Truyện Đã Lâu Bây Giờ Mới Kể - Chương 5
-anh Hưng…
Giật hết cả mình, suýt thì ngã mẹ xuống đất, hóa ra thằng Dương nhà bên cạnh gọi, nó kém tôi một tuổi, mẹ nó chơi ác thế chứ
-mày làm anh suýt lộ cổ xuống đất
-haha em mới tăm được cây bồng bồng (hay còn gọi là quả roi ấy), anh em mình đột kích thôi
-ở đâu thế?
-ngay sau nhà mình có một cái vườn đó
Tôi nhắt sang nhà nó, nhà thằng Dương có cái sân thượng rộng thênh thang chứ không như nhà tôi có mỗi một khoảng sân nhỏ phía trước, vì nhà tôi xây thêm 2 phòng ở tầng 2 mà, đi đến phía cuối sân, òa, cây bồng bồng sai quả dã man á. Dãy nhà tôi và dãy nhà sau lưng ngay sát nhau chỉ cách một cái rãnh nước nhỏ, nhà này đất đằng sau để trống, có 2 cây bồng bồng rõ là tươi tốt, thôi thì không ai ăn thì để bọn ta ăn hộ cho đỡ phí haha. Có một sự thật là cầm 30k ra chợ mua một rổ về ăn mệt nghỉ, nhưng ăn vụng ăn trộm lại mới thấy ngon tôi với thằng Dương mon men theo bờ tường nhà đằng sau, tối om chả có điện đóm j nhưng chúng tôi vẫn thấy rõ từng chùm từng chùm, quả nhỏ màu trắng hồng chứ không to và đỏ chót như ngoài chợ bán, nhưng ăn dòn và ngọt, ngon hơn nhiều. Chẳng cần trèo lên cây, 2 thằng cầm theo cục đá đập bớt mảnh trai trên tường (bây giờ người ta làm hàng rào sắt nhọn chứ ngày trước bờ tường hay láng thêm một lớp xi măng rồi cắm mảnh sành mảnh trai để tránh leo trèo đó mà) rồi đứng ở đó với tay vặt từng chùm một cho vào túi bóng
-anh ơi nhiều vl á, kiểu này khi nào thèm lại chui ra làm một ít về ăn haha
-đm nhỏ mồm thôi, cứ bô bô người ta thấy thì ngại chết mẹ
-ờ ờ em quên haha
Chợt thấy cái ô thoáng nhà tắm của nhà tôi sáng đèn, đi sang 2 bước nữa cho gần nhưng mảnh trai đau quá, mặc dù đã đi đôi dép nhựa rồi nhưng mảnh trai lồi lõm vẫn thấy ghê ghê
-này Dương, cục đá đâu rồi
-đập xong em vứt rồi
-trèo lên lại lấy anh cục khác đê, anh đập bớt một loạt mảnh trai ở đây nữa lần sau đứng cho thoải mái
Thằng bé nghe thế liền trèo lại tìm gạch đá, tôi vội vàng nghến chân tay bám vào tường đưa mắt nhìn vào trong. Ô thoáng nhà tôi lắp loại cửa chớp, đẩy lên là mở ra, kéo xuống là kín mít nhìn từ ngoài không thấy được j, nhưng bố tôi đã buộc dây thép cố định cho nó đóng xuống rồi. Tự nhiên trong đầu nghĩ ra một kế…
Thằng Dương đưa cục đá cho tôi, khẽ đập bớt mảnh sành chỗ tường gần cái ô thoáng rồi 2 anh em rút quân. Tôi lấy 4 chùm to còn đâu để cho nó tất, giấu túi bồng bồng sau lưng quần rồi rút điện thoại ra gọi cho chị lên…
-gọi j đó thằng kia, sao bảo lên vẽ nốt ảnh cho chị mà
-em có cái này hay hơn nè… Úm ba la ra con ma… Tèn ten…
-oa oa oa đẹp quá, em lấy ở đâu thế
Mịa, bồng bồng ăn vào mồm mà bà ý lại khen đẹp là sao
-cho chị chùm này nha, chùm này đẹp quá
-bồng bồng để ăn mà…
-ăn 3 chùm kia thôi, cho chị chùm này để cho đẹp nha, ờ mà hỏi cho phải phép thôi, không cho chị vẫn lấy hihi
