Truyện của Tiên - Chương 1
Lững thững bước đi giữa căn hẻm chật hẹp, trên tay cầm nửa cái bánh mì nham nhở còn dính chút bụi đất. Ấy là bữa trưa của nó, không có bữa sáng. Đứa con gái ở tuổi lên bẩy, dáng người gầy rộc thiếu ăn cùng nước da ngăm ngăm giống như bao đứa trẻ khác trong khu ổ chuột này. Có lẽ điểm khác biệt duy ấy là ở bộ đồ nó mặc, bộ đầm trắng tinh dù nhuốm chút đất bẩn nhưng vẫn bóng bẩy nhờ chất liệu đắt tiền nổi bật hẳn so với những bộ đồ cũ xờn quanh đây. Đưa cái bánh mì lên miệng nó cắn lấy một miếng mà ánh mắt như mơ hồ, lơ đễnh dường như nó vẫn chưa thể chấp nhận với cuộc sống hiện giờ của mình. Nó vẫn nhớ như in hương vị thơm ngon béo ngậy của chiếc đùi gà chiên giòn mà năm ngoái nó được má dắt đi ăn. Hay từng hớp coca ngọt ngào mát lạnh mỗi hớp trong miệng lại có tiếng xủi bọt vui tai.
Nó không sinh ra ở khu này, không như những đứa trẻ nơi đây biết hài lòng với miếng bánh mì khô cứng. Nó từng ở một nơi tốt hơn như thế, một nơi có giường ấm, nệm êm cùng mùi nước xịt thơm phức. Chứ không phải ở nơi chập hẹp, xung quanh luôn bốc lên một mùi ô uế khó chịu, với bữa trưa chỉ có bánh mì cùng nước lã. Nghĩ về những điều tốt đẹp khi ấy, bất giác mắt nó nhòe đi, hàng nước trôi xuống chảy vào miệng nó hòa chung với vị nhạt nhẽo của miếng bánh mì. Gạt đi nước mắt nó lại lủi thủi quay về căn nhà mà hai má con nó dọn tới mấy tháng nay.
Căn nhà nhỏ hẹp chỉ có bẩy mét vuông, không có nhà vệ sinh cũng chẳng có gian bếp ngay cả một cái giường đơn giản cũng có thể chiếm hết bề ngang cả căn phòng. Căn nhà, đúng hơn chỉ như một cái phòng nhỏ, trống rỗng nhưng chật chội. Tất nhiên là ở cái khu này thì chẳng kiếm đâu được một nơi tử tế hơn. Nhà nó chỉ có hai người vậy đã coi như là rộng rãi. Nơi đây có căn còn phải nhét cả gia đình tới gần mười người nhưng dường như cũng chẳng mấy khi nghe thấy tiếng than phiền. Hoặc giả họ đã quen với cuộc sống thế này, có than vãn cũng không giúp họ khá hơn được. Nên thay vì ngửa mặt kêu ca họ tập làm quen với nó, thích nghi với cuộc sống trong căn nhà chỉ có bẩy mét vuông.
Nhưng nó khác họ, nó từng sung túc, từng được ở căn phòng lớn ăn thức ăn ngon. Nên cuộc sống hiện tại chẳng khác gì một tràng ác mộng xa lạ mà nó thì như kẻ đang mơ ngủ cả ngày chỉ biết đắm chìm trong ảo tưởng lúc xưa. Mấy tháng này, nó gầy rộc đi, ít nói , ít cười , cả ngày cứ ngẩn ngơ khó hiểu. Thậm chí suốt thời gian qua không tới trường nó cũng chẳng buồn thắc mắc. Nó chỉ biết ăn rồi nằm đó đợi trời tối, diện lại những bộ đồ đắt tiền lúc trước rồi cùng má đi dạo xung quanh. Cuộc sống của một đứa trẻ từ sung túc tới cơ hàn cứ như vậy mơ hồ trôi qua.
-Nè nhỏ, chơi cùng tụi tao không ?.
Đi qua đám trẻ con đang chơi đuổi bắt chúng lên tiếng rủ con nhỏ. Đưa mắt nhìn về phía cả đám nhìn chúng trong bộ dạng nhem nhuốc mặc trên mình những bộ đồ cũ sờn, rách rưới được vá tạm bợ bởi những miếng vải khác màu.Toát lên vẻ nghèo túng. Trong lòng nó dâng lên một nỗi lo sợ. Nó sợ rồi đây tương lai của mình cũng sẽ giống như bọn chúng vậy.
-Rủ làm gì, có bao giờ nó thèm chơi với tụi mình đâu.
Một đứa trong nhóm nói , quả nhiên như minh chứng lời nói ấy con nhỏ như không nghe, tiếp tục dảo bước mặc kệ đám nhóc lên tiếng dè bỉu sau lưng. Về tới nhà, nó thu gọn mình bó gối ngồi vào một góc phòng, tiếp tục bữa ăn dang dở.
-Tiên, Tiên à…
Đưa miếng bánh cuối cùng lên miệng nhai, ngoài cửa có tiếng má vọng vào khiến nó không khỏi bất ngờ. Tiên là tên nó, một cái tên đẹp, nhưng với hoàn cảnh bây giờ cái tên ấy lại như đang chế nhạo nó vậy.
-Con ở nhà hả ?. Xem má có gì nè..
Xuất hiện ngoài cửa là một phụ nữ xinh đẹp dù cho không ăn mặc chỉn chu, mái tóc cũng chỉ được buộc một cách sơ sài .Nhưng nước da trắng cùng nụ cười duyên dáng , đôi mắt sáng trong tuyệt đẹp lại không thể để bất cứ điều gì che lấp được.
-Nay má về sớm vậy?.
Vừa hỏi nó vừa lại gần giở cái túi bóng mà má nó cầm về bỏ dưới sàn.
-Oa…Có cá này , cả thịt bò nữa… Sao má mua được vậy ?.
Nó vui vẻ miệng nở nụ cười , đã hơn một tháng nay nó không được ăn thịt cùng cá tươi. Bữa tối hai má con chỉ đơn giản với rau luộc cùng mấy miếng đậu hay dưa chua rẻ tiền.
