Truyện của Tiên - Chương 8
Sau khi hai người bọn Công đưa ông Vu đi, chúng bịt miệng, trói tay chở ông tới quán bar .Theo lối cửa sau, chúng kéo ông vào kho trong quán rồi trói ông ta vào ghế đặt ở giữa phòng mặc ông ta trần truồng đợi Phong quay lại.
– Thằng chó đó sao rồi…
– Bọn em trói nó vào để bên trong rồi ạ.
– Việc tao dặn lo xong chưa ?
– Tụi kia đang đi lấy máy, chắc cũng sắp về đấy ạ.
Tiếng người nói bên ngoài cửa truyền tới theo đó cánh cửa phòng bật mở. Vừa thấy Phong đi vào, ông Vu lập tức giẫy giụa miệng liên tục ú ớ không ngừng.
– Sao rồi, mệt không ?.
Nhìn thấy ông ta bị trói gô trên ghế gỗ, Phong mỉm cười tiến lại gần cởi sợi dây đang trói ngang miệng ông để lấy miếng giẻ bên trong ra.
– Khục…khụ..c..thả tao ra mau, đụ má , sao chúng mày dám…hả…thả tao ra..Không tao nói hết chuyện mày loạn luân với con em …cho cả…tất cả đều biết…chó má…
Vừa được bỏ miếng rẻ ra , ông Vu liền vùng vẫy luôn miệng nhìn về phía Phong chửi lớn. Ông cố tình lớn tiếng dùng bí mật mà ông cho là đáng giá để đe dọa Phong hòng tìm được lối thoát . Nghe vậy Phong vẫn tỏ ra bình tĩnh nụ cười vẫn chực chờ trên khuôn mặt, bất ngờ gã cười lớn rồi đấm thẳng vào bên má phải của ông ta một cú đau điếng.
-Ha.. thả mày…má mày , mày dám động tới nó rồi giờ kêu tao thả mày á. Đụ má thằng chó…
Phong vừa cười vừa chửi lớn liên tiếp đấm vào mặt ông ta lăm,bảy cú.
– Xin…xin lỗi…tao…đừng…đánh….tha…tôi, tôi..
Bị đánh tới sây sẩm mặt mày, mỗi lời ông nói lại kéo theo một chút máu chảy ra từ miệng, ánh mắt cũng mờ dần vì đau đớn. Lúc này ông cũng chẳng dám cứng miệng, nhân lúc Phong dừng tay vội lên tiếng xin lỗi.
– Không đánh sao ? Nhưng như thế sao tao nguôi được ?…
Đúng lúc này phía ngoài cửa vang lên một hồi thanh âm ồn ào. Một đám người dẫn đầu bởi Lý đang dắt theo một con chó to tới đầu gối gã. Những người phía sau thì cầm theo chân đèn rồi đủ các loại dụng cụ lỉnh kỉnh khác. Bỗng nhiên có một đám người xuất hiện, nhìn ông khi đang khỏa thân làm cho ông phát ngượng cúi gằm mặt tránh đi những ánh mắt săm soi từ phía đám người.
– Công, mày biết dùng không ?
– Em thi thoảng vẫn dùng mà , anh yên tâm đi.
Nghe Phong hỏi , Công lập tức trả lời rồi chủ động cầm lấy máy quay từ một người khác tự mình chọn ví trí, chĩa thẳng ống kính về phía ông Vu đang ngồi.
– Rồi ngẩng mặt lên, uống cái này rồi tao thả.
Phong túm tóc kéo lão ngửa mặt lên trời, rồi tống ba viên thuốc màu hồng vào trong miệng ông ta. Rồi gã vơ lấy chai nước trên cái bàn cạnh đó không biết đã để được bao lâu mà trút thẳng vào ép ông ta phải nuốt xuống. Xong xuôi gã giục đám còn lại lắp đặp máy móc nhanh chóng rồi đuổi chúng ra ngoài. Giờ chỉ còn có ba người, Phong cùng hai tên thân thích là Công và Lý ở lại.
-Anh Phong, cho lão dùng một lúc ba viên vậy có sao không ?. Nhỡ sốc thuốc thì sao ?.
– Kệ, cùng lắm tốn chút tiền giải quyết. Tao hỏi lão hiệu trưởng rồi, lão này ở quê chẳng có ai thân thích lên thành phố cũng chẳng quen biết ai toàn ở lại trong trường. Không sao đâu. Mà thằng Lý mày chắc làm được không đó.