Ah bà này được, xin không cho giở trò ăn cắp, hai chị em xuống nhà, chị rửa quả mang lên, bố mẹ hỏi ở đâu, tôi cũng thật thà bảo bứt trộm của nhà đằng sau, thế là bị chửi, mẹ bảo leo trèo thế không may ngã xuống rãnh thì toi, haha toi thì chắc không nhưng tắm chắc mấy gói ô-mô cũng không hết được mùi. Tôi chỉ cười hì hì chống chế rồi phi ngay xuống nhà tắm thực hiện kế hoạch của mình. Đóng chặt cửa giả vờ là đang đi vệ sinh, tôi xem xét cái dây thép, buộc cũng khá chặt nhưng nới lỏng ra cũng không quá khó khăn, hà hà tốt rồi, từ giờ khi nào cần chỉ việc nới lỏng ra một chút xíu là có thể đẩy cái cửa chớp hở ra một ít, đủ để thấy bên trong. Kiểm tra kỹ càng xong tôi buộc chặt lại như cũ rồi lên nhà ngồi xem tivi với mọi người, trong đầu thầm mong ngày mai đến thật nhanh…
Cả buổi học hôm đó cứ suy nghĩ vẩn vơ, băn khoăn quá, hôm trước tự hứa với lòng mình không bao giờ rình xem chị tắm nữa rồi, giờ lại thế sao? Nhưng lại nhớ đến vòng eo thon thả trắng bóc, nhớ ngực chị lấp ló, thực sự thì đã thấy được j rõ ràng đâu. Kệ đi, dù sao chị cũng chẳng phải là máu mủ ruột già j cả, chị cũng không ở đây lâu nữa, không tận dụng cơ hội sau này lại hối hận…
-ê Hưng… … Hưnggggg…
-ơ… ơi ơi
-làm j mà tắc ngơ ra thế
-ah… ah suy nghĩ lung tung đó mà
-tí nữa đèo tớ về nha, con Vân Anh hôm nay xí xớn đâu chả thấy đi học, làm sáng nay phải đi ké xe với anh hàng xóm
-thế thì gọi anh hàng xóm đến chứ sao lại bắt tớ…
-hay nhỉ, bạn bè nhờ vả một hôm mà cũng không được sao, hôm trước thì dụ dỗ người ta đến đón đi học bằng được, giờ lại…
-xì tốp, xì tốp hia, okê okê khỏi kể công nữa
-có thế chứ hii
Gớm, hôm trước nhờ nó đón đi học một hôm mà hôm nay đã củ hành lại rồi. Con Huyền này học chung cấp 2 với tôi, thằng Thái, thằng Công, lên cấp 3 thì 2 thằng kia học trường khác, tôi, Huyền học cùng trường nhưng lại khác lớp, còn Vân Anh là cô bạn cùng lớp cấp 3, tôi và 2 cô nàng này chơi với nhau cũng khá thân . Tan học, tôi chở nó về, từ khi hết năm học thì bố mẹ cho tôi đến trường ôn thi tốt nghiệp bằng xe máy của bố, đỡ phải lọc cọc đạp xe đạp giữa trời nắng.
-ê ôm đi
-ôm j ?
-ơ hay nhỉ, đi xe ôm thì phải ôm chứ, không thì xuống đi bộ ah
-quá đáng nhỉ hihi
Rồi nó cũng đặt nhẹ 2 tay lên hông tôi, hà hà cũng khoái đó chứ, dù sao con Huyền cũng thuộc dạng xinh gái, lai nó đi cũng oai oách ra phết haha. Qua 2 ngã tư, sắp tới đường rẽ về nhà con Huyền rồi
-hahaha anh chị hạnh phúc quá nhỉ
Chết mẹ, nghe cái giọng quen quen, tôi với con Huyền quay lại, thằng Thái với thằng Công đang đi song song với chúng tôi. Quên mất đường về nhà con Huyền là ngang qua trường 2 thằng chó này
-mày thấy chưa, không phải tao chém nhé, bọn nó suốt ngày đi với nhau này
Thằng Công gật gù rồi cười khằng khặc, nó vòng tay ra ôm eo thằng Thái đang lái xe
-ôi anh yêu em ôm anh này, anh có nóng không???
-haha có có anh thấy nóng trong người quá em yêu ơi
Bố khỉ 2 thằng quan hoạn, đang ngoài đường mà bọn nó bựa vãi
-thôi con lạy 2 bố
-hahaha Huyền ơi cẩn thận coi chừng thằng Hưng nó lừa tình đấy, nó có người yêu rồi, tớ vẫn đang cô đơn nè
-Huyền ơi hay yêu tớ này, tớ chung thủy lắm không lăng nhăng như thằng Hưng đâu
-thôi tớ sợ lắm, lăng nhăng ít ra còn làm bố được, chứ quan hoạn hình như…
ax ax con Huyền này đối đáp cũng dữ dội đó, 2 thằng kia cứng họng không nói được j nữa chỉ cười trừ.
