[Truyện dịch] Người muỗi - Chương 15.2
Chương 15 (2) (Do truyện dài, quá số chữ cho phép, phải tách làm 2)
** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ***
Nửa đêm, Tiểu Minh bị một tràng âm thanh sột sột soạt soạt đánh thức – thính lực của nó vốn mạnh, hơn nữa nằm ghế nằm cũng khó ngủ say, nên chỉ hơi có tiếng động, đã làm nó tỉnh dậy.
Trong bóng tối, có tiếng hai người thì thầm với nhau: “Chị Lương, cái mùi này … sao em thấy không giống với lúc ban sáng nhỉ?”
“Phải không? Để chị thử nếm…Hình như là có chút khác thật.”
“Có cảm giác không được ngọt ngào như lúc sáng… nhưng mùi thơm lại càng nồng hơn.”
“Ừm, đúng là vậy… Duyệt Tâm, em có thấy mùi vị này có vẻ hơi quen quen không?”
“Ờ? Chị nói như vậy em mới cảm thấy, ừm … mùi vị này mình nếm thấy ở đâu ấy nhỉ?”
Tiểu Minh lặng lẽ không một tiếng động đi vào giữa hai người, khoe ra cây dương vật 20cm của mình, nói: “Này hai cô giáo, các cô thử … có phải là cái mùi vị này không?”
Hai người kia không là ai khác, chính là cô Lương cùng cô Đới.
Hai người vừa thấy cây gậy thịt, trên mặt hiện đầy vẻ đê mê say đắm, hai chân mất tự nhiên kẹp chặt lại, cổ họng phát ra những tiếng rên rỉ như có như không …
Tiểu Minh vẻ mặt đắc ý nói: “Hừ hừ… Đã sớm đoán hai người tối nay đến ăn vụng, em đã sớm đem ‘mật ong chúa’ đổi thành ‘sữa ong chúa’ rồi! Thế nào? Mùi vị không tệ đúng không! Oa ha ha ha ha…!”
Cô Đới cúi người ngồi xuống trước mặt Tiểu Minh, nhỏ nhẹ đáng yêu nói: “Tiểu…Tiểu Minh, là lỗi bọn cô.”
Cô Lương cũng cúi người ngồi xuống, nói: “Đúng thế Tiểu Minh à, bọn cô cũng không dám như thế nữa, trò có thể … không nói cho con gái cô biết được không!”
Tiểu Minh vênh vênh váo váo nói: “Hừ hừ…Nếu đã biết lỗi, vậy nên phải chấp nhận sự trừng phạt!”
Cô Đới xoay người đưa mông hướng về phía Tiểu Minh, hai tròng mắt tròn to long lanh như sắp chảy nước, cô dùng âm thanh nhõng nhẽo nói: “Tiểu Minh, trò hãy trừng phạt cô đi!”
Cô Lương cũng bắt chước làm theo nói: “Tiểu Minh, trò cũng trừng phạt cô đi!”
Tiểu Minh đưa hai cái tay ra, đem váy ngủ của cả hai cô giáo vén lên, rồi tuột hết quần lót xuống, lộ ra cặp mông căng mẩy múp thịt. Sau đó, Tiểu Minh dùng hai bàn tay, chia nhau vỗ mạnh lên hai cặp mông trần truồng một cái, phát ra những âm thanh ‘bạch bạch’ vang dội. Bàn tay vỗ lên cặp mông đầy nhục cảm, giống như cái muỗng đập lên trên bánh rau câu vậy, làm thịt mông rung rung mấy cái, tạo thành những đợt sóng thịt tràn qua mông.
“Tiểu Minh, xin hãy trừng phạt cô tiếp đi!”
“Đúng, Tiểu Minh, xin cứ thật hung hăng trừng phạt cô đi!”
Bạch… bạch… bạch… bạch… bạch… Tiểu Minh xoay tròn hai cánh tay, trái phải lần lượt, tận tình vỗ hai cặp mông trắng nõn căng mẩy quyến rũ này, mãi không biết chán.
Đánh một hồi lâu, mắt thấy hai cặp mông đã bị đánh đến đỏ bừng, giống như quả đào mật đã chín rục. Mà hai cô giáo lúc này cũng đã không chịu nổi, bắt đầu van xin: “Tiểu Minh, đừng đánh nữa, đau quá!”
“Đúng đó Tiểu Minh, mông cô sắp vỡ ra rồi nè!”
Tiểu Minh dừng lại không vỗ, xoay người cả hai cô giáo lại, nói với hai cô: “Muốn em dừng tay hả, không phải là không được, có điều phải xem biểu hiện của hai cô!”
