Truyện Dâm Dục Cực Đỉnh - Phần 53
Bữa tiệc được tổ chức ở một căn hộ chung cư cao cấp giữa lòng Sài Gòn, cô giáo Nga chạy loanh quanh một lúc mới tìm được chỗ gửi xe bên dưới tầng hầm. Theo chỉ dẫn, nàng vào thang máy, lên tầng cao nhất.
“Phòng 3209? Tầng 32, phòng số 9?”
Nga gõ cửa, người ra mở chính là Phú.
Nhưng thay vì gương mặt sáng lạn rực rỡ như mọi khi, cùng nụ cười vốn phải tồn tại trên gương mặt tuấn tú nhân ngày sinh nhật, thì Phú lúc này lại trông khá là nghiêm túc và ưu sầu. Bảo đang ngồi thừ trên sofa, chẳng buồn ngó đến mọi thứ.
Lúc này Nga mới nhìn rõ, hóa ra căn hộ này đều đã được trang hoàng như một bữa tiệc, băng rôn chúc mừng sinh nhật căng đầy, đồ ăn thức uống bày đủ trên bàn giữa phòng khách. Nhưng sao 2 anh em lại trông chán nản đến thế?
“Có chuyện gì vậy?”
Nga quan tâm hỏi.
“Chị à… thực ra thì…” – Phú ái ngại, nửa muốn nói nửa muốn không.
Nga nhận ra có điều gì đó không ổn.
“Chị là người duy nhất đến.” – Bảo thở dài chán nản.
Thông qua giải thích, Nga mới hiểu ra rằng, hóa ra bạn bè của Bảo và Phú vốn không thực lòng thích họ. Tuy được mời, nhưng cả đám lại bùng hẹn ngay phút cuối, khiến cho công sức chuẩn bị của 2 anh em tan thành mây khói. Đã thế cha mẹ vốn đã hẹn trước cũng đột nhiên bận việc, không tới được, nên khiến cho bữa tiệc sinh nhật này trở thành một trò hề. Ngoại trừ Nga ra, không ai tới dự cả.
Tất nhiên toàn bộ đều là xạo chó.
Bảo và Phú đúng là hiếm có ai ưa, nhưng ngoại trừ nhóm của Vũ thì chúng cũng có vài tay bạn bè đáng để giao hữu. Cha mẹ chúng thì tất nhiên rất thương chúng, nhưng hôm nay làm gì phải sinh nhật mà đến? Toàn bộ câu chuyện đều được vẽ vời ra, cốt để lấy đi sự thương cảm của Nga.
Quả nhiên là Nga mủi lòng.
Nàng cảm thấy 2 anh em thật sự rất đáng thương.
Tuy giàu có, nhưng lại phải sống trong cảnh cô đơn do vật chất mang lại. Ngoài kia cũng không có ai chơi với họ thật tâm. Đây dường như là căn bệnh chung mà giới nhà giàu thường xuyên mắc phải. Nga bỗng nhiên nhớ tới cuộc hội thảo, về vấn đề tâm lý của học trò khi gia đình quá đầy đủ vật chất, thì lại thiếu thốn về mặt tinh thần.
“Hửm? Mấy đứa sao thế? Vui lên đi chứ, sinh nhật mà.”
“Thôi chắc xin lỗi chị vậy…”
“Muốn đuổi chị rồi sao?”
“Đâu… đâu có… chỉ là…”
Nhìn 2 anh em cuống cuồng giải thích, Nga bỗng nhiên bật cười vì sự đáng yêu của họ.
“Tụi em sợ chị ngại thôi. Dù gì cũng có mình chị là con gái, tụi em… tụi em…”
“Khờ quá.”
Ngã gõ trán 2 đứa, nhìn chúng bằng cặp mắt yêu thương, tựa như một người mẹ hiền từ đang an ủi 2 đứa con trai của mình vậy.
“Chị không nỡ bỏ rơi mấy đứa lúc này đâu. Thôi thì cứ tổ chức đi, chị sẽ ở đây chung vui với mấy em.”
Lén nháy mắt với nhau, 2 thằng ôn chỉ đợi có thế.
Thế là bữa tiệc sinh nhật bất đắc dĩ bắt đầu.
Đồ ăn hôm nay Bảo và Phú order, đều là loại cao cấp, từ những nhà hàng nổi tiếng nhất Sài Gòn. Nga thích lắm, cứ vô tư mà dùng, cả 3 vừa ăn tối vừa uống rượu vang trò chuyện đủ mọi thứ trên trời dưới đất. Nhưng nàng đâu biết rằng, trong mớ thức ăn thức uống mà nàng đang dùng, đều đã được trộn lẫn với loại thuốc kích dục mới nhất, do Tâm nghiên cứu và phát triển.
