Truyện Đã Lâu Bây Giờ Mới Kể - Chương 15
-em gọi thì ăn lấy nhé chị không ăn nữa đâu, vì ngon quá nên chị mới ăn chứ không thì không dám ăn đâu, ăn nhiều đồ dầu mỡ sợ tăng cân tiếp lắm
-èo ăn một mình buồn chết, đi mà
-không là không, chị còn chưa biết làm cách nào để giảm 2 cân đây này, 51 cân rồi đấy, tăng nữa thành con heo ah
Hjx thôi vậy, con gái sợ tăng cân thế nhỉ, tôi thì đang mong béo thêm chút mà không được, ngồi chờ người ta tráng bánh cuốn, ăn ở đây phải chờ vì khách khá đông, nhưng ngon nên chả ai phàn nàn j. Vừa rót được 2 bát nước mắm chấm thì tự nhiên chị nhìn tôi cười cười, quái, cái động tác mình bỏ hạt tiêu vào nước mắm rồi ngoáy đều có j đáng cười lắm sao. Bỗng tai nhột nhột như có ai đang thổi phù phù, quay lại tí thì ngã ngửa. Trời ơi cái con Huyền này ở đâu mọc lên vậy
-hahah bắt quả tang đi ăn mảnh nhé, em chào chị
-chào em, ngồi xuống ăn luôn cho vui hihi
-mảnh mẻo j, chẳng phải đứa nào cũng đi ăn mảnh không rủ tớ sao, đi một mình hay với ai thế
-đi với con Vân Anh chứ còn ai nữa, có cả anh Thắng nữa
-Thắng… nào
-cái anh đầu bếp ý, 2 người đang dựng xe ngoài kia, tia thấy cậu tớ chạy vào trước trêu chút hehe
Sax ngồi trong góc này mà nó còn tia thấy được mới dã man chứ, được lời mời nó cũng đặt mông xuống ngồi cạnh tôi luôn. Con Vân Anh vào sau rồi đến một lão da ngăm ngăm nhìn rắn rỏi và chững chạc, tôi cũng có nghe con Huyền kể sơ sơ về lão này rồi, hơn tôi 5 tuổi và đang làm trong một nhà hàng hải sản, nhưng giờ mới biết tên là Thắng, đang cưa con Vân Anh…
-chào em, anh là Thắng, em là Hưng đúng không, nghe 2 đứa kể về em nhiều rồi giờ mới được gặp… ah mà đây là người yêu em ah
con Vân anh liền giật giật ống tay áo lão
-đây là chị họ của Hưng
Lão ngớ người gãi đầu gãi tai, tôi và chị cũng chào hỏi cho phải phép, mịa, mất tự nhiên luôn rồi, tôi thích riêng tư với chị hơn. Tôi biết chị cũng chẳng được tự nhiên cho lắm nên ăn uống qua loa tôi đứng dậy xin phép về trước
-thôi no nê chán chê rồi, anh Thắng với 2 cậu ở lại sau nhé, em phải đèo chị Thương về không muộn
Con Huyền lanh chanh
-ơ còn sớm mà, mới chưa đến 8h, ở lại tí nữa đi uống nước rồi hãy về
-thôi chị Thương dục về từ trước lúc đi ăn cơ, người yêu hẹn mà haha
-a a vậy là chị có người yêu rồi hả
Tôi mỉm cười đầy ẩn ý nhìn chị, chị cũng chỉ cười trừ không ý kiến rồi đứng dậy theo tôi
-chị ơi tính tiền cho em với
Lão Thắng liền đứng dậy đẩy đẩy tay tôi
-này thôi để đó tí anh trả cho
-ơ thôi để em trả luôn…
-thôi thôi chú cứ đèo chị về đi, ai trả chẳng được
-vâng, thế em về trước đây, chào 2 nàng nhé
Hà hà thực ra thì tôi gọi thanh toán cho có thôi chứ thừa biết lão Thắng sẽ tranh trả mà, đi với gái phải lấy le chứ, còn nếu lão không tranh trả thì không ngửi được) nhưng kể mà riêng tư tôi với chị thì thích hơn.