Hai cô giáo bò đến trước mặt Tiểu Minh, nịnh nọt nói: “Tiểu Minh, bọn cô sẽ phục vụ em thật chu đáo!”
“Đúng, Tiểu Minh, xin hãy tận tình hưởng thụ sự phục vụ của bọn cô đi!” Dứt lời, hai cô giáo khẽ hé đôi môi đỏ mọng, đưa cái lưỡi mềm mại trơn trượt ra, một trái một phải quấn lấy dương vật Tiểu Minh.
Cảm giác bị hai bên tập kích, khiến cho Tiểu Minh không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ sảng khoái. Hai tay bốn hộp sữa, hưởng hết lạc thú trần gian, cuộc sống tiêu dao cũng chỉ đến thế mà thôi! Oa ha ha ha ha ha ha…!
** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ***
“Này! Cười ngáo ngáo làm cái gì đó!”
Tiểu Minh dụi dụi con mắt, từ trên ghế tỉnh lại – hóa ra tất cả chỉ là nằm mơ!
“Trò sao lại ngủ thiếp đi vậy?” Cô Đới hỏi.
“Em… cái đó .. chị ấy…” Tiểu Minh quay đầu nhìn về phía Triệu Thiến, phát hiện cô vẫn đang ngủ rất say, Tiểu Minh lại thấy có chút do dự – chẳng lẽ hồi nãy chị ấy tỉnh dậy phát hiện bị mình cắm vào cổ họng, cũng chỉ là giấc mơ của mình?
“Đúng rồi cô Đới, sao cô lại ra đây?”
“Không ngủ được, ra đây trò chuyện với trò một chút, không ngờ là trò lại ngủ thiếp đi.” Tiểu Minh ngượng ngùng gãi đầu.
“Cùng cô tán gẫu một chút đi, qua hết đêm nay, hai chúng ta người phải đi làm thì đi làm, người phải đi học thì đi học, sợ rằng rất khó có cơ hội như vậy.”
Tiểu Minh nghiêng đầu nói: “Đến trường học, em vẫn có thể đến phòng y tế tâm sự với cô mà.”
“Cái đó nó khác!”
“Sao lại khác?”
“Đừng nói nhảm nữa! Cô nói nó khác nghĩa là nó khác!”
Tiểu Minh giang tay ra – mẹ mình nói đúng, tranh luận lý lẽ với đàn bà là một chuyện gần như không thể nào thực hiện.
“Tiểu Minh, hãy nói cô nghe một chút chuyện của trò với cô Lương đi!”
“Không phải… đã nói hết cho cô nghe rồi sao?”
“Chi tiết! Cô muốn chi tiết!”
Bất đắc dĩ, Tiểu Minh chỉ đành đem chuyện xảy ra ở tối ngày hôm qua kể đầu đuôi cho cô Đới nghe. Trong quá trình kể chuyện, ánh mắt Tiểu Minh một mực để ý đến Triệu Thiến đang nằm trên giường – cô nàng vẫn đang ngủ rất say, chẳng lẽ việc chị ấy tỉnh lại đúng là mình nằm mơ? Nhưng sao cứ có cảm giác là nhịp thở của chị ấy lại trở nên dồn dập hơn?
Chẳng lẽ…
Nghĩ đến đó, năng lực chém gió của Tiểu Minh bắt đầu lên đến Max, không chỉ có chi tiết biểu cảm miêu tả lại toàn bộ quá trình câu chuyện tối qua, còn thêm dầu thêm mỡ bổ sung rất nhiều chi tiết vốn không hề xảy ra – dĩ nhiên những chi tiết này thực ra cũng đã từng chân thực xảy ra, chỉ có điều không phải phát sinh giữa nó với cô Lương mà thôi.
Cô Đới nghe chuyện về sau hai má đỏ hồng, ban đầu còn có thể trêu ghẹo nhạo bang Tiểu Minh mấy câu, đến khúc sau, đã không còn tâm sức đâu mà đáp lời nó, cặp chân trắng nõn thon dài của cô đã không tự chủ được kẹp chặt lại với nhau, hai bàn tay mất tự nhiên siết chặt gấu váy ngủ, đôi mắt như mù sương vậy, trở nên mơ màng như muốn chảy nước, tiếng hít thở cũng dần trở nên hổn hển.
Có điều, lúc này có người còn khó chịu hơn cả cô Đới, đó chính là Triệu Thiến đang nằm trên giường – cô vẫn đang cố giả vờ ngủ, có điều các cơ bắp trên mặt cô không nghe theo sự sai khiến, làm ra một vẻ mặt hết sức vặn vẹo.
