Truyện của Tiên - Chương 10
Tối đến sau khi trở về từ bệnh viện trên đường đi nó chẳng có dịp để hỏi ba về chuyện của ông và má nó. Vì nguyên nhân gì khiến cho hai người không thể bên nhau. Điều gì chia cắt hai người họ. Mấy câu hỏi lớn cứ lòng vòng trong suy nghĩ khiến nó tò mò chẳng ngủ nổi. Lăn lộn một hồi nó nhất quyết tìm tới ông cho thỏa trí tò mò.
*Cộc cộc…*
– Ai đó !!?
Ông Lâm mở cửa liền thấy cái Tiên lúc này đang đứng trước cửa phòng . Con nhỏ mặc áo hai dây cùng quần lụa ngắn màu đen, mái tóc dài thường ngày được búi gọn trên đỉnh đầu. Vừa thấy ông nó liền nhoẻn miệng tươi cười :
– Ba, ba kể con nghe tiếp chuyện hồi chiều đi. Tò mò quá con ngủ không được.
Còn chưa kịp nói gì, nó đã tự đi vào phòng rồi ngồi xuống giường đợi sẵn, bộ dáng nhìn ông giống như trẻ nhỏ trông chờ được nghe chuyện cổ tích.
– À..nhưng giờ muộn rồi hay…con về phòng ngủ đi. Rồi mai ba kể con nghe được không ?
– Thôi mà…Mai con đi học, ba thì đi làm rồi vào trong với má. Đâu có lúc nào kể con nghe được. Hay giờ ba kể con nghe đi.
– Nhưng giờ muộn rồi, kể thì sợ đến khuya mất.
Ông vẫn đứng trước cửa, với những suy tưởng trước đó, ông không dám ở riêng cùng nó trong phòng, lại còn là phòng ngủ. Nghe vậy nó liền liếc nhìn đồng hồ, cũng chẳng còn sớm, chợt nó nảy ra một ý tưởng.
– Vậy thì con ngủ cùng ba cũng được. Hồi trước ba với má vẫn cho con ngủ chung còn gì. Nghe ba kể xong con cũng ngủ được luôn, vậy vui lắm đó ba. Giống con được nghe kể truyện trước khi ngủ ấy.
Con nhỏ hào hứng liền chui phắt lên giường đắp chăn nhìn ông đầy háo hức.
"Ngủ…ngủ cùng với nó ?." Mới nghĩ tới đó, tim ông lại bắt đầu rộn lên. Vào giờ phút này ông thực sự muốn lập tức từ chối nói cho nó biết, cơ thể nó đã trưởng thành rồi không thể ngủ cùng ông trên một cái giường như khi xưa được nữa. Nhưng lời cứ chuẩn bị ra tới miệng, môi ông lại run rẩy, không nói thành lời. Ngẫm nghĩ một hồi, ông cũng lấy được quyết tâm, ông cần phải từ chối nó, không để nó quá gần gũi như vậy mà khiến ông gây ra lỗi lầm không thể vãn hồi.
– Ủa , ba làm gì mà đứng trước cửa thế này.
Phong bất ngờ lên tiếng cắt đứt cả sự quyết tâm mới nhón dậy trong ông. Ông giật bắn mình, bối rối hệt như đang ăn vụng bị bắt quả tang. Cố làm vẻ thản nhiên ông quay lại nhìn Phong cố nói thật bình tĩnh.
– À không, tại cái Tiên, muốn nghe ba kể chuyện nên.
– Ủa con nhỏ này, giờ còn đòi nghe kể chuyện bộ tính ở ngủ đây luôn à.
– Hứ, liên quan gì anh.
Phong cũng chẳng nghe ông nói, mà đi thẳng vào phòng, thái độ khi nhìn cái Tiên hoàn toàn không có gì bất ngờ cũng chẳng hề tỏ ra có chút nghi hoặc gã nói hệt như chuyện này vốn dĩ phải như vậy. Thấy thái độ gã dửng dưng , lại làm ông Lâm thấy thật kì quái, không lẽ việc con nhỏ ngủ với ông chỉ là chuyện bình thường do ông cả nghĩ mà quan trọng hóa lên hay sao ?.