Trên đường về, chị tựa cằm vào vai tôi 2 tay véo nhẹ vào hông
-người yêu nào mà dám phát ngôn vậy hả
-đây đây, có hẹn với người yêu đây
-ah láo nhỉ hihi
Chị lại véo mạnh hơn nhưng không đau như ngày trước nữa, tôi nắm tay chị bắt vòng qua ôm lấy eo tôi rồi kéo ga phóng nhanh về nhà…
Thấy cửa khóa là tôi biết bố mẹ vừa mới đi thể dục rồi, chìa khóa thì mỗi người cầm 1 cái, mở cửa dắc xe vào, chốt bên trong cho chắc ăn, tôi lôi tuột chị lên phòng mặc dù chị phản đối. Đẩy chị nằm xuống giường tôi đè lên hôn ngấu nghiến đôi môi chị, được một chút chị đẩy tôi ra…
-thôi để chị tắm đã, cả ngày ngoài đường mồ hôi mồ kê…
-ơ… em có làm j đâu mà phải tắm đã hehe
-a a tránh ra, đừng hòng đụng vào người chị nhé
mặt chị đỏ ửng thẹn thùng như vừa bị bắt quả tang ăn trộm, rồi quay mặt sang một bên giả vờ hờn dỗi, tôi đè chặt hơn không cho chị cựa quậy nữa, ngày trước mà như thế này là chị cào, cấu, véo, cù… để thoát ra bằng được… Giờ tay chị vẫn tự do nhưng không hề có ý phản kháng, tôi hôn chụt một cái vào má rồi hít hít từ vành tai xuống cổ chị…
-em thích mùi cơ thể chị, chị bảo mồ hôi mồ kê mà sao em ngửi thấy thơm thơm kiểu j ấy, chỉ muốn ngửi mãi thôi, cho em ngửi cả đời cũng được
-hứ hừ miệng lưỡi cũng không vừa đâu
-hì hì
Nhẹ nhàng cởi từng món đồ trên người chị, từng món từng món vứt la liệt dưới đất, tôi vồ lấy ngực chị mút chùn chụt như trẻ con khát sữa, 2 tay chị ôm chặt lấy vai và cổ tôi… Chỉ mất chưa đầy 5 giây trên người tôi cũng đã không còn mảnh vải… chym cũng đã cương cứng từ nãy tới giờ, không thể chần chừ thêm nữa, tay mân mê bướm chị, ướt đẫm nhoèn nhoẹt, tay chị với xuống nắm chym tôi ấn vào, chỉ vừa chạm vào thôi tôi đã rùng mình rồi, một cái lắc hông tôi lấp đầy bên trong chị, trơn tru và nóng bỏng… Chị rên khẽ theo từng cú nhấp, chân quắp chặt lấy hông tôi… Không lâu sau đó, tôi bùng nổ bên trong chị… Chị mỉm cười thõa mãn tay vuốt ve má tôi… Cứ như vậy chúng tôi ôm nhau một lúc lâu chị mới đẩy tôi ra với chiếc quần lót dưới đất mặc nhanh, mở tủ lấy bộ đồ ngủ mặc vào rồi chạy xuống cầu thang
-lấy khăn tắm cho chị nhé
Xỏ vội bộ quần đùi áo cộc rồi cầm cái khăn tắm xuống nhà, tôi vỗ vỗ cửa phòng tắm
-chị ơi mở cửa đi
-chờ tí đi
-mở ra nhanh lên em mót quá rồi, nhanh không ra quần giờ
-trời ạ
Chốt cửa bật ra là tôi chui ngay vào, chị đang ngồi dội nước vào người, tôi cởi hết quần áo ôm chặt sau lưng chị
-cho em tắm chung với
-biết ngay mà
-hehe
Bên dưới nó lại ngỏng lên chọt chọt vào mông chị
-ghê quá, sao vừa mới xong mà đã…
-tại chị đẹp quá mà hihi
-thôi đi những lúc cần thì mới nịnh nọt, đồ đểu
Tay đỡ mông chị lên, tôi lại lấp đầy bên trong chị một lần nữa từ đằng sau, cảm giác vào sâu hơn, cứ thun thút thun thút… Những tiến rên khe khẽ của chị lại vang lên trong phòng tắm, tôi bám lấy hông chị đẩy liên tục nhanh và mạnh rồi lại ra ào ạt bên trong chị… Chị xoay người lại nắm chym tôi đang xìu dần tuột lên tuột xuống rồi dội gáo nước vào…
-hư thật đấy, cứ “thả cửa” vào trong thế không sợ ah?