– Em cũng chịu, em đã làm bao giờ đâu. Mà khẩu vị anh cũng mặn dữ, ai đời lại…
Tên Lý huých vai cười nói, ánh mắt nhìn Phong giống như tỏ vẻ thông cảm với gã. Biết thằng này lại nghĩ bậy, Phong nhếch môi gõ lên đầu hắn rồi lập tức biện minh :
-Mày điên à. Ai mà có cái sở thích này. Con mẹ thằng già này dám có ý định cưỡng hiếp con Tiên, làm sao tao nuốt trôi cục tức này được. Nhân tiện vừa thử thuốc vừa trút giận luôn thể.
– Nhưng chẳng phải trước giờ anh đều ghét má con nó hay sao ? Ra là không phải vậy.
Cùng có chung thắc mắc, Công vừa chỉnh máy vừa dỏng tai nghe ngóng. Bởi cả hai đều theo Phong lâu ngày, không ít lần thấy gã dùng lời lẽ miệt thị dành cho hai má con cái Tiên. Nhưng lần này khi con nhỏ bị hại, gã lại tỏ vẻ hằn học còn nghĩ ra kiểu trả thù quái đản đến vậy buộc hắn phải nghi ngờ nhận định trước đây của bản thân.
– Sai, tất nhiên tao ghét hai má con nó. Nhưng thằng này suýt nữa thì đạp hỏng kế hoạch tao mất bao công bày ra. Đụ má nó, bảo tao không tức sao được. Dám đụng vào đồ chơi của tao, trả thù thế này còn là nhẹ rồi.
Tên Lý làm bộ gật gù như hiểu được điều mà Phong muốn nói nhưng chung qui lại cũng chỉ nghe ra rằng ông Vu làm cho Phong giận bởi phá hỏng kế hoạch của gã còn lại thì chẳng hiểu gì. Chỉ có Công nghe ra được ý khác của Phong liền lập tức quay lại tiếp tục chỉnh máy quay không dám tiếp tục nhiều chuyện.
-Cậu Phong…thuốc thuốc gì…mà tôi…nóng… cứu..
Ông Vu với tứ chi bị trói chặt bắt đầu quằn quại, con cặc ông cũng dần cương lên cứng đờ bấp chấp ban nãy còn tiu ngỉu teo tóp lại vì xấu hổ. Thấy thuốc bắt đầu ngấm, theo lời Phong chỉ từ trước đó, tên Lý cầm trên tay mấy sợi dây rút đi tới chỗ ông Vu ngồi, cởi trói hai tay ông ta rồi dùng dây thít vào hai cổ tay ông trói chặt chúng lại. Xong xuôi gã liền cởi nốt hai chân ông để ông ta tự do đi lại.
– Cậu Phong..tôi…tôi nóng…giúp…
Nhìn bộ dạng thê thảm của ông ta đang lết lại chỗ mình, lại còn trần truồng lông lá đầy mình với con cặc còn đang ngỏng lên chĩa thẳng vào mặt người đối diện. Phong nhíu tỏ vẻ ghê tởm lập tức lùi lại phía sau.
– Đứng…đứng yên đó. Thằng Lý mày làm gì thế hả, bắt nó quỳ xuống vào việc đi chứ.
-không… không..nhưng….
Ông Vu hai mắt mờ mịt chỉ cảm thấy cơ thể bứt rứt, cảm giác kích động gấp mấy lần như khi ở với cái Tiên hồi trưa. Nghe Phong nói tên Lý lập tức ghì cổ ông Vu kéo lại. Rồi đạp xuống sau gối để ông phải quì xuống. Tiếng đầu gối ông kêu cái cốp, tiếng va chạm đủ biết sẽ đau đớn nhường nào, nhưng giờ ông Vu lại chẳng nhíu mày lấy một cái. Hai mắt vẫn mờ mịt chứa đầy hỏa dục , con cặc cương lên, liên tục tiết ra nước nhờn nơi đầu khấc. Giờ ông đâu có màng tới cơn đau, tâm chí chỉ mong sao cặc ông được đâm vào nơi nào đó ẩm ướt, thít chặt cho thỏa thích.
– Anh, được chưa.