Ha ha ha, chị quả nhiên đã tỉnh! Đã như vậy, thì sẽ cho chị xem một màn kịch hay đi!
Tiểu Minh tiến lên ôm lấy cô Đới, đưa tay vén váy ngủ của cô lên quá eo.
“Trò… trò làm gì thế!”
“Cô Đới, cô mới nói mà, qua đêm nay, là không còn cơ hội tốt như thế nữa!”
“Ơ kìa đừng!” Cô Đới còn chưa kịp làm ra phản ứng, Tiểu Minh đã lôi tuột quần lót của cô xuống, lộ ra một vệt nước dinh dính – cô ấy đã sớm ướt nhoét cả rồi.
“Trò làm nhẹ một chút … nhỡ chẳng may cô Lương tỉnh dậy thì phiền lắm!”
Tiểu Minh gật đầu nói được, nhưng cái hông của nó lại không chút nương tay, dộng mạnh một cái xuyên sâu vào khe hang bí mật của cô Đới.
“A… đã bảo trò nhẹ một chút mà! Muốn chết sao hả!”
“Cô … cô ráng chịu một chút…”
“Ráng cái đầu trò ấy! Trò thử bị thọc một cái thử xem!”
“Em bị thọc á … vậy không phải là tàn hoa cúc* sao?” (Chú: hoa cúc là từ dùng chỉ lỗ đít)
“Ai a …Cô mà là nam hả … chắc chắn sẽ đem hoa cúc của trò làm tàn tạ! …A. a a a …”
Tiểu Minh nghe mà thấy lỗ đít nhoi nhói – ả đàn bà này, thật quá độc ác! Không cho nhà ngươi biết chút thủ đoạn, làm sao có thể thẳng người làm chồng?!
Thế là Tiểu Minh đột nhiên tăng nhanh tốc độ cùng lực độ làm tình, mỗi một cú dập, cũng đều đẩy cao cửa tử cung của cô, cô Đới chịu không nổi, hai tay bịt chặt miệng mình, tránh phát ra tiếng rên rỉ, không còn hơi sức đâu mà trêu đùa Tiểu Minh nữa.
Trong căn phòng, tiếng da thịt va chạm vào nhau vang lên không dứt.
Tiểu Minh vừa làm tình, vừa hồi tưởng lại giấc mộng lúc này – nếu mà có lúc nào có thể cùng cô Đới với cô Lương cùng làm một lúc nhỉ, lúc ấy không biết là sướng biết bao nhiêu … Đúng rồi, còn có nàng cô chúa nhỏ đang ngủ trên giườn này nữa chứ!
Tiểu Minh lại đem tầm mắt chuyển sang Triệu Thiến đang nằm trên giường – vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt cô đang len lén nhìn sang. Cô nàng phát hiện Tiểu Minh quay sang nhìn mình, hoảng hốt vội vàng nhắm mắt lại giả bộ ngủ. Nhưng đôi má đỏ hồng đầy nhục dục cùng hơi thở hào hển đã bại lộ ra hết thảy.
Tiểu Minh nhấp hông không ngừng, tiếp tục mãnh liệt làm tình, chơi cô Đới muốn chết đi sống lại, cô rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, bắt đầu to gan rên rỉ, các lời các câu đầy dâm tục bẩn thỉu từ trong cái miệng xinh xắn vốn trước nay luôn dịu dàng hòa nhã của cô bắt đầu tuôn ra, khung cảnh dâm đãng vô cùng.
“A ưm… Không được… cô sắp bị … bị trò đụ chết ….”
“A ah … A ah… Tiểu… Tiểu Minh chết dẫm… Trò đừng … nhấp vào sâu như thế….”
“A a a… Không được rồi … chịu không nổi … cô sắp bay …”
Nằm trên giường, Triệu Thiến đã không còn cách nào giữ được bình tĩnh, Tiểu Minh thấy đoạn chăn che bụng của cô, đang phập phồng phát ra tiếng nhóp nhép, xem ra cô nàng rốt cuộc cũng không chịu nổi, đã phải dùng tay tự mình giải quyết nhu cầu.
Ngay lúc gay cấn quan trọng này, bên ngoài phòng chợt truyền tới một âm thanh ‘rắc rắc’ rất nhỏ khó có thể nhận ra. Thính giác của Tiểu Minh bén nhạy cỡ nào, lập tức nhận ra đó là tiếng cô Lương mở cửa phòng! Nó lập tức dừng lại động tác làm tình, cúi người nói khẽ bên tai cô Đới: “Suỵt… phòng cô Lương có tiếng động, cô mau tránh đi một chút!”
