Truyện Đã Lâu Bây Giờ Mới Kể - Chương 1
Chiều hôm đó bùng học không đến trường ra quán net ngồi chưa được 2 tiếng thì mất điện, chán chán phi về nhà tính ngủ một giấc thì tự nhiên ở đâu mọc ra một đứa nhìn rõ là xinh xắn đang từ dưới bếp đi lên.
-Chào em
-Chào… Chào chị. Mịa chả biết có hơn tuổi hay không mà gọi mình là em ngọt xớt ấy nhể
Chạy ngay xuống bếp hỏi mama thì mới hay chị này hơn tôi 3 tuổi tên Thương, tên cũng dễ thương phết ha, đang học tiếng Hàn, học cũng khá giỏi. Anh trai của mẹ chị lấy chị gái mẹ tôi, dây mơ rễ má, giải thích cũng hơi khó, mọi người cứ hiểu nôm na là họ hàng bắn đại bác cũng không đến được ấy. Trước chị ở trọ với 2 cô bạn nữa nhưng 1 người chuyển đi, 1 người thì về quê rồi, chị ở một mình thứ nhất là buồn, thứ 2 nữa là sợ nên bố mẹ chị xin cho chị ở nhà tôi học nốt hơn 1 tháng cuối là xong khoá. Bố mẹ tôi có vẻ rất quý chị, nhưng tôi thì đây mới là lần đầu tiên gặp. Lên nhà ngồi xem tivi, chị đang nhặt rau, giờ nhìn kỹ thấy xinh thật, mái tóc suôn thẳng buộc cao rất nữ tính, chị mặc quần jean xanh và áo sơ mi trắng bó sát sắn tay áo nhìn trẻ trung hơn tuổi rất nhiều. Chị nhìn tôi mỉm cười thay cho lời chào, tôi cũng hơi ngại nên cũng cười lại với chị rồi giả vờ chăm chú xem tivi, nhưng thỉnh thoảng lại liếc liếc nhìn chị, mặc dù đã “tiền mãn teen” rồi mà trông chị cứ như sàn sàn cùng lứa với tôi ấy. Rồi chị đứng dậy đi xuống bếp phụ mẹ tôi nấu cơm, chị cũng không cao lắm, khoảng xấp xỉ 1m6 gì đó thôi, nhưng dáng người thon gọn rất cân đối.
Buổi tối ăn cơm xong tính té ra quán net thì mẹ lôi lại
-Hưnggggg… Lên nhà dọn dẹp phòng con cho chị Thương ở, tối con sang ngủ với anh
-dạ…
Nhà tôi thì cũng bình thường, chẳng phải giàu có điều kiện gì, cũng nợ nần, cũng vay mượn nhưng nhìn chung sống cũng không đến mức quá thiếu thốn, tôi lại là con út nên ông bà khá chiều. Chán nản vì tối phải ngủ chung phòng với ông anh trai, tính tôi chỉ thích ngủ một mình vì tôi nằm ngủ rất hỗn, có hôm sáng ngủ dậy thấy chân đặt trên gối, đầu vất vưởng dưới thành giường. Bố mẹ sắp xếp cho chị ở phòng tôi vì phòng tôi ở bên phía trong cầu thang, có cửa phòng đóng mở, còn phòng anh trai tôi là phòng bên ngoài nên không lắp cửa phòng để tiện việc phơi quần áo ngoài ban công… Nhìn đống bừa bộn từ trên bàn ra đến tận giường nào là quần áo, truyện tranh, sách báo, giấy vẽ… mà phát nản, đương nhiên chồng sách giáo khoa là thứ ngăn nắp nhất vì có mấy khi tôi đụng đến đâu) còn đang lúi húi thì chị vỗ vai tôi từ đằng sau
-ê nhóc để chị dọn phụ với nhé !!! Rồi nhe răng cười hihi…
-ô la la hoan nghênh thôi hehe
-hihi xin lỗi vì đã lấy mất chỗ ngủ của em nhé
-ah không có gì đâu chị
-mà em tên Hưng đúng không hii
-chị thấy Tuấn Hưng hát hay không, nó thấy tên e đẹp rồi bắt chước đặt theo đó chứ
Chị che miệng cười to rồi cúi xuống sắp xếp lại cái bàn học vô cùng bừa bộn của tôi. Vô tình cổ áo hơi trễ xuống một chút, tôi vội vàng quay đi ngay vì thấy vậy cứ ngại ngại sao sao á. Khi xếp đến đống giấy vẽ chị ồ lên 1 tiếng to
-ái chà em vẽ đẹp quá nhỉ, cái ảnh Fantasy này đẹp quá, khi nào vẽ tặng chị 1 cái nhé, chị cho vào khung treo trong phòng
Tay tôi chống cằm giả vờ đăm chiêu suy nghĩ
-không biết có công không nhỉ ?