-Trưa nay , hai má con mình ăn một bữa ngon. Rồi tối má đưa con đi ăn nhà hàng nữa, chịu không ?.
Má nó cười từ cuối phòng đem ra cái dao cùng thớt vẫn còn mới tinh như chưa từng sử dụng qua chuẩn bị làm thịt, cá. Nghe má nói mà bỗng nhiên nó thấy trong lòng chộn rộn. Những suy nghĩ bi quan như bất chợt biến mất khỏi đầu nó, con bé hào hứng hô to níu tay má nó :
-Chịu..chịu..Mà má cho con đi ăn gà rán nhé. Con muốn ăn gà rồi khoai tây chiên cả coca nữa. Nha má..
-Rồi..rồi, hôm nay con muốn ăn gì cũng được.
Đã lâu rồi má nó mới thấy con nhỏ háo hức đến vậy, bộ dạng chán chường như biến mất trên khuôn mặt nó. Bữa trưa ấy, hai má con ăn thật vui vẻ, dù nó biết tối sẽ được đi ăn nhà hàng nhưng nó không bỏ phí một chút thức ăn nào dường như trôi qua mấy tháng này. Nó đã hiểu rõ sự đáng quí của thức ăn , dù món ăn có khó nuốt cỡ nào nó cũng không dám lãng phí.
Tối đến, má nó dẫn nó ra ngoài, tắm từ sớm, rồi diện cho nó bộ đồ đẹp nhất, sạch nhất. Hai má con tới nhà hàng KFC quen thuộc , nó hào hứng chạy nhảy khắp nơi , nhìn ngắm mọi thứ trong nhà hàng, như trở lại thuở trước. Rồi má nó kéo tay, dắt nó tới trước mặt một người đàn ông độ khoảng tứ tuần trông rất lịch lãm. Má nó bắt đầu giới thiệu nó với ông ta. Nó không ngờ rằng buổi gặp mặt này sẽ vĩnh viễn thay đổi cuộc đời nó. Biến nó từ một đứa con gái nghèo khó nơi ổ chuột trở thành tiểu thư của một tập đoàn lớn. Một cô tiểu thư đúng nghĩa.
Giữa lòng thành phố, có một căn biệt thự, to rộng và xa hoa. Người quanh khu này không ai không biết tới bởi nó gần như là đích đến mà bất cứ ai với mong ước làm giàu cũng mong muốn có được. Trong một căn phòng nọ của căn biệt thự ấy, hiện đang có đứa con gái tíu tít mặc lên mình những bộ váy đắt tiền.
-Chà,bồ đẹp thật đấy.
Đứa con gái tóc ngắn, ngồi vắt vẻo trên giường nệm cái chân đung đưa, ánh mắt như ẩn giấu sự ghen tị nhìn chăm chú bộ đồ mà nhỏ bạn đang ướm trên người . Đứng trước gương cái Tiên không ngừng xoay qua lại tự hài lòng với bộ váy mới đang cầm trên tay. Bẩy năm qua đi, sống trong no đủ khiến cơ thể có sự thay đổi rõ rệt. Nước da trở lên trắng ngần, đôi mắt to tròn trong veo cùng mái tóc dài, đen óng, xõa thẳng sát tới eo, kết hợp với vóc người nhỏ nhắn thoạt trông nó như một con búp bê bước ra từ trong tủ kính, xinh đẹp và thanh tao.
-Trời có đẹp gì đâu mà, cậu cứ nói quá không ?..
Cái Tiên nói rồi làm bộ mắc cỡ giả vờ cúi người lấy một bộ khác từ trong túi đồ mới mua đưa lên người tiếp tục thử. Nó đẹp, tất nhiên là nó biết điều ấy. Phản ứng của cái Tiên khiến nhỏ bạn nhàm chán, nó biết thừa con nhỏ chỉ làm bộ mắc cỡ. Chơi với cái Tiên từ lâu nên nó biết con nhỏ thích được tán dương, thích nhận được sự chú ý cùng ngưỡng mộ từ những người xung quanh. Nói thẳng ra là kẻ ưa nịnh, nó chẳng phiền với điều ấy, bởi đâu phải ai cũng được làm bạn cùng đứa con gái giàu có, nổi tiếng nhất trường.
-Mà mỗi tội có chỗ chưa đẹp lắm nha…
Nghĩ bụng muốn trêu cái Tiên một phen, con nhỏ lại gần làm bộ bí hiểm. Nghe thấy nhỏ bạn nói cái Tiên có chút sửng sốt bởi đây vẫn là lần đầu có người chê cơ thể mình. Nó liền quay qua như muốn được giải đáp. Bỗng nhiên tay đứa con gái kia đặt lên ngực nó , qua lớp vải áo nắn bóp không ngừng, miệng nói :
-Chỗ này chưa đẹp nè, phải to thêm một chút thì mới đẹp chứ.
Bất ngờ bị đứa bạn trêu đùa, cái Tiên đỏ mặt vì ngượng , cả người rụt về sau lấy hai tay che chắn trước ngực, đánh rơi cả cái váy xuống sàn.
-Cậu này tự nhiên trêu mình…
-Có sao đâu con gái cả mà , mắc cỡ gì chứ. Nè muốn không mình cho sờ lại…
Con nhỏ lấy hai tay nâng ngực mình ép chúng sát vào nhau đùa nghịch trước mặt cái Tiên. Thấy đứa bạn tự nhiên vậy cũng làm cái Tiên bớt đi sự ngượng nghịu. Nó bắt đầu nhìn kĩ , quả nhiên ngực con nhỏ to hơn ngực nó thật, bộ ngực tuy không lớn lắm nhưng cũng đầy lòng bàn tay. Chẳng bù với nó, bộ ngực chỉ như cỡ trái quýt .
-Mà sao to được như cậu. Cái này là tự nhiên mà mỗi người mỗi khác chứ..