Chiều làm một giấc rồi dậy đi đá bóng, tất nhiên đá ở chỗ khác chứ vào trường TDTT bọn nó dần cho nhừ tử. Buổi tối sau khi ăn cơm xong, chị bê mâm xuống rửa bát, tôi vội vàng chạy theo
-chị ơi khoan đã cho em vào trước đi hihi
Chị cười rồi đi ra cho tôi vào, chốt cửa cẩn thận, tôi với tay lên nới lỏng cái dây thép ra, đẩy nhẹ cái cửa chớp cho hở ra chút xíu, xong suôi đâu đó mới nhấn nút xả nước bồn cầu rồi mới đi ra
-khiếp, đi rõ lâu á
-chị buồn cười nhỉ, người ta vắt cổ chày ra nước mà cũng ý kiến ah haha
Theo thói quen của chị là rửa bát xong rồi tắm luôn nên tôi chạy lên tầng, nhắt ngay sang sân thượng nhà thằng Dương, nhìn ngó xung quanh, yên tâm không có ai rồi mới xuống bờ tường nhà đằng sau. May mà tối qua thông minh đã đập gần hết mảnh trai nên hôm nay đứng trên tường rất thoải mái. Chống tay vào tường ghé mắt nhìn qua khe cửa chớp, giờ chị mới bê mâm đi úp bát, ngồi chờ đợi ngứa tay lại làm một chùm bồng bồng ăn 5 phút sau chị đi vào, trên tay là bộ quần áo ngủ bằng vải thun và một bộ đồ nhỏ màu trắng. Tuy tôi chỉ mở he hé cái cửa chớp thôi nhưng vẫn nhìn thấy hết toàn bộ bên trong. Chị xả nước vào chậu rồi cởi từng khuy áo sơ mi, thực ra thì lúc này cũng thấy mình hơi khốn nạn, nhưng khi chị cởi nốt chiếc áo lót ra thì cảm giác tội lỗi hoàn toàn biến mất, 2 con mắt tôi căng ra theo dõi từng cử động của chị. Lưng chị trần trụi trắng bóc, mái tóc đã được găm cao lên, tiếp đến tay cởi khuy quần jean, chị hơi cúi người rồi 2 tay kéo tụt cả quần dài lẫn quần lót xuống, giờ trên người chị đã hoàn toàn trần truồng. Trắng, trắng quá, da chị trắng quá, cặp mông hơi hơi nhô ra, tôi chăm chú ngắm nhìn từng đường nét trên cơ thể chị. Chị ngồi xuống tay cầm gáo nước dội lên người, trời ơi điên quá, chị quay lưng lại nên vẫn chưa thấy phía trước. Rồi chị xoa sữa tắm khắp người, vừa nhìn chốc chốc lại quay qua quay lại xem có ai thấy mình không. Chị tắm đến 10 phút rồi mà tôi vẫn chưa thấy phía trước của chị, thôi không sao, đâu phải chỉ có hôm nay, ngày nào chị chả tắm, kiểu j mà chẳng thấy.
Nhưng rồi trời không phụ lòng người, dội đến gáo nước cuối cùng, chị đứng dậy xoay người lại lấy khăn lau. Ôi mẹ ơi, sặc máu mũi mà chết mất, tuy chị chỉ quay lại trong chừng 1 giây thôi nhưng cũng đủ để tôi thấy hết toàn bộ cơ thể chị rồi, đẹp, đẹp quá…
Bỗng… Tiếng chuông điện thoại… Bên trong, chị quay qua quay lại như đang lắng nghe xem tiếng chuông phát ra từ đâu… Trời ạ tiếng chuông phát ra từ túi quần tôi, vội vàng bấm im lặng rồi trèo lên sân thượng nhà thằng Dương, mama gọi j giờ này chứ, gọi chẳng đúng lúc chút nào
-mày đang ở đâu vậy, mẹ lên tầng thấy cửa thì mở toang mà không thấy ai cả
-dạ con bên nhà thằng Dương mà
Quả này tiêu đời rồi, giọng mẹ quát to đến mức đứng trên đây mình còn nghe thấy thì chắc chắn chị trong nhà tắm cũng nghe thấy. Cộng với tiếng chuông điện thoại lúc nãy nữa, không biết chị có nghi ngờ mình không đây… tự nhiên ngại gặp chị quá, không biết phải đối diện với chị như thế nào đây… liệu chị có cho mình một trận không…