt Nó
"Ăn đi em ăn nhiều vô cho có sức khỏe"
Thôi xong , nhìn đồ ăn trong chén mà hết muốn ăn toàn thịt và thịt , hic kiểu này chắc xong luôn chiều nay…
"Miệng em đau lắm chị à em không ăn nữa đâu"
"Sao vậy sao lại đau, em bị lỡ miệng hả"
"Nó đi chơi không cẩn thận bị té đó cô M"
"Té lúc nào vậy chị"
"Tối hôm qua Nó đi chơi không biết làm gì mà bị té bầm má hết"
"Đâu chị xem coi" , chị lấy tay nắm vào cằm Nó bẻ qua bên má kia xem , hic làm gì mạnh bạo vậy trời…
"Uhm, bầm rồi nãy giờ chị không để ý thôi em ăn cái khác đi , ăn bún đi"
"Dạ"
Mẹ đứng lên lại lấy cho Nó một cái chén khác đưa cho Nó , mẹ vừa để xuống bàn thì chị lại cầm lấy đứng lên lấy bún để vào chén
"Chị ơi để em tự lấy chị lấy nhiều quá em ăn không hết"
Chị không nói gì , lấy dá múc nước vào chén rồi đưa Nó
"Ăn đi em có chút xíu à ăn nhiều vào , mà em mới lên mà có bạn rồi à giỏi vậy con gái hay con trai"
Nó không biết trả lời như thế nào … "Dạ là chị ở đối diện đây , tại em phụ mang đồ dùm chị ấy nên chị ấy dẫn em đi ăn"
"Vậy à" , chị cười không hỏi nữa
"Ở dưới phòng tui có chai thuốc đánh tan máu bầm hay lắm tí nữa cô ba xuống tui lấy lên xoa cho cháu"
"À đúng rồi vậy mà em quên , tí nửa ăn xong em lấy em đưa cho"
"Ừa, vậy tí nữa cô M lấy rồi kiu tôi , tôi xuống lấy"
"Dạ"
Cuối cùng bữa cơm trưa cũng xong , chị M và chú H xuống phòng nghĩ , mẹ Nó và 3 người dì dọn dẹp rữa chén , Nó cũng chạy xuống phòng , Nó lấy ghế lại cửa sổ ngồi hóng gió, đầu giờ nên chợ cũng vắng vẻ , ngồi trên nhìn xuống chợ thấy những sạp, những cửa hàng trong chợ đóng cửa sắp hết chỉ còn lát đát những cửa hàng ở khu giữa là vẫn còn mở cửa, mà ngộ thiệt chợ lớn vậy mà chỉ bán được mỗi buổi sáng là nhiều buổi trưa chủ yếu bán đồ ăn nhưng chiều và tối thì tuyệt nhiên im ắng không còn ai mở cửa nữa ( ai ở khu chợ Phạm văn Hai thì không lạ đều đó nhỉ ) chợt đưa mắt nhìn xa xăm quê mình ở hướng nào nhỉ …. Lại nghĩ về em nghĩ về những kỷ niệm , nhớ những hôm cùng nhau bước đi trên con đường làng bên dòng sông quê mát lạnh, mấy hôm nay sảy ra nhiều chuyện quá nên không điện thoại cho em đuợc, không biết em có trách Nó không , nhớ em quá chắc giờ này em ở nhà , thôi để xuống gọi điện cho em để em khỏi mong ….
"Chị ơi làm ơn cho em gặp O"
"À T hả chờ chị chút để chị đi kiu, mà em cúp máy đi để chị kiu rồi em hả gọi lại"
"Dạ"
"Điện cho ai vậy con"
"Dạ con điện cho bạn con ở quê dì à"
"Bạn gái hả"
"Dạ bạn cùng lớp"
Nói chuyện với dì thấy chị M và chú H bước xuống , chắc chú H định đi đâu vì chị M mặc đầm ở nhà nên chắc không đi, gặp Nó chị cười nhẹ
"Tí T lên kiu chị chị lấy thuốc đưa cho nhé"
"Dạ"
Nói xong chị và chú bước ra đường đứng , chắc đón taxi , thôi mặc kệ gọi cho em cái đã
"Alo T hả , em ơi bé O nó đi đâu với mẹ nó rồi không có nhà có gì khi nó về chị nói lại tối em gọi lại nha"
"Dạ, vậy tối em gọi lại chị nhé"
"Ừ"
Chán nhỉ không gặp được em rồi , thôi lên phòng nằm nữa vậy , Nó đi lên phòng nằm xuống giường nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ ….
