TRỌNG SINH PHONG LƯU THÁNH ĐỒ - Chương 8
Thời gian thấm thoát thoi đưa, mười năm cứ như vậy trôi qua thật nhanh, Vu Đồng bây giờ cũng đã 12 ruổi rồi. Hắn nghe theo lời Tần Vận phân phó, 6 tuổi bắt đầu đi học, đến bây giờ cũng đã tốt nghiệp tiểu học, giờ chỉ chờ hè qua đi là hắn chính thức bước vào trung học rồi.
Mười năm qua đi nhưng cũng không ảnh hưởng gì tới vẻ đẹp của Tần Vận. Nàng năm nay cũng đã 33 rồi nhưng so với năm 23 tuổi thật sự không có gì khác biệt. Chỉ là từ nàng người ta đã không còn thấy được vẻ ngây thơ của một cô gái nữa mà thay vào đó là nét đẹp vô cùng quyến rũ, gợi cảm. Trong 10 năm này Tần Vận cũng không hề nhàn rỗi, vào năm Vu Đồng học tiểu học thì nàng đã gia nhập công ty Vĩnh Hằng, ở đây nàng làm một cái quản lý nhỏ phụ trách mảng trang phục. Chỉ là làm cho Tần Vận có chút khó hiểu đó là cả công ty có chút gì đó cung kính với nàng. Có lần nàng nghe được từ mấy cô nàng hay nói chuyện phiếm là do nàng với chủ tịch Trịnh Phong có chút tình cảm mập mờ. Đối với chuyện này Tần Vận chỉ đành cười cho qua, trên cơ bản thì đến khuôn mặt vị chủ tịch kia nàng còn không biết ngang dọc thế nào thì làm sao có thế có cái gì mập mờ cơ chứ?
Về phần 36 thần thị cũng đã hoàn thành mục tiêu mà họ đặt ra lúc đầu. Thiên Nhất cùng với tám người khác đã thành lập một tập đoàn kinh thế đứng thứ 8 thế giới, mà ngay cả mấy đại gia tộc ở Châu Âu cũng khó có thể nhìn qua bóng lưng hắn. Những người còn lại cùng từ những lĩnh vực khác làm ra thành công, có vài siêu cường quốc đã bị họ thao túng từ sau lưng, ai yêu thích quân sự cũng đã lập cho nình đội quân riêng vô cùng hùng mạnh. Vu Đồng cảm thấy mấy lời Thiên Nhất nói khi xưa đã thành hiện thực, giờ nếu hắn có hừ mũi một cái đúng là có thể làm thế giới rung chuyển 3 lần.
Hôm nay Vu Đồng có tiêt kiểm tra, Tần Vận đã sớm về nhà chuẩn bị một bàn thức ăn thật phong phú chỉ chờ con trai về. 6 năm trước, nàng đã mua một căn nhà mới rộng hơn cho hai mẹ con. Căn nhà cũ nàng cũng không hề bán đi vì nơi đó có rất nhiều kỷ niệm của hai mẹ con họ.
Ngồi trước bàn ăn, Tần Vận miên man suy nghĩ về con trai, đúng lúc này từ ngoài vang lên tiếng mở cửa, rất nhanh Vu Đồng đã chạy tới trước mặt nàng, hắn lớn tiếng: “Mẹ, con đã đi học về.”
Vu Đồng lớn lên cũng vô cùng đẹp trai, mới 12 tuổi nhưng đã cao tơi 1m7, bằng với Tần Vận. Trên người cơ bắp rắn chắc trông vô cùng cân đối, giọng nói cũng đã không còn trẻ con như trước mà đã ra vẻ một thanh niên.
Tần Vận nhìn con ôn nhu nói: “Mau ngồi xuống ăn cơm đi, bài kiểm tra hôm nay thế nào con?”
Vu Đồng nhanh chóng đi rửa tay chân rồi ngồi vào bàn ăn, ngay lập tức đã có vài món ăn biến mất, vừa ăn hắn vừa nói: “Kiểm tra thì có vấn đề gì cơ chứ? Con trai mẹ hơi bị thông minh đấy….Oa…món ăn mẹ nấu thật ngon, không như mấy cái thứ ở trường, thật là không thể nuốt trôi mà.”