Cái Tiên bĩu môi không muốn tự đả kích mình, tiếp tục lấy một cái váy mới từ trong túi đồ ra thử. Thấy con bạn làm lơ mình , đứa con gái tóc ngắn cũng dần thấy nhàm chán, nó nhìn đồng hồ rồi đưa tay vào trong cái túi đồ của cái Tiên, lấy ra bộ đồ mà ban nãy nó chọn. Cái Tiên thấy nhưng chẳng để ý ,vì ấy giống như là luật mà đám bạn nó tự đặt ra vậy.
-Mình về trước nha Tiên.
Cái Tiên đáp lời rồi lại thử thêm một bộ váy khác. Lúc này trong căn phòng ngoài nó thì chẳng còn ai. Nhìn quanh rồi nó cởi đồ, quyết định mặc thử lên người coi sao. Vòng tay qua sau lưng, kéo cái khóa lên, nó cong người lột cái váy qua đầu mình. Bất chợt phần khóa kéo mắc kẹt bởi mấy lọn tóc phía sau làm nó đau điếng. Cái áo cứ vậy lưng chừng che kín mặt nó. Còn đang loay hoay tìm cách gỡ, tiếng tay nắm cửa chợt vang lên. Thấy không có tiếng gõ cửa báo trước, nó đoán chắc con bạn bỏ quên thứ gì nên quay lại, liền mừng rỡ nói :
-Là cậu hả?. Giúp mình với bị kẹt tóc phía sau rồi nè.
Vừa nói nó vừa xoay lưng về phía cửa để người kia giúp mình. Nhưng bàn tay người kia không giúp nó kéo khóa mà chạm lên ngực khẽ nắn bóp. Trò đùa y như vừa rồi khiến nó càng thêm chắc đó là nhỏ bạn. Không chút nghi ngờ , nó cười nói : " Thôi mà, đừng đùa nữa. Giúp tui gỡ ra đi ". Người nó khẽ uốn éo tránh đi đôi tay của người mà nó tin là bạn mình. Nhưng cánh tay kia như không nghe lời nó, xoa nắn một hồi rồi luồn hẳn vào bên trong vân vê lên hai hạt đậu nhỏ. Dần nhận thấy có điều khác lạ nhưng ngoài nhỏ bạn còn có ai lại đi trêu nó theo cách này. "Ư..Ứ…"người kia chợt nhéo lên núm vú khiến nó buột miệng kêu lên. Giờ thì nó biết chắc người này không phải bạn mình, Nó vội nhảy về phía trước chạm ngay mép giường, bấp chấp cơn đau nó giật mạnh cái váy xuống khỏi đầu , rồi dùng đó để che đi cơ thể mình.
-Anh Phong ?!..
Con nhỏ hét lên bởi quá đỗi bất ngờ. Phong là con trai riêng của ba dượng nó. Ngay từ buổi gặp mặt đầu tiên nó đã biết Phong không ưa hai má con mình , bởi nét mặt khó chịu hiện hữu trên khuôn mặt anh ta lúc đó, cái nhìn hằn học chứa đầy sự căm tức, thù địch rõ ràng đến nỗi cả một đứa trẻ bảy tuổi như nó lúc bấy giờ cũng có thể nhận ra. Cũng bởi thế giữa nó và Phong hoàn toàn không có chút giao tiếp nào, nếu không phải do tình huống bắt buộc hai đứa cũng chả bao giờ muốn ở gần nhau. Bởi thế sự xuất hiện của Phong trong phòng lúc này như đẩy nó vào tình thế khó xử nhất thời không biết phải phản ứng ra sao, chỉ còn biết trợn tròn mắt nhìn phía đối phương.
-Sao phải hét lên thế…
Môi nở nụ cười , Phong thản nhiên nói chầm chậm tiến lại gần trước ánh mắt ngỡ ngàng của con nhỏ.
-Anh ra đi…không tui la lên đó..
Nép mình sát vào thành giường, nó lắp bắp nói.
-La ?. La lên vì chuyện gì.
Phong mở to mắt làm bộ khó hiểu đáp lời.
-Anh…anh mới vừa….
Cái Tiên ấp úng cả nửa ngày cũng không dám nói ra từ đó, đối với một đứa con gái mới lớn nghĩ tới đó thôi cũng đủ khiến nó xấu hổ rồi.
-Mới vừa sờ ngực em à ?.
Chẳng dè đối phương lại trơ tráo thừa nhận làm nó cứng họng.
-Trước khi mà em la lên ấy, anh cho em xem cái này đã nè..
Từ trong túi móc ra cái điện thoại di động, Phong bật một đoạn phim trong máy đưa ra trước mặt nó. Cái màn hình bé xíu nhưng đoạn phim lại được quay vô cùng rõ nét nên chẳng khó khăn để nó nhận ra người trong phim là má nó. Chỉ có điều biểu cảm rất kì lạ, khuôn mặt đỏ hồng cùng đôi mắt có phần ướt át đẫm lệ nhưng lại có vẻ thư sướng , khó tả.
-Anh quay hình má tôi làm gì…anh đi ra đi tui..tui la lên bây giờ…
-Suỵt… xem tiếp đi đã chưa tới đoạn hay mà..
Phong đưa tay lên miệng làm dấu cho nó im lặng, nụ cười có phần bỉ ổi chỉ tay vào điện thoại nói.
Đúng lúc này trong đoạn phim, góc quay được chỉnh rộng ra để cái Tiên nhìn rõ ràng cả cơ thể má nó, bà hoàn toàn khỏa thân, bộ ngực nó tròn đong đưa theo từng nhịp chuyển động của cơ thể. Phía dưới hạ bộ còn như có vật gì đó đen thui lien tục nhấp vào hạ bộ má nó.
-Á…
Nó kêu lên nhắm mắt quay đầu không dám xem tiếp, nhưng tiếng rên rỉ của má nó trong điện thoại thì mỗi lúc một rõ ràng nên chẳng cần nhìn nó cũng biết chuyện gì đang diễn ra.
-Sao hả ?. Có hay không ?. Chà đoạn phim này mà tới tay ông già thì chắc phải vui lắm đây.
