Truyện Đã Lâu Bây Giờ Mới Kể - Chương 10
Tôi cười ngượng gãi đầu gãi tai cố gắng tỏ ra thoải mái, dù sao cũng đã tự hứa với lòng mình sẽ cư sử với chị như một người em.
-đâu có, e chuẩn bị đi ngủ đó chứ
-ra ngoài hóng mát với chị đi
-ơ… vâng…
Chị bước ra trước tôi theo sau, quên mất bật điện nữa nên ngoài ban công tối om. Chị đứng dựa lưng vào thành lan can nhìn tôi, tự nhiên có người nhìn chằm chằm, hơi ngại ngại tôi cũng đi lại đứng cạnh chị dựa lưng vào thành lan can. Chị không nói j chỉ đứng như vậy, tôi cũng chẳng biết nên nói j lúc này và cũng chẳng nghĩ ra được chuyện j để nói nữa. Thoáng nghe đâu đó tiếng chị thở dài, tuy ngoài ban công không có điện nhưng tôi vẫn nhìn rõ khuôn mặt chị trong bóng tối, vẫn xinh đẹp như tôi thường thấy, ánh mắt chị nhìn xa xa có vẻ đang suy tư chuyện j đó. Một lúc khá lâu rồi mà chẳng ai nói với ai câu nào, không gian tĩnh lặng càng làm cho tôi thêm mất tự nhiên, thỉnh thoảng còn giật mình khi nghe tiếng cửa hay tiếng tivi của các nhà hàng xóm. Tôi định khoảng một chút nữa sẽ bảo chị vào đi ngủ thì chị lại lên tiếng phá tan không gian im ắng…
-Hưng…
-dạ…
-anh Kiên… anh Kiên… chuyện của chị với anh Kiên không như em nghĩ đâu…
Nói rồi chị bước vội vào nhà, tôi hơi bất ngờ nên trong giây lát chưa hiểu hết ý nghĩa câu nói của chị. Đứng nhìn theo dáng chị khuất vào trong phòng, hình như… hình như hôm nay chị đi hơi hơi tập tễnh thì phải. Quay người lại nhìn vu vơ xung quanh, dưới đường giờ đã im ắng không có bóng người, hầu như hàng xóm đều đã đóng cửa ở trong nhà hết rồi. “Không như em nghĩ ư”??? Chị nói vậy là sao nhỉ, chị biết tôi nghĩ j ah, chẳng lẽ chị và lão Kiên kia không có j sao, vô lý, 2 người dính lấy nhau từ buổi tối hôm ấy mà. Rồi tôi chợt nhớ đến bước chân hơi hơi tập tễnh của chị, chẳng lẽ…
Tôi chạy ngay vào nhà, nhìn qua ô kính ở cửa phòng, giống hệt hôm qua, chị ôm con vịt ngồi nhìn bức tranh tôi vẽ. Xoay nắm cửa, may quá, chị không chốt bên trong, nghe tiếng cửa mở chị quay lại. Nhìn xuống chân chị, ngón cái chân phải băng kín, đầu gối cũng có 2 miếng băng nhỏ
-chị… chân chị sao vậy??
-chị bị ngã, nhưng không sao, xây sát tí thôi, may mà không bị hỏng móng chân hì hì
Sax chân không lo lại đi lo móng, tôi ngồi xuống đất nắm lấy chân chị
-ơ…
Chị giật mình định rụt chân lại nhưng tôi giữ chặt, tháo miếng băng ra, ngón chân cái thâm tím, có vết rách da ở đầu ngón chân đã hơi khô miệng, chắc đau lắm đây…
-chị bị lúc nào?
-bị tối hôm đấy, đường tối quá chị sợ nên chạy nhanh, ai ngờ bị vấp cục đá giữa đường.