– Mà…mà con tìm ba có gì không ?
– Dạ không , con hỏi xem ba có giữ cái usb nào còn trống không ấy mà, tại con cần gấp mà giờ muộn rồi đi mua thì hơi khó.
Phong vừa nói vừa tiến về phía bàn tivi ở đối diện giường ngủ, rót nước uống.
-À..hình như ba có để ba lấy cho.
Gã mỉm cười gật đầu rồi nhân lúc ông quay mặt đi về phía bàn máy tính, dùng lưng che khuất tầm nhìn của cái Tiên gã liền mở nắp bình nước đổ vào bên trong một gói bột thuốc màu hồng. Đến lúc đậy nắp khẽ lắc lên thì cũng là lúc ông Lâm quay lại.
– Nè của con đây, bên trong có vài cái tài liệu cũ cứ xóa đi cũng được.
– Thật sao, ba đưa tài liệu công ty cho con ấy hả. Không sợ lộ hay sao.
Phong cầm cái usb ngắm nghía nhìn ông nói như dò hỏi.
– Cái thằng nói gì vậy, người trong nhà mà lo gì. Với lại mấy cái tài liệu này cũng đâu có gì quan trọng không sao đâu.
Ông nói xong, Phong cũng mỉm cười chào ông rồi trở ra tiện tay khép luôn cửa phòng ông lại. Giờ trong phòng lại chỉ còn có ông và nó, nhưng giờ đây cánh cửa cũng đã đóng lại như quyết định thay cho phần ông.
– Xong chưa ba, kể con nghe đi.
Nghe nó hối thêm lần nữa, ông thở dài nghĩ bụng chuyện cũng đã lỡ đành chiều theo ý nó một lần. Lần sau nếu còn gặp tình cảnh này, ông sẽ nhất quyết từ chối nó. Ông nghĩ vậy rồi rót một chút nước đưa lên miệng uống sạch. Dòng nước mát chảy qua cuống họng giúp ông lấy lại bình tĩnh. Với tay tắt đi hai bóng đèn, giờ căn phòng chỉ còn được chiếu sáng bởi hai bên đèn ngủ, không khí trong phòng như càng trở lên mập mờ hơn.
– Vậy ba kể đoạn ngắn rồi ngủ nha.
Cái Tiên reo hò rồi kéo chăn ngang ngực nép lại gần gối lên cánh tay ông lắng nghe kể chuyện. Ôm cái cơ thể mát rượi, mềm mại thơm phức mùi hương con gái. Ông cố kiềm nén tâm tư tập trung hồi tưởng.
Cũng từ ngày hôm đó, sau mỗi tiết học thêm Vy đều tới tiệm bánh gặp Lâm. Lâu dần tình cảm họ phát triển ngày một sâu đậm. Cho tới nửa năm sau, rốt cuộc gia đình Vy biết được. Ba Vy ra sức ngăn cản, ông kêu người về dạy riêng tại nhà để Vy khỏi viện cớ mà tới gặp Lâm. Nhưng tình yêu nào có thể cấm đoán, không tới gặp Lâm vào buổi tối được, Vy liền tìm đủ lí do lúc thì đến nhà sách khi thì đi mua đồ cứ vậy mà quấn quít bên nhau.
– Ba, ba ơi, vậy lần đầu ba nắm tay má là vào lúc nào ạ ? Có lãng mạn không ạ.
Cái Tiên nói chớp mắt nhìn ông đầy hiếu kỳ.
– Hoàn cảnh lúc đó cũng không có gì đặc biệt, có một lần bọn ta lén đi chơi hội chợ, chỗ đó quả thực rất đông người. Do chen lấn nên ta liền nắm tay má con đi cho khỏi lạc nhau thôi mà. ha…ha ..!!
– Trời con còn tưởng sẽ lãng mạn lắm cơ chứ.