Nhìn thấy ông Vu dù hai tay bị trói chặt vẫn cố mà sục cặc, biết rằng thuốc đã ngấm sâu, Công quay sang nhìn Phong hỏi ý kiến. Thấy hiệu quả của thuốc còn hơn của mong chờ , Phong nhất thời nhìn tới xuất thần tới khi nghe hỏi mới giật mình đồng ý. Được sự chấp thuận, Lý tiến lại chỗ con chó rồi cầm lấy vòng cổ kéo lại chỗ ông Vu. Vừa lại gần con cặc ông, con chó liền như lồng lên cái mữi nó khụt khịt không ngừng như xác minh mùi lạ. Rồi chợt nó lấy lưỡi liếm lên cặc ông, như nắng hạn gặp mưa rào, ông còn đang phát điên khi con cặc không được thỏa mãn liền lập tức có một cái lưỡi nóng hổi, nham nhám lướt qua đủ khiến ông rùng mình. Mà đâu phải con chó chỉ liếm có một lần, ngay khi nó nếm được cái vị mằn mặn trên cặc ông. Nó liền như phát cuồng, liên tục dùng lưỡi đẩy lên đẩy xuống liếm cho bằng sạch thứ nước kia. Ông Vu sây sẩm mặt mày, dù biết thứ đang thỏa mãn cho ông không phải là con người, ông cũng chẳng sao tự chủ được, cái hông cứ chốc chốc lại hẩy về phía trước như trêu đùa cùng con chó. Cảnh tượng quái đản khiến cho Phong khẽ nhíu mày, gã chủ động tránh mặt để khỏi bị ám ảnh khi quay đi còn không nhịn được nhổ xuống một bãi nước bọt.
-Ba má ơi, ghê chết..
Phong còn chưa ra tới cửa, tên Công đã nhắm mắt nhắm mũi theo sau.
-Nè, mày ra đây không trông máy quay có ổn không đó ?
– Thì nó vẫn quay thôi mà. Lão cũng có đi đâu đâu, có thằng Lý canh rồi mà.
– Ờ , thằng ngu đó công nhận, chịu đựng giỏi, nhìn vậy mà không thèm tránh, nể nó thiệt.
Phong nói rồi khẽ liếc tên đàn em còn đang trong phòng mà không khỏi khâm phục. Kì thực tên Lý lúc này khổ không sao nói hết, gã ở gần nhất chứng kiến được toàn bộ một cách rõ ràng nên cái cảm giác ghê ghê nơi cuống họng còn gấp mấy lần hai người kia. Nhưng do Phong chưa có lệnh hắn chẳng dám tự mình chủ trương chỉ đành tiếp tục ở lại. Rồi không thể tiếp tục chịu đựng lâu hơn gã nói với ra như chuẩn bị khóc tới nơi.
-Anh ơi…vậy được chưa ?
– Rồi…mày quay con chó lại..rồi đút..đút cặc vào đi.
– Dạ !! em biết rồi.
Nghe thấy vậy, tên Lý mừng rỡ vội cầm lấy cổ con chó rồi kéo đầu nó ra phía sau để mông nó hướng về phía ông Vu. Sau đó gã lại lấy từ trong túi quần lọ gel bôi trơn lại nhỏ dốc xuống cặc ông . Thế rồi trước phản kháng yếu ớt của ông, hắn một tay tách hai bên âm hộ nhăn nheo đen xì của con chó sang hai bên, khẽ nhăn mày rồi nắm lấy gốc cặc ông chỉnh cho ngay ngắn, rồi dùng đầu gối khẽ đẩy vào chân cho con chó lùi lại. Thế là, đầu khấc ông dần chui vào trong, thấy đã lọt được một ít. Không để ông rút ra, hắn lấy tay giữ chặt lấy hông ông ta, tay kia thì giang ra kéo con chó lùi dần lại. Có vẻ quen thuộc con chó chỉ đứng yên mặc cho cặc ông Vu dần xâm nhập vào trong nó. Còn phần ông thì do bị ba viên thuốc vật đổ, giờ ông cũng chẳng có tâm chí đâu mà nghĩ tới luân lý thường tình, ông dần bị cái ấm nóng co bót bên trong con vật kích thích. Rồi mặc cho tất cả ông dùng hai tay bị chót chặt giữ lấy hông con chó mà nắc, không biết vì sướng hay vì chút nhân tính còn chưa bị che phủ, vừa hẩy mông tận hưởng nước mắt ông vừa chảy xuống không ngừng.