-Thì…thì sao chứ…đó là quan hệ…bình.. bình..thường thôi mà….
Nó lắp bắp giọng như tràn đầy bất an.
-Hahaha…Đúng rồi, đụ đéo là chuyện bình thường. Cái bất thường là với ai kìa…
Nghe Phong nói, cái Tiên hoảng hốt, giật phắt cái điện thoại từ trong tay Phong , bất chấp lúc này không còn gì che chắn , để lộ ra cơ thể mình. Dù không muốn nó vẫn cố tập trung xem tiếp, tới khi người đàn ông trong phim lộ ra khuôn mặt, nó mới chết lặng. Má nó ngoại tình, ấy là suy nghĩ xuất hiện trong đầu nó lúc này. Vì người trong phim là một người trẻ tuổi xa lạ, nó không biết ấy là ai nhưng chắc chắn không phải là dượng nó.
-Sao hả?. Phim hay không ?…
Bất chợt, cái Tiên đập mạnh cái điện thoại xuống sàn, khiến cái điện thoại vỡ tung ra vài mảnh. Màn hình lăn lóc chớp sáng vài cái rồi tắt ngúm như báo rằng đã không còn hoạt động. Thất thần nhìn về phía Phong, nó không nhận thức được rõ ràng sao bản thân lại làm vậy, tất cả chỉ như bản năng mách bảo, nó phải làm như vậy để thước phim không còn xuất hiện nữa. Vậy là sẽ không ai thấy được thước phim này nữa ?. Bất giác môi nó nở một nụ cười.
*Bộp…Bộp…Bộp* Phong vỗ tay mấy cái, cười khẩy nhìn nó đầy chế giễu :
-Đúng rồi, phải đập ra chứ…Vậy mới không ai biết được đúng không. Nhưng mà, anh có nhiều lắm , em muốn đập thêm mấy cái không ?.
Cười nói, Phong rút trong túi ra mấy cái điện thoại nữa chường ra trước ánh mắt ngỡ ngàng của con nhỏ.
-Anh Phong, anh đừng cho ba biết chuyện này được không ?. Nếu không, ba đuổi má đi mất…
Nó kéo tay Phong năn nỉ, cả giọng nói cũng trở lên run run. Kéo nó ngồi xuống giường, cánh tay choàng qua ôm vai nó vỗ về như trấn an, Phong nói với cái giọng như chế giễu :
-Tất nhiên rồi, làm sao anh cho ba biết chuyện này được. Nếu lão ấy biết, đâu chỉ má em, cả em cũng không thể ở lại được. Em quên rồi sao, em chỉ là con riêng của vợ lão thôi mà, đúng không.
Cái Tiên thẫn người, để mặc cánh tay kia đang sờ soạng tấm lưng mình. Phải rồi, nó luôn biết bản thân chỉ như một món hàng tặng kèm, sở dĩ nó có thể ở trong căn nhà này cũng chỉ bởi vì người chủ căn nhà này kết hôn với má nó. Nếu má nó bị đuổi đi, tất nhiên nó cũng chẳng thể ở lại.
-Anh đừng nói cho ba được không ?. Em xin anh đấy anh xóa đoạn phim đó đi đi…
Nước mắt nó trào ra, cuống quýt níu lấy cánh tay Phong lay nhẹ.
-Yên tâm đi.Anh nói cho lão làm gì ?. anh xem em như em gái vậy ,đâu thể để em bị đuổi đi được. Đúng không ?.
Nó cảm thấy khó hiểu, chẳng lẽ trước giờ nó hiểu lầm Phong ?. Anh ta thực sự là người tốt , chỉ là do nó quá nhạy cảm nên hiểu lầm chăng. Trong lòng nó mâu thuẫn, lời Phong nói khiến nó bị bất ngờ.
– Nhưng .. anh giúp em rồi !. Anh cũng phải nhận được gì chứ …
Phong nhìn nó cười nói như một điều hiển nhiên.
-Anh…anh muốn gì… em còn chút tiền ba cho nè…Hay em đưa cả cho anh được không ?.
-À…đúng là lão thương em thiệt..Mà anh lớn rồi tuy học hành không giỏi nhưng cũng tự mình kiếm được chút tiền…Nên chắc anh không cần tiền của em đâu…
-Vậy..vậy… anh…cần gì…?. Em có mỗi tiền ba cho thôi…
Bắt gặp ánh mắt Phong nhìn lên cơ thể mình, bỗng nhiên nó cảm thấy trong lòng nhộn nhạo. Lấy cánh tay chắn ngang trước ngực nó cố tỏ ra tự nhiên ngồi cách xa khỏi Phong.
-Anh…Muốn…Đụ…em.
Phong nhìn chăm chăm vào mắt nó nói ra từng chữ. Khuôn mặt thản nhiên như điều vừa nói chỉ là chuyện rất đỗi bình thường .
-Anh điên à !…
Nó gắt lên, theo phản xạ tát lên mặt Phong một cái. Phong không né không tránh, nét mặt vẫn thản nhiên trên môi nở nụ cười. "Cút ra khỏi phòng tôi đi. Anh bị điên rồi " nó nói rồi lách người tránh khỏi vòng tay Phong, nép mình sát đầu giường. Ánh mắt nhìn Phong chứa đầy sự ghê tởm cùng khinh bỉ .
-Được thôi , mày không chịu anh cũng đâu ép được.
Nói rồi Phong cười khẩy liếc nó rồi đứng dậy bước ra hướng cửa. Lúc này cái Tiên mới phát hoảng. Đề nghị có phần trơ tráo của Phong ban nãy khiến nó tức giận mới nói vậy, nhưng lúc này khi Phong thực sự bỏ đi nó lại cảm thấy sợ hãi. Nó không muốn rời xa cuộc sống xa hoa này, cũng không muốn quay lại cuộc sống nghèo khó khi xưa. Nhất là nó biết chỉ cần nó bị đuổi ra khỏi nhà, thì đám bạn mà thường ngày theo đuôi, bợ đỡ nó , sẽ lập tức quay sang dè bỉu khinh rẻ mình. Lúc nhỏ khi bị siết nhà, má nó dắt nó đi khắp nơi , khẩn cầu giúp đỡ, nó không biết đã phải bắt gặp ánh mắt ấy biết bao nhiêu lần. Bởi thế nó sợ, sợ sẽ lại một lần nữa phải trải qua tình cảnh lúc xưa. " Đợi đã…" nói rồi nó mới hoảng hốt lấy tay bịt miệng, lúng túng không dám ngẩn đầu lên. Phong cười khẩy, quay người bước lại giường đặt tay lên vai nó trấn an buông lời dụ dỗ.