"T ơi xuống lấy thuốc nè , xuống đây chị nhờ cái này xíu"..
Nó đi xuống phòng chị
"Em xem dùm cái nhà tắm sao nãy giờ nước không thoát đc"
Trời , lại làm khó nó nửa Nó biết gì đâu mà xem , Nó hoạt động thế nào Nó cũng không biết nữa ,ở quê Nó có dùng như thế này đâu mà biết , nhà tắm trên phòng Nó lúc lên tới giờ có thấy kẹt đâu nên không có kinh nghiệm , thôi đành lụi cụi xem thử vậy , nhìn tới nhìn lui có thấy gì đâu toàn nước, lụi cụi khám nghiệm ,chị đứng sau lưng Nó nói
"Em dỡ cái nắp đậy ống lên thử xem coi có cái gì chặn ở đó hok"
"Chỗ nào chị"
"Đó, chái nắp trắng trắng đó"
Nó bước lại chỗ đó thấy cái nắp trắng trắng có mấy lỗ ngang , Nó móc hai ngón tay cầm lên , cũng không có gì thay đổi lấy ngón tay quậy quậy lỗ cũng không thấy gì nuớc vẫn im ru
"Để chị lấy dây kẽm em chọt xuống xoáy thử coi"
Chờ chị một lúc chị lấy lại cộng đây kẽm lại, trời cái móc đồ mà chị bẻ ra , Nó cầm chọt xuống xoáy mấy cái thì nước cũng rút , hay thiệt đứng lên Nó nhìn chị mỉm cười , chị vổ vai Nó cười hiếp mắt , Nó nhăn mặt vì chị vổ trúng chỗ đau Nó , mõi và đau muốn xoán dái luôn á …
"Em sao vậy"
"Dạ sao đâu chị"
"Không sao mà nhăn mặt à"
"Quay chị xem nào"
Chị kéo áo Nó sát lại kiu Nó quay lưng lại kéo áo Nó xuống, chị nhìn không nói gì.
Em rữa tay đi ra chị xoa thuốc cho
Thôi đưa thuốc cho em để em nhờ mẹ
Rữa tay đi , cục xà bông trên kệ đó
Chị bước vào phòng ,không đóng cửa , Nó lấy cục xà bông rữa tay xong bước ra
"Vào đây em"
Nó bước nhẹ vô phòng , phòng mát thiệt thơm nữa , nhìn thấy chị đang đứng gần cái ghế salon
"Lại đây chị xoa thuốc cho"
"Thôi , chị đưa em để em lên nhờ mẹ"
"Lại đây chị làm một lần cho mà biết rồi sau tự làm" , chị nói vậy coi như Nó thua đành bước lại ngồi xuống ghế để chị xoa thuốc ,
"Quay lưng lại chị xoa cho , cái này không phải bị té nè , té gì mà cả đường dài vậy, nói thật đi" ….
"Em nói chị nghe chị đừng mét mẹ em nhé , em bị người ta kiếm chuyện đánh chị à"
"Trời đất , mới lên đây mấy hôm mà ai mà kiếm chuyện đánh em , nói nghe coi"
Đành kể hết đầu đuôi chuyện tối qua cho chị nghe , xong chị ngồi xuống kế bên Nó rồi nói
"Ở trên đây không phải như ở dưới quê đâu làm gì hay đi đâu thì phải cẩn thận nhất là không đuợc đi chơi khuya , em cũng hên là bị đánh vào vai lỡ vào đầu thì sao ? Cô kia cũng hay , có chồng rồi còn dẫn em đi khuya vậy không sợ chồng la à"
"Em không biết, ít gặp chồng chị ấy lắm chị à , nghe nói đi công tác suốt luôn"
"Từ đây về sau em ít đi đêm với cô đó đi không tốt đâu"
"Chị em mà có gì đâu chị"
"Uhm, ai nói có gì nhưng cô ta còn có chồng nữa , biết chưa"
"Là sao chị"
"Thằng hâm này , không biết thiệt hay giỡn vậy , ngẩng mặt lên chị thoa thuốc cho"
Nó không hiểu lắm về câu nói của chị , chồng thì chồng chớ có sao đâu , chẳng phải chị buồn sao chồng gì mà để vợ buồn , mình qua chơi cho chị đỡ buồn thôi mà mình cũng vậy mà…..