Thấy mọi chuyện dần trôi chảy, Lý nở một nụ cười hài lòng với thành quả mà nãy giờ mình vất vả cùng cố gắng. Giữ nụ cười mãn nguyện trên môi, hắn vội chạy ra ngoài tìm Phong báo công. Nhưng vừa xuất hiện trước cửa phòng, hắn lại chợt khó hiểu bởi ánh mắt soi mói từ những tên đàn em còn lại trong quán. Vài ba đứa tụ lại nhìn Lý đầy vẻ thán phục. Một thằng trong đó nói nhỏ với tên bên cạnh :" Không ngờ nha, sở thích anh ấy cũng độc đáo lắm chứ ". Tên kia vội che miệng tủm tỉm :" Thế mà hồi trước biết tao lái máy bay lão kêu tao mặn chát ". Một tên gần đó cũng đáp lời : " Mà hình như ra hơi nhanh, mới thấy anh Phong kêu đút vào thôi mà, còn chưa được năm phút nữa ". "Mày không hiểu rồi, cái này là dục tính phù hợp thì thường nhanh ra hơn ấy mà, mà nhanh hay chậm có nghĩa lý gì. Dù sao đối phương cũng chẳng phải là…".
Nghe ra ý hiểu lầm của đám người, tên Lý vội vàng phân bua:
-Đụ má, chúng mày điên à, có phải tao đâu ? anh Phong nói là …cái thằng trong kia mà..không phải tao. Cái bọn chó này.
-Thôi được rồi, làm xong rồi chứ..
Thấy tên Lý gân cổ lên cãi, mặt cũng đỏ rần vì hàm oan. Phong liền hút nốt điếu thuốc rồi vỗ vai hắn như động viên. Bộ dáng ấy lại càng làm đám người xung quanh một lần nữa xì xào, chỉ trỏ.
-Anh ơi, Lý nó…cũng làm xong rồi. MÌnh đóng cửa lại đi ha.
Lý còn chưa kịp lên tiếng, tên Công đứng bên cạnh liền lập tức kéo lại cánh cửa phía sau. Ánh mắt như vô ý lướt qua gã chứa đầy sự cảm thông.
-Anh Phong, nói gì đi. Em có làm gì đâu.
Thấy chuyện hiểu lầm càng lúc càng có dấu hiệu không thể vãn hồi, Lý vội vàng lên tiếng. Phong nghe xong, không đáp lại chỉ khẽ lắc đầu thở dài, dặn bọn đàn em quay lại công việc rồi bỏ lên phòng mình. Tên Công cũng lập tức nhân cơ hội, mắng chửi ra sức "thanh minh" cho đồng bạn bằng cách nghiêm cấm không cho phép ai cười hắn hay nhắc lại chuyện này một lần nữa.
Rồi hai tiếng sau, Công cùng Phong quay lại gian phòng dọn dẹp rồi đưa ông Vu về lại trường không quên dùng thước phim vừa quay để đe dọa ông ta. Còn tên Lý thì phải dành cả tối, ra sức giải thích bằng cả lời nói lẫn nắm tay. Cứ như vậy câu chuyện hiểu lầm về hắn kéo dài suốt một khoảng thời gian, mà tới những năm sau vẫn còn khiến đám đàn em chuyền miệng bán tín bán nghi mà chẳng bao giờ được chứng thực.
-Nè, tiền của mày đó.
Lấy lại được chỗ tiền từ phía ông Vu. Phong liền gói lại giữa đêm đem lên phòng trả lại cái Tiên.
– Từ giờ có bất kì chuyện gì phải nói với tao nghe chưa. Má, điên hết chỗ nói, để thằng già đó bắt mút cặc mấy ngày liền.
Còn đang cảm thấy xúc động khi Phong quan tâm tới mình, lại bị câu sau của gã chọc tức. Cái Tiên liền chu môi hứ một tiếng nói.
– Biết rồi, từ giờ anh đừng bắt tôi làm ở trường nữa đó. Lần này là ổng còn đe tui, chứ lần sau người ta chạy đi báo cho cả trường thì cản sao được.
– Nhưng làm ở trường thấy kích thích hơn. Mày cũng thấy vậy còn gì. Mà lần này mày nợ tao đấy nhé.
Biết tính Phong độc đoán nên nó chỉ đành giữ lấy khó chịu trong lòng không tiếp tục bàn tới nữa.