Nói xong lại cúi xuống gặm lấy gặm để.
Tần Vận yêu thương nhìn con trai ăn các món mình nấu một cách ngon lành, nàng vươn tay lấy một hạt cơm dính trên mép Vu Đồng: “Nếu thấy ngon thì hãy ăn nhiều vào nha, nhưng con đang trong tuổi lớn nên không được bỏ bữa, hứa với mẹ dù cơm ở trường có hơi chút không ngon thì cũng phải cố ăn cho no bụng.”
“Vâng ạ.”
Vu Đồng vừa ăn vừa gật đầu, dù rằng hắn không cần ăn, cần ngủ nhưng những món Tần Vận nấu thật sự rất ngon. 10 năm qua đi hắn đã rèn luyện thói quen ăn cơm mẹ nấu, nếu một ngày mà không được thưởng thức tay nghề của mẹ thì hắn sẽ vô cùng buồn bực.”
Tần Vận chỉ ăn một chút rồi thôi, số còn lại thức ăn vậy mà đều bị Vu Đồng nhét hết vào bụng. Sau đó hắn nằm ra ghế dựa nghỉ ngơi, tay không quên vuốt ve chiếc bụng căng tròn: “Thật là no chết mất.”
Tần Vận có chút trách mắng nói: “Con đấy, dù có tốt bụng thì cũng không nên ăn no như vậy a, rất là hại cho dạ dày đấy, từ nay ăn vừa đủ thôi nha.”
“Dạ.”
Vu Đồng gật đầu thật mạnh, thấy Tần Vận định đứng lên dọn dẹp bát đũa thì ngay lập tức nói: “Để con tới giúp mẹ một tay, dù sao con cung đã lớn rồi.”
Nói xong cũng không đợi phản đối đã mang bát đũa chạy thật nhanh vào bếp.
Cứ tùy ý Vu Đồng làm việc, Tần Vận không khỏi ngây ngẩn tại chỗ. Đúng vậy a, con trai nàng đã lớn thật rồi, hiện tại nàng với hắn cũng không chênh lệch chiều cao là mấy. Chỉ qua mấy năm nữa thì hắn cũng sẽ đi tìm bạn gái, rồi kết hôn sinh con, xây dựng tổ ấm của riêng mình. Thời điểm đó cũng đã có một người phụ nữ khác không phải nàng chăm sóc cho hắn rồi. Nghĩ tới đây, trong tim Tần Vận không khỏi đau xót, có một loại cảm giác mất mát vô cùng lớn.
Vu Đồng rử bát đi ra đúng lúc gặp cảnh Tần Vận hoảng hốt, sắc mặt nàng có chút nhợt nhạt, hắn ngay lập tức chạy tới ôm eo nàng hỏi: “Mẹ làm sao vậy? Có phải gặp chuyện gì làm mẹ phiền lòng sao?”
Tần Vận phục hồi tinh thần lại, cười nhạt một tiếng nói: “Không có gì hết, mẹ rất ổn.”
Vu Đồng nào có tin, hắn cứ như vậy quấn quít bên người Tần Vận làm nũng. Cuối cùng nàng đành thở dài nói: “Mẹ là đang nghĩ, con đã lớn rồi, rất nhanh sẽ cùng mẹ tách ra tìm cuộc sống mới.”
“Không! Sẽ không!”
Vu Đồng ôm thật chặt Tần Vận nói: “Con sẽ không bao giờ rời xa mẹ, cả hai chúng ta sẽ ở bên nhau cả đời.”
Tần Vận cười cười nói: “Đứa con ngốc, tương lai sau này con còn phải kết hôm sinh con đấy, sao có thể ở bên mẹ mãi được. Lúc ấy mẹ già rồi, sẽ thay con chăm lo đứa cháu có thể mẹ vẫn làm được.”
“Con không cần kết hôn cũng không cần sinh con, con chỉ muốn ở bên mẹ mà thôi.”