– Dù sao anh cũng không muốn em bị đuổi đi. Cứ chiều anh đi rồi mọi chuyện đâu lại vào đấy. Má em không bị đuổi đi, em cũng không phải quay lại sống ở khu ổ chuột dạo trước. Vẫn là công chúa , vẫn là đứa con gái nổi tiếng nhất trường. Được lão già cưng chiều, sống như công chúa vậy có phải tốt hơn không.
-Nhưng…mình là anh em mà…hay từ giờ ba cho tôi bao nhiêu tiền, tôi đưa cho anh cả được không ?.
Nó khẽ lách người , hất vai đẩy cánh tay Phong ra, hai tay vẫn che chắn ngang ngực, ánh mắt đầy e dè nhìn Phong phòng bị.
-Mày chỉ là con gái của mẹ kế anh thôi. Chứ nếu mày là em gái thật của anh thì đâu có sợ bị đuổi đi .
PHong cười mỉa nói.
-Nhưng mà…
Phong cười thầm, mọi chuyện vẫn theo như gã dự tính. Gã biết con nhỏ không để mình dễ dàng chơi nó được. Mà gã cũng không muốn dồn ép nó quá khiến nó phản kháng gay gắt hơn. Nếu không may chuyện gã đe dọa nó vỡ lở , gã cũng chẳng nhận lại điều gì tốt đẹp cả. Bởi vậy, ngay từ đầu gã đã tính sẽ làm từng bước một ,đề nghị ban đầu chỉ là mánh để nó phải chấp nhận yêu cầu tiếp sau mà thôi.
-Hay thế này nhé. Mày có được nghe về giáo dục giới tính đúng không?. Mày biết khi mà đàn ông họ sướng lên sẽ xuất tinh mà , phải không?
Con nhỏ đỏ mặt, miễn cưỡng gật đầu.
-Bây giờ, chỉ cần mày dùng miệng làm cho anh ra , rồi anh xóa cái đoạn phim kia đi, chịu không ?.
-Dùng…dùng miệng…ý anh là… sao …tôi…
Nó khó hiểu nhìn Phong, kì thực nó đâu có biết gì về làm tình, trong suy nghĩ của nó làm tình chỉ đơn giản là dùng dương vật đút vào trong âm đạo giống như má nó làm trong đoạn phim vừa rồi, còn những hành động mơn trớn kích dục nó đâu đã biết.
– Thì mày dùng miệng , mút cặc cho anh đến khi ra là được.
-Không .Anh điên à. Bắt …bắt tôi ngậm cái đó…
Cái Tiên giãy nảy, nhìn Phong hằn học , nó nghĩ chuyện Phong bắt mình bú cặc anh ta hoàn toàn là do anh ta muốn làm nhục nó mà thôi. Ngậm cái thứ bẩn thỉu ấy vào miệng , mường tượng tới điều đó thôi đủ khiến nó lợm giọng rồi.
-Tùy mày thôi. Một là dùng miệng hoặc để tao đụ không thì đợi lão già về tao cho lão xem đoạn phim má mày đụ với thằng kia.
Nói rồi Phong làm bộ bất cần, toan đứng dậy. Nhưng còn chưa kịp bước , cái Tiên đã kéo tay gã lại.
-Anh hứa sẽ xóa nó chứ…
-Tất nhiên rồi, Anh mày trước giờ luôn giữ lời. Mà mày còn lựa chọn nào khác sao ?.
Phong nói đúng, rõ ràng nó chẳng còn lựa chọn nào khác cả, cái duy nhất nó có thể lựa chọn là đem thứ gì ra đánh đổi. Hiển nhiên nó không muốn mất đi trinh tiết vào tay người như Phong dù còn nhỏ nó cũng biết điều ấy nghiêm trọng nhường nào.
-Được rồi , tôi sẽ dùng miệng cho anh, nhưng anh phải xóa nó ngay lập tức…và…không có cái vụ kia. Chỉ dùng miệng thôi.
-Được thôi…mà còn phải có điều kiện nữa. Trong năm phút mày phải làm cho tao ra mới được. KHông thì mày phải để tao đụ mày..
-Anh…đừng quá đáng..KHông có chuyện đụ đéo gì ở đây hết, sau khi tôi dùng miệng cho anh xong là thôi , anh phải xóa đoạn phim đó đi. Nếu anh cố tình làm chuyện kia với tôi thì dù có bị đuổi khỏi nhà tôi cũng sẽ la lớn lên cho mọi người đều biết, đến lúc đó anh đừng có hòng sống yên được.
Cái Tiên gắt lên , ánh mắt nhìn Phong đầy sự kiên quyết cho thấy nó tuyệt không thỏa hiệp. Phong có chút bất ngờ nhưng cũng vui vẻ đồng ý , dù sao gã cũng nắm đằng chuôi chẳng sợ không có cơ hội. Gã muốn đụ nó, nhưng không phải do ép buộc, mà gã còn muốn lúc chuyện đó xảy ra, nó sẽ phải cầu xin ,van nài gã làm chuyện đó nữa kìa.
-Vậy thôi, cũng được …
-Đợi đã… mười..mười phút…Tôi đâu có biết bình thường làm trong bao lâu đâu…tôi..