Con nhỏ chu mỏ làm như bị cụt hứng, ông Lâm liền bật cười xoa đầu nó :
– Thì đâu phải lúc nào cũng giống trong mấy bộ phim được. Nhưng dù không phải trong hoàn cảnh đặc biệt nhất. Nhưng lúc ta nắm tay má con cùng đi trên dòng người, cảm giác ấy đến giờ ta vẫn nhớ như in vậy.
– Oa, Vậy sao nữa ba, mà sao hai người lại không tiến tới…
Ông Lâm liền thở dài, ngập ngừng đôi chút mới đáp lời :
– Ngày ấy, ta là lần đầu được gặp mặt ông ngoại con, cũng là lần đầu ta được bước vào một căn nhà sang trọng đến vậy, mỗi món trong nhà đều toát lên vẻ quyền quý chỉ cần nhìn thôi cũng đủ khiến ta phải chạnh lòng.
– Cậu ngồi đi.
Ba của Vy lên tiếng ngồi cạnh ông là một phụ nữ độ bốn mươi khuôn mặt có mấy phần tương đồng cùng Vy, đang nheo mắt săm soi Lâm từng chút.
– Dạ, vâng thưa…
Lâm nhất thời bối rối chẳng biết nên xưng hô thế nào cho phải bởi nhìn hai người trước mắt chẳng lớn tuổi hơn mình là bao. Nếu xưng anh thì không phải phép mà gọi là chú thì lại có chút ngượng miệng.
-Thấy chưa ? ngay cả xưng hô ra sao cũng là một vấn đề. Và anh cũng biết như vậy. Thế mà anh lại quan hệ yêu đương với con gái tôi là sao.
Ba Vy nhếch môi, ánh mắt nheo lại nhìn Lâm dò xét.
-Dạ , thưa không phải chỉ là chúng cháu.
– Cháu ? anh nói mà không thấy ngại, anh năm nay hai nhăm, tôi cũng chỉ hơn anh được vài tuổi. Có lớn đến độ để anh xưng cháu được không ?
– Nhưng…
Khẽ phất tay ngăn Lâm nói tiếp, Ba Vy nhìn anh rồi thở dài.
– Được rồi, không nhắc tới vấn đề tuổi tác nữa. Cái quan trọng là gì ? anh cũng thấy rồi đó. Gia đình tôi ra sao anh cũng có thể tự mình nhìn được. Tôi biết gia đình anh ở quê chỉ làm ruộng, Bác anh khấm khá cũng chỉ có được cái tiệm bánh nho nhỏ. Vậy anh nghĩ cả hai có xứng đôi hay không…
Lâm nhất thời rơi vào trầm tư, cúi mặt không nói. Thấy vậy ba Vy liền tỏ ra thông cảm nói tiếp:
– Kể cả chúng tôi có đồng ý chuyện này. Vậy sau đó thì sao ? anh có chịu được miệng lưỡi của bà con lối xóm hay không ? họ sẽ chế giễu anh, Cũng sẽ chê cười chúng tôi vì không quản được con gái mình. Thôi, anh cũng lớn tuổi rồi, về quê lấy một cô vợ rồi kiếm công việc gì đó mà làm. Đừng gặp con gái tôi nữa, vậy là tốt cho anh, cũng như là tốt cho cả tương lai của nó nữa.
Ngồi im lặng nãy giờ, nghe thấy chồng mình nói cũng bật cười giả lả, đồng tình :
– Phải đấy, anh cũng đâu muốn cái Vy nhà tôi phải chịu khổ đúng không nào. Mà tôi thấy bánh anh làm ăn cũng ngon đấy chứ, chi bằng anh về quê mở lấy một cửa tiệm rồi cưới vợ sinh con lại chẳng mát mặt hơn sao? tội tình gì mà phải níu kéo để rồi sau này phải mang tiếng.
Rồi bà lấy từ dưới bàn ra một bọc vải đỏ đã chuẩn bị từ trước đưa lên mặt bàn đẩy tới trước mặt Lâm.
– Giờ cậu về quê, muốn mở tiệm của riêng mình thì cũng phải có vốn. Thôi thì chỗ này có chút đỉnh. Không nhiều nhặn gì nhưng cũng đủ để cậu có tiền làm ăn. Xem như nhà tôi có lỗi đền bù phần tình cảm cậu giành cho em nó.
