Truyện Đã Lâu Bây Giờ Mới Kể - Chương 18
“chị ơi đi chơi đi”
“nắng lắm đi đâu chứ”
“đi đi mà, em nhớ chị lắm”
Chị quay sang trừng mắt nhìn tôi
“xấu xa, chỉ được thế là nhanh”
Phải tranh thủ thôi, nhớ chị quá rồi, chắc ngày mai chị lại về quê, mấy ngày này lúc nào nhà cũng có người nên tôi với chị chẳng có không gian riêng tư như trước. Tôi đứng dậy đi xuống trước, chị cũng đi theo sau, vẻ mặt e thẹn bẽn lẽn, tôi nắm tay chị đi thật nhanh về nhà nghỉ. Lên tới nơi tôi mới sực nhớ, mịa, chìa khóa phòng anh Quân đang cầm mà, quay sang cười khổ nhìn chị
-chị ơi…
-sao??
-anh Quân đang cầm chìa khóa phòng…
Chị phì cười
-vậy thì thôi, mình lại chỗ mọi người nào
-ê ê không được, vào đến đây rồi lại còn đi ra là sao, để e xuống thuê phòng khác hehe
Định chạy xuống thì chị kéo tay tôi lại mỉm cười rút trong túi ra cái chìa khóa phòng
-tính nết xấu xa, biết ngay xuống đến đây thì còn lâu mới tha cho chị mà
-èo, chị cứ làm như em là quỷ không bằng mà tha với chả bổng
-còn hơn quỷ ấy…
-hì hì
Vào trong phòng chị chúng tôi lại lao vào nhau… hơn một tuần xa cách, tôi như con hổ bị bỏ đói lâu ngày, cuống cuồng ngấu nghiến lấy chị, tiếng thở hổn hển, tiếng rên khe khẽ, chúng tôi quấn lấy nhau cho thỏa nỗi nhớ thương…
Sau những giây phút của bản năng, mọi thứ lại lắng xuống, ôm chị trong lòng tôi thủ thỉ…
-không biết khi chị về em sẽ ra sao nữa, một tuần qua cứ như cực hình, ăn không ngon ngủ không yên, sút mất mấy cân thịt
-hí hí điêu, chị lại thấy béo ra ấy
-ăn cũng nghĩ đến chị, nằm ngủ cũng mơ thấy đang ôm chị ngủ, xa thêm 1 tuần nữa chắc vào trại thương điên luôn
-thôi đi mồm cứ xoen xoét…
-mà sao chị gầy đi rồi này, nhớ em quá ah hihi
-còn lâu, người ta giảm cân lại đấy, còn 49 cân thôi
-trời vậy mà mình cứ tưởng…
-hihihi thôi mình đi ra ngoài đi không mọi người về phòng mà thấy thì chết đấy
Vào tắm rửa xong chúng tôi đi mua ít mực khô rồi lên chỗ mọi người, tất cả đều đã tỉnh giấc, anh Quân tươi cười hỏi
-2 đứa đi đâu thế
-em nhờ Hưng dẫn đi mua mấy con mực
-ah được đấy, để tối nay anh với chú Hoàng (bố tôi) uống rượu haha
Chị Thu thì không nói j chỉ nhìn chị rồi bảo cả nhà về phòng thu dọn đồ đạc, thật không may là con bé Thảo bị sốt nhẹ, chắc là cảm nắng, nên đành phải về sớm hơn dự tính. Chị Thu bế con bé Thảo lên taxi rồi gọi thêm chị vào ngồi cùng nữa, tôi, anh Quân và thằng Tuấn mỗi người đi một xe máy về sau. Thật là đen đủi, vẫn chưa thỏa được ước nguyện của chị…
Về đến nhà, mẹ tôi thấy con bé bị thế liền lấy một cái túi vải nhỏ, bỏ vào đó cái lắc bạc, một mớ tóc rối và lòng trắng trứng gà luộc. Buộc chặt túi vải lại rồi chấm vào rượu ngâm gừng chà xát khắp người con bé, hồi nhỏ cứ mỗi lần cảm cúm là mẹ tôi lại đánh cảm cho anh em tôi bằng cách này, rất hiệu quả. Lúc mở cái túi vải ra, mớ tóc bết lại nhau không thể gỡ ra nổi, cái lắc bạc sáng loáng vậy mà giờ đen xì như bị nung lửa. Con bé không còn ho nữa, người cũng mát hẳn không còn nóng hừng hực như lúc nãy, chị Thu thở phào ngồi luôn ở giường với con bé. Bố tôi thì không phải nát rượu nhưng bữa cơm mà không có tí men cay cay thì khó mà nuốt trôi, tối nay có mồi, lại có cả bạn nhậu nữa nên bố tôi với anh Quân ngồi lai rai cả buổi tối. Thằng Tuấn ngồi xem phim HBO, lấy lý do bảo đến nhà chị Lan chơi, thế là tôi và chị lại đi lượn đường, thêm một tin vui nữa là vì con bé Thảo bị ốm nên ngày kia mấy chị em mới về quê.
