Truyện của Tiên - Chương 7
-Được rồi, các em nghỉ một chút rồi chuẩn bị chạy một trăm mét.
Cái Tiên thở dốc, mồ hôi nhễ nhại thấm ướt cả cái áo ngoài, nó chưa bao giờ giỏi trong khoản vận động, và môn thể dục cũng là môn duy nhất mà nó bị xếp vào loại kém. Ngồi nghỉ mệt cùng chúng bạn,ống quần nó sắn lên cao để lộ ra đôi giày thể thao mới cóng khiến cả bọn trầm trồ.
-Tiên..Tiên.. nhìn con nhỏ Bao Công kìa…
Trong khi cả bọn còn đang nhao nhao hỏi thăm đôi giày mới, một đứa huých nhẹ lên vai nó cười nói và chỉ về phía đứa con gái đang ngồi một mình dưới gốc cây sung cách đó không xa.
-Thì là…Tâm mà, đúng rồi, thì sao chứ ?
Cố nhớ ra tên đứa con gái kia, nó hỏi lại vì chẳng hiểu đứa bạn có ý gì.
-Thì là con Tâm đó, mà nhìn cái đôi giày của nó kìa.
Con nhỏ bật cười , chỉ về hướng đứa con gái tên Tâm kia, hay như lời nó nói thì chính xác là nó chỉ về hướng đôi giày bata cũ sờn màu vàng ố, với phần đế giầy bị bào mòn gần hết chẳng còn thấy được vân đế nữa mà cái Tâm đang mang. Cảm giác ghen tị cùng tự ti mà chúng có khi nhìn thấy đôi giày đắt tiền mà cái Tiên mang liền trở thành thỏa mãn khi chúng cùng phán xét kẻ thấp kém hơn mình.
Cả lũ liền phá lên cười không thèm che giấu sự khinh khi giành cho con nhỏ. Tiếng chúng cười đủ lớn để đánh động cái Tâm, nó tò mò nhìn về phía chúng bạn, rồi chợt xấu hổ vội thu chân lại muốn giấu đi cái đôi giày mình đang mang, bởi nhận ra chúng là nguyên nhân khiến nó thành tâm điểm của cả bọn. Nó chạnh lòng, ấm ức, kì thực ở khu nó ở, những đôi giày cũ thế này là hoàn toàn bình thường. Biết bao đứa ở đó vẫn dùng nhưng đâu có ai bị chế giễu chỉ vì điều ấy. Càng khiến con nhỏ quê hơn bởi đáp lại hành động che giấu ấy là thêm một tràng cười lớn từ phía đám bạn. Gương mặt nó đỏ bừng lên vì ngượng nhưng không biết do làn da đen đúa hay vì lẽ gì mà như chẳng ai trong số những đứa kia thấy được điều đó. Chúng vẫn hả hê cười đùa chẳng thèm để tâm.
-Tiên, em tới phòng giáo viên có người nhà cần gặp nhé.
Cái Tiên còn đang ngán ngẩm với màn tập chạy sắp tới, nghe thấy có bảo vệ báo lại chẳng thèm nghĩ ngợi nó vội vâng, dạ xin phép giáo viên rồi hớn hở chạy thẳng. Nhưng sự vui vẻ ấy rất nhanh bị thay thế bởi nỗi lo cùng cảm giác khó chịu khi người đứng đợi nó trước cửa là Phong.
– Anh làm cái gì ở đây ?.
Nó khẽ chau mày cẩn trọng nhìn Phong đầy khó hiểu. Phong cười không đáp lại mà nhìn vào trong phòng, vẫn còn một số giáo viên bên trong. Nhìn thấy có người xung quanh , cái Tiên vội chỉnh lại thái độ dù không thoải mái nhưng vẫn phải giấu đi vẻ khó chịu trên mặt.
-Em gái, đi với anh chút nào..