-Ừm…bà nhà tôi nói phải đấy. Vậy cũng xem như là biện pháp vẹn cả đôi đường, cậu cũng được tốt mà con Vy cũng đỡ phiền lòng.
Nhìn gói đồ trên bàn, nước mắt anh rơm rớm vì chua xót, chẳng cần phải là người thông minh cũng nghe ra được ý coi khinh trong lời nói của hai người. Tuy không nặng nhưng đã đủ chạm tới tự ái của đối phương.
– Dạ, thưa cô chú , tuy gia đình cháu không được khấm khá. Nhưng cháu cũng hiểu thế nào là liêm sỉ. Lần đầu gặp Vy cháu cũng không biết gia đình ta quyền thế ra sao. Còn chỗ tiền này cháu không dám nhận, mong cô chú thông cảm. Cháu yêu Vy là thực lòng xin cô chú chấp thuận cho cháu được tiếp tục tìm hiểu em nhà.
– Kìa, cậu xem thử trong này có bao nhiêu đã chứ. Với số tiền này, cậu về quê dư sức làm ông chủ. Tình cảm của cậu với bé Vy gia đình chúng tôi đều hiểu được. Nhưng cậu cũng phải nghĩ cho con bé nữa chứ. Cậu cũng thấy gia đình chúng tôi thế nào rồi, từ nhỏ nó được sống trong nhung lụa đâu biết tới cuộc sống ngoài kia vất vả ra sao, cũng chẳng hiểu được cái gọi là mưu sinh là gì. Nên đứng trước chuyện này nó còn mơ mộng lắm. Tôi xin cậu, xem như là vì tương lai của nó mà buông con gái tôi ra đi
Vì không cầm lòng được mà nước mắt Lâm trào ra, hai tay siết chặt lấy vì xúc động.
– Cháu biết, gia đình bác quý trọng em ấy, nhưng cháu cũng sẽ vậy. Tuy hiện giờ cháu còn khó khăn nhưng cháu…cháu sẽ cố gắng dù phải vất vả thế nào cháu sẽ không để cho em nhà phải chịu khổ đâu ạ. Xin cô chú tin tưởng ,đừng…đừng ngăm cấm chúng cháu… cháu thực sự rất yêu em ấy…
Má của Vy cũng như không còn kiên nhẫn, sa sầm nét mặt hơi nhưng vẫn cố giữ vẻ quí phái giọng nói có chút gằn lại :
-Cố gắng ? cậu cố được bao nhiêu ? liệu cậu có tự tin sẽ cho con bé một cuộc sống đầy đủ giống như nhà chúng tôi hiện giờ hay không ? không lẽ cậu muốn lấy vợ rồi lại để gia đình vợ nuôi vợ con thay cho cậu hay sao. Cậu thực sự muốn lâm vào cảnh chó chui gầm chạn bị láng giềng chê cười.
– Đủ rồi, cậu đừng có không biết điều. Sở dĩ tôi còn kiên nhẫn mời cậu tới nói chuyện cũng vì niệm tình ngày đó cậu cứu nó khỏi đám lưu manh. Biết cậu không phải là kẻ xấu nên mới đem lí lẽ mà thuyết phục. Chứ cậu nghĩ bản thân mình thực sự có quyền quyết định hay sao? để tôi nói cho cậu biết. Sắp tới tôi sẽ để nó đi du học rồi quay về kết hôn cùng con trai ông chủ tịch tỉnh. Cậu nghĩ bản thân mình có thể đem tới cho con Vy cuộc sống tốt hơn gia đình ông chủ tịch được không ? Cậu nghĩ nó chọn cậu hay con trai ông chủ tịch chứ hả !!
– Cái này…
Nhất thời Lâm cũng chẳng có tự tin mà đáp lại, so với gia đình chủ tịch tỉnh một người bình thường như anh thực chẳng đáng nhắc tới. Thấy được vẻ do dự trong mắt anh, ba Vy liền cười mỉm cười, nụ cười có phần đắc ý khi thành công khiến ý chí anh dao động.
– Con sẽ chọn anh ấy.