Tối ngày hôm sau, vừa kết thúc bữa cơm, cái Tiên liền hí hửng cầm trong cái dvd mới mua được khoe với ba và má nó rồi rủ họ xem cùng. Cả ngày hôm nay cái Tiên đều vui vẻ như vậy, Phong không tới tìm nó ở trường, ông Vu cũng tránh nó như tránh tà giúp nó trải qua một ngày thật yên bình. Tắm rửa cùng thay đồ xong xuôi, vận trên mình bộ đầm ngủ ren bằng lụa màu hồng phấn, nó lấy cái đĩa rồi hớn hở chạy thẳng xuống lầu.
Bên dưới ba, má nó đã thu dọn xong xuôi đang ngồi ngoài phòng khách xem tivi. Nhìn cách mà họ vui vẻ bên nhau quả thực cái Tiên chẳng dám tin má nó lại đang có một mối quan hệ ngoài luồng được giấu kín.
– Ba ơi, đĩa đây nè.
Cái Tiên chạy lại khoe với ba nó cái đĩa rồi mới bỏ đĩa vào trong đầu đọc. Nó cong mông cúi người đẩy đĩa vào, lại đang mặc đầm ngủ khá ngắn nên theo tư thế mà phần quần lót thấp thoáng lộ ra, khung cảnh hấp dẫn đầy khiêu gợi. Nhưng lúc này có má nó ở bên nên ông Lâm dù thấy cũng không dám nhìn tới khẽ lướt qua rồi làm bộ chăm chú với câu chuyện của má nó.
– Phim này không kinh dị đâu ba, là phim hành động đó. Mấy hôm nay tụi bạn con cứ nói hoài thôi.
– Chẳng phải con không thích xem phim hành động sao ? Lần nào ra rạp xem cũng ngủ gật còn gì.
Ba nó ngạc nhiên hỏi lại, nhưng ngẫm kĩ thì con nhỏ chẳng có phim nào nó xem mà không lăn ra ngủ giữa chứng. Chẳng bao giờ nó đủ tập trung để mà xem cho hết được một cuốn phim.
-Tại con thấy mấy lần trước ba không chú ý xem lắm nên chắc ba không muốn xem. Nên con mua phim hành động xem cùng ba ấy mà. Tại tụi bạn con nói tụi con trai thích xem phim hành động thôi.
Con nhỏ mỉm cười ôm cánh tay ông, âu yếm nói. Mà có biết đâu ông bị phân tâm cũng bởi cơ thể nó chứ nào có phải do phim ảnh. Ở tuổi như ông đâu còn quá nhiều hứng thú với những phim mang hơi hướng hiện đại thế này.
-Trời con nhỏ này, ba con mà lại ví như tụi con trai trong lớp thế…
Má nó phì cười mắng yêu , chợt có tiếng chuông điện thoại vang lên trên tay cô. Nhìn xuống số gọi tới, má nó chợt biến sắc, vội vàng cáo mệt rồi bỏ lên phòng. Chứng kiến sự thay đổi trên nét mặt má nó, cái Tiên chợt nghĩ tới người đàn ông ân ái cùng má trong thước phim dạo nọ. Bất giác tim nó chợt thắt lại, nó vùi đầu vào ngực ông che giấu cái cảm giác day rứt cùng thương cảm trong lòng mình. Ngỡ rằng con nhỏ lại nhõng nhẽo, ông mỉm cười rồi choàng tay qua vai , xoa nhẹ đầu nó để nó tựa vào ngực ông như hồi nhỏ vậy.
– Gì mà tự nhiên lại làm nũng nữa vậy, con gái…
– Dạ không, con chỉ tự nhiên muốn ôm ba vậy thôi.
Nó mỉm cười đáp lại, cọ cọ cái đầu vào ngực ông quấn quít hệt như một chú mèo nhỏ.
-Trời ơi, hai người làm gì mà tình cảm cứ như đang yêu nhau ấy nhỉ.
Phong bỗng nhiên xuất hiện phía sau, cầm theo một cốc nước cam đặt xuống mặt bàn lên tiếng trêu chọc.
– Cái thằng này ! ăn nói vậy đó hả.
Ông Lâm trừng mắt vì lời nói thiếu tế nhị của gã. Nhưng cái Tiên thì chẳng nghĩ nhiều nó vô tư cũng như đã quen với mấy lời sỗ sàng của gã. Nó bỉu môi với Phong nói :
-Kệ đi ba. Hồi trước con có nghe thấy câu ‘con gái chính là tình nhân kiếp trước của ba mình’ đấy thôi. Ba kệ ảnh suốt ngày cứ nói mấy cái gì không thôi.