-trời lại còn mặc cả nữa, một chầu ốc mút, kem hoặc bánh khoái nhé, chịu không nào
Tôi nheo một mắt lại nhìn khuôn mặt tươi rói đang háo hức chờ tôi đồng ý
-Leonardo de vinci vẽ 1 bức tranh là tính bằng tiền triệu đô, vậy mà tác phẩm của mình chỉ được trả bằng ốc với kem thôi sao ta…
Chị lại ôm bụng cười ngặt nghẽo, cười vô tư chả có ý tứ gì luôn, con gái con đứa có duyên dễ sợ á. Từ cảm giác hơi ấm ức vì bị cướp mất chỗ ngủ giờ lại thấy hơi vui vui, chả hiểu ra làm sao nữa
Ba hôm sau bố mẹ chị từ quê lên chơi, mang theo gà, vịt, gạo tẻ, gạo nếp đủ cả. Chắc 2 bác ngại vì hôm trước chị bảo ở không thì ngại muốn đưa tiền nhưng nhất quyết bố mẹ tôi không lấy, bảo chị cứ ở lại, thêm bát thêm đũa thôi chứ tốn kém gì đâu. Một phần bố mẹ tôi cũng quý chị nữa, chị lúc nào cũng tươi như hoa ấy, ăn nói lễ phép, nhanh mồm nhanh mép, mà lại siêng nữa, từ khi chị đến ngoại trừ lúc đi học còn không thì nhà có việc gì chị đều tranh làm với mẹ tôi hết. 2 bác thì tôi biết vì hồi bé thỉnh thoảng về quê tôi có gặp vài lần, hồi tết bác còn biếu nhà tôi 1 củ nhân sâm xịn nữa, vì vợ chồng con gái đầu nhà bác đang sống bên Hàn mà. 2 bác khen tôi càng lớn càng đẹp trai, hì hì tất nhiên rồi, tôi vốn dĩ đẹp trai từ hồi còn bú sữa mẹ mà mẹ tôi làm luôn 1 câu “đẹp trai, cái gì cũng hay, cái gì cũng giỏi chỉ mỗi tội học dốt thôi”. Chán với mama luôn, ai đời lại đi dìm hàng con zai chứ. 2 bác thấy bố mẹ tôi khen chị siêng năng ngoan ngoãn thì khoái lắm, tỏ vẻ hài lòng vì bác trai nghiêm khắc cực kỳ, các anh chị trong nhà ai cũng ngoan ngoãn học giỏi chẳng bù cho anh em tôi thằng nào học cũng dốt Bố mẹ tôi ngồi tiếp chuyện 2 bác trên nhà, chị tất bật nấu cơm dưới bếp, đủ hết các món luôn, món nào chị cũng cho tôi nếm trước, chị còn bảo “cho tôi làm chuột bạch, nếu không may tào tháo đuổi thì tôi bị đầu tiên”. Tất nhiên tôi biết chị trêu tôi vì món nào cũng ngon tuyệt cú mèo. Khi đã xong hết, chỉ còn nồi nước luộc gà, chị bảo vào đi tắm còn tôi đứng trông khi nào sôi thì bỏ miến vào rồi bắc ra giúp chị. Vừa bắc nồi miến ra thì mẹ với bác gái đi xuống
-ái chà thằng Hưng cũng biết nấu ăn đấy ah
-cháu chỉ có nhiệm vụ bỏ miến vào rồi bắc ra thôi, còn chị Thương nấu hết ạ, món nào cũng ngon truyệt
Mẹ tôi đế thêm vào
-giá em mà có đứa con gái thế thì tốt quá, 2 thằng chẳng bao giờ đỡ đần gì giúp mẹ cả
-bao nhiêu điểm tốt mẹ chẳng nói mà toàn nói tật xấu thôi
Bác với mẹ cười nghiêng ngả trước câu chữa ngượng của tôi, chị từ trong nhà tắm bước ra còn bơm thêm một câu
-em Hưng vẽ đẹp lắm đấy mẹ ah, con đang nhờ vẽ hộ con bức tranh mà bận với bạn gái chưa có thời gian đó
-thằng cháu bác đẹp trai thế này thiếu gì cô xin chết nhỉ
Tôi nhăn mặt bặm môi lườm chị, lại thêm một người dìm hàng nữa, làm gì có bạn gái nào, tôi vẫn còn ngây thơ như con nai tơ mà, chị lè lưỡi trêu tôi rồi ra sắp xếp bát đũa vào mâm, định úp ***g bàn lại nhưng mẹ tôi nói
-thôi ta ăn cơm thôi con
Mẹ mình cũng hay ghê, xưng con với chị như đúng rồi ấy
-dạ anh Hải còn chưa về mà cô
-nó đi ăn đầy tháng con đứa bạn rồi, ta cứ tiến hành thôi
-dạ thế mẹ với cô lên nhà đi con với em Hưng dọn mâm lên luôn ạ
Chị ghé vào tai tôi nói nhỏ “tưởng còn chờ anh Hải nữa chị đang định giặt bộ quần áo, em bê mâm lên hộ chị để chị cho gọn quần áo vào tí rửa bát xong rồi giặt”. Tôi quay qua quay lại mặt làm ngơ như không biết chị nói với ai, chị thấy vậy mặt xị xuống nhìn rõ là tội nghiệp, “lần sau còn dìm hàng kiểu đó nữa thì chết với em” tôi giơ nắm đấm rồi bê mâm cơm lên nhà. Tiếng chị nói vọng nhỏ sau lưng “hehe biết ngay mà, chống chị là không được đâu nhóc”, hjx hoá ra dùng mỹ nhân kế để lừa mình, thật là quá đáng quá thể mà.