Vu Đồng vẫn quyết không nghe.
“Hồ đồ.”
Tần Vận gõ lên đầu con trai một cái nói: “Con thân là một người đàn ông sao lại có thể không lấy vợ, sinh con chứ. Trong quãng đời còn lại con sẽ bắt gặp một người con gái xinh đẹp, nết na, hai người sẽ yêu nhau nồng cháy rồi đi tới hôn nhân và cùng nhau sống tới đầu bạc răng long.”
Nói đến đây Tần Vận không khỏi thấy trong tâm thất lạc, không biết con trai sẽ gặp được cô gái như thế nào? Có phải hay không xinh đẹp hơn mình? Nghĩ tới việc Vu Đồng có bạn gái, một ngọn lửa ghen tuông dần cháy lên trong lòng Tần Vận.”
Vu Đồng thế mà cười hắc hắc nói: “Mẹ, thật ra con đã có người trong lòng rồi.”
“Hả.”
Tần Vận kinh ngạc, con trai nàng mới chỉ 12 tuổi đã biết yêu rồi sao? Nàng không khỏi tò mò hỏi: “Là ai vậy? Có phải bạn nữ nào trong lớp con không?”
Vu Đồng cười nói: “Đương nhiên không phải, người mà con vẫn luôn yêu mến đó chính là mẹ, chờ khi nào con lớn thì mẹ hãy gả cho con nha, được không? Rồi chúng ta cùng nhau sinh ra vài đứa trẻ.”
Hắn nói xong bất ngờ trên ở miệng Tần Vận thả xuống một cái hôn.
Nghe lời nói của Vu Đồng làm Tần Vận ngây ngẩn, mãi đến khi con trai hôn nàng một cái mới kịp tỉnh lại, khuôn mặt thoáng cái trở nên đỏ bừng, vội vội vàng vàng bước đi: “Mẹ….mẹ đi tắm!”
Nhìn bóng lưng tần Vận biến mất làm nội tâm Vu Đồng có chút khác thường, hắn cũng không hiểu sao tự nhiên mình lại nói ra những lời kia, chẳng lẽ đúng như những gì sư phụ đã nói trước kia? Không, sẽ không! Tần Vận là mẹ của mình, trong lòng hắn đối với nàng chỉ có tôn kính mà thôi, đúng, chính là như vậy! Sự việc vừa rồi chỉ là một chút vui đùa nho nhỏ mà thôi! Tự mình dối mình, rốt cuộc thì Vu Đồng cũng ổn định được tâm tình, không còn nghĩ lung tung nữa, nằm dài ra ghế mở TV lên xem.
Tần Vận rất nhanh đã tắm rửa xong, thấy Vu Đồng vẫn còn ở phòng khách, đỏ mặt nói: “Mẹ đi ngủ đây, con cũng mau đi ngủ thôi!”
Nói xong nhanh chóng đi vào phòng ngủ.
Nằm trên chiếc giường rộng lớn, tần Vận suy nghĩ có chút rối loạn, bản thân bị làm sao vậy? Chỉ vì những câu nói kia cảu con trai làm bối rối, đáng nhẽ ngay lúc ấy mình cần nói rõ với con là hai chúng ta là ruột thịt, không có khả nằng sẽ kết hôn sinh con! Đúng, mình nên nói rõ với con rằng người mà con lấy sau này sẽ là một cô gái khác không phải là mẹ. Nhưng nghĩ tới đây, trong lòng nàng không khỏi có chút mệt mỏi.”
Vu Đồng nhàm chán xem TV, thấy cũng không có gì đặc sắc liền tắm rửa qua loa, trên người chỉ mặc một chiếc quần lót rồi gieo mình lên giường. Nằm xoay ngang xoay dọc một lúc thì hắn quyết định tiến sat gần mẹ rồi kéo nàng ôm vào lòng. Nhà mới của hai mẹ con dù có 2 phòng ngủ nhưng vì từ nhỏ Vu Đồng đã quen ngủ với mẹ nên Tần Vận cũng không cảm thấy cần phải lãng phí thêm một phòng.