-Hahaa..được, thì mười phút ,dù sao thì tao cũng muốn giúp mày thôi mà…
Nghe tiếng cười của Phong , bỗng nó thấy như bản thân vừa rơi vào cái hố mà đối phương đào sẵn, nhưng lời này là do nó nói, nên đành phải theo lao, chỉ còn cách trông chờ vào may mắn của bản thân mà thôi. Mặt nó đỏ bừng , bồn chồn không yên, cúi người nhặt đại lấy cái váy dưới đất tính mặc lại.
-Nè mày làm gì vậy ?.
-Tôi…tôi..mặc lại đồ….
Nó lắp bắp đưa cái váy lên che đi cơ thể mình.
-Tùy mày thôi, mà tao thấy mày mặc đồ lót vầy làm tao hứng hơn đấy, sẽ ra nhanh hơn một chút mà mày muốn che đi thì tùy vậy..
Phong cười nhìn nó rồi cởi bỏ quần dài cùng quần lót trong, để lộ ra con cặc của mình. " Á " cái Tiên giật mình nhắm mắt quay mặt chỗ khác, dù vẫn biết mình sắp phải ngậm thứ đó vào miệng nhưng bất chợt nhìn thấy, vẫn làm nó không khỏi hoảng hồn.
Nghĩ ngợi một hồi nó bỏ cái váy xuống , lấy hết can đảm quì xuống bên giường. Mắt dán chặt vào cái bộ phận đen nhẻm, mềm quặt rủ phần đầu chạm xuống mặt nệm, tương phản hoàn toàn nước da trắng của Phong. Nó cứ nhìn vậy, bối rối không biết phải bắt đầu từ đâu.
-Chạm vào nó, cầm lấy , nắm nhẹ thôi.
Một hồi thấy con nhỏ không có phản ứng, Phong lên tiếng chỉ. Rồi với tay cầm cái đồng hồ đang điểm bốn giờ hai mươi. Gã chỉnh cho báo thức sau mười phút rồi đưa ra trước mặt nó.
-Này nhìn chưa, đúng mười phút nhá. Cố lên em.
Giọng gã động viên nó đầy vẻ châm chọc.
Thấy Phong bắt đầu tính giờ, cái Tiên cũng đành ném bỏ sự ngượng ngùng qua một bên. Tay nó cầm vào thân cặc bóp khẽ. Nhưng có điều cách cầm của nó lại như người đang nắm lấy chuôi dao hoàn toàn gượng gạo.
-Mày nắm thế sao được. Cầm ngược lại, hướng lên trên mà sục.
Phong bật cười trước sự ngô nghê ấy. Nhưng có điều con nhỏ chẳng biết sục là nghĩa làm sao, nó chỉ biết nghe lời chỉnh lại cách cầm rồi cứ vậy giữ nguyên chẳng biết tiếp tục thế nào.
-Mày di chuyển tay lên xuống thế này này. Làm đi.
Phong cầm cổ tay cái Tiên, di chuyển lên xuống rồi dần buông tay để con nhỏ tự mình thực hiện. Cái Tiên cắn môi, khuôn mặt đỏ bừng sục nhẹ khúc thịt trong tay. Cảm nhận con cặc từ mềm oặt dần cương cứng trong tay mình, không hiểu sao lại khiến nó dâng lên cảm giác kì lạ. Vừa tức tối vì bị ép buộc vừa xấu hổ cùng bối rối khi lần đầu tiếp xúc với thứ đó của đàn ông. Nhìn cái đầu khấc dần nở ra , rỉ nước chỉa thẳng trước mắt mình, con nhỏ như bị cuốn theo thứ cảm xúc kì lạ mới mẻ khiến nó ngẩn ngơ, ánh mắt cũng trở lên mơ hồ.
-Nè..mày cứ vậy là hết giờ đó nhé. Ngậm vào miệng đi !.
Nghe tiếng hối nó mới giật mình, nhưng cái đầu khấc đen nhẻm phần rãnh phía trước còn rỉ ra chút nước nhờn đọng lại, lại để nó thấy có chút dơ bẩn, nhưng rồi tiếng kim đồng hồ liên tục kêu như hối thúc buộc nó không thể chần chừ.Nó không có nhiều thời gian nữa. Đôi môi run rẩy, nó hé miệng nhắm chặt mắt đưa đầu về phía trước. Đến khi môi đụng phải phần đầu khấc, thứ dịch nhờn bên trên dính lên môi, thoáng ngửi thấy mùi tanh nó giật mình toan rút đầu lại nhưng rồi cũng quyết tâm. Nó há to miệng ngậm lấy phần đầu khấc, mặt đỏ bừng, cái lưỡi trong miệng cố đẩy lên hết cỡ để khỏi phải nếm vị của thứ nước nhờn kia. Rồi nó cứ dùng môi giữa lấy phần đầu khấc , cơ thể run run bởi đủ thứ cảm xúc kì lạ.
-Mày điên à, phải dùng lưỡi chạm vào mới được chứ. Phải mút như khi mày mút kem ấy, hiểu chưa. Mà đừng có để cạ răng vào cặc tao đấy.
Nghe Phong nói, nó lấy hết can đảm cố đưa lưỡi xuống chạm lên đầu khấc. Cái thứ nước nhờn thoang thoảng mùi tanh chạm lên đầu lưỡi, vị ngai ngái, mằn mặn lại không khó chịu như nó vẫn tưởng. Có vẻ cũng không phải quá kinh tởm, nó dần làm quen cái vị ấy trên đầu lưỡi mình. Cái lưỡi nhỏ hồng ướt át đảo quanh đầu khấc, thi thoảng nó lại nhấm lưỡi , nuốt xuống chỗ nước miếng trong miệng. *Ư..đúng rồi, mà phải …ngậm sâu vào, tay sục cặc cho tao nữa".
Nhận được lời cổ vũ từ Phong, nó nghe theo cánh tay nhè nhẹ sục trong khi cái lưỡi dần linh hoạt liên tục trượt dài trên thân cặc thi thoảng nó lại cúi xuống để con cặc chui trong miệng mình sâu hơn. Mọi thứ cứ như một bản năng, mách bảo nó phải làm thế nào.