-sao ạ?
-không sợ chị có em bé ah?
-hà hà có thì cưới luôn
-thôi đi, nói và làm không giống nhau đâu, cấm không được thế nữa
-hì hì vậy thì lần sau cho ra chỗ khác nhé
-chị có nói còn lần sau đâu
-hehehe…
Thấm thoắt cũng đến ngày tôi thi tốt nghiệp, lịch thi là 3 ngày, mỗi ngày 2 môn chia 2 buổi sáng chiều, càng gần đến ngày thi tôi càng lo lắng. Nhưng nếu tôi lo lắng 1 thì chị lại lo lắng gấp 10, đứng ngồi không yên, bố mẹ giao nhiệm vụ đưa đón tôi cho ông anh trai vì buổi sáng chị còn phải đến lớp nữa, giờ thi xong thì chị vẫn đang còn ở lớp, nhưng chị vẫn cứ xung phong nhận đưa tôi đi bằng được…
Tôi vẫn còn nhớ như in 3 ngày thi tốt nghiệp, buổi sáng đầu tiên là môn văn, tôi dắt trong bụng, bên hông, túi quần đúng 14 quyển tài liệu. Chị chờ tôi vào phòng thi rồi mới quay xe đến lớp… Trông thi trường tôi là giáo viên của trường khác, môn văn hôm đó giám thị là 2 cô giáo một già một trẻ. Đọc sơ sơ đề là tôi đã thấy trúng 1 câu hỏi trong quyển vở hôm tôi với con Vân Anh đi phô tô, còn bài văn thì na ná giống trong quyển những bài văn hay tôi đang kẹp trong bụng, nhưng ngồi không hơn 1 tiếng đồng hồ mà chưa được chữ nào. Không dám manh động vì trên bàn giáo viên mụ già đã tịch thu 1 chồng tài liệu, tất cả đều bị bắt khi mới định manh nha giở trò, thật là hãi. Khi còn một tiếng nữa là hết giờ tôi mon men rút nhè nhẹ bên hông ra, ngay lập tức cô giám thị trẻ bắt luôn quyển tài liệu, rồi lại thêm một lần nữa bị bắt tiếp, cả phòng lắc đầu ngao ngán, mồ hôi tôi toát ra túa lua, đến tận giờ vẫn chưa được một chữ nào. Đến khi thời gian còn chưa đầy 20 phút nữa tôi đánh liều rút tiếp ra, giờ mà bị bắt thì thôi khỏi làm bài nữa luôn vì hết tài liệu trúng tủ rồi, cô giáo trẻ nhìn nhìn rồi tiến đến phía tôi, trong đầu đã xác định thôi xong mẹ nó rồi… Ai dè cô cốc đầu tôi đau điếng
-giở kin kín thôi, hậu đậu quá
Tôi ngớ người rồi cười toe toét, đèn xanh đã được bật, cả phòng khúc khích cười rồi thở phào lặng lẽ lôi tài liệu ra chép, tôi được dạy là phải viết chữ to ra, vừa chép vừa bịa lung tung vào cho dài, nhiều khi người chấm thi thấy dài ngại đọc sẽ cho đủ điểm) thời gian 150phút mà chỉ cho khoảng 15phút cuối để chép, ghê quá, may mà tôi chép cũng thuộc dạng nhanh, học dốt thường giỏi chép mà… Vừa trống hết giờ là hầu như tất cả các phòng phi ra ngoài sân trường ném tài liệu phô tô tóe loe lên trời, mỗi đứa ít nhất cũng có mấy quyển, sân trường trắng xóa toàn giấy là giấy, khổ thân bác bảo vệ quét mệt nghỉ luôn, nhưng nấy đó bán giấy lộn cũng được kha khá tiền đó chứ… Nghĩ ngợi giờ ra quán nước ngồi chờ thôi chứ giờ này chị đã học xong đâu… Nhưng vừa ra khỏi cổng trường thì thấy chị đang ngồi ở quán nước rồi, tôi chạy lại phía chị
-ơ sao giờ này chị lại ở đây
-chị xin về sớm, có làm được không
-hehe chắc là đủ 5 điểm, chép đc 1 câu 3điểm chắc chắc đúng với gần xong bài văn, còn câu 1 điểm thì bỏ qua
