Truyện đời tôi ...... ( Thật ) - Chương 2
Nó nhìn đồng hồ những lúc căng thẳng Nó mỉm cười như tự trấn an mình ( nhớ lại đó cũng là thoái quen tới bây giờ )
Tới giờ rồi qua đón em thôi….. Nó bước ₫i trên con đường làng quen thuộc con đường mà hơn 10 năm nay ngày nào nó cũng bước qua nhưng hôm nay nó lại thấy khác rất khác…….
Từng mái nhà lá đơn sơ những hàng rào tre đã đc sắp xếp có chủ ý rồi những hàng dừa thẳng tấp soi bóng xuống ruộng mênh mông yên ả khói cơm chiều còn vương vấn trên mái nhà sau từng cơn gió chiều mát lạnh , gió quê mà trong lành lắm…… bất chợt chạnh lòng.
Thoáng nghĩ vụ vơ nhìn lại tới nhà em rồi ! Uhm ,sắp đc gặp em rồi ………
Dạ con chào cô……
T hả vào nhà đi con
Dạ
Nghe vậy nhỏ O chạy lên
T chờ O tí nha
Uhm
Ủa hai đứa tối nay đi chơi hả
Dạ
Ừa …… O lên nhà thay đồ đi với anh đi con để đó mẹ làm cho
Dạ…..
Mà hai đứa tính đi đâu vậy con
Dạ đi dưới xã xem hội chợ
Đi bằng gì vậy con
Dạ……..lội bộ
Hai đứa mày rảnh quá ! lấy vỏ mà đi chứ lội bộ chắc tới khuya mới đến
Dạ thôi cô tại đi bộ hóng gió luôn…….
Mẹ em là vậy rất thật thà và thẳng tính , vì mấy năm nay sáng nào nó cũng đến nhà em chờ em cùng đi học với lại tính Nó rất hiền nên mẹ em rất quý mến và tin tưởng …
Xong rồi mình đi T
Uhm , dạ thưa cô con dẫn bé O đi hội chợ chơi….
Ừa đi nhanh đi con không thôi muộn
Dạ….
Hai đứa lại bước trên con đường mòn quen thuộc con đường mà từ lúc quen nhau tới giờ lúc nào cũng đi học chung ….. Hôm nay đi bên em thấy tâm trạng buồn lắm không diễn tả được khác hơn mọi hôm lắm ừ thì tâm trạng mà khác thì đúng rồi .. cũng con đường ấy cũng là em nhưng….. , Nó liếc qua nhìn em ! Nó nghĩ chắc em cũng buồn không kém Nó nhìn em buồn nó thương lắm nhưng biết sao bây giờ thôi thì cố gắng vui hết đêm nay vậy
Hôm nay em rất đẹp nhưng sao có cảm giác như nó sắp mất đi một cái gì đó to lớn lắm mà nó không hiểu rõ nhưng thôi đi với em suy nghĩ nhiều làm gì dù sao cũng đêm nay thôi rồi hết ngày mai hết gặp em rồi . Nghĩ vậy Nó mỉm cười dù cảm thấy nhói ở ngực ……
Tối nay O đẹp lắm !! Nó nhìn O nói nhẹ .
O không trả lời bất ngờ ngước lên nhìn Nó cười rồi cuối xuống nói nhỏ….
Chứ hằng ngày người ta không đẹp sao
Dù tiếng em nói rất nhỏ nhưng Nó vẫn nghe Nó nghe rất rõ ,Nó không trả lời vì nó biết đó không phải là câu hỏi.
Vậy mà mới đi đc tí thì trời tối rồi hôm nay không có trăng , nhưng nó và em vẫn lặng lẽ đi mà không vấp hay ngã gì hết vì đơn giản nó và em đã quen quá con đường này rồi …..
Vẫn im lặng bước đi chầm chậm không nói gì , để phá tan sự im lặng Nó hỏi em
O có dự định gì cho tương lai không
Tạm thời O sẽ học hết phổ thông sau tính tiếp ….
Uhm ba năm nửa thôi mà cố lên nhé O dù ở xa nhưng T luôn ủng hô .!