Phong cười rất tự nhiên khoác vai ra sức kéo nó đi theo mình. Đi hết một dãy hành lang Phong để nó dừng lại trước của phòng ý tế của trường.
-Rồi anh tìm tôi làm gì ?. Nhanh tôi còn vào học.
Thấy bên trong không có người, nó cũng chẳng cần giả bộ, trực tiếp đẩy Phong sang một bên nhìn gã với vẻ không kiên nhẫn hỏi.
– Làm gì mà vội. Yên tâm đi tao nói với hiệu trưởng báo cho giáo viên cho mày nghỉ hôm nay rồi.
-Cái gì cơ ?. Tự nhiên xin cho tôi nghỉ ?. Nếu không có gì, tôi về lớp đây.
Nó vừa xoay lưng định bỏ đi, liền bị Phong túm lấy eo kéo lại, một mạch kéo vào trong phòng làm nó hốt hoảng, mắt trợn trừng. Nhưng chưa kịp hét lên Phong đã lập tức lấy tay chặn miệng nó lại.
-Nè, đừng có la lên, bộ mày muốn cả trường kéo lại đây đấy à.
-Anh muốn làm cái gì, bỏ tôi ra đã.
Cái Tiên lắc đầu tránh khỏi bàn tay Phong bực tức nói.
-À thì, mấy hôm nay vướng lão già nên mày chưa có làm vụ kia với tao, nên tao nghĩ nếu làm ở trường thì sẽ không bị ai quấy rầy thôi mà.
Phong lấy tay đỡ dưới cằm nó ánh nhìn đầy vẻ khiêu khích.
-Không …không được đâu đây là trường học mà.
-Làm gì có ai mà phải sợ.
-Để…để về nhà cũng được, làm ở đây mọi người sẽ biết đó. Tôi sợ lắm.
Cái Tiên nói với giọng nài nỉ, chỉ tưởng tượng tới chuyện bị chính bạn bè, những người vẫn hằng ngưỡng mộ coi nó như hiện thân của sự thánh thiện phát giác nó đang cùng anh trai kế làm chuyện đồi bại chỉ vậy thôi dủ khiến nó phát hoảng mất rồi.
-Đừng sợ, trong phòng này có tới sáu bảy giường lại còn có rèm che bao quanh, ban nãy tao kiểm tra một lượt rồi không có ai đâu. Tao với mày vào trong buồng trong kia có chút xíu thôi lo cái gì.
– Nhưng…nhưng mà…hay thôi đi. Dù sao anh cũng xin cho tôi nghỉ rồi, giờ mình về nhà được không ?
Cái Tâm ôm lấy bắp tay Phong lay nhẹ bộ dạng nài nỉ, lại xấu hổ bởi câu nói của nó như là đang thông dâm cùng gã vậy.
– Nói nhiều quá ! con nhỏ làm ở phòng này tao cho người kéo đi rồi không về sớm thế đâu.
Không để nó tiếp tục nhì nhèo, Phong nhanh chóng đóng cửa rồi bế thốc nó mặc cho con nhỏ giẫy giụa trên tay mình, đặt nó nằm xuống cái giường trong góc phòng.
– Đừng..dừng lại đi! sẽ có người bắt được đó.
Cái Tiên la hoảng nhổm dậy, liền tức khắc bị Phong đè trở lại. Chẳng nói chẳng rằng gã hôn nó ngấu nghiến. Con nhỏ ú ớ, vùng vẫy lấy hai tay đẩy lên lồng ngực Phong bị gã tóm được ghì chặt xuống nệm. Vài phút sau qua đi, bất lực nó đành buông xuôi để lưỡi Phong cuốn lấy lưỡi mình.
– Thấy chưa, đừng có lo nữa. Để tao che gièm lại mày yên lặng xíu là được.
Phong rời môi nó, mỉm cười đứng dậy kéo gièm lại, cái giường trong góc này có ánh nắng chiếu vào nên không hắt bóng lên tấm vải, hoàn toàn kín đáo.
– Rồi , bắt đầu nha !