Tôi lại đèo chị lượn khắp những con đường vắng, tôi thích thế và chị cũng vậy, có lẽ ký ức rõ rệt nhất trong tôi về chị đó là những cái ôm chặt từ đằng sau khi đang vi vu hóng gió trên đường… Lượn một lúc chị bảo khát nên tôi ghé vào một quán nước mía ven đường, vừa mới ngồi được 15phút thì chị Thu gọi điện cho chị, chẳng biết nói j mà chị dục về, hơi buồn vì mới đi được một lúc nhưng biết sao được. Định về nhà sẽ rủ chị lên ban công ngồi nhưng vừa về tới là chị cũng ở luôn trong phòng không thấy ló mặt ra ngoài, chán quá tôi ngồi lại xem phim với thằng Tuấn một lúc rồi 2 anh em lên nằm. Anh Quân uống với bố tôi cũng hơi phê pha rồi nên lên giường là lăn ra ngủ luôn. Nhắn tin cho chị bảo tí nữa ra ngoài ban công nhưng nằm mãi đến khuya mới thấy chị nhắn tin lại là chị Thu đang thức trông con bé nên không ra được, đành ngủ luôn vậy.
Cả buổi sáng hôm sau chị và chị Thu đi mua mấy bộ quần áo, tôi với thằng Tuấn đi đá ps luôn vì ở nhà chả có j cũng chán. Chiều thì nắng nực đành chờ đến buổi tối rủ chị đi lượn vậy, chán thật, nhà lúc nào cũng một đống người không có lúc nào gần gũi riêng với chị được cả. Chiều mát tôi xin tiền mẹ ra tạp hóa đầu phố làm thùng mỳ tôm với mấy gói bò khô, còn mấy ngày nữa là đến Euro rồi, xem Euro hay Word Cup không thể thiếu món này được
Gần 6h chiều, anh Quân lại có nhã hứng rủ tôi đi ăn thịt chó, định gọi luôn cả thằng Tuấn theo mà anh Quân lại bảo 2 anh em đi thôi. Tôi đèo anh đến quán thịt chó cũng được gọi là ngon có tiếng ở đây, tự nhiên hôm nay ông này bị làm sao mà lại còn rủ tôi uống rượu nữa. Tửu lượng tôi thì không được nhiều nhưng chả lẽ lại từ chối, anh Quân là người khá vui tính, dễ gần nên mọi câu chuyện của 2 anh em đều rất cởi mở. Từng chén từng chén một cạn dần, đến khi chai gù 65 đã hết hơn nửa, tôi cũng hơi tây tây rồi nhưng chưa đến mức say, vẫn đủ nhận biết mọi thứ…
-ah này Hưng này…
-dạ sao anh
-anh hỏi thật nhé… em với con Thương… 2 đứa yêu nhau ah???
Tôi như điếng người trước câu hỏi quá sức bất ngờ, trong giây lát tôi chưa biết nên trả lời sao nữa, chắc chắn anh Quân phải biết j rồi thì mới hỏi thế, mà cũng có khi anh Quân nghi ngờ điều j đó rồi đánh phủ đầu cũng nên… Còn đang sửng sốt chưa biết trả lời thế nào thì lại bị bồi thêm…
-thực ra chuyện này chị Thu đã biết rồi, nhưng chị ngại nói với em nên mới nhờ anh nói, dù sao đàn ông với nhau cũng dễ nói chuyện hơn…