– Cái con nhỏ này…Mày có phải con gái ruột của ổng đâu. Cái gì mà tình nhân từ kiếp trước. Tào lao..
– Thì..thì ba coi tui như con gái ruột còn gì. Nên nói vậy đâu có sai đâu.
– Rồi….
Thấy hai đứa nó cự cãi, ban đầu ông còn tính ngăn cản, nhưng rồi lại thôi, bởi chẳng phải thế này mới giống như một gia đình hay sao. Ít nhất cũng không cần giống lúc trước, chẳng ai nói với ai một lời. Bất giác nghĩ tới tình cảm gia đình, ông Lâm chợt bật cười.
– Trời ơi, không phải ba chứ. Đang nói nó là tình nhân của ba đó, lại cười khoái chí vậy luôn.
Phong nhìn ông ra điều như nghi ngờ, nhưng giọng điệu thì lại giống như đang trêu chọc ông nhiều hơn. Nghe nói vậy, tim ông Lâm chợt nhói lên như bị nắm thóp, ông khua tay, đỏ mặt thanh minh.
– Không, không phải vậy ba chỉ…
– Thôi con nói giỡn mà. Nè con pha cốc nước cam ba uống đi.
– Toàn giỡn kiểu lạ lùng không.
– Cái…
Cái Tiên liền bĩu môi dè bỉu, tránh để mọi chuyện đi quá đà ông Lâm vội nắm nhẹ lấy vai nó cản lại rồi lên tiếng xen vào.
– Thôi ba không uống đâu. Hay để em Tiên con uống vậy.
– Xời…
Phong tặc lưỡi tỏ ý không vui.
– Thôi, con không uống đâu, mới đánh răng xong rồi mà.
Tiên khua tay từ chối, dù sao nó cũng chẳng muốn nhận từ Phong điều gì nhất là còn thấy gã tỏ vẻ mất hứng như vậy. "Đúng là đồ nhỏ nhen." Nó bĩu môi nghĩ .
– Ờ vậy thôi, để ba uống. Nước cam cũng ngon mà.
Nói rồi ông Lâm liền cầm lấy cốc nước cam uống một hơi gần cạn, bấy giờ Phong mới mỉm cười trở lại. Thấy vậy ông Lâm trong lòng cũng vui vẻ, thầm nhủ sau này nên cẩn thận tránh vì vô tâm mà khiến khoảng cách giữa hai người thêm phần xa cách.
– À thôi, vậy hai người xem phim con về phòng trước vậy.
– Hay con ở lại xem cùng ba với em cho vui.
Hiếm có dịp Phong cởi mở thế này, ông bèn lên tiếng muốn nhân cơ hội này tranh thủ tình cảm của Phong. Làm bước đệm để đả thông mâu thuẫn giúp gã mở lòng hơn với má con cái Tiên.
-Thôi…thôi, con không muốn xen vào giữa cặp tình nhân đâu.
Nhìn ông cười nói, rồi Phong bỏ về phòng mình trước.Dù có phần đáng tiếc khi Phong không ở lại cùng nhưng dù sao đây cũng là tín hiệu đáng mừng cho thấy Phong đã dần chấp nhận sự có mặt của hai má con cái Tiên trong căn nhà này. Sẵn vui trong lòng ông cũng chả nghĩ ngợi liền bật cười.
Tầm mười phút trôi qua, cái cảm giác bứt rứt lại xuất hiện trong ông hệt như những lần xem phim riêng với nó. Dường như đã quen ông bắt đầu coi đây là một loại bản năng mà bất kì ai cũng sẽ, nên cũng chẳng nghĩ quá nhiều mà dần xem nhẹ. Miễn là ông không vượt rào làm điều gì quá đáng thì một chút mơ tưởng trong tâm trí cũng đâu phải chuyện gì lớn lao, ông tự nhủ như vậy hòng giảm nhẹ đi cảm giác tội lỗi mà trước đây cứ dày vò ông mãi sau những lần ông chạm tới cơ thể nó. Và cũng như để ông khỏi phải cắn rứt khi tiếp tục xờ xoạng thân thể con gái ông.