Chẳng phải gạch đá đó là tôi ném sao, vậy là tôi đã gián tiếp đã làm chị bị thương, nản thật…
-chị định đi tiếp nhưng lúc đó đau quá nên gọi con Lan với anh Kiên
-vậy ah…
-2 người đó là một đôi mà… Buổi sáng nó bắt anh Kiên đón chị đến nhà nó rồi 2 đứa chị mới đến lớp. Nó nói j anh Kiên cũng phải nghe theo, nó hành anh Kiên ghê lắm hihi
Hjx lão Kiên dại gái thế sao, vậy là tôi nhầm hết rồi, hóa ra chị lan với lão Kiên mới là một đôi, hóa ra chị bị đau chân như vậy nên chị Lan mới bắt lão Kiên đến đón
-vậy mà em cứ tưởng…
-tưởng tưởng tưởng… Lúc nào cũng tưởng…
-tại e…
Mặt chị hầm hầm có vẻ tức giận,cũng chẳng biết nói thêm j nữa đành im miệng lại ngồi lên thành giường cúi mặt xuống cho đỡ thẹn. Ức chế thật, lại cáu bẳn quát tháo mình nữa mới ghê chứ, mắt nheo nheo nhìn chị xem thái độ thế nào, chị lườm nguýt một hồi rồi phì cười, chắc có lẽ chị buồn cười vì vẻ e dè sợ sệt của tôi, ngước mặt lên tính trêu chị… Chợt chị cúi xuống rất nhanh chạm môi vào môi tôi… Một thoáng ngỡ ngàng, tuy chỉ là một cái chạm môi thôi nhưng cảm giác khác hẳn hôm tôi hôn trộm chị, nó sao sao thật khó tả…
-về phòng ngủ đi, sáng mai lấy xe chị đi học rồi đèo chị luôn nhé, tan học qua lớp đón chị. Để đôi kia tự do nữa chứ, chị cứ làm kỳ đà cản mũi mãi sao được
-khôngggg… Thêm nữa đi, với em chưa đủ hehe
-đừng có mơ, về phòng ngủ đi
-còn lâu…
Tôi túm tay chị kéo mạnh, mất đà chị ngã dúi dụi xuống giường, ngay lập tức tôi ngả người theo, một chân đè lên 2 chân chị. Cả 2 giờ đang nằm nghiêng người một bên và úp mặt vào nhau, 2 chân tôi kẹp 2 chân chị ở giữa rồi ghì mạnh chân không cho chị giãy ra nữa, nhìn mặt chị có vẻ hoảng hốt, ai bảo dám trêu ngươi ông haha. Tay chị bắt đầu cào cấu véo trên người tôi, vội vàng nắm chặt 2 cổ tay chị lại, vậy là hết chống đối nhé, tay chân đã bị tôi khóa chặt rồi
-Hưngggg… bỏ chị ra nhanh
-không bao giờ hehehe
Rướn người sát lại người chị, áp sát vào khuôn mặt xinh đẹp của chị, tôi cảm thấy rõ hơi thở của chị phả vào mặt vào cổ, thơm thơm mùi kẹo béo, chắc lúc nãy vừa ăn đây…
-bỏ chị ra không chị la lên bây giờ
-hì hì chị la lên cho mẹ lên đây
-em… ghừz ghừz
Không bỏ lỡ cơ hội tôi chạm ngay môi vào môi chị, chị lắc đầu nguầy nguậy né tránh nhưng làm sao có thể thoát được hehe. Cứ áp môi vào môi chị như vậy, mềm mềm và cảm giác cứ là lạ thế nào. Chị đã thôi không vẫy vùng nữa, nhưng để chắc ăn tôi cứ giữ chặt chị không cho thoát ra. Chợt thấy môi ươn ướt, lưỡi chị tách môi tôi ra luồn vào trong, tôi cũng hưởng ứng ngay cuốn lấy lưỡi chị, nụ hôn đầu đời của tôi đã dành cho chị rồi… Rời môi nhau ra rồi lưỡi chúng tôi lại xoắn lấy nhau, trong lúc này có lẽ hôn bao nhiêu cũng không đủ… Tôi buông tay chị ra, chị cũng không giãy nảy lên nữa mà đặt tay lên vai tôi siết mạnh… cho đến tận bây giờ, dù đã trải qua vài ba mối tình khác nhau nhưng nụ hôn đầu tiên với chị suốt cuộc đời này tôi không thể nào quên được…
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào tay tôi lại lần mò lên ngực chị, có lẽ đó là phản xạ của một thằng đàn ông chăng??? Chị không phản đối, vẫn xoắn chặt lấy lưỡi tôi, bạo dạn hơn tôi bóp nhẹ bầu ngực chị bên ngoài lớp áo, chị vẫn siết mạnh vai tôi không hề phản đối. Tự tin hơn, tôi luồn tay vào trong áo thun, trượt qua vùng bụng phẳng lì lên trên ngực chị, dù vẫn còn qua lớp áo lót nữa nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự mềm mại êm êm của bầu ngực. Tưởng xuôi chèm mát mái ai dè chị kéo tay tôi ra rất cương quyết và rời môi ra
-thôi bỏ chị ra đi
-em… ơ… em
-nhanh lên
Thấy thái độ của chị có vẻ dứt khoát, tôi sợ nếu cứ cố đấm ăn xôi thì coi chừng lại hỏng hết mọi chuyện nên buông vội chị ra.