Cô Đới đang trong cơn đê mê nghe vậy choàng tỉnh, không kịp sửa sang lại quần áo, xoay người một cái trượt ra khỏi giường, ngó quanh quất khắp nơi phát hiện không có chỗ nào thích hợp trốn nấp, thế là cô hụp người một cái, chui tọt luôn xuống gầm giường Triệu Thiến. Động tác của cô quá thuần thục, khiến Tiểu Minh nhìn choáng váng.
“Trò đứng đực ra đấy làm gì! Còn không mau cất cái thứ thòng lòng của trò đi, định để cho cô Lương tịch thu sao!”
Tiểu Minh ồ một tiếng, vội vàng kéo quần lên, đúng lúc này, cửa phòng Triệu Thiến bị người mở ra.
** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ** ***
Tối hôm nay cô Lương ngủ cũng không được ngon giấc. Ngày hôm qua cùng với Tiểu Minh một phen mây mưa, là lần ân ái sung sướng nhất trong cuộc đời đàn bà mấy mươi năm nay của cô. Triệu Quân chồng cô không biết chiều chuộng đàn bà, mà cô lại là người làm trong ngành giáo dục, đưa đến cuộc sống tình dục của cô thường là đơn điệu mà nhàm chán, mà cô cũng trước giờ không coi làm tình là một chuyện có thể mang đến cảm giác sung sướng, cùng lắm chỉ là cô thực hiện nghĩa vụ vợ chồng mà thôi.
Nhưng trải qua lần tình ái tối qua… cô mất ngủ.
Chỉ vừa nhắm mắt, trong đầu cô liền hiện lên khúc thịt vừa to vừa dài dưới háng Tiểu Minh, thế nào cũng không dứt khỏi. Thậm chí, có đến vài lần, khi cô đang trong lúc nửa tỉnh nửa mê, lại nghe vọng vào tai những tiếng rên rỉ của một cuộc làm tình nam nữ, cô đưa tay sờ xuống dưới háng mình, nơi đó đã trơn trượt ướt nhèm nhẹp.
Haizzz. Lương Tư Dung ơi là Lương Tư Dung, mày hết cứu được rồi … Đầy trong đầu toàn những ý tưởng dâm đãng như vậy, sau này mày làm sao đối mặt với các học sinh của mày kia chứ?
Cô lắc lắc đầu, đã không ngủ được, thì thôi khỏi ngủ, qua bên đó ngồi tiếp chuyện với Tiểu Minh cũng tốt. Qua đêm nay, chỉ sợ rằng sẽ không còn cơ hội như vậy nữa …
Thế là cô đi thẳng tới phòng Tiểu Minh đang ở, bước tới mép giường của Triệu Thiến rồi ngồi xuống, bàn chân chỉ cách đầu cô Đới có một chút xíu, làm Tiểu Minh nhìn thấy mà run rẩy trong lòng.
“Cô Lương… Sao cô lại ra đây?” Tiểu Minh dùng tay đè thằng nhỏ xuống, tránh cho cái quần phồng lên quá dễ thấy.
“Không ngủ được… nên sang đây ngồi nói chuyện với trò.”
Thế nào cô cũng không ngủ được giống cô Đới vậy? Sữa ong chúa uống nhiều quá hay sao? Mà đúng, việc hai cô mút ngực Triệu Thiến để uống sữa ong chúa, rốt cuộc có phải là mình nằm mơ không?
“Tiểu Minh, sao trò lại ôm bụng? Không thoải mái sao?”
“Không có … không có gì hết…”
“Để cho cô nhìn một chút.”
“Không cần… Ôi đừng!”
Một phen tranh chấp, khi tay cô Lương vừa đúng chộp vào dương vật đang căng cứng của Tiểu Minh, không gian trong chớp mắt như đọng lại.
“Em … cái đó… Cứ đến đêm là nó lại như vậy…”
Cái dương vật mà mình ngày nhớ đêm mong giờ đang nằm trong tay mình, nhịp thở của cô Lương trở nên dồn dập. Gần như không cho Tiểu Minh có cơ hội phản ứng, cô đã ôm chặt lấy cổ nó, nhắm ngay môi nó hôn ngấu nghiến…
“ưm…” Chiếc lưỡi mềm mại mà nóng bỏng không ngừng ngoáy liếm trong miệng Tiểu Minh, áo của nó không biết từ khi nào đã bị ném qua một bên, đầu lưỡi của cô Lương một đường đi xuống dưới, lướt qua cổ, qua đầu vú, cái rốn… và cuối cùng tiến xuống cạp quần đùi…
Soạt…. quần đùi cùng với cả quần lót, đã không cánh mà bay.