Thở hắt một hơi nhằm xua đi cái cơn nóng đang dâng dần cơ thể mình, ông lén liếc mắt thăm dò xem con nhỏ. Thấy nó vẫn đang tập trung vào bộ phim, thầm than tiếc nuối ông khẽ đưa tay xoa nhẹ bờ vai nó. Tưởng ông đang thể hiện tình cảm nó lại nũng nịu gục vào ngực ông hít lấy chút hơi ấm. Còn chưa tìm được cách hạ hỏa lại bị hơi thở nó phả lên lồng ngực khiến ông lại càng thêm khó chịu. Nửa thì muốn buông nó trở về phòng giải tỏa cái khó chịu nơi hạ bộ, nửa ông lại không nỡ buông bỏ cái cơ thể mịn màng đầy nhựa sống này. Ông như lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan nhất thời không biết nên làm thế nào. Rồi không biết có phải do nghe thấy tiếng tim ông đang đập nhanh hay không, con nhỏ trượt dần người xuống rồi đặt tay lên đùi ông trước khi nó gối đầu lên đó. Bàn tay ông đang đặt lên vai nó cũng bởi nó nằm mà mấy đầu ngón tay ông thõng xuống, xúc cảm nơi đầu ngón tay mơ hồ truyền lại cảm giác mát mịn từ cái đầm mà nó đang mặc khiến tim ông chợt nhanh hơn vài nhịp. Như chứng thực cảm giác của mình, ông làm bộ vô tình cử động khẽ mấy đầu ngón tay, lại là cái cảm giác trơn mịn ấy nhưng giờ ông lại thấy có chút mềm mại giống như… nghĩ tới đó toàn thân ông cứng đơ cả mấy ngón tay cũng vội ngưng lại. Tâm trí ông căng lên như dây đàn, hơi thở cũng như bị đình trỉ vì lo sợ nó phát hiện ra. Một hồi sau không thấy nó phản ứng, ông lén liếc mắt nhìn mặt nó, chỉ thấy mắt nó vẫn chớp động nhìn về phía màn hình, không có vẻ khác lạ gì, ông mới thấy nhẹ nhõm thở phào một hơi. Rồi ông cũng chẳng bỏ qua cơ hội ngắm nhìn thân thể nó. Từ phần ngực hơi nhú lên sau lớp áo tới đường cong quyến rũ do bờ eo nhỏ tạo thành. Cho tới khi nhìn tới mông nó, ông khẽ nuốt nước bọt hiện giờ cặp mông nó lộ ra gần một nửa do chân váy bị trượt lên cao, nhìn kĩ thêm ông còn có thể thấp thoáng thấy được cái quần lót đồng màu đang ôm sát lấy cặp mông tròn lẳn. Ngắm nghía hồi lâu trong đầu xoay chuyển vô vàn những liên tưởng rồi ông cũng đành nín nhịn quay trở lại với bộ phim chán ngắt.
Quá nửa bộ phim trôi qua, dù cho không hứng thú gì với bộ phim ông Lâm vẫn phải giả bộ theo dõi, bởi lẽ giờ phút này ông đâu có tập trung trên cái màn hình kia. Dù mắt vẫn hướng về phía trước mặt nhưng tâm trí ông còn bận tập trung tới xúc giác trên lăm đầu ngón tay. Cứ thi thoảng ông lại làm bộ như co bóp lòng bàn tay cho đỡ buồn chán, mỗi lần như vậy ông lại duỗi ngón tay về phía trước làm bộ như vô tình khẽ chạm lên ngực nó. Ông tính toán thật khéo sao cho chỉ chạm hờ trên đầu lóng tay tránh để nó phải nghi ngờ. Cứ như vậy chốc chốc, thấy nhãng ra ông lại thực hiện cái động tác ấy dù chỉ lướt qua chẳng cảm nhận được gì nhiều nhưng vào hiện giờ ông chỉ có thể tận hưởng được có vậy.
Rồi ông sớm chẳng hài lòng chỉ với chút xíu đụng chạm như vậy, ông lấy hơi bàn tay chầm chậm lưu động di chuyển tới khủy tay rồi khẽ khàng chạm eo nó. Ông nín thở giữ nguyên bàn tay mình nơi đó dò xét thái độ. Vài phút qua đi, nó vẫn thở đều như không để tâm tới nơi ông đang chạm phải. Cố kìm chế ham muốn, không nhanh không chậm ông tự gãi nhẹ vào lòng bàn tay mình liền mấy cái,tận dụng cử động của những đầu ngón tay khẽ miết lên bụng nó. Con nhỏ vẫn nằm im thở đều, ông đánh liều giả bộ như do bị trượt tay mà chạm xuống mặt ghế. Giờ thì ông gần như hoàn toàn ôm lấy eo nó vậy. Cảm giác khoan khoái, khiến ông không nhịn được mà phải thở hắt một hơi dài. Phát hiện dường như mình đã gây ra sự chú ý, ông hoảng sợ vội kiềm chế hơi thở toan rút lại bàn tay tránh để nó phát hiện. Cũng đúng vào lúc đó, cái Tiên liền cựa người, có tật giật mình còn tưởng nó phát giác dụng ý của mình, trong đầu ông vội vàng suy tính tìm đường thoát thân.
