Truyện Đã Lâu Bây Giờ Mới Kể - Chương 17
-chà chà thơm quá 2 chị ơi
-tất nhiên, con Thương nấu ăn còn kém xa chị đấy nhé
Tôi gật gù rồi phán…
-ai tốt phước lắm mới lấy được chị đấy, vừa xinh đẹp vừa đảm đang, chẹp chẹp sau này yêu con bé nào được hai phần chị là chuẩn quá rồi
Bà Lan được khen sướng cười tít cả mắt, bà ý vốn vô tư lắm mà, tiếc j lời khen chứ hà hà, chị cũng tủm tỉm cười vì thừa biết tôi nịnh đầm. Rồi chị đứng dậy xách nồi cơm đi lên nhà, khi đi ngang qua tôi chị véo rất mạnh vào hông, may mà tôi kịp cho tay lên miệng bịt lại chứ không thì bật thành tiếng “á á” mất. Chị quay lại lườm tôi nhưng ánh mắt tinh nghịch và miệng vẫn cứ tủm tỉm cười, tôi thì chỉ biết nhe răng cười trừ. Ăn cơm xong, ngồi nói chuyện một lúc rồi chúng tôi chào về, nhưng thực chất là đi lượn, đã hơn 1 tuần tôi thiếu cảm giác được chị ôm chặt từ phía sau khi đang vi vu trên đường. Chị ngồi sát sạt, 2 tay vòng qua ôm chặt lấy eo tôi, cằm tựa lên vai tôi, cứ thế tôi đi chầm chậm qua những con đường vắng, chẳng cần nói với nhau một câu nào… Đôi khi tình yêu đơn giản chỉ là một cái ôm như vậy thôi !!!… Lượn khắp các nẻo đường, tôi rẽ vào một công viên rất lớn mới sửa chữa cơi nới rộng thêm đang trong quá trình hoàn thiện, vòng vèo xung quanh hồ nước rộng (nhưng khô queo chưa có nước) tôi đếm sơ sơ cũng phải trên dưới chục đôi đang ngồi ghế đá tâm sự, đôi thì hôn hít, đôi thì ngồi lên đùi nhau (làm j thì không rõ vì chưa lắp bóng đèn nên nếu muốn biết được họ có làm j hay không thì phải lại gần mới thấy được)) đi một đoạn nữa đến một con đường nhỏ cách khá xa cái hồ nước, 2 bên đường là những bụi hoa lô nhô mới được trồng, tôi dừng xe đá chân chống rồi xoay người lại một bên…
-hì hì hít no bụi rồi, dừng đây nghỉ tí nhé
-dừng thì dừng nhưng cấm em táy máy tay chân nghe chưa-chị mỉm cười nạt nộ tôi
-chài ơi chị lại cứ nghi oan cho người xấu là sao
-hí hí đúng thế, đồ xấu xa, mà này từ nay bỏ ngay cái kiểu đùa cợt lúc chiều đi nhá
-kiểu… j… Hì hì đùa với chị Lan chứ ai…
-ai biết được, nay đùa cợt với người này, mai lại đùa với người khác chưa biết chừng
Há há tuy giọng điệu của chị giống như một câu nói đùa nhưng tôi biết chị cũng có máu ghen lắm, lần trước cũng tuyệt giao 2 ngày liền, hà hà càng ghen tôi lại càng khoái, yêu lắm thì mới ghen nhiều…
-hì hì vui vui tếu táo đùa vài câu, với lại người khác thì em đùa đùa cợt cợt chứ với chị thì cái j cũng thật hết…
Chị nhìn thẳng vào mắt tôi như kiểm chứng độ chân thành rồi bĩu môi
-thôi đi ông, thế hôm trước đứa nào nói dối đấy
-chài ơi thù lâu nhớ dai kinh, tại sợ chị đợi lâu sốt ruột nên em mới nói thế
-ah ra là nói thế là vì tôi đấy hả??-giọng chị rất châm biếm
-hì hì hì thôi không nói chuyện đó nữa nhá… cho em hôn một cái cho đỡ nhớ nào
-tối qua chưa đủ ah
-èo èo, hôn vụng hôn trộm chưa đầy 2 phút là chị đi vào rồi
-chứ còn đòi hỏi j nữa??