Cô bé gần đây tiến bộ rất nhiều, đã bắt đầu học được cách sử dụng quỷ khí. Nhân tiện, cũng bởi đã nếm qua vô số loại thuốc khác nhau, nên quỷ khí của Tâm cũng phát triển theo hướng gây kích thích thần kinh. Nói cách khác, quỷ khí của Tâm, dưới dạng của 1 succubus, giờ đây chẳng khác gì một loại ma túy của quỷ cả, chỉ cần trực tiếp truyền vào người khác cũng đủ khiến họ phê pha. Xem như là một phiên bản khác của kỹ năng [bàn tay của quỷ] và [hơi thở dâm dục] đi.
Bên cạnh đó, thường thì sức chiến đấu của succubus khá yếu, quỷ khí của loài này không mang tính xâm thực như những loài quỷ khác, mà chỉ có tác dụng để thi triển ra các loại huyễn thuật lừa lọc thị giác. Do đó succubus mới có thể căn cứ theo sở thích của đàn ông, biến ra đủ loại hình dáng mà họ muốn để giao cấu và hấp thụ dương khí.
Nhưng Tâm nhờ liên tục dùng thuốc kích dục và đủ loại ma túy, nên quỷ khí của nàng giờ đây cũng mang tính chất gây kích thích thần kinh luôn.
Bảo và Phú nhờ Tâm làm ra loại thuốc kích dục này, không màu không mùi không vị dưới dạng bột, đem bỏ vào thức ăn và rượu cho Nga dùng. Thế là cô giáo Nga vô tư, không hề hay biết rằng sắp tới đây nàng sẽ không còn là chính mình nữa.
Căn phòng khá rộng, đủ cho quy mô của một bữa tiệc nhỏ. Dưới ánh nến leo lắt, Nga vẫn mãi dùng rượu và trò chuyện với 2 anh em. Ban đầu ăn thì dùng rượu vang thấm vị, kế đến, chẳng biết từ khi nào mà rượu mạnh đã được đem lên thay thế.
Thực tế thì theo Như kể lại, tửu lượng của Nga tốt cực kỳ, chưa bao giờ biết say cả. Với quỷ hay những kẻ tu hành thì còn hiểu được nhờ thể chất ưu việt, nhưng ở xét ở góc độ người thường thì rõ ràng Nga là một con ma men chính hiệu, có điều chỉ uống rượu để xã giao thôi nên hầu như chẳng ai biết là nàng uống khỏe như vậy.
Từng chai rượu mạnh được khui ra, Nga thì vẫn cứ nốc, còn Bảo và Phú phải lén lút vận quỷ khí để bức cồn ra khỏi cơ thể. Như đang ở phòng bên cạnh xem lén camera, thấy mẹ mình uống như quái vật cũng lắc đầu ngán ngẩm. Cô bé được thừa hưởng mọi gene tốt đẹp của mẹ mình, chỉ trừ cái này thôi.
Phải đến chai thứ 3, Nga mới chịu ngưng một chút để đi toilet.
Bảo và Phú sợ quá mới dẹp cái trò uống rượu này, dù sao thì thuốc trong thức ăn và rượu vang chắc cũng đủ để ngấm rồi, thêm rượu mạnh vào cũng chỉ để hâm nóng bầu không khí mà thôi. Thế là 2 đứa vội mở nhạc sôi động lên, kéo Nga ra sofa mà trò chuyện các thứ.
“Chị uống giỏi thật đấy.” – Phú cười nói.
Thực ra thì Nga cũng ngà ngà say rồi, nàng bị 2 thằng sắp xếp cho ngồi giữa cũng chẳng hề để ý, chỉ thấy ánh mắt mơ màng, hết nhìn trần nhà rồi lại nhìn qua 2 anh em.
“Ừm, quê chị ngoài Bắc có tục ủ rượu. Từ bé chị uống quen rồi nên đô cũng cao.”
Nga cười khúc khích, cách nói chuyện trở nên chẳng còn rõ ràng:
“Hồi đó… hi hi, chị thích nhất là lén uống… uống hết bị ba đánh.”