Cô Lương nhìn đăm đam dương vật đang ngẩng cao của Tiểu Minh, hai con mắt sắp tóe ra ánh lửa, cô khẽ hé đôi môi đỏ mọng, cúi đầu xuống định ngậm vào miệng.
Hỏng bét, mới vừa chơi cô Đới xong, cô ấy mà ngậm một cái làm sao không bị lộ tẩy?
Thế là Tiểu Minh chợt nhổm người lên, đè nghiến cô Đới nằm xuống giường, đồng thời vén lên chiếc váy ngủ của cô, lộ ra chiếc quần lót bằng lụa mỏng lờ mờ – kể tử khi cô Lương bắt đầu mặc những chiếc áo ngực nóng bỏng, kiểu quần lót của cô cũng ngày càng phong phú.
Chiếc quần lót mỏng tanh bị dâm thủy chảy ra làm cho ướt nhẹp, biến thành gần như hoàn toàn trong suốt. Tiểu Minh đứng ở cạnh giường ngồi xổm xuống, đối mặt với cái quần lót có cũng như không kia, nói với cô Lương: “Cô Lương, lần này hãy để cho em phục vụ cô một lần nhé!” Nói xong, nó lấy ngón út đem khe quần kéo sang một bên, lè lưỡi liếm một cái.
“A……..a……!” Nơi ấy của cô Lương chưa từng bao giờ bị người liếm qua. Trước kia cô luôn chê chỗ ấy bẩn, không yêu cầu chồng mình liếm, lần này bị cái lưỡi của Tiểu Minh quét qua một cái, quả thật sướng muốn thăng thiên.
Dưới giường, lúc này cô Đới rất ư là buồn bực – đang sướng bị cô Lương quấy rối không nói, đã vậy còn bị cướp món ăn đến miệng.
Mình đây vốn đã bị Tiểu Minh làm cho sống dở chết dở lưng chừng trời, vào lúc này lại bị hai người kia kích thích như vậy, càng thêm khó chịu vô cùng, dâm thủy cứ òm ọp òm ọp tuôn ra bên ngoài, theo bắp đùi chảy xuống đến sàn nhà.
Đang lúc ấy thì, Tiểu Minh đi đến mép giường ngồi xuống, liếm lồn cho cô Lương, mà cây gậy thịt dưới háng cũng ngoe nguẩy ngay trước mặt cô Đới. Cơ hội tốt trời cho như thế làm sao cô có thể bỏ qua, điều chỉnh tư thế, há miệng liền đem dương vật của Tiểu Minh ngậm hết vào miệng.
“A……….!” Phía trên liếm lồn cô Lương, mà phía dưới lại được cô Lương liếm dương vật, giấc một song phi của mình không ngờ lại được thành hiện thực ở trong tình huống này.!
Hạnh phúc tới quá đột ngột, Tiểu Minh căn bản không dám nghĩ tới.
Nó càng ra sức liếm, đồng thời hưởng thụ sự phục vụ dưới gầm giường của cô Đới. Chỉ chốc lát sau, nó chợt thấy thằng nhỏ của nó hụt hẫng một cái, cô Đới đã nhả miệng ra, đang lúc Tiểu Minh suy nghĩ xem cô Đới đang định làm cái trò gì, thì thằng nhỏ dưới háng của nó đã bị một bàn tay nhỏ nắm lấy, đưa đến một cái hang lõm mềm mại trơn trượt ướt sung nước cho đi vào.
Ngay trước mặt cô Lương, trực tiếp chơi cô Đới!
Vẫn là cô Đới đúng chất dân chơi! Mình thích!
Không nói hai lời, Tiểu Minh liền ưỡn hông một cái, thằng nhỏ của nó đã cắm ngập vào cái hang mềm mại trơn trượt vô cùng của cô Đới, bắt đầu lúc cạn lúc sâu ra vào. Cô Đới lấy tay đỡ cái hông của Tiểu Minh, tránh việc thân thể cả hai va chạm quá kịch liệt vào nhau phát ra tiếng động, bị cô Lương phát hiện.
Thật ra là cô quá lo xa – lúc này cô Lương đã bị Tiểu Minh liếm không biết trời trăng gì nữa, cực khoái cũng đã mấy lần, nào còn hơi sức đâu chú ý động tĩnh dưới gầm giường! Có điều cô Lương không chú ý đến, không có nghĩa người khác cũng không đoái hoài tới …..