Tần Vận cũng xoay người lại, mặt đối mặt với con trai, duỗi tay ôm lấy vòng eo rắn chắc của hắn, nàng ôn nhu nói: “ Đồng Đồng, hôm nay mẹ sẽ giảng cho con một cái đạo lý. Chúng ta là mẹ con, không có khả năng hai ta sẽ kết hôn với nhau, sau này con lớn, khi gặp được người mình thật sự thương yêu thì lúc đó con sẽ hiểu những lời mẹ nói.”
“Dạ, con biết rồi.”
Vu Đồng tựa đầu vào bầu ngực đãy đà của Tần Vận nói: ‘Mệt quá, con đi ngủ đây.”””
Vu Đồng rất nhanh chìm vào giấc ngủ nhưng còn Tần Vận thì không sao chợp mắt được. Hôm nay nàng mặc một bộ đồ ngủ hơi mỏng, bên trên thế mà không mặc áo lót, bên dưới thì chỉ có một chiếc quần lót bé xíu bảo vệ nên khi hai người ôm nhau, gần như đã không có gì ngăn cách da thịt họ va chạm. Bình thường tối nào hai người cũng bộ dạng thế này đi ngủ nhưng hôm nay, do câu nói kia của Vu Đồng làm cho Tần Vận không thể bình tĩnh trở lại. Trước ngực một mảng da thịt lộ ra lại bị con trai rúc đầu vào, từng luồng hơi thở đàn ông mạnh mẽ cứ thế t́ấn công vào cặp vú nhạy cảm làm Tần Vận có chút ngứa ngáy, trong lòng không ngờ lại thắp lên ngọn lửa dục vọng đã tắt từ lâu..
Tần Vận bị cái ý nghĩ vừa léo lên trong đầu làm hoảng sợ, chật vật đem cái khát vọng kia ném ra khỏi đâu nhưng càng nghĩ lại càng loạn, căn bản không thể nào chìm vào giấc ngủ được. Cũng không biết qua bao lâu, Vu Đồng đột nhiên cử động, một đôi môi cứ thế hôn lên một bên vú của nàng, bên dưới một cái chân gác lên đùi nàng.
Tần Vận chỉ cảm thấy một thứ đồ vật thô nóng đang đặt trên bụng của mình, nhẹ nhàng va chạm một chút cũng đủ làm khát vọng ban nãy càng thêm cháy bỏng. Ma xui quỷ khiến thế náo, Tần Vận lại càng ôm Vu Đồng chặt hơn nữa làm cho phía dưới càng thêm dính vào nhau. Ông trời ơi! Tần Vận trong nội tâm cả kinh, lâu nay nàng không chú ý tới, không thể tưởng tượng được con trai tuy chỉ mới 12 tuổi nhưng cái thứ nóng bỏng đang dán lên bụng nàng lại to như vậy, tuyệt đối so với người trưởng thành không thua kém một chút nào.
Bên dưới dần dần nóng lên, Tần Vận rõ ràng cảm nhận được đã có một chút chất lỏng không theo sự điều khiển của nàng chảy ra thấm một mảng quần lót. Trong lòng một mảnh ngại ngùng nhưng nhiều hơn lại là cảm giác kích thích trước nay chưa từng có. Vụng trộm nhìn con trai đã ngủ say, khuôn mặt Tần Vận đỏ ửng, nàng đem thân thể mình nhẹ nhàng nhích lên trên làm cái đầu của thứ to lớn kia chạm vào vùng đất thần bí của nàng. Tần Vận không nhịn được uốn éo chiếc eo mảnh khảnh để cho chúng nó ma sát với nhau một chút, trong bụng nàng dâng lên một cỗ nhiệt hỏa nóng bỏng. Tần Vận không dám động đậy nữa, nàng liếc mắt nhìn con trai rồi ôm hắn vào lòng mình, trong lòng thì thầm nghĩ mình vừa làm một việc vô cùng hoang đường nhưng rồi cũng rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
CHƯƠNG 8: TRỞ LẠI CHỐN CŨ