Còn T lên đấy dự định gì
T không biết nữa nhưng chắc chắn T sẽ xin mẹ cho T học nghề
Vậy T muốn nghề gì
T không biết lên đó rồi tính
Vậy T tính khi nào về thăm quê
T không biết nhưng khi nào rảnh T sẽ về thăm O
T nhớ nha
Uhm T nhớ mà
Nó vừa nói vừa quay mặt sang nhìn em
Nghéo tay đi
Uhm ! nghéo tay……
T đi rồi O có buồn không ?
Vẫn sự im lặng từ em nhưng Nó không cần em nói nhìn nét mặt em là nó đủ biết …..
Mới đó mà nhanh thiệt tới chỗ hội chợ rồi……
Mình đi uống nuớc nhé T
Uhm , nhưng quán BT đóng cửa rồi
Mình quá bên kia đi
Uhm
Nó ngồi xuống em cũng vậy
O uống gì
Kiu dùm O ly đá chanh
Nuớc mang ra nó ly trà đường em ly nuớc chanh đá
Uống nuớc xong mình đi ăn gì nhé O
Ừa , mà ăn gì đây
O thích ăn gì
Gì cũng được
Uhm
Hai đứa ăn xong tranh thủ còn sớm nên chạy qua hội chợ, khuya rồi mà sao người đông thế , xem được một lúc thì cũng hết nhìn lại thì cũng đã hơn 10 giờ đường vắng rồi Nó nói với em khuya rồi mình về đi…… Em ngập ngừng
Mình lên cầu chơi đi T
Chứ O không về hả
Em ngồi xuống cầu hơi buồn nhìn xuống con sông ……
Mai mấy giờ T đi
Uhm….. Tầm 2giờ chiều
O chưa muốn về mình ngồi chơi chút rồi về cũng đc
Uhm ..
Hai đứa ngồi giữa cầu ( cầu ván nên ngồi bình thường ) em nhìn xuống nước nó cũng vậy , trời đêm dưới quê yên tĩnh lắm mọi hôm có vài tiếng nhái hoặc tiếng côn trùng kiu nhưng hôm nay im lặng một cách bất ngờ …
Nó đang suy nghĩ và Nó cũng biết em cũng vậy nhưng em đang suy nghĩ gì có nghĩ về Nó không , chắc không…. vì……..
Đang trong vòng suy nghĩ của mình chợt em lên tiếng như kéo mình về hiện tại…..
T còn giữ bức thư không .
Uhm….. Còn ! nó nói rồi nhìn cuối mặt về phía trước như giấu đi sự ngại ngùng và ấm ức
Lại im lặng thật lâu… Lâu lắm , sự im lặng lâu vậy nó chịu không đc nữa ….. Nó nhìn qua em định nói , thì bất ngờ nhìn thấy……. như không tin vào mắt mình nữa…… Em đang nhìn nó rưng rưng nuớc mắt , nhìn thấy ánh mắt bất ngờ của Nó em vội quay ra chỗ khác như muốn giấu đi hai hàng nuớc mắt đang rơi trên má …… Em đang khóc vì nó à Nó tự hỏi ! Nhưng vì sao …
O đang khóc à , em không nói gì quay lại Ôm chặt Nó…… bao nhiêu giọt nuớc mắt ùa ra trong em , khóc rất nhiều…
Sao T ác với O vậy sao T nói đi là đi vậy sao T không ở lại đây T biết T đi O buồn lắm hok hu hu hu …….
Uhm…. Biết …….cho ……T xin lỗi…
Em càng khóc nhiều hơn khóc ướt hết vai áo nó .. Nó muốn giơ tay siết chặt em vào lòng nhưng nó không thể ..
T biết T thấy ghét lắm không ?
Nó không trả lời Nó mỉm cười ……
Nó hôn nhẹ lên tóc em…. thơm thật mùi hương con gái khiến Nó xao xuyến lâng lâng , Trời về khuya càng lạnh, bất chợt cơn gió thổi qua nhẹ em rùng mình……
Em rời Nó ra nó nhìn Em em cuối mặt xuống tỏ vẻ ngại ngùng Nó lấy tay nâng cằm em lên đưa tay lau hai hàng nuớc mắt em, kéo lại hôn nhẹ lên trán em !!
Về nhé
…..em khẽ gật đầu…….