Ngả người chống tay ra sau, Phong mỉm cười nhìn cái Tiên đang cố gắng làm gã hài lòng. Kì thực nó có cố gắng mấy thì với sự vụng về thiếu kinh nghiệm của đứa con gái mới lần đầu tiếp xúc tới tình dục chẳng thể khiến gã thỏa mãn được. Nhất là trước khi về nhà Phong đã ra hai lần liên tiếp bên người bọn gái điếm ở club mà gã làm chủ. Bởi vậy Phong hoàn toàn tự tin để con nhỏ mút cặc mình trong mười phút. Nó không biết ,ngay từ khi bắt đầu nó đã từng bước chui vào cái bẫy mà Phong đang dăng ra.
*Ring..ring…ring….* mười phút nhanh chóng qua đi, tiếng chuông báo khiến cái Tiên phát hoảng. Nó mở to mắt nhìn cái đồng hồ rung lên chứng kiến khoảnh khắc mình thua cuộc.
-Hết giờ rồi. Giờ thì mày muốn sao đây. Quyết định để tao đụ hay sao nào .
-Không…không …tại lần đầu..nên…
Cái Tiên lui người ra sau đưa hai chắn ngang ngực như phòng bị trước cánh tay Phong đang hướng về phía mình.
-Thì sao…Mày bảo cho mày mười phút còn gì. Nếu mày không đồng ý thì thôi. Tao đi vậy…
Nói rồi Phong cúi người như muốn kéo quần rời đi. Cái Tiên vội cản lại nhìn gã cầu xin :
-Cho..cho tôi…một lần nữa thôi…tôi….
Phong mỉm cười có điều do cúi người nên cái Tiên không thấy được. Đề nghị của con nhỏ quả là hợp ý gã. Kì thực con nhỏ không lên tiếng gã cũng sẽ tìm cách để cho nó cơ hội thứ hai.
"Vậy à…" Phong làm bộ suy tư, để nó một bên bồn chồn lo lắng.
-Thôi cũng được. Tao cho mày thêm một cơ hội nữa. Mà mày phải cởi hết đồ ra.
Còn chưa kịp vui mừng, câu nói tiếp theo lại khiến nó hụt hẫng. Nhưng biết mình không còn đường lui, nó chỉ đành ngoan ngoãn cởi bỏ bộ đồ lót đang mặc trên người. Lúc này mặt nó nóng bừng, đỏ chót như quả cà chua, hai mắt cũng như mờ đi vì ngượng.
Giờ phút chứng kiến trọn vẹn cơ thể con nhỏ, Phong không khỏi hít vào một hơi vì choáng ngợp. Cơ thể nó trắng ngần không chút tì vết, vòng eo thon thả cùng bộ ngực nhỏ nhắn, hai hạt đầu hồng chỉa hướng lên trên. Nhất là vùng âm đạo trắng ngần nổi bật cái rãnh hồng lơ thơ chút lông tơ. Cả cơ thể nó hệt như một tuyệt tác, nhất là ánh nắng hắt qua lớp cửa kính phản chiếu lên thân thể nó khiến làn da trắng lại càng thêm hoàn hảo. Phong nhìn cơ thể nó trân trân, nếu không phải đã ra hai lần trước đó, gã cũng không chắc mình có thể kìm chế được bản thân lúc này. Dù cho trước giờ gã không có hứng thú gì với đám nít ranh chưa qua tuổi phát dục.
Nhận thấy ánh mắt có phần suồng sã cái Tiên lấy tay che những bộ vị mẫn cảm lại , không dám đối diện ánh mắt của Phong.
-Rồi, nếu vậy tao cho mày mười phút nữa. Được chưa.
Nó gật đầu, nhìn Phong chỉnh lại đồng hồ. Xác thực Phong không ăn gian, một lần nữa nó quì xuống. Lần này có kinh nghiệm trước đó, nó không chút ngần ngại, lập tức nắm lấy thân cặc đang dần xìu xuống, cái lưỡi đưa ra đẩy cặc vào miệng bắt đầu bú mút.
Phong nở nụ cười đắc thắng nhìn đứa em gái đang nhiệt tình mút cặc mình. Cánh tay đưa xuống luồn qua tay nó, đầu ngón tay nghịch ngợm khẽ mân mê hai hạt đậu nhỏ hồng.
-Á…anh làm gì đó
Cái Tiên giật mình tránh người về phía sau, che lấy ngực mình.
-Gì chứ, mày đâu nói tao không được sờ đúng không.
-Nhưng….
Con nhỏ tức điên, rõ ràng trong chuyện này nó đâu được phép ra bất kì điều kiện nào.
-Có tiếp tục không, đồng hồ vẫn đang chạy kìa…
Phong thản nhiên nói, bàn tay chỉ phía cái đồng hồ. Nuốt giận, cái Tiên biết mình chẳng thể chống lại đành ngậm ngùi tiếp tục việc dang dở, nhưng lần này nó lấy tay chắn ngang ngực không để Phong tùy tiện chạm vào vú nó.
Phong cười khẩy, khinh thường với thái độ của con nhỏ. Gã đưa bàn tay lên miệng nhấm nước bọt cho ướt đầu ngón tay, rồi lập tức gạt tay nhỏ ra lại tiếp tục mân mê đầu vú nó. "Ứ…" cái Tiên khẽ mím môi, nhưng lần này biết là không tránh được nên nó chẳng muốn tránh né nữa. Mà thay vào đó , cái lưỡi trong miệng đảo còn cuồng nhiệt hơn trước, bàn tay nắm gốc cặc cũng chuyển động nhanh dần. Nó biết mình không cản nổi Phong, nên chỉ còn nước tập trung làm cho gã ra, có vậy mới mong chuyện này kết thúc được.
Vài phút nữa qua đi, lúc này con cặc Phong đã hoàn toàn ướt đẫm nước bọt nó, phần nước nhờn rỉ ra nơi đầu khấc cũng mau chóng bị nước bọt trong miệng hòa tan giúp cái vị tanh, mặn khó chịu kia vơi đi nhiều. Giờ thì cái Tiên chẳng bị cái vị nơi đầu khấc làm cho khó chịu nữa. Nó xì xụp hút lấy con cặc trong miệng một cách thản nhiên không còn miễn cưỡng như lúc đầu.