"Xong rồi đó , nghĩ gì mà thờ ra vậy"
"Dạ ? À không , có nghĩ gì đâu chị"
Chị đi vào nhà tắm rữa tay nói vọng ra "sáng mai chị chở qua tiệm chị , nói mẹ sắp sếp đồ đạt đi nha"
"Sao sắp xếp chị, bộ ở bên đó hả"
"Uhm , ở bên đó luôn"
"Dạ , mà bên đó đông không chị"
"Chi mà hỏi nhiều vậy mai qua rồi biết" .
"Không nói thôi em lên phòng ngủ đây"
"Ngồi đây chơi , lên đó cũng làm gì đâu"
"Lên để chị nghĩ ngơi chứ không lẽ ngồi đây hoài"
"Cũng tâm lí he , để chị lấy này mang lên đó mà ăn"
"Thôi em không ăn đâu em đi lên đây" vừa nói Nó vừa đi ra cửa bước lên phòng "ôi cái thằng hâm này" nghe chị nói vậy vừa đi Nó vừa cười , lên phòng Nó nằm ngủ một giấc dài thức dậy thì trời đã tối , nhớ lại cuộc điện thoại Nó bật dậy đi xuống cầu thang điện thoại cho em , quái lạ tối nay mẹ và mấy dì đi đâu mà không có ai, cửa sau thì khóa, thôi điện thoại cho em đã rồi tính….
"Alo T hả"
"Sao biết T hay vậy"
"Thì T nói tối gọi mà"
"Uhm , lúc chiều O đi vắng à"
"Ừa, đi với mẹ qua nhà bác 6 chơi , anh L về mấy hôm nay kiu qua chơi mai anh ấy lên lại Sài Gòn"
À , Nó nhớ rồi gia đình thằng L với gia đình em là bạn bè thân lắm nghe nói ba em với ba thằng L chơi nhau từ nhỏ . Nhưng gia đình nó lên Sài Gòn mấy năm rồi mà tưởng ở trên đây luôn rồi ….
"Gia đình Nó về có việc hả em"
"Em nghe nói về tách khẩu chuyển hết lên đấy sẵn tiện về chơi luôn"
"Uhm , à lúc này học hành sao rồi"
"Thì cũng vậy , có khác gì đâu vắng T nhóm mình cũng ít hợp nhóm , T ở trên đó sao rồi quen chưa"
"Cũng quen rồi O à , dù có khi nhớ quê lắm"
"Cố lên T , O nghĩ rồi T sẽ quen thôi rồi lại không muốn về quê cho xem , O nghe anh L nói trên đó đẹp , vui , và nhộm nhịp hơn gấp trăm gấp ngàn lần quê mình , đúng hok T"
"T không biết cũng thấy nhộm nhịp đương nhiên cũng vui , nhưng mỗi người có một suy nghĩ khác nhau riêng T thì thích quê mình hơn"…
"À gia đình O định tết nay lên đó ăn tết"
"Thiệt hả vậy vui quá rồi , có chỗ ở chưa hay để T nói với mẹ lên nhà T ở nha"
"Có rồi ba mẹ anh L kiu lên đó sẽ ở nhà cùng gia đình nhà rộng thoải mái lắm"
"Uhm, vậy cũng đc , khi nào lên nói T biết nha"
"Ừa , khi đó O sẻ nói"
"O ơi"
"Hả"
"O ….. có nhớ T hok , T nhớ O nhiều lắm"
"Sao T hỏi vậy T biết câu trả lời mà , quen đi học chung với T mấy năm nay giờ không có T đi chung nữa nghĩ lại muốn khóc"….
"T xin lỗi làm cho O buồn rồi"….
Hai đứa im lặng một lúc……….