Phong quay lại kéo bỏ thắt lưng ,thấy nó đang co gối tức tối nhìn mình.
– Sao nữa ?! yên tâm đi, nãy giờ mà mày bắt đầu có khi xong rồi đấy, càng chần chừ lại càng dễ lộ hơn thôi.
Gã vừa nói vừa ngồi lại gần tuột bỏ giày tuột quần dài cùng quần lót xuống trèo lên giường. Cái Tiên ái ngại nhìn Phong chờ đợi. Đợi mãi còn chưa thấy nó bắt đầu, Phong chợt hiểu bật cười lấy ra điện thoại cài hẹn giờ rồi đưa cho nó xem.
Bấy giờ, cái Tiên mới thở dài cầm lấy cặc Phong mân mê cho nó cứng lên. Phong hài lòng bắt đầu thả lỏng hưởng thụ, nhưng rồi gã lại để ý tới cái cái quần thể thao màu đen bó sát mà cái Tiên mặc do ban nãy tập thể dục. Phần đũng quần hơi độn lên kết hợp với tư thế ngồi bệt hai chân tạo thành chữ vê kép, khiến nơi đó trở lên vô cùng khiêu khích. Nghĩ rồi, Phong bật dậy khụy gối trước mặt cái Tiên khiến tay nó tuột khỏi cặc Phong. Còn đang bất ngờ, Phong đã nắm lấy cái cạp quần khiến nó không kịp phản ứng. " Làm…làm gì vậy ?!" nó kêu lên nhưng lập tức Phong đã kéo mạnh tuột cái quần nó xuống tới đầu gối. Hai chân nó theo phản xạ khép lại kịp thời ngăn Phong lại, gã nhìn nó nói :
– Xời có gì đâu, tao định làm giống tối hôm nọ thôi mà, dù sao cũng giúp mày có thêm cơ hội để thắng còn gì !. Mà đừng nói với tao mày không thích tao dùng miệng nữa đó nhá. Nhanh lên không hết giờ nè.
Phong hối rồi lại dùng sức, hơi chần chừ nhưng biết không làm sao cản nổi lại không muốn vì chuyện vô ích mà lãng phí thời gian. Nó duỗi chân, để Phong tuột cả quần lót lẫn quần đùi ra khỏi cơ thể mình.
– Thế mới ngoan chứ. Nào nằm xuống đi.
Phong mỉm cười, kéo nó ngồi ra giữa giường rồi đẩy nó nằm xuống gối, bản thân thì nằm tráo đầu đuôi chỉnh cặc ngay miệng nó. Cái Tiên cũng không lạ vì cái tư thế này quá quên thuộc trên bất kì bộ phim người lớn nào. Nó nhanh chóng làm quen chỉnh lại vị trí để dễ dàng tiếp cận cặc Phong hơn.
Cái Tiên há miệng dùng tay khẽ vịn lên mông Phong để con cặc gã hạ thấp xuống, ngay khi thứ đó đang dần mềm xuống, nó liền dùng lưỡi xoắn lấy phần đầu khấc bắt đầu mút cho nó cứng trở lại. Ở đầu bên dưới Phong cũng không chậm trễ , lưng gã dài hơn nên phải cong người mới có thể ngậm tới âm đạo nó được. Nên ở tư thế này gã khó lòng mà kích thích vào sâu trong âm đạo nó. Nhấm chút nước miếng lên hai đầu ngón tay, Phong bất ngờ kẹp lấy mồng đốc nó vê nhẹ làm cái Tiên rên lên ư ử. Do bất chợt bị kích thích, môi nó ngậm chặt tiếng rên âm ỉ vang lên trong cổ họng. Sợ bản thân thất bại trước, nó bàn tay nó nắm chặt lấy gốc cặc, mút mạnh một cái rồi há miệng quét dọc lên thân cặc tới bìu dái liền hút lấy một bên, trong miệng nó cái lưỡi đảo thành vòng tròn xung quanh hòn dái làm cho Phong run lên vì cảm giác ấm áp. Hai đứa cứ liên tục đáp trả qua lại.Đúng vào lúc còn đang cao hứng, tiếng mở cửa vang lên cho cả hai giật mình dừng lại.