Nhận thấy thời gian đã sắp hết, kế hoạch đến đây coi như là thành công. Phong cũng chẳng cần phải kiềm chế bản thân. Gã bắt đầu thả lỏng hưởng thụ cái miệng nó nhiều hơn. Thấy Phong bắt đầu rên rỉ, chốc chốc lại lấy tay nhấn đầu mình xuống đẩy cặc vào sâu hơn. Nhưng điều ấy không khiến nó khó chịu mà còn có chút vui mừng , nó biết đó là dấu hiệu mình sắp thành công rồi. Bởi vậy nó càng ra sức hơn, chủ động nuốt con cặc vào sâu trong miệng, bàn tay nắm thân cặc sục lấy liên hồi. Rồi thì Phong cũng chịu hết nổi, con cặc gã lại nở ra to hơn cứng ngắc ,đầu khấc co giật lún phún tiết ra nước dịch nhiều hơn. Cái Tiên mừng rỡ, nó nút cặc mạnh hơn từng chút.
Nhưng đúng vào lúc này, tiếng đồng hồ lại một lần nữa réo lên như phủ nhận toàn bộ công sức của nó nãy giờ. Mắt thấy chỉ còn một chút là thành công, nên nó đâu đành để cố gắng nãy giờ tan thành bong bóng. Nó không muốn ngừng lại, bỏ ngoài tai tiếng chuông báo, nó tiếp tục sục cặc Phong một cách điên cuồng.
-Từ từ..hết…giờ rồi….
Phong lên tiếng báo, nhưng cánh tay đặt lên đầu nó thì lại ghì lấy không buông, chỉ là do cái Tiên quá tập trung nên không chú ý tới. Rồi thì, con cặc gã giật lên liên hồi, hai mắt hoa lên , gã cắn răng ghì lấy đầu nó. Bắn chỗ tinh dịch lỏng lét vào đầy miệng con nhỏ.
Cái thứ dịch nhờn tổng hợp bởi đủ thứ mùi vị kì lạ , tanh hôi đắng nghét chảy lên lưỡi nó. Cái Tiên lợm giọng toan rút đầu ra khỏi, nhưng lại bị bàn tay Phong giữ chặt. Không dẫy ra được, nước mắt nó chảy ra, cố há to miệng để cái thứ dịch kinh tởm kia thoát ra khỏi khóe miệng mình.
Đến khi cơn cực khoái qua đi. Phong thỏa mãn thở dài, buông mình nằm lên giường thở dốc. Ngay khi được giải thoát, cái Tiên vội chạy tới cầm lấy bình nước tu ừng ực như muốn rửa trôi cái vị tởm lợm trong miệng mình. Đến khi không còn uống được nữa, nó mới ngừng lại thở hổn hển nhìn gã trai đang nằm trên giường đầy căm tức. Nó gằn giọng nói :
-Nè…vậy là xong nhé. Anh xóa ngay đi.
Phong ngồi dậy nhìn nó một cách hài hước nói:
-Em nói cái gì vậy ?. Lúc đó hết giờ rồi mà anh đâu có xuất ra đâu. Còn sau đó anh muốn ra ấy là chuyện của anh. Đâu phải là do em ?.
-Nhưng anh…
-Thôi được rồi, thấy mày cố gắng đếnvậy, tao sẽ cho mày thêm cơ hội nữa…
Cái Tiên nghe vậy liền gật đầu im lặng chờ đợi điều kiện sau đó, bởi nó biết đối phương không dễ dàng với mình đến vậy.
-Mày biết thứ này là gì đúng không, liếm sạch cho tao rồi thì…
Con nhỏ cau mày khó chịu, dù vạn phần không muốn nhưng rồi nó cũng đành quì xuống há miệng mút sạch chỗ tinh dịch kia. Cái vị ngai ngái tanh nồng để nó khẽ nhíu mày. May sao tinh dịch nãy giờ đã loãng ra đôi chút khiến mùi vị không còn quá kinh tởm với nó nữa. Xong xuôi phần thân cặc, nó bắt đầu di chuyển đưa lưỡi liếm khắp hai hòn dái, thi thoảng lại bặm môi hút phần nước dịch vào miệng.
Đến khi sạch sẽ tinh dịch trên hạ bộ Phong, con nhỏ không ngừng lại, nó tiếp tục dùng tay khẽ nắm lấy gốc cặc bỏ vô miệng, dùng đầu lưỡi mơn trớn. Nó tính ăn gian, định bụng sẽ khiến cặc Phong cứng lên trước rồi mới nhắc gã bấm giờ. Ấy là kinh nghiệm mà nó rút được sau hai mươi phút qua.
-Từ từ…cái con này…
Phong nhăn mày dùng sức đẩy đầu nó ra. Lần thứ ba trong ngày , lại cách nhau không lâu nên giờ trong tâm gã chẳng nổi dậy chút ham muốn nào nữa.
-Anh mới nói…
Con Tâm ngước mắt khó hiểu nói , bàn tay vẫn nắm con cặc không buông.
-Tao nói cho mày thêm cơ hội mà không phải hôm nay. Má, mới ra chưa kịp nghỉ, mày đúng là đéo biết gì cả.
Vừa nói Phong vừa đẩy tay nó ra, kéo quần lên chỉnh chang xong xuôi nói : " Mày yên tâm đi, đoạn phim ấy tao không để ông già biết đâu, tất nhiên mày phải ngoan như hôm nay mới được". Cười cười, gã vỗ lên mông nó một cái *bép* rồi đắc trí rời đi.
-Mà mày nên xem thêm mấy bộ phim sex ấy mà học thêm kinh nghiệm, khi nào tao gọi thì còn biết mà thực hành.
Ra tới cửa rồi gã khoái trá ngoái lại nói thêm rồi mới thực sự đi khỏi để lại cái Tiên nức nở bên chiếc giường sặc mùi ngai ngái của tinh dịch.