"T ơi mẹ O gọi , thôi nhé T khi khác gặp lại , nhớ T nhiều"…
Em cúp máy, Nó lên lầu bước ra lang cang đưa ánh mắt nhìn xa xăm , Nó đang suy nghĩ nhưng suy nghĩ gì chính Nó cũng không hiểu , như một mớ bòng bong trong đầu Nó bất chợt nhìn xuống đường nhìn xuống lan can phòng dưới bắt gặp chị M đang đứng cũng nhìn xa xăm trên nét mặt có gì đó suy tư lắm , Nó định hú chị nhưng kịp dừng lại vì Nó bắt gặp có bàn tay ai ôm bụng chị từ sau lưng , Nó chòm người tới một chút để nhìn rõ hơn , à chú H , nhìn cũng tình tứ quá , chị cười nhẹ quay người lai đối diện chú H hai tay chị để lên hai vai chú , chú ôm chặt mông chị ép vào người , chắc hai cái đó dính với nhau , rồi nó thầm nghĩ vậy , thấy tò mò ghê gớm cái đó của Nó bất đầu cương cứng cảm giác giống như lần trước bên nhà chị nhưng lần này Nó thấy bức rức khó chịu hơn nhiều, Nó muốn không nhìn nữa nhưng mắt Nó lại không làm theo…. Chú H nhẹ nhàng tiến sát môi chú vào môi chị hôn nhẹ, chị siết chặt tay vào cổ chú không cho chú rời ra , Nó nhìn thấy chị hả miệng ra mút mạnh vào môi trên chú , trời ơi sao mà sướng thế từ nhỏ tới giờ cũng thấy người ta hôn nhau trên tivi mà toàn hôn vào chán hôn vào má mà hôm nay thấy chị hôn miệng , sao mà thích mà muốn thế , sự tò mò của tuổi mới lớn làm Nó ngây dại không thể dừng lại mắt Nó cứ nhìn chăm chăm ….hai tay chú vò nhẹ mông của chị vén nhẹ
váy lên rồi hai bàn tay chú bóp mạnh , Nó thấy chị hả miệng ra như thở, Nó nhìn thấy rồi , chị mặt quần xì màu xanh lúc này Nó không chịu nổi nữa tim Nó đập nhanh da gà Nó nổi lên rất nhiều không thể chịu thế này nữa ,thấy tức tức và đau đau vì ở dưới nó cương quá mà bị cái quần xì hảm lại làm Nó đau kinh khủng vội thò tay xuống kéo quần xuống kiểu như đi tiểu ấy cho cái đó nó thoải mái , chị và chú vẫn đang hôn nhau bàn tay chú duy chuyển dần lên phía trên lên tới ngực hai bàn tay chú bóp thật mạnh , lại thấy chị hả miệng tay chị cũng bắt đầu duy chuyển xuống dưới vào phía trong thọt tay vào trong quần chú chị cười nhẹ , Nó bắt đầu có cảm giác lâng lâng khó tả cảm giác thật sung sướng lan nhanh lên đầu Nó tay Nó bắt đầu bóp nhẹ vào thằng nhỏ , vừa đụng vô thì thấy rất tức hai bên hòn dái , một luôn nuớc trắng đục từ trong thằng nhỏ phóng thẳng ra rơi xuống đường , ôi sao mà sung sướng quá hai mắt nó nhắm nghiền lai đầu gối Nó bất đầu rung như sắp quỵ xuống , mở mắt ra thấy chú H đang hôn cổ chị , chị ngước lên, Nó không kịp phản ứng nên chị đã thấy Nó , Nó vội núp vào trong , thôi xong chị thấy rồi ,sao mình chậm thế giờ làm sao đây, Nó đang lo sợ , chị méc mẹ thì sao , giờ Nó thấy ngại không biết đối diện chị thế nào đây, Nó ngồi thờ ra lo lắng ,