-Đây rồi, em ngồi xuống đây trước đi. Không biết cái cô kia làm gì mà bỏ ra ngoài đúng lúc này nữa.
Cái Tiên nhận ra giọng nói cô giáo dạy thể dục của mình ,tiếp đó có tiếng trả lời từ người một người khác nhưng nó chẳng nhận ra là ai.
– Em không sao đâu mà, nghỉ chút là được thôi ạ.
– Để cô lấy thuốc bôi rồi dán cao cho em, ngồi xuống đi.
Cô giáo nói rồi khẽ xê dịch cái ghế tạo ra âm thanh làm cái Tiên bị dọa tới ngẩn người không dám nhúc nhích, sợ rằng chỉ chút thay đổi cũng khiến người bên ngoài phát hiện.
Nhưng Phong thì chẳng có chút nào sợ sệt, giây phút bất ngờ qua đi gã lại tiếp tục vục mặt vào âm đạo nó mà chọc ngoáy. Cái Tiên run người không dám gây ra tiếng động nhỏ, cả con cặc còn đang trong miệng nó cũng chẳng dám nhích người để đẩy ra ngoài chỉ biết nằm im chịu trận, trong lòng liên tục mắng Phong ngu ngốc.
Thấy con nhỏ bị dọa đến không dám làm gì, Phong chẳng lỡ bỏ qua cơn sướng, thế là cái hông gã hẩy nhẹ nhàng đụ vào miệng nó. Sợ lộ nó liền lấy tay cản lại nhưng Phong mặc kệ, gã vẫn cong người rướn cặc vào miệng nó, cái lưỡi đồng thời ngoáy sâu trong âm đạo làm con nhỏ vì ngăn cho bản thân phát ra tiếng động buộc phải ngậm miệng vô tình ôm chặt lấy cặc gã . Cái lưỡi gã chọc ngoáy khua loạn phía trong, đầu hai ngón tay thì kẹp lấy mồng đốc nó rung lên liên hồi.
Bị kích thích dữ dội, bàn chân nó co quắp cả lại, bắp đùi kẹp lấy đầu gã, quằn cả hông lên vì sung sướng. May mắn sao dù cho phải vậy lộn với khoái cảm nó vẫn không quên giữ lấy sự yên lặng. Bao nhiêu bứt rứt nó dồn cả lên cặc Phong. Cứ như vậy, vài phút sau hông nó hẩy lên dâm thủy phún ra ướt lớp ga giường. Phong mỉm cười đắc thắng, quay người quỳ gối sát ngực cái Tiên để đầu nó vào gần mình. Một tay gã nắm lấy gốc cặc, tay kia vòng ra sau bợ đầu nó lên cho miệng nó sát lại. Còn đang mơ hồ trong cơn cực khoái, miệng nó liền bị Phong hẩy mông ấn cặc vào bên trong. Thấy đã ở vị trí thuận lợi gã liền dùng một tay giữ đầu nó cố định, tay kia nắm gốc gặc nhắm kĩ vào miệng nó, hông bắt đầu nhấp nhẹ rồi nhanh dần.