Chị thở phào cười tươi, chúng tôi đi uống nước mía rồi mới về, trước khi về nhà còn tạt qua chợ, chị mua nhiều đồ lắm, toàn những món tôi thích cả… Buổi chiều là trắc nghiệm môn sinh, phòng thi có mỗi 26 đứa mà có đến hơn 20 đề thi, tất cả đều giống nhau thôi nhưng các câu hỏi cũng như đáp án đảo lộn lung tung hết, giám thị thì cũng chặt chẽ, mỗi môn là giám thị khác nhau, chả giở được j, cũng chả nhìn bài được của ai, tôi tính cứ cần hết giờ oánh dấu bừa hên xui. Nhưng ai ngờ khi thời gian còn chưa đầy 5 phút thì bác bảo vệ chạy lại cửa sổ ném vào 3 tờ giấy nhỏ, trong đó là đáp án của 3 đề, bọn nó đọc đề 36, 74, 14, phúc đức thế nào trúng đề 36 của tôi. Cả phòng nhao nhao, tôi nhìn đáp án đánh dấu vào bài thi, bọn xung quanh xúm lại soi đáp án. Ngày thi đầu tiên tôi may mắn toàn thoát chết ở phút bù giờ…
Nhưng đến ngày thứ 2 thì thật là thảm họa. Buổi sáng trắc nghiệm môn vật lý tôi chơi trò xổ số hên xui, chẳng thấy ai ném bài vào nữa, cả phòng buồn thỉu buồn thiu, lúc về có hỏi bọn phòng khác bảo hình như hôm qua trường làm lộ liễu quá nên ban giám thị không cho ném bài nữa. Buổi chiều cũng chẳng khá hơn, môn lịch sử giám thị trông thi chặt chẽ đến gần những phút cuối cùng, tôi chỉ kịp chép duy nhất 1 câu 2 điểm, uh thì cố gắng tránh điểm liệt thôi. Chị còn lo lắng hơn tôi, chị bảo 4 môn rồi mà tính sơ sơ mới được khoảng nửa số điểm để đậu tốt nghiệp…
Ngày thi cuối, buổi sáng chị dẫn tôi đi ăn xôi, nhất quyết bắt tôi ăn xôi đậu mặc dù tôi chúa ghét món xôi này, chị bảo cứ kiêng đi có mất j đâu. Môn toán – môn tôi lo nhất, cả phòng hầu như đứa nào cũng dốt đặc, chép được của thằng ngồi sau duy nhất cái định luật và vẽ được cái hình, nó làm được nấy và tôi chép theo cũng được có nấy. Chị bồn chồn đứng ngồi không yên, tôi cũng chán ngán nghĩ có lẽ trượt tốt nghiệp rồi, thế đéo nào tất cả các khóa trước thi tốt nghiệp như đi chơi vậy mà khóa tôi lại chặt chẽ thế, chả công bằng tẹo nào. Buổi chiều cầm cái đề tiếng anh mà muốn nằm xuống ngủ một giấc luôn, chả hiểu cái mẹ j, giám thị thì cứ soi từng tí một, quả này có lẽ lại xổ số hên xui tiếp thôi. Nhưng trời cao vẫn có mắt, con Hương học giỏi tiếng anh nhất khối ngồi trên tôi 2 bàn đã làm xong bài khi thời gian mới trôi qua được chừng 10phút. Nhưng mà con Hương này học khác lớp tôi nên chỉ những khi thi học kỳ mới chào hỏi nhau vài câu thôi, tự nhiên giờ mở mồm nhờ vả ngại bỏ mẹ, có mấy đứa học lớp nó mà còn không dám nhờ vả nữa là… Cũng gần hết thời gian rồi, tôi đánh liều mặt dày gọi nhỏ
-Hương ơi…
Nó quay lại nhìn tôi rồi quay lên ngay, mẹ kiếp, thế là tàn đời cô lựu rồi. Được một lúc, 2 bà giám thị ngồi bàn một cái j đó mà cười khúc khích mặt quay ra hướng cửa sổ bàn giáo viên, con Hương quay lại nhìn tôi
-đưa đề đây