Kéo quần lên chạy vội xuống đường đi lang thang vừa đi vừa lo lắng, lại chỗ đầu đường Nó ngồi xuống thềm nhà ………
"Nhóc khờ sao không ở nhà mà đi đâu ra đây vậy"
Nó giật mình ngước lên thấy chị Nó mỉm cười
"Chị mới làm về à , sao nay chị về muộn vậy"
"Nhok ngồi chờ chị à"
"Dạ không, tại ở nhà buồn quá nên lang lang"
"Lang thang sao ngồi đây, lên xe đi chị chở về , về nhà chị xoa thuốc cho , nhok còn đau lắm hok"
"Dạ đở nhiều sắp hết rồi chị à , không cần tha nữa đâu"
Chị cắn nhẹ môi nhìn Nó
"Đã nói không cãi chị mà, lên xe đi nhanh , chị mệt nè"
"Dạ vậy chị chạy xe về trước đi , gần mà em đi bộ về sau"
"Không , lên xe nhanh"
Làm theo chớ sao giờ mắc công chị giận , chở Nó tới nhà vào nhà chị bắt Nó ngồi xuống , chị mở cốp xe lấy ra bọc đồ bước lại đứng đối diện Nó để bọc đồ xuống bàn lấy ra chải thuốc và bịt bông Gòn , mở chai thuốc rót vào bông thoa lên má Nó
"Nhok còn đau lắm hong"
"Dạ đở lắm rồi chị , chị iên tâm em không sao"
"Sáng nhok ăn cháo ngon hong"
"Dạ ngon , mà sao chị qua mà không kiu em"
"Hi thấy nhok ngủ ngon quá nên để nhok ngủ , quay ra sau lưng chị thoa cho………..xong rồi! nhok buồn hả sao ít nói vậy"
Nó cười , không biết trả lời sao tâm trạng Nó giờ lo hơn buồn
"Về thay đồ đi , mình đi uống cafe , để chị tắm cái người mồ hôi khó chịu quá"
"Hả , uống cafe ? Chị làm về không mệt à"
"Không, đi chơi với nhok mà mệt gì"
Nó cười , "uhm chị tắm đi cho khỏe em về thay đồ"
Về nhà đi nhẹ lên lầu sắp tới phòng chị thấy cửa mở Nó liền chạy nhanh lên để chị không thấy , lên phòng vội thay đồ nhanh đi xuống cũng thật nhanh , qua ải rồi nhưng mai thì sao , thôi kệ vậy .
Qua nhà chị chưa thấy chị xuống Nó bước ra cửa ngồi đợi được một lúc lâu chị xuống
"Sao nhok không vào ngồi chờ ở ngoài đó chi cho lạnh"
Nó cười , hôm nay chi mặt đầm đen , nhìn rất đẹp mà hồ như với Nó chị mặc gì cũng đẹp , hôm nay chị bới tóc cao nhìn rất nhí nhảnh , cổ chị rất đẹp chị bước lại dắc xe ….
"Để em đắt cho"
"Nhok còn đau mà"
"Không sao chị à , giờ mình đi đâu chị"
"Chạy ra đường lớn đi chị chỉ"
Những cơn gió bất chợt xe lạnh tối nay trời lạnh thật …
"Chị lạnh lắm không"
"Cũng hơi hơi"
"Nhok lạnh hả"
Nó cười nhẹ , như hiểu ý hay là muốn Nó ấm hơn chị quàng tay ôm gọn vòng eo Nó hai bàn tay đan lại trước bụng Nó thật chặt thì thầm vào tai Nó
"Ấm hơn chưa nhok"
"Nó cười nhẹ"
"Nhok cười thấy ghét quá à"
Nó lại cười
"Tới rồi nhok , ghé vào đi nhok"
Quán cafe ở ngoài mặt đường , rất đẹp tuy nhiên hơi tối , dựng chân chống hai chị em đi vào chị tìm một chỗ cũng gần đường , hai chị em ngồi xuống…