Liên tục bị Phong đụ vào miệng khiến nước dãi nó chảy cả ra ngoài, hàm thì bị nong ra đến phát mỏi lại chẳng thể tránh hay điều chỉnh được, cái khó chịu ấy làm nó dần tỉnh táo trở lại. Nhưng dù sao nó cũng không phải chịu đựng lâu, chỉ qua một chút Phong liền ngửa mặt đẩy cặc vào sâu tới hết nấc có thể liền lập tức co giật bắn từng dòng tinh dịch nóng hổi lấp đầy miệng nó. Tới khi thỏa mãn, gã mỉm cười khoan khoái liền rút cặc ra khỏi miệng con nhỏ ngồi bệt xuống giường. Ngay khi được tự do, cái Tiên lập tức chụm tay lại nhè chỗ tinh dịch trong miệng lên đó. Khóe mắt còn đang rưng rưng vì ban nãy mắc nghẹn nó đưa hai tay về trước mặt Phong như làm bằng chứng. Ánh mắt nó nhìn Phong đầy vẻ oán hận nhưng sâu thẳm lại ngập tràn vui sướng bởi rốt cuộc nó cũng thành công khiến Phong ra trước khi hết giờ, rốt cuộc nó cũng giành lại tự do từ giờ sẽ không phải tiếp tục trải qua chuyện đáng sợ như thế này nữa.
Nhìn chỗ dịch trắng còn đang trong tay nó , Phong chợt hiểu rồi mỉm cười định nói gì đó. Đúng vào lúc này, tiếng điện thoại reo lên làm cái Tiên thót tim lại, Phong cũng bị bất ngờ mà ngây ra.
-Ai vậy ?.
Tiếng cô giáo nó hỏi, còn tưởng hai người kia đã đi khỏi giờ mới nhận ra sự có mặt của họ lại bị hỏi đột ngột. Cái Tiên liền cuống quýt nhìn Phong dò hỏi. Phong vội lấy tay chỉ vào chỗ tinh dịch ý muốn nó giải quyết cái đó trước còn mình thì với lấy điện thoại tắt âm báo đi. Tới khi nhìn lại tim gã chợt thắt chặt bởi khung cảnh trước mặt mình, cái Tiên do gấp rút lại sợ dây ra bị người khác biết được thế là trước ánh mắt đầy phấn khích của gã ,nó liền đưa tay lên miệng hút lấy chỗ tinh dịch kia mà nuốt xuống. Rồi nó vội liếm sạch chỗ sót lại trên tay mình đúng lúc Phong đưa nó cái quần, con nhỏ không nghĩ ngợi liền mặc lại rồi bẽn lẽn kéo nhẹ tấm gièm lách ra bên ngoài nói nhỏ :
-Dạ, là em ạ.
-Ủa , Tiên !? cô tưởng em về rồi chứ ?.
Giờ ra bên ngoài cái TIên mới nhìn thấy ngoài cô giáo còn có cái Tâm đang ngồi trên cái giường ngoài cùng hiện đang được cô bóp chân cho. Hèn chi nó thấy giọng nói lạ, bởi lẽ đã bao giờ nó quan tâm hay nghe thấy cái Tâm mở miệng nói chuyện bao giờ.
-Dạ, không ban nãy anh em tới…mà tự nhiên thấy chóng mặt nên em vào đây nằm một chút ạ. Mà bạn bị sao vậy cô ?
– À, nhỏ chạy nhanh quá nên bị té, xây xát hết cả lại còn bị chặc chân nữa.
Bị lảng qua chuyện khác, cô giáo nó lập tức đáp lời cũng chẳng thắc mắc thêm về chuyện của nó.
– Hay cô để em ở lại với bạn cho ạ.
– Ừm, thế cũng được, cũng sắp hết tiết rồi để cô quay lại cho các bạn về lớp trước vậy. Tâm à, nếu còn đau quá thì em ở phòng này đợi lát cô y tế xem qua cho nhé.
Thấy cô giáo rời khỏi làm cái Tiên cũng thả lỏng được đôi chút, ít ra hiện giờ nó chỉ cần đối phó với một mình nhỏ bạn mà thôi.
– Mà…Tâm…ơi, cậu có còn đau không để mình xoa cao cho nhé.
Cái Tâm ngẩng đầu nhìn đứa con gái xinh đẹp trước mặt, muốn nói rồi lại thôi, ngại ngùng cúi đầu. Nhưng cái Tiên như chẳng thấy bởi lẽ hiện giờ nó còn đang mải nghĩ cách để cái Tâm rời khỏi phòng, có vậy chuyện này mới êm thấm được.