Nhưng còn chưa nghĩ được biện pháp gì hay ho, ông liền mừng rúm không dám tin khi mà nó chẳng những không phàn nàn hay trốn tránh. Con nhỏ hồn nhiên xoay người nằm ngửa, kéo lại phần váy rồi dùng hai tay nắm lấy bàn tay to lớn của ông đang đặt trên bụng nó, tự nhiên như vốn dĩ nên vậy. Giây phút mừng rỡ qua đi, ông lại thầm trách bản thân khi để những suy nghĩ dâm dục kia len lỏi trong tâm trí mình. Ông biết sở dĩ nó để ông đặt tay lên bụng còn nắm lấy tay ông lúc này cũng bởi nó tin tưởng,không một chút nghi ngờ hay phòng bị với ông. Nó đặt niềm tin nơi ông nhiều đến vậy, nhưng ông lại lợi dụng điều ấy mà từng chút xâm hại đến thân thể nó. Nhưng càng đáng hận hơn đó là dù cho vẫn đang tự mắng chửi bản thân, ông lại không sao kiềm nén được cái cảm giác sung sướng nơi lòng bàn tiếp giáp. Sau vài phút đặt tay trên bụng nó, ông bắt đầu nhúc nhích mấy đầu ngón tay lúc thì ngón trỏ, lúc lại ngón cái, khi thì lại dùng ngón áp út gãi nhẹ. Ông cứ thế lại hưởng thụ chút xíu cảm giác êm mịn ít ỏi mà mấy đầu ngón tay truyền lại.
– Hì hì..ba làm con nhột quá hà…
Cái Tiên bỗng cười khì, nãy giờ ông cứ mải mê liên tục gãi nhẹ lên bụng khiến nó phải nhột nhạt kêu lên. Cứ ngỡ là bị phát hiện, lại thấy con nhỏ chỉ vì nhột mà phì cười khiến ông tâm trạng ông đột nhiên nhẹ phỗng trở lên kích động tới lạ thường.
– Vậy có nhột không…nhột không…ha..ha…
Vừa nói ông vừa quay người dùng cả hai tay cù khắp eo nó khiến con nhỏ phải phá lên cười, đồng thời không quên "vô tình" sờ soạng khắp bụng rồi cả phía trên mông.
-Ha..ha…Thôi mà, ba…nhột…nhột…mà..
Thế rồi ông cứ cù còn nó thì vùng vẫy tránh né, cả hai nô đùa lăn lộn trên sofa. Thi thoảng chân nó lại chạm trúng con cặc cứng ngắc của ông, nhưng chỉ thoáng qua nó chẳng sao biết được. Đến khi dừng lại, ông Lâm mới chợt nhận ra mình đang đè lên người nó tự bao giờ. May mắn sao, do cách biệt chiều cao nên cặc ông chỉ tì lên sofa cách hạ bộ nó một khoảng ngắn. Nhưng chỉ cần tình huống này cũng đã đủ phát sinh trong đầu ông muôn vàn những liên tưởng khiêu gợi.
-Ế, ba thả con ra, đang tới đoạn hay rồi.
Nghe nó nói ông chợt tỉnh, liền cười trừ buông nó ra. Trộm nghĩ giá mà vừa rồi ông có thể buông bỏ tất cả đè nó xuống mà hẩy mông tì cặc lên cái phần mềm mại nhất kia thôi thì chắc phải sướng lắm. Nhưng đó cũng chỉ là một trong muôn vàn những ảo tưởng trong tâm trí ông, còn thực sự thì ông sẽ chẳng bao giờ đem đánh đổi hạnh phúc hiện giờ để thỏa mãn cái dục vọng nhất thời. Vào lúc này ông nào biết được gia đình mà ông vất vả có được lại sớm phải trải cảnh chia ly, mất mát.