Nó nắm tay em lên hai đứa cùng đi về ! đc đoạn em nói nhỏ
T cõng O về nhé chiều giờ đi nhiều mõi chân quá .
Uhm , nhưng hơi xa. …
Xa mới nhờ mà
Uhm , lên T cõng !
Nó xoay lưng lại ngồi xuống để em choàng tay ôm lấy cổ Nó……. cõng em trên lưng nghe có cảm giác sung sướng chạy dọc sống lưng Nó , Nó quay lên nhìn em cười nhẹ , em cuối sát đầu vào ôm chặt nó hơn ……….
O ôm chặt T … khó thở.
Cho T chết ai kiu chọc O ……
Nó mỉm cười
O yêu T lúc nào
Mới đây
Uhm………. còn trước kia
Chỉ thích thôi nhưng hai tuần nay T không đi học thấy nhớ lắm mới biết là………
Yêu hả….
Thấy ghét
Thiệt hok…
O đủ lớn để phân biệt điều đó mà…
Nghe vậy Nó im lặng , nói gì khi đó là tất cả điều Nó muốn mong gì hơn nữa chứ
Đến nhà rồi kìa cho O xuống đây đi
Chưa mà…..
Xuống đây đi O sợ ai thấy lắm …..
Kệ ! khuya rồi không ai thấy đâu mà lo
Uhm
O……..
Hả…
Chờ T nhé……
Ừa ! O…… Sẽ chờ……T
Nó lại mỉm cười , cười về sự hạnh phúc
Rồi tới nhà rồi cho O xuống đi
Uhm…….
T về ngủ ngon nhé………
Uhm……
O…….
Hả………
Cố gắng học thật tốt nhé.
Uhm…. O biết rồi , em nhìn Nó mà chưa chịu vào nhà
O ……vào nhà đi
Ừa…………
T ……đi nhớ giữ gìn sức khỏe nhé.
Uhm
Ah ….. lên đó nhớ thường xuyên điện thoại về O nhé
Uhm
Nó đi về cảm giác khó chịu khó tả nhưng cũng sen lẫn sự hạnh phúc….. Trời về khuya bình yên thật ……
Con đò quê mà ngày nào cũng hai lượt chạy qua thấy bình thường nhưng hôm nay thì không như vậy nữa cảm giác như có một cái gì đó đè nặng ở hai bàn chân
Đò cũng đi chở theo nó với biết bao hoài bão cùng biết bao sầu não của thằng con trai mới biết yêu như nó không phải nhất thời , hay rung động của tuổi mới lớn, cũng không phải sự ngộ nhận . Nó đủ lớn để biết và cảm nhận đc đó là sự chắc chắn về tình cảm của Nó với em .
Đò chầm chậm lướt qua nhà em Nó đã chuẩn bị tâm lý để không buồn khi nhìn thấy em thì ít ra là vậy….. Nhưng sao khó thở quá !! Nó nhìn thấy em từ xa Nó vội núp vào cửa ít ra để em khỏi thấy Nó! Nó sợ em buồn …. Đò chạy ngang qua , em nhìn xuống ngó tìm một điều gì đó, em ở đó chờ nó như xác định rằng em sẽ chờ Nó …… Nó biết em sẽ không nhìn thấy Nó nhưng em vẫn đưa tay lên vẫy nhẹ .. nó quay đầu lén nhìn lại em lần nữa thầm nói
T không cho O thấy đâu đừng buồn T nhé….
Đò chạy dần dần khuất xa dáng em … Nó dựa đầu vào thanh cửa mĩm cười bên hai hàng nuớc mắt …… "Lớp trưởng ơi em ở lại nhé xin lỗi vì để em một mình rồi đừng buồn nhé"……..
Chuyến xe lướt nhanh trên đường khi trời vừa tối. Đi qua những cánh đồng, những bờ tre ….. Vậy là xa em thật rồi Ánh mắt Nó vẫn nhìn ra cửa suốt từ lúc lên xe tới giờ không ai biết nó đang nghĩ gì ….
Nhưng nó đâu biết những chuyện sau này đánh gục nó hoàn toàn khiến Nó không phải là nó nữa……… và em cũng là người khiến Nó đau nhất.