-À, mà sao cậu đi đôi giày như vầy, lúc thường đi còn thấy trơn nữa là lại dùng để chạy dễ té lắm.
Nghe hỏi, cái Tâm chẳng biết phải trả lời ra sao, nhất thời ánh mắt nhìn cái Tiên đầy vẻ ái ngại.
-A ! đúng rồi nhà tớ còn mấy đôi giày thể thao chưa mang, hay để mai tớ mang đi tặng cậu nhé.
– Ơ thôi, không cần đâu…tớ…
Cái Tâm vội khua tay ngăn cản nhất thời đụng tới chỗ sưng ở cùi chỏ làm nó đau tới nhíu mày.
– Thôi mà, cậu đừng ngại. Dù sao tớ để không cũng lãng phí, mà cậu cứ dùng đôi giày này nguy hiểm lắm, quyết định vậy nha.
Cái Tiên mỉm cười đầy thiện ý, hai tay nắm cổ tay nhỏ bạn đè xuống ngăn đứa bạn tiếp tục từ chối cử chỉ đầy thân thiết.
-Vậy…thôi để mai tớ xin tiền, má mua giày khác đi, chứ tớ….
Thấy nó tỏ ra thân thiết, nhất thời cái Tâm không quen được, khẽ lách tay nét mặt khó xử không dám tiếp tục nhìn nó nữa. Nhưng cái Tiên chẳng lấy chút nào khó chịu khi tiếp tục bị từ chối nó vẫn nhoẻn miệng cười, nắm lấy cổ tay Tâm lập tức nói :
-Trời ạ, ngại gì không biết, đây để tớ dìu cậu lên lớp rồi mai tớ đem cho cậu mấy đôi không mang, bạn bè cả mà không sao đâu.
Nói rồi, không để cái Tâm tiếp tục nói, nó lập tức kéo lại gót giày bên chân đau của con nhỏ rồi kéo tay khoác lên vai mình, trong khi con nhỏ còn đang ấp úng liền bị nó dìu dậy.
-Đừng có ngại dù sao tớ cũng phải về lấy cặp mà.
Trước sự nhiệt tình có phần hơi thái quá của nó, dù cho có không mấy tình nguyện cái Tâm cũng đành chiều theo, bất chấp cái chân còn đang âm ỉ mà trở về lớp học. Nghe tiếng đóng cửa , Phong liền bật cười, gã cầm lấy quần lót của nó bỏ vào túi quần rồi mau chóng gấp tấm ga trải giường lại cầm theo bên người ra xe ngồi đợi cái Tiên cùng về.
Lát sau, cái Tiên mở cửa xe ngồi cùng Phong ở ghế trước, tay nó khoanh lại bộ dạng tức giận đến khi xe lăn bánh nó mới mở miệng trách cứ :
-Anh có bị làm sao không thế !? đang ở trường mà cũng bắt tôi làm vậy, nếu có người bắt gặp thì sao. Chẳng phải anh nói sẽ giữ kín chuyện này rồi còn gì.
-Thôi nào, làm mình làm mẩy hoài. Chẳng phải em cũng thích còn gì. Ban nãy chẳng ra quá trời.
Phong nhìn nó cười khẩy nói rồi lại lấy tay vuốt lên đùi nó bóp nhẹ. Lập tức cái Tiên gạt tay gã ra khỏi, ánh mắt đầy căm phẫn nói với gã :
– Mà kệ anh, dù sao lần này cũng là lần cuối anh làm trò này với tôi rồi. Giờ anh đưa tôi toàn bộ chỗ phim mà anh còn giữ cũng phải đưa hết điện thoại hay thẻ nhớ lưu trữ cho tôi.
– Em nói gì vậy ? anh nhớ thỏa thuận của mình đâu phải như vậy ?.