"Dạ anh chị uống gì"
"Cho chị ly phê sữa em nhé"
"Nhok uống gì"
"Cho em ly trà đá đường đi chị"
"Dạ chỗ em không có cái đó anh"
"Hả, vậy cho em li đá chanh"
"Dạ cũng không có anh ơi"
"Hihi nhok ơi ở đây không có những cái đó đâu"
"Nó cười nhẹ, vậy cho gì cũng đuợc chị"
"Anh uống cafe đen nhé"
"Dạ cũng đuợc chị"
Chị nhân viên nhìn Nó cười mỉm đi vào quầy
"Nhok biết uống cafe hok mà kiu"
"Dạ uống được chị"
Chị kéo ghế lại ngồi bên Nó
"Sao hôm nay nhok buồn vậy nói chị nghe đi"
"Không có chị à chắc hôm nay em ngủ nhiều nên nhìn vậy đó"
"Nhok đừng giấu chị , chị nhìn là biết nhok có tâm sự"
"Hi hay vậy hả nhìn là biết à"
"Chứ sao chị nhok mà"
"Vậy giờ nhìn em coi em đang nghĩ gì"
Nó quay qua nhìn vào mắt chị thật lâu
"Nhok đáng ghét"
"Ủa biết em nghĩ gì thật hả"
"Chị không biết"
"Vậy sao nói em thấy ghét"
"Hi chị thích"
"Thích gì kỳ"
"Kệ chị"
Nó lại cười nhẹ , đúng là hay thật ở bên chị nghe chị nói chuyện một lúc là bao nhiêu tâm sự buồn bực tan biến hết không còn nghĩ gì nữa , chị lúc nãy mang ra hai ly nuớc để xuống bàn, cũng nhìn Nó cười như lúc nãy , nghĩ gì không biết, lạ đời. Chị cầm ly Nó lên quậy quậy rồi đưa Nó
"Nè uống đi nhok"
Nó cầm lên uống một ngụm , cafe gì đắng dữ vậy trời , lỡ kêu rồi thôi đành chịu vậy , chị thì cầm lên uống ngon lành , trời cũng đã muộn cảm thấy lạnh hơn , nhìn ra đường từng dòng người chạy ngoài đường ai cũng mặc áo ấm nhìn lại chị và Nó chỉ có mỗi bộ đồ mà đồ chị mặc hơi hở còn mỏng nữa chắc chị lạnh lắm , uống xong hai ly nước Nó hỏi
"Chị lạnh lắm không"
"Hi , cũng hơi hơi"
"Vậy mình về nha"
"Uhm , mình về thôi nhok"
Tính tiền xong hai chị em chạy về, vừa ngồi lên chị ôm chặt Nó liền, chắc chị lạnh lắm đây trong quán lúc nãy ít lạnh mà giờ ra đường lạnh thật , cố chạy nhanh về thôi , về đến nhà dắc xe vào định về chị cản lại
"Nhok ở đây với chị đi về sớm chi chút nữa hả về"
Thôi cũng được dù sao Nó cũng chẳng muốn về, về sớm lở gặp chị M thì sao …
"Em ngồi đây nhé chị lên thay đồ rồi xuống"
"Dạ"
Chị lên lầu một lúc thì xuống , cũng mặc đồ ngủ lần này kính đáo hơn, chắc trời lạnh ,
"Nhok uống gì hok"
"Thôi , mới uống mà chị"
"Vậy ăn gì nhé , socola nhé"
"Dạ"
Chị lại tủ lạnh lấy ra hai miếng socola lại đưa Nó một miếng hai chị em ngồi ăn , không ai nói ai lời nào………….
"Nhok muốn nghe nhạc hok"
"Dạ muốn chị có hả"
"Uhm"
Chị ra khép cổng nắm tay Nó dẫn lên phòng , phòng chị đẹp thật đầy đủ tiện nghi
"Nhok ngồi đi"
Nó ngồi xuống cái ghế chỗ bàn máy vi tính vì xung quanh không có gì để ngồi.