Đúng lúc này tiếng khẳng định của Vy đột ngột vang lên như đánh tan mọi nghi ngờ trong Lâm. Với nét mặt thảng thốt, anh đứng dậy nhìn về phía Vy cảm động không nói nên lời.
– Ba đừng lãng phí tâm tư nữa. Dù sao con cũng quyết định sẽ không nghe lời ba đi du học gì cả. Ba cũng đừng nghĩ tới chuyện dùng con để kết thông gia cùng ông chủ tịch gì đó. Vì người duy nhất con muốn lấy là anh Lâm. Ba, má đừng tạo nhiều chuyện mà ép buộc con nữa.
Ông Lâm kể tới đó, cái Tiên liền hưng phấn reo lên :
– Má con dũng cảm vậy thật sao ? rồi sao nữa, có phải ông bà không làm khó ba ,má nữa hay không…
Con nhỏ nhập tâm mà quên mất bản thân là minh chứng rõ ràng cho kết quả câu chuyện tình này. Ông Lâm thở dài giọng nói cũng trùng xuống đáp lại :
– Cũng từ hôm đó, ta không còn gặp được má con nữa. Suốt cả tháng trời ngày nào ta cũng đến đứng đợi má con trước cửa nhà cũng không biết làm sao chuyển lời tới má con được. Rồi ta đến trường đến nhà sách rồi bất kỳ chỗ nào mà trước đây ta và má con từng đi, ta đi khắp lượt. Mãi sau này ta mới biết được sau buổi hôm đó, ông bà con lập tức đưa má con sang nước ngoài du học. Rồi ta mất liên lạc với má con cho tới hai tháng sau khi nhà con gặp chuyện.
Ông Lâm nói xong, bao nhiêu cái háo hức khi trước liền lập tức mất sạch thay vào đó là có chút cay cay nơi đầu sống mũi. Nó nhìn ông như đồng cảm rồi ôm siết lấy cơ thể ông vào lòng. Nó thấy thương ông vô cùng, qua bao vất vả cùng thăng trầm rồi thì cũng có thể sống bên người mình yêu thương. Nhưng lại không biết người kia lén lút ngoại tình vẫn tưởng bản thân là người hạnh phúc nhất.
-Nè…được rồi. Dù sao thì giờ ba vẫn thấy rất vui vẻ. Ba vừa có má con, lại còn có thêm một cô công chúa đáng yêu thế này nữa. Ba đâu việc gì phải buồn vì những chuyện đã qua đúng chưa nào.
Thấy con nhỏ an ủi mình, ông cảm động vô ngần, lấy tay nhéo nhẹ mũi nó chọc ghẹo. Con nhỏ bật cười, hếch hếch cái mũi tránh ngón tay ông, nhưng vẫn có điều mà nó thấy khó hiểu :
– Vậy ông nội con từng là chủ tịch tỉnh hay sao ba. Với lại nếu nhà má con giàu có vậy sao hồi đó má không đem con về nhà ông bà ngoại, con cũng chưa từng gặp họ nữa.
– Cái đó thì…Mà muộn rồi hay dịp khác ba lại kể con nghe.
– Dạ. Ba ngủ ngon.
Thấy ông như không muốn tiếp tục câu chuyện quá khứ, nó khẽ gật rồi nép vào lòng ông dần chìm vào giấc ngủ.
Giữa đêm, trở mình thức giấc bởi cái nóng âm ỉ trong lòng, ông Lâm uể oải đưa tay định với cái điều khiển hạ thấp nhiệt độ điều hòa xuống. Lúc này ông mới nhận ra cánh tay phải đang nằm kẹt cứng trong lòng cái Tiên. Hai chân nó co lên kẹp lấy bàn tay ông vào giữa hai đùi, còn một tay thì vòng qua ôm lấy bắp tay ông ngủ ngon lành. Cái mịn màng, mềm mại ở giữa hai bắp đùi khiến ông khẽ kích động, nhịp tim cũng trở lên rối loạn khi biết thứ cách mu bàn tay ông có chút xíu kia thôi là thứ gì. Ông nín thở khẽ nhích mấy đầu ngón tay, lập tức xúc giác liền truyền lại cảm giác mềm mại nóng hổi, thậm chí ông còn có ảo giác nơi đó còn có chút ẩm ướt, vô cùng kích thích. Nín lại cơn sướng để tránh làm kinh động con nhỏ, ông không dám cử động bất cứ phần nào khác trên cơ thể ngoài mấy đầu ngón tay đang chạm nơi vùng kín nó. Rồi ông cứ miết cứ hẩy ngón tay mình, hai mắt lim dim, mơ màng tận hưởng. Trong đầu mường tượng đủ thứ xấu xa khiến hơi thở cũng trở lên nặng nhọc.