Phong nhìn nó đầy khó hiểu hỏi lại. Nghĩ rằng Phong tính lật lọng nó hoảng hốt, ánh mắt rưng rưng trở lên kích động:
-Anh…anh. Chẳng phải ban nãy anh ra khi chưa đến giờ hay sao ?. Anh tính nuốt lời phải không. Tôi sẽ đem chuyện này báo lại cho công an, nói anh đe dọa tôi để họ vào cuộc. Tôi với má mà bị đuổi ra khỏi nhà thì anh cũng đừng có mong được sống yên. Tới khi…đó…anh…
– Chậm lại, chậm lại. Sao em phải cuống lên vậy ?. Anh đã nói gì mà em kêu không giữ lời ?.
Phong tấp xe vào lề đường vắng người, quay qua cố gắng trấn an nó lại.
-Chứ ban nãy anh đã ra còn gì !. Lúc đó điện thoại còn chưa reo lên giờ anh lại kêu không hiểu, rốt cuộc anh muốn sao đây..
-À ra thế nên em mới sồn sồn lên á hả. Trời ạ, thế còn em thì sao, anh bắn lúc chưa tới giờ , nhưng em quên là em còn ra trước cả anh hay sao ?. Theo thỏa thuận thì em cũng thất bại đó thôi.
-Anh bị làm sao vậy. Lúc thỏa thuận chuyện của tôi, anh nói tôi phải để anh hôn thì tôi đã làm theo còn gì. Tới đó là chấm dứt tự nhiên giờ anh lại….
Cái Tiên cũng bất chấp tiếng nói không kiềm nén gần như hét lên khiến Phong cảm thấy khó chịu.
-Đâu phải vậy ?. anh đâu có nói chỉ áp dụng có mỗi lần đó. Chứ không sao khi nãy tao làm mày không cản lại mà để tao tiếp tục. Không lẽ mày thích được tao bú đến vậy hả ?
Phong cười khẩy nhìn nó. Nghe Phong nói nó lại không sao phản biện được, chẳng lẽ nó lại phải nhận rằng thích để gã chạm vào nơi đó, mà dù có gạt đi sĩ diện nói vậy , nó biết cũng sẽ chẳng khiến Phong chấp nhận thua cược được. Nhất thời nó im lặng, ánh mắt ai oán nhìn Phong như muốn giết chết gã vậy.
-Thôi, thôi được rồi… anh chịu thua vậy. Thế này đi, anh có ba đoạn phim của má em. Giờ coi như lần này hòa. Anh sẽ xóa đi một cái, rồi lần sau lại tiếp tục thế này anh sẽ xóa tiếp đi cái thứ hai, tới khi hết thì coi như em thắng. Không cần phải làm theo lời anh nữa. Đồng ý không ?
Nghe Phong nói, nó ngẫm nghĩ rồi cũng đành gật đầu vì chẳng còn cách nào khác cả. Nhưng trong lòng chất đầy ai oán.
– Rồi sao mà tôi biết anh có giữ lời sẽ xóa đi hay không ?
– Đây nè, mỗi cuốn phim đầu được ghi lại trong một thẻ nhớ vì quay ở những thời điểm khác nhau. Lát về nhà anh sẽ đưa cho em một cái để tự mình kiểm tra, còn giữ lại hay hủy đi thì tùy em vậy.
Thấy con nhỏ bình tĩnh lại, Phong cũng vui vẻ trả lời lại tiếp tục lái xe.
-Mà sao em cứ đa nghi vậy nhỉ. Anh đã nói rồi , anh đâu có muốn em bị đuổi ra khỏi nhà đâu. Chẳng qua không cầm lòng được với em nên anh bày ra vậy thôi mà.
Gã nói tiếp như để hòa hoãn lại bầu không khí căng thẳng lúc nãy nhưng con nhỏ như rơi vào trầm mặc chẳng đáp lời. Bởi lẽ lúc này trong đầu nó chợt nghĩ tới một khả năng khiến nó phải rùng mình.