Tôi hơi bất ngờ nhưng rồi cũng hiểu ngay vấn đề đưa vội cho nó, 5 phút sau nó ném lại cho tôi với các đáp án đã được khoanh tròn, tôi chỉ việc đánh dấu vào bài thi thôi. Vậy là môn tiếng anh đã tai qua nạn khỏi, bọn xung quanh từng đứa một truyền đề thi của tôi cho nhau để so đáp án. Lúc ra về kể diễn biến trong phòng thi mặt chị cũng giãn ra chút ít không còn lo lắng như hồi sáng nữa, hỏi thăm thì 4 đứa kia đứa nào cũng bảo chắc là đậu, chỉ có tôi và thằng Thái là 50/50, nản thật…
Thi thì cũng xong rồi, cố thì cũng cố hết sức rồi, giờ đậu hay không tùy vào số trời thôi. Tới lúc này chị mới thú nhận với tôi rằng chị đã xin nghỉ cả mấy buổi học để ngồi ở cổng trường đợi tôi, chị lo lắng cho tôi còn hơn lo cho chị vậy, chị cũng sắp thi lấy bằng rồi, những buổi học cuối quan trọng lắm chứ…
Thời gian này ông anh trai tôi đã đóng cửa quán cafe, nhìn ổng chán nản chuyện làm ăn cũng thấy tội tội. Thực ra tôi còn một chị gái nữa, nhưng năm lên 9 tuổi đã mất, một năm sau thì tôi ra đời nên chỉ được nhìn chị qua ảnh thôi, anh trai tôi hơn tôi 7 tuổi, thỉnh thoảng tôi vẫn đùa với bố mẹ là nếu chị không mất thì chưa chắc đã có tôi vì hồi đó 1 trai 1 gái là quá đẹp rồi. Thấy anh tôi chán chán thế là bố bảo về quê nội mà chơi 1,2 tháng cho khuây khỏa rồi ra tính tiếp. Cũng đã 3,4 năm anh em tôi chưa về quê nội thăm ông nên anh tôi đồng ý (quê nội tôi ở tỉnh khác). Vậy là buổi tối tôi với chị không cần phải tranh thủ lúc anh tôi chưa về nữa mà tối tối là đi lượn đường hóng mát rồi lúc về lại quấn lấy nhau trong đam mê thể xác, hầu như là mỗi ngày luôn đó là những ngày hạnh phúc nhất của tôi với chị, tự do tự tại… Nhưng… Thường thường trước cơn bão bao giờ mặt biển cũng rất yên bình !!!…
Một tuần sau, con Huyền với Vân Anh điện thoại cho tôi…
-Hưng ơi đậu hết rồi
-đậu hết…
-cả 5 đứa mình đậu hết rồi
-thật không… Nhưng trường đã có kết quả đâu
-cậu điện bằng điện thoại bàn số (số bao nhiêu tôi cũng không nhớ nữa)
Tôi điện và làm theo hướng dẫn, đó là dịch vụ tra cứu điểm thi của viễn thông, nghe đọc đến tên, số báo danh, tôi hơi run run…
Toán: 2
Sử: 2
Văn: 7,5 (tôi cũng không ngờ được điểm cao vậy)
Sinh: 9,5
Lý: 2,5
Tiếng Anh: 10 (cả trường duy nhất có tôi với con Hương được 10)
Tổng điểm: 33,5
Cả nhà tôi mở tiệc ăn mừng, chị vui hết cỡ lăng xăng đi chợ với mẹ mua đồ về nấu ăn, anh trai tôi điện thoại bảo là đúng là mày số đỏ, học tài thi phận. Thực ra chuyện đậu tốt nghiệp với nhà khác là điều quá bình thường nhưng với một thằng học rất dốt như tôi thì đó lại là một kỳ tích khi lớp tôi chỉ đậu đợt 1 hơn nửa lớp, cả trường chỉ đậu được 2/3.
5 đứa chúng tôi mở tiệc nho nhỏ ở nhà con Vân Anh ăn mừng, 2 thằng quan hoạn lần đầu tiên gặp trực tiếp con Vân Anh thì khoái lắm, cứ xí xa xí xớn. Bọn nó bàn nhau thi đại học trường nọ trường kia, tôi thì đếch thèm quan tâm, tôi đã quyết định sẵn từ trong năm học là sẽ không thi đại học, thi làm j khi biết chắc chắn sẽ trượt) Mẹ tôi thì khuyên cứ thi đại học cho biết có mất j đâu, tiện thể thăm thú Hà Nội luôn, tôi bảo sẽ ra Hà Nội khi có dịp, còn thi đại học thì không…