Vài phút trôi qua, cái Tiên liền trở mình nằm ngửa, để ông Lâm vội giật mình đình chỉ hoạt động, lỗ tai căng ra nín thở nghe ngóng. Một hồi sau thấy yên, bấy giờ ông mới dám quay sang nhìn nó chỉ thấy mắt con nhỏ nhắm nghiền hơi thở đều đều có vẻ còn đang say giấc. Ông thở phào vội nhấc tay ra khỏi đùi nó. Đột nhiên ông lại nghĩ tới một vấn đề liền đặt tay trở lại xác minh. Quả nhiên một bên bắp đùi con nhỏ vẫn ở vị trí cũ, chỉ có phần thân trên với bên chân kia là đổi khác. Vậy chẳng phải chỗ đó hoàn toàn phơi bày ra hay sao ? ông Lâm hít vào một hơi bèn chậm rãi nhích nhẹ bàn tay sang bên phải. Thấy còn chưa đến nơi còn con nhỏ vẫn ngủ say không biết, ông lại tiếp tục nhích dần nhích dần. Đến khi cảm thấy ngón út chạm vào một khoảng thịt mềm, ông như muốn ná thở bởi đúng như những gì mình mường tượng. Cái âm đạo nó hiện giờ đang trực diện nhô cao , đầy tính khiêu khích. Thế rồi ông tiếp tục khám phá khu vực nhạy cảm ấy. Bàn tay ông lúc này hoàn toàn áp lên âm hộ con nhỏ, khẽ cong nhẹ ngón trỏ mà tận hưởng hai cái múi thịt trơn mịn hấp dẫn kia. Ông cũng không quên cởi quần đùi mà nắm lấy cặc mình sục nhẹ. Cứ vậy, một tay ông ray nhẹ khi thì chà khi thì miết lên âm hộ còn tay kia đồng thời liên tưởng mà sục theo. Lặp lại như vậy cái bứt rứt càng lúc càng mãnh liệt, rốt cuộc ông cũng không nhịn được liền nhẹ nhàng luồn tay vào bên trong. Hơi thở ông cũng vì kích động mà gấp gáp, bàn tay đang nắm chặt lấy dương vật cũng trở lên trì trệ . Tới khi đầu ngón tay chạm phải cái khe thịt mềm, toàn thân ông như rủn ra vì sung sướng. Khẽ liếm môi xúc động, ngón tay ông lay nhẹ lách múi thịt hai bên nhích vào bên trong. Đến khi thấy cộm tay bởi hạt đậu nhỏ, ông liền thích thú ray nhẹ mấy cái. Giá mà ông có thể nhìn thấy tận mắt, dùng đầu lưỡi mà đùa nghịch cái hạt nhỏ kia thì vui thú làm sao, hay giá như cặc ông được miết nhẹ lách vào bên trong cái khe chật hẹp này thì…
Nghĩ tới đó, ông liền rùng mình rút vội tay ra khỏi làm con nhỏ trở người nằm nghiêng sang một bên. Tự trách bản thân có suy nghĩ quá phận, ông nhẹ nhàng rời khỏi giường, uống cạn một cốc nước đầy nhằm xoa dịu đi lửa dục trong cơ thể mình mà đâu biết thứ nước mà ông uống mới chính là nguyên nhân khiến dục vọng trong ông càng trở lên mãnh liệt hơn . Dòng nước mát lành chui qua cuống họng xuống dạ dày khiến ông dễ chịu hơn hẳn, làm thêm vài động tác duỗi mình, cảm thấy như đã bớt bứt rứt, ông liền thở phào rồi quay lại giường ngủ.