Lúc này, ở trên giường, Triệu Thiến đã đứng trên bờ vực sụp đổ …
Làm thế nào đến cả người luôn luôn hiền lương thục đức như mẹ cũng đang làm cái trò ấy với thằng nhóc này?! Cái này còn chưa nói, dì Đới đang ở dưới giường làm cái trò gì thế? Cái tiếng phòm phọp phòm phọp kia, kiểu gì cũng không phải tiếng mút kẹo chứ!
Có điều sự tình đã đến nước này, cô cũng chỉ có thể tiếp tục giả bộ ngủ. Triệu Thiến nhắm tịt mắt lại …
Cô trong lòng hận tại sao lỗ tai mình không thể như con mắt vậy, chỉ cần nhắm lại là không biết gì nữa, chứ âm thanh cố gắng đè nén nhưng vẫn phát ra những tiếng rên rỉ của mẹ mình, hay tiếng phòm phọp như có như không dưới gầm giường kia, mình không thể làm bộ như không nghe được … Chết tiệt, phía dưới mình lại ướt rồi …
Đang lúc Triệu Thiến suy nghĩ lung tung, một cái tay từ từ lần xuống dưới chăn, duỗi vào trong, rồi từ từ mân mê lên bắp đùi của mình! Nó không phải của Tiểu Minh thì còn của ai!
A a a a a a …! Tiểu Minh, cái thằng nhóc lưu manh này!
Dù trong lòng Triệu Thiến muốn sụp đổ, nhưng lại cứ không thể lên tiếng, chỉ có thể mặc cho Tiểu Minh cùng mẹ mình, còn có dì Đới ở trước mặt mình diễn ra một ‘bức tranh tình dục sống động’, đồng thời còn mò mẫm chân của mình.
Chỉ có thể cầu nguyện nó đừng làm quá mức …
(Tác giả: cô em đã quá ngây thơ rồi, heheheh)
Quả nhiên, bàn tay Tiểu Minh sau khi ở trên đùi Triệu Thiến mò mẫm một hồi, rồi lại tấn công thẳng vào thủ phủ, xoa nắn mơn trớn cô bé đã ướt nhẹp dâm thủy của cô.
Ở cả ba hướng cùng kích thích ấy, dù Tiểu Minh có năng lực hơn hẳn người thường cũng không thể nào chịu đựng lâu hơn được nữa, chỉ trong chốc lát, dương vật nó chợt run run co giật, đem đợt tinh dịch thứ hai trong đêm nay vào trong nụ hoa của cô Đới. Mà cô Đới vì để cho dương vật của Tiểu Minh ra vào thuận tiện, nên từ nãy đến giờ vẫn cố gắng gượng chống ở một tư thế ưỡn người kỳ dị (cái này tự tưởng tượng nhé), phen này rốt cuộc cũng không thể cầm cự nổi, nhũn cả người nằm phịch xuống sàn nhà không còn sức lực để động đậy.
Giải quyết xong một, tinh thần Tiểu Minh phấn chấn, lập tức rút thương chiến hiệp tiếp!
Nó lại lần nữa leo lên giường, đè ngửa cô Lương ra, nhắm ngay âm hộ cô rồi hùng hổ cắm vào.
Động tác lần này của nó quá nhanh, cô Lương hoàn toàn không kịp làm ra phản ứng. Cô chỉ kịp vội vàng che miệng lại, tránh cho mình bật ra tiếng rên rỉ quá to, bị người khác nghe được.
Tiểu Minh ra sức dập mạnh làm tình với cô Lương. So với cô Đới, thân thể cô Lương nhạy cảm hơn rất nhiều, vì vậy không có làm mấy cái, thân thể cô Lương chợt run lên bần bật, dâm thủy bắn tung tóe khắp giường. Phun nước xong, hai chân của cô Lương vẫn còn run bần bật, rõ ràng là sau khi cực khoái xong đã kiệt lực. Tiểu Minh bèn ôm cô đè lên người mình, tạo thành tư thế nữ trên nam dưới, lợi dụng sức nặng của cô, từ phía dưới hướng lên trên mãnh liệt dộng vào.
Lúc này, Tiểu Minh nằm ngay bên cạnh Triệu Thiến, ngón tay vẫn đang ở trên mụn thịt cô bé của cô mơn trớn. Nó nghiêng đầu nhìn sang, vừa đúng bắt được ánh mắt như muốn giết người của Triệu Thiến, nó nhìn cô lè lưỡi nghịch ngợm, tiếp tục làm tình với mẹ của cô, càng dập càng mạnh.
Bạch bạch bạch bạch …. Bạch bạch bạch bạch… Bạch bạch bạch bạch… Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch… Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch….