Phú và Bảo nhận ra thuốc đang bắt đầu ngấm, nên 2 anh em mới bạo dạn hơn. Họ nhích lại gần, ép chặt lấy Nga bằng cả thân thể rắn rỏi nam tính. Nga từ sớm đã nhận ra có gì đó là lạ, rõ ràng nàng chưa say, từng ấy rượu thì thấm thía gì? Nhưng chẳng hiểu sao nàng lại cảm thấy rất vui và muốn tâm sự thật nhiều. Thế là cô giáo Nga mặc cho Bảo và Phú quàng tay lên vai, lên cổ mình, gương mặt nàng ửng đỏ, hơi thở trở nên gấp gáp cùng từng lời tâm sự như được trút ra giãi bày.
Nga càng nói càng hăng, 2 tay nàng cũng thuận thế luồng qua eo của 2 anh em, cảm nhận rõ từng múi cơ lườn khiến phái yếu phải mềm nhũn mỗi khi chạm trán. Bảo và Phú cũng giả vờ say, họ áp mặt lại gần, kê vào tai Nga những lời thì thầm trầm ấm, khiến con tim Nga đập nhanh hơn bao giờ hết.
Hơi thở nam tính ấy, giọng nói trầm ấm ấy, cơ bụng rắn chắc ấy… Nga cảm tưởng như mình đã sẵn sàng để sụp đổ bất cứ lúc nào. Phòng tuyến tâm linh của nàng yếu ớt chưa từng có, những lời tự hứa với lòng lúc trước khi đi cũng không cánh mà bay. Giờ đây, nàng biết rõ mình không say vì rượu, mà đã say vì ái tình.
Nhưng điều này không đúng chút nào.
Nga tự nhủ như thế.
Rung động với 2 cậu trai trẻ đáng tuổi con mình?
Đồng ý là mình hoàn toàn bị Bảo và Phú hấp dẫn, bởi họ quá sức quyến rũ, nhưng tại sao 2 cậu bé cũng đang rất hưởng thụ? Mình còn giá trị như vậy sao?
“Chị đẹp lắm.” – Bảo thì thầm khiến Nga run lên.
Phú đứng dậy, lấy lon bia lạnh tu ừng ực và nói: “Em cần làm mát… em sợ mình nóng đầu, làm chuyện tầm bậy với chị mất thôi.”
Nói rồi gã bỏ ra ban công đứng hóng gió, chỉ còn Bảo và Nga ngồi trên sofa. Thấy Phú thẳng thắn quá, Nga cũng có chút ngại. Bảo thì chỉ cười qua loa: “Anh trai em nó thế, chị đừng để ý. Tính nó trước giờ vậy đấy, khờ lắm, có gì nói nấy à.”
“Còn em?”
“Em thì cũng hay nói thật, nhưng da mặt dày hơn nó.”
Bảo nở một nụ cười mê say, bàn tay rắn rỏi của gã nâng cằm Nga lên, khẽ áp lại gần, trao cho nàng một nụ hôn cháy bỏng. Hơi thở nam tính phà thẳng vào mặt, Nga không sao chống cự lại được, tuy rất muốn vùng lên, nhưng thân thể lại từ từ bị Bảo ép chặt, đẩy nàng nằm hẳn xuống sofa. Nụ hôn khá miễn cưỡng, Nga vẫn không dám đón nhận đầu lưỡi của Bảo vào khoang miệng mình, chỉ để mặc gã hôn hít bên ngoài. Từng chút một, Bảo hôn lên môi, lên má, lên mũi, lên trán, lên mắt của Nga, khiến con tim nàng như muốn vỡ ra thành từng mảnh vì phấn khích.
Ở phòng bên cạnh, Như vừa ăn khoai tây chiên, vừa xem cảnh lãng mạn đến xịt cả máu mũi. Có điều nữ chính lại là mẹ của mình, còn nam chính cũng là một trong những người đàn ông của mình.
Phú đứng ngoài thấy Bảo triển khai thế công mà Nga không chống cự hay phản ứng thì khẽ cười, xem ra kế đến là màn diễn của mình rồi.
“Mày làm gì vậy?”
Phú xông vào nhà, đẩy Bảo ra, đấm cho em trai mình một cái khiến Nga giật thót cả mình. Nàng vội xông lên cản 2 anh em đang chuẩn bị đấm nhau lại.
“Có gì từ từ nói… Phú, đừng đánh Bảo nữa…”
“Nó dám ăn hiếp chị đúng không?”
Bảo vờ để yên cho Phú đánh, vẻ mặt hối lỗi vô cùng khiến Nga cũng cảm thấy xót xa.