-em xin lỗi…
Chị ngồi dậy úp mặt vào 2 đầu gối, chẳng biết làm j nữa tôi ngồi im như vậy nhìn chị… Không gian im lặng một cách đáng sợ, tôi cũng chả hiểu ra làm sao nữa, đầu tiên thì chị không phản đối, vậy mà giờ lại như thế này. Mấy lần giơ tay định lay chị nhưng lại thôi… Mãi một lúc sau chị mới ngước mắt lên nhìn tôi…
-chị sợ mối quan hệ này quá Hưng ơi… Chị em chẳng ra chị em, yêu đương chẳng ra yêu đương
-em… em…
-thôi chị muốn ở một mình, em về phòng đi chắc anh Hải cũng sắp về rồi đó
Chị đã nói vậy tôi cũng chẳng mặt dày ngồi lại thêm nữa… Buồn quá, nụ hôn đầu đời vừa dành cho chị, tưởng rằng chị đã siêu lòng, ai ngờ lại có kết cục thế này. Lủi thủi ra khỏi phòng, không quên đóng cửa lại, đã gần 11h30 rồi, giờ này mà ông anh trai chưa về thì là sáng mai mới về. Đèn điện cũng chẳng thèm bật nữa, mở cửa ban công ra, mỗi khi có chuyện j suy nghĩ tôi lại ra ban công ngắm con phố nhỏ tĩnh lặng về đêm, trái ngược với cuộc sống hối hả tất bật ban ngày, những lúc như vậy tôi thấy thật bình yên…
Bỗng có 1 vòng tay ôm chặt lấy eo tôi từ đằng sau, chắc chắn là chị rồi, định quay lại nhưng chị giữ chặt…
-đừng nói j cả… cũng đừng quay lại nhìn chị…
Tay tôi đặt lên 2 bàn tay chị gỡ ra, xoay thật nhanh người lại tôi ôm chị vào lòng, lần này chị không hề phản đối hay vẫy vùng nữa mà đầu gục hẳn vào vai tôi… Có lẽ em yêu chị thật rồi… Chị ơi…
Chị đẩy người ra đặt lên môi tôi nụ hôn ướt át của chị, lần này là chị chủ động, tôi tham lam ngấu nghiến đôi môi xinh xắn ấy. Tay chị cầm lấy tay tôi cho vào bên trong áo, những đầu ngón tay cảm nhận da thịt chị trơn láng mịn màng… Tôi chủ động rời môi ra nhìn chị…
-chỉ được… Ở bên trên thôi nha…
-dạ…
Vậy là chị cho phép rồi, ngay lập tức tôi luồn vào bên trong lớp áo lót… Ngực chị không to lắm nhưng căng và mịn màng, tôi bóp nhẹ, ngực chị như có độ đàn hồi vậy, đầu ti cương cứng nhọn hoắt sau khi được tay tôi se mạnh… Một lần nữa chị kéo tay tôi ra và nói khẽ
-nấy đủ rồi nhé, không cho nữa đâu
-èo… Dở mồm quá hjx hjx, một tí nữa thôi, tại chị đẹp quá em không kiềm chế được đó mà
-ôi tôi ở đây gần tháng rồi mà bây giờ mới được khen đẹp, còn con Lan vừa mới gặp đã khen đẹp hơn tôi
Đầu tiên thì cũng chưa hiểu được câu nói kháy của chị, nhưng chợt nhớ ra hôm ở hiệu ảnh kodak có khen bà Lan xinh, mà lại xinh hơn chị, chẹp chẹp con gái thật so đo tính toán quá hihi…
-oài, chị Lan cũng đẹp, nhưng trong mắt em lúc nào chị cũng là người đẹp nhất
-thôi đi ông tướng, không phải nịnh
-hì hì người thật việc thật, em có dám nói dối đâu, cho em một tí nữa thôi
-khôngggg, ở ngoài này ai thấy thì chết
-hả hả hả… Vậy vào trong nhà cho em thêm một tí nữa nha
-cái đồ cơ hội, không cho hihi
Nãy giờ cảm xúc quá giờ mới sực nhớ ra, chúng tôi đang ở ngoài ban công, nhưng vì nhà tôi có cây hoa sữa trước nhà, tán lá cao quá thành lan can, vả lại điện không bật nên không ai có thể thấy được j… Chị mỉm cười e thẹn rồi quay bước vào nhà, tôi chốt cửa và đi theo sau vào phòng tôi năn nỉ gãy cả lưỡi nhưng nhất quyết chị không chịu cởi áo, mà chỉ cho tôi nằm ôm và sờ ti chị, không dưới 2 lần định làm liều đè chị ra… hiếp… Nhưng không dám, thà cứ mỗi hôm một ít từ từ tiến tới còn hơn một phát ăn ngay rồi lại treo mõm)
Sáng hôm sau đưa chị đến lớp rồi tôi cũng đến trường luôn, sắp thi rồi mà chẳng có tí chữ nào trong đầu, chắc hên xui chuyện thi tốt nghiệp quá. Trưa lại đến rước chị, hôm nay chị không còn ngồi cách xa như mọi hôm nữa mà dường như khoảng cách đã được xóa bỏ, chị đã ngồi sát rạt người tôi. Nếu là buổi tối chắc chắn sẽ bắt chị ôm cứng lấy tôi hehe…
-ah vòng qua chợ đi, chị mua cá khoai nấu cho em ăn, hôm trước không về làm phí mất nồi canh cá khoai chị nấu…
-hihi… hôm đó em quên mất
-quên hay đang đi với cô bé đó…
-chài ơi con bạn thân của em đó mà
-hứ, biết đâu được đấy
Phì cười trước mấy câu châm chọc đùa cợt của chị…