"Không phải! ghế để tí chị làm, em ngồi đỡ trên giường đi"
"Hả"
"Uhm ngồi đi chị bắt nhạc cho nghe"
Nó lại ngồi lên giường dựa vào đầu thành giường
Chị ngồi xuống ghế mở máy tính mở đầu đĩa bật nhạc , nhạc vừa cất lên Nó nhân ra ngay
"Chị thích Tô Chấn Phong ca à"
"Uhm , nhok cũng biết à"
Nó cười
"Nhok nghe nha chị làm một số việc nữa , mỏi thì nằm xuống đó nghĩ"
Nó thấy hơi ngại , biết vậy về lúc nãy được rồi , giờ mà đòi về chắc chị không cho , thôi thì nghe một chút rồi về , Nó ngồi đó nghe nhạc chị thì ngồi chỗ bàn máy tính làm việc , nhìn chị làm rất tập trung , lâu lâu quay qua nhìn Nó cười , giường chị thơm thật , mới nghe bài hát thứ hai thì cảm thấy mỏi Nó nằm xuống định bụng chờ chị làm xong rồi về , không ngờ nằm xuống rồi ngủ lúc nào không hay …… Có cái gì đè nặng lên bụng Nó mở mắt ra giật mình thì ra Nó đang ngủ nhà chị chị đang ôm Nó chân chị gác lên bụng Nó, nhìn chị ngủ sao đẹp quá , lại cảm thấy tức tức ở dưới khó chịu , nhớ lại hình ảnh lúc tối chị M làm với chú H Nó càng thêm bức rức thèm muốn … Nhìn chị chị ngủ giống như một thiên thần , hai bờ môi đỏ mọng hơi thở nhẹ nhàng nhìn đáng yêu làm sao , mùi thơm da thịt khiến Nó không thể không thèm muốn , tuy Nó mới lớn tò mò nhưng không vì thế mà Nó cho phép mình làm bậy , lỡ có gì thì mắc công mẹ Nó mang tiếng chắc không sống nổi , tuy Nó có tình cảm với chị Nó mới nhận ra thôi vẫn chưa sát định đc là gi nhưng Nó yêu em rất yêu em Nó sẽ không phản bội em , mà chưa chắc gì chị chịu , chị còn chồng chị nữa mà . Nó nhẹ nhàng cầm tay chị bỏ xuống giường với chân chị thì dễ chỉ cần nhẹ nhàng dùng bàn tay đở lên thì Nó có thể nhích ra mà không làm chị thức giấc
Nó đang nhích nhẹ nhàng ra thì bỗng chới với té cái bịt xuống giường , trúng chỗ vai rồi đau ghê gớm , chị bật dậy
"Nhok sao vậy , có sao không nhok"
"Dạ hơi đau thôi chị , sao chị không kiu em dậy mấy giờ rồi chị"
"Chắc hai giờ rồi nhok à"
"Hả em phải về mẹ em chờ"
"Khuya rồi mà về ngủ lại đi , lúc nãy chị có nói với cô rồi nhok iên tâm"…
"Hả nhưng"……
"Không nhưng gì hết lên giường nhanh , nhok hứa sao không nghe chị à thất hứa à"
"Nhưng"……
"Nhok làm chị buồn chị giận nhok luôn đó , lên nằm với chị đi có gì đâu mà nhok phải vậy"
Nói xong chị nằm xuống quay lưng lại tỏ ra giận dỗi Nó nằm xuống nói
"Em…. Xin…. Lỗi…. "
Chị không nói gì vẫn nằm quay lưng lại với Nó , lần này chắc hết ngại nên cơn buồn ngủ cũng nhanh chóng đến với Nó …. Cũng có cảm giác nặng nặng ở bụng chợt thức dậy , nhìn thấy chị cũng đang ôm Nó tay chị để lên bụng Nó mặt chị úp sát vào vai Nó , Nó nhẹ nhàng bỏ tay chị ra bỗng chị nũng nịu nói ,nắt vẫn nhắm
"Nhok dậy rồi à ngủ chút nữa đi còn sớm mà"
"Sáng nay em sẽ đi học rồi chị à , em phải xa chị thời gian rồi chị có buồn không "
Chị mở mắt ra ngẩng đầu lên hỏi nó
"Hả nhok học ở đâu"
"Em không biết ,đi học nghề ở bên đấy luôn không về"
"Uhm, buồn chứ nhưng nhok học mà biết sao giờ ,nằm tí nữa đi rồi chị mở cửa cho về sẵn chị đi làm luôn"
"Dạ"
"Hôm nay chị cũng đi công tác ở Hải Phòng mấy hôm cố gắng học nhé nhok , chị sẽ tìm nhok sau , nhok tin chị sẽ tìm thấy hok , khi nào về chị sẽ qua gặp Nhok…."
"Chị đi với anh à"
"Không chị đi với ba"
"Dạ"