Lần này ông nằm cách xa nó, nhất quyết không vì cơ thể con nhỏ mà đánh mất lương tri. Mí mắt ông dần trĩu nặng, tưởng chừng như sắp có thể đi vào giấc ngủ say. Nhưng bất chợt cơ thể ông lại một lần nữa bốc hỏa, chỉ một suy nghĩ dâm dục thoáng qua lại thúc ông dậy khỏi cơn mơ màng. Cái nóng bỏng âm ỉ nơi bụng dưới bắt đầu dựng con cặc ông cứng lên thêm lần nữa.
Trong phòng mình, Phong nhâm nhi chút rượu vang môi khẽ nở nụ cười đắc ý nhìn về phía tivi đang chiếu cảnh trong phòng ông Lâm lúc này. Từ lâu gã đã cài lén camera khắp nơi trong căn nhà, nên cảnh ông Lâm lén nhân lúc cái Tâm ngủ say mà sờ soạng thân thể nó gã đều ghi lại cũng như chứng kiến toàn bộ từ đầu tới cuối.
Sau một hồi đắn đo, cuối cùng ông cũng hết nhịn nổi. Nhủ thầm sẽ chỉ chạm vào cơ thể nó một chút để bớt cảm giác ray rứt kia, ông liền nhẹ nhàng kéo con nhỏ nằm ngửa trở lại. Thế rồi một tay ông lại nắm lấy dương sục nhẹ, tay kia nhấm chút nước bọt, lần mò trở lại tiếp tục khám phá nơi ban nãy còn bỏ dở. Vừa mân mê cái trơn mịn trên đầu ngón tay, ông ngoái đầu canh chừng khuôn mặt nó. Con nhỏ giữa cơn say ngủ chốc chốc lại chu môi chóp chép trong giấc mộng trông đáng yêu đến lạ lùng. Bất giác trông nó mà ông như nhớ lại thuở mới quen vợ mình. Nó giống má nó từ cánh mũi cho tới bờ môi nhất là khi ngủ mắt nó nhắm lại nên càng không nhìn ra khí chất khác biệt giữa hai người. Thế là ông lại càng hứng tình, càng ra sức dùng hình ảnh cái Tiên mà liên tưởng những điều dâm đãng như bù đắp lại phần nào nuối tiếc năm xưa. Cứ vậy ông vừa sục cặc vừa ray khẽ bàn tay tưởng tượng tới khi ông làm tình cùng vợ mình, tất nhiên không phải là Vy của hôm nay mà là Vy thuở còn mới dậy thì xinh đẹp và sắc sảo. Một hồi sau, ông liền dừng tay ngăn cho cái cực khoái khỏi dấy lên trên cặc mình. Ông chăm chú ngắm nhìn khuôn mặt con nhỏ rồi thì kiềm lòng không được mà khẽ nhích hôn lên môi nó. Bỏ qua cái mềm mại trên bờ môi con nhỏ ông khẽ tách chúng ra chực chờ đẩy lưỡi vào trong. Nhưng do con nhỏ ngủ nên miệng nó ngậm chặt vướng hàm răng ông chẳng thể toại nguyện mà có được nụ hôn đúng nghĩa từ nó. Ráng luồn lách bên trong thêm một hồi nhưng miệng nó vẫn vậy, hàm răng vẫn khép chặt ông đành bỏ cuộc tiếc rẻ buông môi nó ra. Quỳ gối bên cạnh ngắm nhìn cơ thể nó, cánh tay ông tiếp tục nắm lấy dương vậy sóc khẽ. Rồi ông nhẹ nhàng mím môi dùng đầu gối di chuyển xuống dưới quỳ giữa hai chân con nhỏ.