Bất kể cái gì mà chín cạn một sâu, năm cạn một sâu, ba cạn một sâu, Tiểu Minh đều làm qua một lượt. Cô Lương úp mặt vào vai Tiểu Minh, cố gắng không phát ra âm thanh, để bảo vệ chút tôn nghiêm cuối cùng của người mẹ hiền vợ thảo.
Cũng may cô không biết là Triệu Thiến cùng cô Đới đều đã sớm tỉnh, một ở trên giường, một nằm dưới gầm giường nghe được cô cùng Tiểu Minh đang điên cuồng làm tình, nếu không cô còn không phải xấu hổ đến phát điên!
Rốt cuộc, sau khi nhấp vào mấy trăm cái, Tiểu Minh chợt ưỡn mạnh hông một cái, đem dòng tinh hoa thứ ba của đêm nay hiến tặng cho tử cung của cô Lương, mà cô Lương như cũng bị dòng tinh dịch nóng rẫy này làm cho phải bỏng, thân thể lại một phen run rẩy dữ dội, lại một lần nữa đạt đến đỉnh cực khoái. Cùng lúc đó, ở bên cạnh Triệu Thiến toàn thân cũng run rẩy, cùng lên đỉnh với mẹ của mình.
Làm liền cả hai người xong, Tiểu Minh cũng tê liệt nằm sõng xoài ra giường thở hồng hộc – lúc này quả thật như đang đi xiếc trên dây, chưa nói hai cô giáo lúc nào cũng có thể phát hiện ra nhau, chỉ nói cô nàng Triệu Thiến kia, có thể làm ra hành vi gì, trong lòng Tiểu Minh cũng không dám đoán chắc – cũng may coi như một phen toát mồ hôi hoàn thành nhiệm vụ three some lần này.
Sau khi xong chuyện, Tiểu Minh bế cô Lương mang tới phòng tắm rửa ráy, mặt khác cũng là cho cô Đới có thời gian rút lui. Ở phòng tắm chàng chàng thiếp thiếp một thời gian, đến khi trở lại phòng ngủ của Triệu Thiến, quả nhiên đã không còn bóng dáng cô Đới.
Hộ tống cô Lương trở về phòng ngủ xong, Tiểu Minh lại gõ cửa phòng cô Đới – làm thân nam nhi phải nhớ không được thiên vị, nếu cả hai cô giáo đều đã bị mình chơi, không lý do gì chỉ tắm cùng cô Lương mà không tắm cho cô Đới, thế là Tiểu Minh lại tắm thêm lần nữa.
Ôi phiền não đàn bà aa… Lũ người phàm chúng bay sẽ không hiểu được!
Sau khi lần nữa quay lại phòng Triệu Thiến, Tiểu Minh rốt cuộc coi như thở phào nhẹ nhõm. Chợt lỗ tai nó đau nhói, bị một bàn tay xinh xắn véo lấy – hóa ra chính là Triệu Thiến vừa tỉnh dậy!
“Cậu không ngờ đã cùng với dì Đới … còn cả mẹ tôi nữa… Cậu còn dám làm cái thứ … cái thứ như vậy với tôi! Cậu là đồ biến thái! Tôi không tha cho cậu…! Ưm ưm…. ….!!!”
To chuyện to chuyện rồi! Mới rồi chỉ lo sướng cho mình, quên không nghĩ tới xử lý vụ này làm sao! Tiểu Minh vội vàng dùng miệng của mình chặn lại miệng Triệu Thiến, tránh cho cô nàng kêu to lên, làm hai cô giáo tỉnh dậy.
Triệu Thiến phản kháng kịch liệt, nhưng khi Tiểu Minh đem đầu lưỡi của nó rúc vào trong khoang miệng cô, theo bản năng điều khiển, cô không tự chủ được ngậm chặt lưỡi Tiểu Minh, còn không ngừng mút nó.
Rất nhanh, mút lưỡi biến thành một nụ hôn nồng nhiệt, hai cỗ thân thể trẻ trung quấn vào với nhau, đổ xuống giường… Ngay khoảnh khắc dương vật cắm vào âm hộ, Tiểu Minh theo thói quen đút vào lút cán, khi ấy cảm giác như vừa xuyên thủng một tấm màng mỏng manh, mà Triệu Thiến cũng đã đau đớn bật khóc.
Tiểu Minh nhìn lại, phát hiện cô bé của Triệu Thiến đang chảy ra một ít máu, lại tưởng là cô vừa đến tháng. Tiểu Minh biết mình đã gây ra họa, vội vàng lắp bắp nói xin lỗi Triệu Thiến: “Thật thật thật … thật xin lỗi … tôi không biết chị đang đến …” Nói xong, đang định nhổm người dậy rút thằng nhỏ ra, chợt động tác của nó đột ngột ngừng lại – âm đạo của Triệu Thiến lúc này giống như một cái tay vậy, siết chặt lấy dương vật của Tiểu Minh, khiến nó không thể động đậy.