-ít ra cũng phải như thế này này…
Lời nói còn chưa dứt tôi đã dí sát mặt vào bịt kín môi chị, lưỡi lại xoắn lấy lưỡi, một nụ hôn dài thật dài… tay lại không yên mòm mẫm vào trong áo chị
-đấy đấy, cái tay đấy…
-hì hì hì…
Sáng hôm sau chị bảo rằng cả nhà sẽ đi biển, sáng đi chiều về, đi bằng xe máy. Tất nhiên bố mẹ tôi ở nhà, 2 ông bà già rồi còn ham hố j biển cả nữa, vợ chồng chị Thu-Quân đi một xe, tôi với thằng Tuấn đi một xe, còn chị đèo con bé Thảo. Từ hôm kia đến giờ tôi vẫn cứ thắc mắc không biết mấy người họ lên đây làm j, hóa ra là chờ chị xong suôi việc học là tổ chức đi biển chơi… Ngồi xe máy khoảng nửa tiếng là đã thấy cổng chào, biển xanh hiện ra trước mắt, vì đang mùa du lịch nên biển rất đông, thú thực khá gần biển nhưng cũng ít khi tôi đi lắm. Thằng Tuấn với con bé Thảo thì rất háo hức, tôi được lãnh trách nhiệm đi thuê nhà nghỉ, tôi bảo sáng đi chiều về thì không cần thuê đâu nhưng anh chị Quân Thu không đồng ý, vì lâu lâu mới đi một lần nên muốn đi chùa chiền rồi tham quan hết các thắng cảnh nữa nên thuê phòng đi cho thoải mái. Cất đồ vào phòng, lúc đó mới có hơn 8h nên cả nhà thống nhất kế hoạch sẽ tắm biển một lúc rồi đi mấy cái chùa, trưa đi ăn uống rồi còn nơi nào chưa đi thì đi nốt, chiều 5h tắm biển tiếp rồi về.
Tôi, anh Quân và thằng Tuấn một phòng, xỏ quần đùi xong chúng tôi bước ra ngoài, phòng bên cạnh, chị Thu, chị và bé Thảo cũng ra. Cả 2 chị em đều mặc quần sooc bò và áo thun, chúng tôi đi bộ ra biển, tôi cố ý đi chậm hơn mọi người một chút rồi nháy chị, chị hiểu ý cũng đi hơi chậm lại, tôi ghé sát tai chị thì thầm
-em tưởng được ngắm chị mặc bikini chứ
-vớ vẩn, ngại chết đi được
-lần sau nếu có dịp riêng 2 đứa chị phải mặc cho em ngắm đấy nhá
-đợi xét hehe
-lại đợi xét hả???
Trời cũng đã có nắng nên chúng tôi tắm nhanh, chủ yếu là để mọi người nghịch nước là chính, con bé Thảo chỉ khoái ngồi nghịch nghịch xây lâu đài cát nên anh chị cũng phải ngồi lại trông chừng, chỉ có 3 chị em tôi ra xa xa một chút. Chị và thằng Tuấn bơi khá giỏi, tôi thì nhà gần bể bơi nên cũng biết bơi nhưng không giỏi lắm. Tắm táp một lúc thấy cũng hơi bị đuối rồi, thống nhất giờ về phòng tắm rửa rồi đi chùa, chị Thu là người hăng hái nhất trong cái khoản chùa chiền này. Tôi thì không khoái mấy nên bàn bạc riêng với chị là xé lẻ ra, cho vợ chồng con cái chị Thu đi chùa, tôi, chị và thằng Tuấn đi thăm thú những chỗ khác. Tới gần trưa, mệt lử vì cái nắng chói chang, cả nhà tụ họp tại chùa rồi leo lên một mỏm đá, ở đây người ta trát xi măng thành một mặt phẳng rồi dựng lều căng bạt che mát, đặt thêm một loạt khoảng chục cái ghế vải nữa. Đi biển mà không ăn đồ biển thì vứt, tôi trổ tài trả giá mặc cả, 170k 1 rổ tôm tít to đùng (tôm vỗ bờ – hay còn gọi vui là tôm vỗ lo.. ấy)) còn ghẹ thì chị Thu đã mua và người ta luộc luôn rồi. Ăn xong chúng tôi nằm luôn trên ghế nghỉ trưa, dự tính rằng khoảng 3h sẽ đi lượn thăm thú hết, tôi chỉ mong nhanh nhanh đến chiều tối để đc ngắm hoàng hôn cùng chị, để chị được thỏa nguyện…