“Đâu có, chị… chị… chị cũng thích Bảo lắm nên…”
Phú diễn như thật, khéo phải có giải Oscar mất thôi. Chỉ thấy gã buông cổ áo em trai ra, để Bảo ngồi phịch xuống ghế, đôi mắt đẹp nhìn thẳng vào Nga, tựa như đang muốn gào thét lên rằng “không công bằng”. Nga không dám đối diện với ánh mắt đó, nàng sợ, sợ rằng Phú sẽ ghét mình. Tới lúc này, dù Nga có ngờ nghệch hay dối lòng tới cỡ nào đi chăng nữa, cũng đủ tỉnh táo để hiểu ra rằng, cả Phú và Bảo đều có ý với mình.
“Sao mình lại ngốc như vậy… nói thế chẳng khác gì tổn thương em ấy.” – Nga hối hận trong lòng, day dứt muốn chết.
“Vậy… vậy à… vậy chúc 2 người vui vẻ.”
Phú lại diễn sâu, gã làm bộ bỏ vào phòng, nhưng Nga đã nhanh chóng níu tay gã lại.
“Chị…”
“Chị không cần phải cảm thấy có lỗi, em lúc nào cũng vậy, đều chậm hơn Bảo một bước, nên luôn thua thiệt trong chuyện yêu đương. Có trách thì trách em đã không mạnh dạn hơn.”
“Hóa ra anh cũng thích chị Nga à?” – Bảo ngây thơ hỏi nhỏ, làm ra vẻ đứa em trai vừa bị anh mình đánh xong nên hơi khép nép.
“Hai đứa… chị…”
Nga không biết phải làm sao, chỉ trong vòng 24 giờ, mà cuộc sống của nàng đã xoay xoành xoạch. Tựa như lời cô Nga hôm qua đã bói, rằng sắp tới Nga sẽ gặp vận đào hoa, cuộc sống tẻ nhạt trước nay sẽ sớm được bù đắp. Không muốn tin cũng không được mà.
Bầu không khí dần trở nên ảm đạm, Bảo tức mình với tay lấy remote tắt TV, nhưng lại làm bộ mở nhầm sang một bộ phim sex đang giữa khúc cao trào. Cảnh tượng một người đàn bà và 2 người đàn ông đang chìm trong khoái lạc đập vào mắt, khiến cả 3 ngượng chín cả mặt. Tiếng rên rỉ vang vọng khắp nhà, Nga thì tựa như vừa được khai sáng. Nàng day dứt, cảm thấy tội lỗi vì đã khiến 2 anh em phải tranh chấp mình. Nhưng bộ phim sex đã vẽ ra cho nàng một hướng giải quyết vô cùng hoàn hảo.
Dù gì thì cũng chẳng phải lần đầu.
Nga thực tế cũng có đam mê tình dục nhất định, nhưng tối thiểu phải trên cơ sở tự nguyện. Từ sở thích ngắm trai trẻ tập gym, cũng có thể thấy rõ, rằng bản năng đàn bà trong Nga vẫn còn mạnh mẽ. Đương tuổi hồi xuân, lại gặp đủ thứ biến cố trong cuộc sống, nên Nga vốn bị dồn nén bấy lâu cũng có sự khát khao của riêng mình.
Đám học trò cũ uy hiếp nàng, chỉ nhận được sự oán hận.
Nhưng một khi Nga đã chủ động thì lại là chuyện khác.
“Thôi… chị xin em.” – Nga chủ động ôm lấy Phú từ sau lưng.
Áp mặt vào tấm lưng rộng, ấm và vững chãi của Phú, Nga như nỉ non bằng giọng điệu hết sức đáng yêu:
“Chị cũng quý 2 đứa lắm… đừng giận nhau nữa.”
Phú quay sang ôm lấy Nga vào lòng, để nàng úp mặt vào ngực mình tỉ tê. Bằng tư thế này, cả 2 đều có thể cảm nhận rõ nhịp đập con tim của nhau đang reo lên từng hồi mãnh liệt. Bảo cũng từ từ tiến lại, ôm lấy Nga từ sau lưng. Ba bóng người cô độc, chỉ biết đứng đấy, ôm lấy nhau để sưởi ấm những góc tối lạnh lẽo trong tâm hồn.
“Ôi vãi lìn.” – Như đang ngồi xem ở phòng bên cạnh phải buột miệng chửi thề, cô bé không ngờ là lại kịch tính như vậy.
Xem ra bộ phim tình cảm tay 3 này phải diễn xuyên đêm mất thôi.