Tiểu Minh chẳng biết phải làm sao, mà Triệu Thiến cũng choáng váng không ngờ tới tình huống như thế, trong khoảnh khắc này thậm chí còn quên cả khóc lóc.
Mà lúc này, cái tay ấy dường như đã quyết định không thể yên lặng, nó siết chặt lấy dương vật Tiểu Minh, nắn bóp từ đầu đến đuôi lần lượt, giống như đang vắt sữa vậy, muốn đem tất cả chất lỏng trong dương vật vắt hết ra.
Tiểu Minh lúc này mới kịp hiểu ra – chính là bản năng của Triệu Thiến đang làm ra tất cả! Quả nhiên là cái miệng ở phía dưới này so với cái miệng ở trên mặt lợi hại hơn nhiều!
Tiểu Minh duy trì tư thế cắm vào, không động đậy nữa, hưởng thụ âm đạo của Triệu Thiến đang không ngừng ngọ nguậy. Chỉ không lâu sau, nó đã không chịu đựng nổi, cống hiến ra phát tinh dịch thứ tư trong đêm nay – đây quả thực là phương thức làm tình đỡ tốn sức nhất trong lịch sử!
Triệu Thiến đã hoàn toàn ngơ ngác – chẳng những là bị phá trinh, còn bị bắn hết vào trong?!
Mà quan trọng nhất là, người ta căn bản không hề động đậy!
Tiểu Minh nhảy xuống giường, tìm một cái khăn ướt giúp Triệu Thiến vệ sinh phía dưới, đồng thời còn lấy ra một thứ mỏng manh đưa cho cô.
“Cậu đưa tôi cái băng vệ sinh này làm cái gì vậy?”
“Chị không phải vừa đến tháng sao? Chảy quá trời máu…”
“Cậu cút ngay cho tôi!” Triệu Thiến ném cái băng vệ sinh vào mặt Tiểu Minh, đuổi nó ra khỏi căn phòng, sau đó răng rắc khóa trái cửa lại.
Tiểu Minh ngơ ngác đứng ở giữa hành lang, còn không biết mình phạm phải lỗi lầm gì? Nó quan sát bốn phía, cả ba căn phòng ngủ đều đã khóa kín.
Rõ ràng mình mới là người hao sức nhất tối hôm nay mà! Kết quả là cả chỗ ngủ cũng không có là sao!
Rủa xả thì rủa xả, thật ra Tiểu Minh cũng không có ý định đi ngủ. Nó một mình bước ra ban công, nằm xuống một cái ghế mây, mặc cho ánh trăng trong sáng vẩy tràn lên người mình, cứ như thế ngẩn người yên lặng.
Nó đang nhấm nháp hồi tưởng lại những quãng thời gian ân ái cùng những người đàn bà ấy, không chỉ là cô Đới, hay mẹ con cô Lương, mà còn cả mẹ nó, cùng dì Chu, thậm chí là dì Tống…
Bọn họ ai ai cũng là những cô gái xinh đẹp như tiên vậy, nếu không phải mình bị con muỗi ấy chích, chỉ sợ rằng cả đời này cũng không thể cùng bọn họ phát sinh ra những chuyện ấy …
Biến thành người muỗi, là may mắn? Hay không phải may mắn?
Tiểu Minh mười ba tuổi, đang ở lứa tuổi thích suy nghĩ viển vông lung tung. Như người xưa nói, trong phúc có họa, nó cũng từng nghĩ, biến dị sẽ đưa cho nó siêu năng lực, mà đồng thời cũng sẽ lấy đi của nó một thứ gì đó. Có lẽ sẽ lấy đi một phần thân thể, có lẽ sẽ lấy đi một phần bản tính, thậm chí sẽ cướp đi cả sinh mạng của nó.
Nhưng nó là một người lạc quan, nếu những thứ này cuối cùng sẽ bị cướp đi, vậy thì cứ cướp đi đi! Ít nhất bây giờ, nó còn có nhiều hồi ức hạnh phúc như vậy, để cho nó có thể nhớ đến, mỉm cười.
Cứ suy nghĩ miên man như vậy, Tiểu Minh dần dần tiến vào mộng đẹp. Một dòng nước dãi chảy dài bên khóe mép, thỉnh thoảng trong cơn mơ nó bật người ngô nghê, trong tiếng cười ấy, mang theo chút cảm giác hạnh (muốn) phúc (đập).