Mắt ông mở lớn cúi người một tay chống xuống giường, tay kia nắm lấy gốc cặc. Khẽ nín thở ông hồi hộp miết đầu khấc lên mu âm đạo nó. Lớp vải lụa mỏng không khiến ông bớt sướng tẹo nào, mu thịt nó mềm mại kết hợp với cái trơn mịn khiến ông run lên vì sướng khoái. Hai mắt ông như nhòe đi vì cảm giác ấy, hơi thở cũng trở lên hỗn loạn. Cuối cùng thì… ông cũng phần nào cảm nhận được âm đạo nó rồi. Không có cảm giác tội lỗi không có cái dằn vặt trăn trở như ông vẫn tưởng mà chỉ có sung sướng âm ỉ trong tâm trí mà thôi. Thế rồi sau vài cái hẩy nhẹ vài lần miết dọc cái mu cao, ông dần sây sẩm hai chân run nhẹ, biết không thể cầm cự lâu hơn bèn sục nhanh rồi ấn xuống vài cái liên tục mới tiếc rẻ chạy vào nhà vệ sinh bắn hết tinh dịch lên bồn cầu. Mớ tinh dịch nóng hổi đặc quánh không ngừng phun ra theo từng nhịp tay ông khiến ông ngây người dựa hẳn vào bức vách ngăn với buồng tắm. Ánh mắt ông ngây ngẩn đầy sự thỏa mãn, đã lâu lắm rồi ông mới lại ra nhiều đến thế, lần gần đây nhất cũng cách đây cả mấy năm là khi cùng má cái Tiên đi hưởng tuần trăng mật cho đến giờ.
Thở dốc một hồi đến khi dần lấy lại sức lực ở đôi chân ông định bụng kéo lại quần để về lại giường. Nhưng lúc này ông liền hốt hoảng bởi con cặc ông vẫn cứ sừng sững cương lên dù cho trước đó đã ra nhiều tới vậy. Nhìn con cặc mình vẫn chỉa thẳng ông liền nghi hoặc dùng tay sục thêm lần nữa. Không hề có cảm giác mệt mỏi cái sướng lại một lần nữa quay lại khiến cơ thể ông nóng bừng. Khẽ nhíu mày, ông ngả người về phía trước dùng một tay víu vào thanh treo khăn, tay còn lại lần nữa sục cặc trong đầu tiếp tục tràn ngập cảnh tượng dâm đãng cùng con gái mình. Rồi ông rời nhà tắm tiến về phía giường, cánh tay không ngừng nghỉ tiếp tục vừa sục cặc vưa tiến tới.
Đến bên cạnh giường trong cơn thở dốc, ông nhìn ngắm thân thể nó khắp lượt. Rồi như bị cơn nứng kích động, ông lớn mật cầm lấy bàn tay nó đặt lên cặc mình, rồi dùng tay giữ cho tay con nhỏ ôm lấy cặc ông từ từ di chuyển lên xuống . Tuy không nhanh và mãnh liệt được như lúc ông tự làm nhưng chỉ cần nghĩ tới bàn tay đứa con gái đang sục cặc mình, chỉ với suy nghĩ ấy thôi cũng đủ khiến ông sướng hơn gấp cả trăm lần ban nãy. Ông ngửa mặt lên đắm chìm trong ảo tưởng, bàn tay nắm tay nó sục cặc mình chầm chậm tới khi không kiềm chế được mới vội buông tay chạy lại nhà vệ sinh một lần nữa cong người xuất lên bồn cầu. Lần này vừa ra xong, cặc ông liền xìu xuống teo tóp cả lại, cái nóng ban nãy cũng biến mất thay vào đó là thoáng lạnh dần khắp cơ thể. Ông Lâm thở dài một hơi, tẩy rửa một lượt rồi chở về giường ngủ trong lòng chẳng còn sót lại chút dục vọng, vừa ngả lưng xuống giường ông liền chìm sâu vào giấc ngủ.
Đến sáng hôm sau, cái Tiên ngáp dài, choàng tỉnh giấc phát hiện bàn tay ông Lâm đang đặt lên hạ bộ mình. Nó giật mình liền gạt tay ông ra, thấy ông vẫn đang say ngủ, nó liền thở phào nhẹ nhõm, cũng không quá để bụng liền chỉnh quần áo rồi về phòng thay đồ đến trường.